Hẳn là vì quen biết Cố Miên suốt một thời gian dài, thế nên nhiệm vụ của Sở Trường Ca cũng không bình thường.
Hắn ta nói ra nhiệm vụ của mình:- Men theo rào chắn, chạy quanh bệnh viện Liên Hoa ba vòng…Cố Miên giật mình sửng sốt.
Quy mô của bệnh viện không nhỏ, ít nhất cũng có vài chục tòa nhà, phía ngoài được bao bọc bởi rào chắn, muốn chạy hết một vòng cần ít nhất 10 phút.
Hơn nữa trong bệnh viện có không ít zombie, coi bộ chỉ cần chạy một vòng, sau lưng đã có hơn một trăm tám chục anh chị chạy theo xin tí thịt.
Nghĩ đến cảnh tượng có một đám zombie đuổi theo sau đít đã cảm thấy rợn người.
Cố Miên dẫn Sở Trường Ca ra khỏi nhà xác, bọn họ thông qua cửa sổ để quan sát bên ngoài.
Đứng ở tòa nhà này phải cố hết sức mới có thể nhìn thấy rào chắn của bệnh viện.
Thoạt nhìn, rào chắn có vẻ rất yếu ớt, không chịu nổi một kích, nhưng mỗi khi có zombie tiến lại gần thì ngay lập tức bị bắn ngược trở về.
Hình như cũng có người chơi từng thử lao ra khỏi bệnh viện, Cố Miên trông thấy có mấy chiếc xe đâm vào rào chắn.
Tuy nhiên, lúc này xe đã hỏng, người cũng đã chết từ lâu, đầu xe bị đụng phẳng như vừa được bàn ủi ủi qua, trái lại, rào chắn chẳng chút hề hấn gì.
- Xem ra phó bản không cho phép người chơi rời khỏi bệnh viện! – Cố Miên nhìn ra ngoài cửa sổ.
Dù sao cũng tên là Bệnh viện zombie, nếu để người chơi dễ dàng rời khỏi đây, thử hỏi cái phó bản này còn mặt mũi gì nữa?Lại nói, đối với Cố Miên, đi được hay không cũng không khác gì nhau, chỉ cần hắn có thể giúp Sở Trường Ca hoàn thành nhiệm vụ là được.
Trong bệnh viện rất dễ tìm xe, hầu hết đều để cửa mở, còn được cắm sẵn chìa khóa.
Nếu không sẽ không có nhiều người đụng đầu xe vào rào chắn như vậy.
Đương nhiên, Cố Miên sẽ không thử xem mình có thể đụng phẳng đầu xe giống vậy không.
Hắn lén lén lút lút đi ra ngoài trộm một chiếc xe van, sau đó chạy đến tòa nhà Sở Trường Ca đang ở, định bụng sẽ dùng phương tiện giao thông để giúp thanh mai nhà mình hoàn thành nhiệm vụ “Chạy quanh bệnh viện ba vòng”.
Lúc Sở Trường Ca mở cửa phó lái ra, trên ghế đã đặt sẵn một cái máy khoan điện dữ tợn.
Hắn ta không chút do dự cầm cái máy khoan kia lên, ném ra băng sau, sau đó đặt mông ngồi vào vị trí phó lái.
Cố Miên: …- Mày thích ngồi chỗ đó quá ha! – Cố Miên vừa gõ ngón tay lên vô lăng, vừa nói.
Lúc học đại học, hắn đã thi bằng lái rồi, nhưng sau khi thi xong thì cũng chưa thực chiến được mấy lần, cho nên bây giờ vẫn chỉ là một tay gà mờ.
Cũng may là ở đây không có cảnh sát giao thông, nếu không Cố Miên có thể sẽ ăn biên bản.
Chiếc xe tải bất kỳ lúc nào cũng có thể nhảy chồm lên từ từ tiến đến gần rìa bệnh viện.
Sở Trường Ca ngồi ở vị trí phó lái, hắn ta liếc nhìn máy khoan điện phía sau, rồi lại nhìn sang Cố Miên:- Sao mày không ném nó vào thùng vật phẩm?Nghe vậy, tay Cố Miên thoáng run lên, chân hắn giẫm mạnh, tiếng phanh xe chói tai vang vọng khắp bệnh viện.
Cùng với đó chính là giọng nói run rẩy của Cố Miên:- Bọn mày còn có thùng vật phẩm?- Mày không có à?…Rốt cuộc cái trò chơi này đã nuốt hết bao nhiêu tính năng của hắn?Một lát sau, Cố Miên đã không còn muốn nói gì nữa, lại lần nữa khởi động xe.
Vừa rồi, tiếng phanh xe của hắn đã khiến không ít người chú ý, đương nhiên, trong đó có cả zombie.
Bọn chúng không hứng thú với Cố Miên, nhưng không có nghĩa là không hứng thú với một cái xe đang lao đi.
Không bao lâu sau, đã có một đám zombie chạy theo sau chiếc sẽ van biển số 4399.
Lúc này, có người chơi can đảm bò đến cửa sổ phòng bệnh để quan sát tình huống bên ngoài.
Đó là những người may mắn còn sống sót ở những tòa nhà xung quanh đó.
Trên hành lang toàn là zombie, đương nhiên bọn họ không dám nhoài người ra cửa để quan sát xung quanh, nhưng cửa sổ thì có thể.
Tiếng phanh gấp chói tai kia đã hấp dẫn sự chú ý của bọn họ, đám người chơi này rất háo hức muốn xem thử tình huống ngoài kia.
Trong phòng bệnh vang lên âm thanh xì xào bàn tán.
- Nhìn kìa, lại có người lái xe chạy về phía rào chắn!- Tám phần là muốn tông ngã rào chắn để chạy ra ngoài đây mà!- Bị đần à? Chúng ta đang ở trong phó bản, đừng thấy cái rào chắn kia yếu như cọng bún mà lầm, tôi đã tận mắt nhìn thấy mấy chiếc xe đụng vào đó, kết cục là đầu xe bị đụng phẳng luôn đấy!- Đợi một chút, hình như bọn họ không có ý định đụng rào chắn!?Trong phòng bệnh, những người chơi may mắn còn sống sót nhìn thấy ngay khi sắp lao vào rào chắn, đột nhiên chiếc xe kia đổi hướng, vậy mà lại di chuyển men theo rào chắn.
Lúc này, rốt cuộc bọn họ cũng nhìn thấy đám zombie đuổi theo phía sau xe.
- Trời má! Bọn họ định làm gì? Hơn nữa, sao phía sau xe lại có nhiều zombie như vậy?- Nói nhảm, bên ngoài chỉ có một thứ di động, zombie không chạy theo nó thì theo ai? Tôi thấy chiếc xe này không chống cự được bao lâu đâu, một lát nữa thôi, người trong xe đều sẽ đi bán muối hết.
Hiện tại, trong xe van, Sở Trường Ca nắm chặt tay cầm trên đỉnh đầu, tỏ vẻ nghi ngờ:- Cố Miên, tao không yên tâm lắm với tay lái của mày.
Vừa rồi Cố Miên suýt đâm đầu vào rào chắn, nếu không phải nhanh tay xoay vô lăng thì e là đầu xe đã bẹp dúm rồi.
- Đừng sợ! – Cố Miên một lần nữa lướt qua thần chết, sau khi hất tung con zombie đang bám vào đầu xe, hắn nói – Xe ma mà tao còn dám lái, chỉ một cái xe tải mà thôi, đồ bỏ!Vừa nói hắn vừa dùng phương thức lái xe độc quyền Cố Miên để tăng tốc lao về phía trước, còn giẫm chân ga hết mức có thể, nói một cách xinh đẹp chính là:- Chỉ cần lái xe nhanh, zombie sẽ không đuổi kịp chúng ta.
Ngồi trên ghế phó lái, sắc mặt Sở Trường Ca tái nhợt, đại khái là bị xóc nảy:- Tao tin mày mới lạ đó!Những người trên lầu đang theo dõi tình hình nhìn thấy chiếc xe gần như bay lên, tất cả không khỏi trợn trừng mắt.
- Tên tài xế này… má nó trâu bò, chẳng lẽ hắn định lái xe chạy vòng quanh bệnh viện?- Yên tâm đi, bên ngoài nhiều zombie như vậy, đảm bảo chúng ta không thấy được hắn chạy đến vòng thứ hai đâu, coi bộ được nửa vòng là xe hỏng người vong rồi! – Mắt thấy chiếc xe đang chạy dọc theo rào chắn từ từ biến mất khỏi tầm mắt, một người chơi nói rất chắc chắn.
Nhưng chỉ năm phút sau, âm thanh động cơ “ầm ầm” chỉ có xe rởm mới có lại lần nữa vang vọng bên tai những người chơi còn sống sót.
Rất quen tai…Bọn họ lại lần nữa tích cực nhoài người ra cửa sổ.
Trong tầm mắt, chiếc xe rởm đã sớm nhận được giấy báo tử vậy mà lại lần nữa xuất hiện.
Nó vẫn chưa chết!Nhưng tình huống hiện tại cũng không khá hơn là bao.
Lúc này, đã có hơn mười con zombie đu lên xe, chúng đang duỗi tay ra sức nện cửa, dường như muốn nện nát cửa.
Kỳ quái chính là mười con zombie đó chỉ đu người phía bên ghế phó lái, khiến cho chiếc xe nghiêng sang một bên, còn bên ghế lái thì lại trống rỗng, ngay cả một cọng lông của zombie cũng không có.
Những người chơi đang xem náo nhiệt không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.
Còn Sở Trường Ca ngồi ở ghế phó lái thì lại nói bằng giọng quái đản:- Tao biết là tụi nó không hứng thú với mày, nhưng không ngờ lại không hứng thú đến mức này!Mười con zombie đều chạy về phía Sở Trường Ca.
Thậm chí có một con zombie đã nằm rạp trên mui xe, duỗi đầu, giơ tay nện vào cửa kính phía trước ghế phó lái.
Phía Sở Trường Ca thì đầu rơi máu chảy, giương nhanh múa vuốt, trong khi phía Cố Miên thì lại vô cùng yên tĩnh, bình thản.
- Tao thấy không công bằng! – Sở Trường Ca đẩy đẩy gọng kính, quay đầu nhìn cửa sổ phòng hộ phía bên mình đã sắp bị đập nát.
Liếc thấy dáng vẻ “dù núi Thái Sơn có sụp xuống thì ông đây cũng không đổi sắc” của tên bên cạnh, Cố Miên có hơi đau đầu, sau đó, hắn duỗi tay ấn đầu Sở Trường Ca xuống.
- Trốn cho kỹ, tao sắp chơi tuyệt chiêu rồi!Không thể không nói, tuyệt chiêu này của hắn thật sự làm mù mắt chó đám người chơi ở trên lầu.
Bọn họ nhìn thấy chiếc xe bị zombie bu đen đỏ một bên đầu đang lảo đảo lao về phía rào chắn.
- Chẳng lẽ tên tài xế kia nghĩ không thông, cuối cùng quyết định tông rào chắn rồi à?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...