” Nhạn nhi, nghe nói ngươi muốn đăng cơ xưng Đế? ” Cho dù Hạ Thanh Sơn có giỏi nhẫn nhịn như thế nào cũng không ngụy trang nổi nữa, hai vết sẹo trên mặt bởi vì cả khuôn mặt vặn vẹo mà càng trở nên dữ tợn: ” Nhạn nhi, ngươi là một nữ tử, làm sao có thể xưng Đế? Chuyện xưng Đế này, từ trước đến nay đều là nam nhân, nữ nhân làm sao có thể quản lí cho tốt toàn bộ thiên hạ? Làm Hoàng đế không phải muốn làm thì làm, nhẹ nhàng như ngươi nghĩ đâu.
“
” Ngươi cho rằng Hoàng đế chỉ cần ngồi trên cao là có thể sao? Không, làm Hoàng đế không dễ như vậy.
Làm Hoàng đế, phải quản chuyện của thiên hạ, Nhạn nhi, ngươi có biết chút gì về việc này sao? Giang sơn là do ngươi vất vả đánh xuống, ta đã chuẩn bị kĩ càng, phải giúp ngươi thủ hộ giang sơn cho thật tốt, sao ngươi lại xúc động như vậy đâu? Làm Hoàng đế là một chuyện vô cùng khổ sai, ta không muốn ngươi phải chịu khổ cực như vậy.
“
” Ngươi mệt nhọc nhiều năm như vậy, hẳn là nên nghỉ ngơi.
Ngươi cứ như vậy thật khiến ta phải đau lòng.
“
Hệ thống 666 nghe những lời này, có chút kinh ngạc đến ngây người, nhịn không được phát ra cho nguyên chủ nghe.
Phế hậu Vân thị dựa vào miệng giếng nghe xong những lời này, cũng không nhịn được chửi một câu: ” Thật không biết xấu hổ! Năm đó vì sao ta lại coi trọng dạng cẩu nam nhân này.
“
” Lại nói, hệ thống đại nhân, Thiên Nhạn cô nương làm Hoàng đế thật sự không có vấn đề gì sao? ” Có một điểm Hạ Thanh Sơn không nói sai, làm Hoàng đế rất vất vả, chuyện phải quản lí quá nhiều, mỗi ngày đều phải đối mặt với vô số vấn đề.
Cũng không phải do nàng nhát gan, mà là từ trước đến nay nữ tử muốn làm cái gì cũng rất khó.
Hệ thống 666:【 Cái này thì không cần lo lắng, thật không dám giấu diếm, bản thân kí chủ nhà ta là một cái Hoàng đế.
Ngươi đừng nhìn thấy nàng nhỏ nhắn xinh xắn, trên thực tế không biết đã sống bao nhiêu năm.
Loại chuyện như làm Hoàng đế này, đối với nàng chỉ là chuyện đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.
Ai dám giở âm mưu quỷ kế gì bày trước mặt nàng, đều chạy không thoát.
Ngươi cứ từ từ mà nhìn xem đại nhân làm sao trở thành nhân vật phong vân, trị Hạ Thanh Sơn đến ngoan ngoãn đi.
】
” Thật ra không cần phải làm nhiều như vậy, chỉ cần Khiên nhi và Tuyền nhi bình an là được rồi.
“
【 Đại nhân sẽ thỏa mãn nguyện vọng của ngươi.
Nhưng mà đại nhân là kiểu người không thể để bị người khác khống chế.
Nàng muốn làm gì, cứ để nàng đi làm cái đó, dù sao đối với ngươi cũng không có chỗ xấu, có đúng không? Ngươi xem hài tử của ngươi, lớn lên tốt, đại nhân còn tìm một phu tử gia giáo, cam đoan sau này bọn họ nhất định sẽ thành tài, có thể bảo vệ chính mình.
】
Phế hậu Vân thị suy đoán vị phu tử kia.
Nhớ tới những chuyện Thiên Nhạn làm gần đây, vận mệnh của phụ thân nàng được thay đổi, những vị tướng sĩ kia sẽ không bị Hạ Thanh Sơn xa lánh, hãm hại mất mạng, trong lòng vô cùng cảm động.
” Đúng, Thiên Nhạn cô nương tự có quyết đoán.
Bây giờ tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt, ta cần gì phải nhiều lời.
“
Phế hậu Vân thị tiếp tục nhìn chằm chằm miệng giếng.
Đương nhiên nàng không thể từ miệng giếng mà có thể nhìn thấy toàn bộ những gì Thiên Nhạn đang trải qua.
Tất cả những gì nàng nhìn thấy đều là Thiên Nhạn và hệ thống cho phép nàng nhìn thấy.
” Nhạn nhi, đợi ta đăng cơ, sẽ phong người làm Hậu.
Mà ngươi cũng có thể yên tâm ở tại hậu cung điều dưỡng thân thể, không cần phải khổ cực như vậy nữa.
Ngươi sẽ được hưởng sự tôn vinh vô thượng, không cần phải quan tâm đến bất kì điều gì.
Sau này sẽ có ta che gió che mưa cho ngươi, ngươi rốt cuộc cũng không cần phải trải qua những mưa gió kia nữa, ngươi có chịu không? ” Ý đồ của Hạ Thanh Sơn là dùng tình cảm để lý giải, đả động Thiên Nhạn.
Mặt mũi hắn tràn đầy thâm tình, đều quên đi trên mặt có hai vết sẹo vô cùng dữ tợn.
Diện mạo như thế không khiến cho người ta cảm động chút nào, ngược lại hù đến người khác.
” Bây giờ ta đăng cơ làm Hoàng đế là ý chung của các tướng sĩ, lại tăng thêm dị tượng của đêm đó đã truyền khắp dân gian.
” Thiên Nhạn giải thích: ” Nếu ta không đăng cơ, lúc này thiên hạ vừa mới thống nhất, sẽ xuất hiện nhiễu loạn, sợ là sẽ lại rung chuyển không yên.
“.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...