” Nhạc Tranh!” Lãnh Y Y nhanh chóng nhào về phía trước, tựa như phu thê ly biệt lâu ngày mới gặp lại.
Lục Vũ Hạo cùng Lâm Tư Nguyên sững sờ tại chỗ. Người này là Nhạc Tranh? Trần Phi quốc Thái tử?
Nhưng là, Lãnh Y Y vừa nhắc đến đã xuất hiện, có phải là quá nhanh?
” Ô ô…… Ngươi không đến cứu ta! Ngươi không biết tên gia hỏa kia vài lần đối với ta…… Ô ô nếu không ta cơ trí thông minh đã sớm bị rơi vào tay hắn! Ngươi……” Nhạc Tranh cũng không quản đang ở bên ngoài, ôm Lãnh Y Y, cúi xuống hôn hắn. (Tiêu: Nga dù sao đi nữa Tiêu cũng ko thích hai anh này nga =’’=)
Xấu hổ.
Lục Vũ Hạo và Lâm Tư Nguyên đứng đó nuốt nuốt nước miếng.
Hai người đó tình cảm nồng đậm, nhưng Lục Vũ Họa lại thán,” Khụ, cái kia, khụ khụ, các ngươi chờ một chút rồi triền miên nga.”
Hai người kinh hãi, tách ra, Lãnh Y Y mặt đỏ thấu, trốn ở sau lưng Nhạc Tranh.
Nga, đúng rồi, giới thiệu một chút Nhạc Tranh.
Da hắn thực đen, có màu đồng, thân hình cao lớn, bộ dạng…… Thực khủng bố, không phải khó coi, là rất có uy nghiêm, làm cho người ta khó có thể tin hắn mới hai mươi tuổi, hơn nữa hiện tại động tác đem Lãnh Y Y bảo hộ phía sau, khiến người ta cảm thấy đây là một nam nhân hảo. Lãnh Y Y cùng hắn tương phản rất lớn, Lãnh Y Y tuy cũng rất cao, nhưng da lại rất trắng, khác với đôi mắt trong veo của Lục Vũ Hạo, đôi mắt hắn rất câu hồn, không chỉ là mắt phượng, lông mi hắn còn thật dài, cười một cái thật phong tình.
Hai người đứng một chỗ thực là một bức tranh đẹp.
” Ngươi như thế nào tìm tới nơi này? Ngươi không sợ cha ngươi?” Lục Vũ Hạo hoài nghi hỏi– thật sự là ở cũng với người nào lâu liền nhiễm tính cách của người đó. Hắn trước kia đều là tùy tiện, đều là cái tên hỗn đản Lãnh Phong Lam cẩn thận đến quá mức! Ách, hắn, kỳ thật hôm nay đã nhớ tới Lãnh Phong Lam rất nhiều lần, hắn cuối cũng nghĩ, nếu Lãnh Phong Lam cũng ở trong này, có lẽ hiện tại tình huống sẽ chuyển biến rất nhiều đi. Không phải hắn coi nhẹ bản thân, hắn…… Lần đầu tiên nghĩ thấy như thế thật an toàn, chính mình bị đến nơi xa lạ, rời khỏi những người thân thuộc, lần đầu tiên rời khỏi sự bảo hộ của hắn, một mình đối mặt lạ lẫm…
(Tiêu: nga anh nhớ người ta rồi còn chối =’’=)
Tự nhiên cảm giác hoài niệm, quả nhiên…
Từ từ, trước tiên phải nghĩ các bỏ chạy!
Nhạc Tranh quay đầu nghe Lãnh Y Y thì thầm hai câu, lúc này mới quay đầu,” Ta vẫn an bài người ở bên cạnh bảo hộ Y Y, cho đến khi được thông tri hắn bị bắt đi. Ta liền đến nơi này, đối với người canh cửa thực không có cách, mọi hôm đều thấy có người mang cơm đến nhưng hôm nay thì không, ta thực lo lắng Y Y đói bụng. Sau lại thấy các ngươi.”
“…… Là như thế này a.” Lục Vũ Hạo lau mồ hôi– sẽ không là bởi vì hắn chọc giận Thái Hậu, Thái Hậu liền sinh khí không cho Lãnh Y Y ăn cơm đi? Ách, không đúng, là mình làm cho tâm lý áp lực nhiều năm của Thái Hậu bộc phát…… A a, hay là không cần nói đến,” Kia ngươi có biết như thế nào để đi ra ngoài không?”
” Biết thì biết, nhưng là không có khả năng.” Nhạc Tranh hạ mắt,” Bởi vì……” Còn chưa nói hết, một chưởng liền hướng Lục Vũ Hạo đánh tới, Lục Vũ Hạo kinh hãi đến không kịp lui, mắt thấy sẽ bị đánh, Lục Vũ Hạo đành phải nhắm mắt chờ đợi bị đánh, nhưng lại không thấy gì xảy ra.
“…… Quên đi Nhạc Tranh.” Lãnh Y Y mở miệng,” Thoạt nhìn không có võ công, chắc không có gì e ngại. Ta hỏi ngươi, Trần Phi quốc gần đây xảy ra chuyện gì sao?”
” Đúng vậy” Nhạc Tranh trừng mắt nhìn liếc mắt Lục Vũ Hạo, xoay người đối Lãnh Y Y nói,” Phụ hoàng tựa hồ trêu chọc Thiên Phong quốc với Địa Hỏa quốc, đã xảy ra chuyện rất lớn, ngươi lại mất tích, phụ hoàng thực bối rối.”
” Nga,” Lãnh Y Y thiêu mi cười, hướng Lục Vũ Hạo, bồi cười nói,” Ngươi có vẻ là một đại nhân vật nga, Lục Vũ Hạo?”
Nhạc Tranh cả kinh,” Hắn là Lục Vũ Hạo? Kia là…… Lục Tiểu Mục?”
” Không, hắn là Lâm Tư Nguyên, là …người hầu của ta.” Lục Vũ Hạo đem Lâm Tư Nguyên giấu ở phía sau.
” A a,” Lãnh Y Y cười sáng lạn,” Ta liền nói trung tâm của cuộc chiến Thiên Phong – Địa Hỏa giờ lại xuất hiện ở Trần Phi quốc, thực sự thú vị.”
” Ách……”– sự tình không đơn thuần như vậy.– Lục Vũ Hạo trong lòng nói.
” Một khi Y Y đã tin tưởng các ngươi, vậy theo ta đi.” Nhạc tranh kéo Lãnh Y Y lên phía trước.
” Ngươi muốn dẫn chúng ta đi ra ngoài?” Lục Vũ Hạo cùng Lâm Tư Nguyên bước nhanh đuổi kịp.
“…… Ta cùng phụ hoàng không phải cùng một thuyền, hắn muốn bắt các ngươi vì lý do gì ta mặc kệ, ta chỉ muốn đem Lãnh Y Y trở về.” Nhạc Tranh không quay đầu lại, bất quá Lãnh Y Y đi bên cạnh hướng mặt sang nhìn hắn khiến Lục Vũ Hạo cùng Lâm Tư Nguyên đều thấy, Lãnh Y Y lúc này ánh mắt thực ôn nhu, bao hàm thâm tình.
” Kia thật sự là cám ơn ngươi. Bất quá…thứ cho ta mạo muội, ngươi có biết Thiên Phong quốc Thái Hậu Thủy Uyển?” Lục Vũ Hạo thử hỏi. Hắn là muốn biết một chút tin tức của Thái hậu, dù sao hắn cùng Lâm Tư Nguyên đều không biết lý do bị bắt tới nơi này.
Nhạc tranh dừng lại cước bộ, quay mặt lại,” Nghe nói lúc Thiên Phong quốc bị Địa Hỏa công thành, thái hậu mất tích?”
Lục Vũ Hạo nhíu mi,”…… Ngươi còn biết nhiều hơn ta, ngươi có biết hiện tại ta đang hỏi vấn đề gì không.”
Nhạc Tranh bỗng có vài phần kính trọng với Lục Vũ Hạo, đôi mắt sắc bén dò xét Lục Vũ Hạo sau nửa ngày mới nói,” Thái Hậu vài năm nay đều ở chỗ ta lấy được tình hình của Phụ hoàng.”
” Ngươi sao lại bán đứng phụ thân mình?” Lục Vũ Hạo khó có thể tin.
“……” Nhạc Tranh nắm chặt tay Lãnh Y Y, nhìn thẳng Lục Vũ Hạo,” Phụ hoàng có rất nhiều hoàng tử, huống chi hắn từ nhỏ liền nghĩ Lãnh Y Y là mỹ nhân khó gặp, lúc Y Y mười bốn tuổi phụ hoàng cũng không gặp lại, nhưng là cung nhân nhiều miệng, rốt cuộc lại rơi vào tai Phụ hoàng ta”
Nói tới đây ánh mắt lo lắng chuyển sang Lãnh Y Y, tự trách nói,” Nếu ta sớm hành động, sẽ không có chuyện xảy ra……”
Lâm Tư Nguyên bỗng nhiên dựa lại gần, ở bên tai Lục Vũ Hạo nói,” Ta ở ngoài cửa nghe lén Sa Trầm Thanh nói qua, hắn nói Thái Tử muốn soán vị đã lâu nhưng lại không có động thủ, hắn đối với việc trở mặt thành thù của phụ thân nhà kia rất hứng thú.”
“……” Lục Vũ Hạo bất khả tư nghị (không thể tin được) nhìn Lâm Tư Nguyên, kinh ngạc thiếu niên này khi ấy ít tuổi mà đã có thể nhớ được những chuyện phức tạp như vậy, hắn so sánh với mình hiện tại, có lẽ càng thêm thành thục hơn. Lục Vũ Hạo đối Lâm Tư Nguyên cảm kích gật gật đầu, lại quay đầu đối Nhạc Tranh nói,” Chúng ta ở đây hẳn ngươi đã có tính toán đi?”
” Tạm thời không có. Ta cũng thực mâu thuẫn là giao ra các ngươi đổi lấy Y Y, hay là cùng các ngươi liên thủ……” Nhạc tranh nói những lời này sắc mặt thật đáng sợ không hề giống với hình dạng của hắn.
Lâm Tư Nguyên kéo tay áo Lục Vũ Hạo căng thẳng, Lục Vũ Hạo an ủi cầm lấy tay hắn, đối Nhạc Tranh lạnh lùng cười,” Không bằng làm ta giúp Thái Tử điện hạ đi?”
” Nguyện nghe kì tường.” Nhạc Tranh thái độ nghiễm nhiên như là đàm phán. Lãnh Y Y mỉm cười bảo vệ vị trí trung lập, không có phát ngôn quan điểm.
” Giao chúng ta ra, tự nhiên ngươi có thể thừa dịp phụ thân ngươi đang đối địch với Thiên Phong và Địa Hỏa có thể mang Y Y trở về, thậm chí nói không chừng có khả năng soán vị, nhưng là khó bảo đảm được chúng ta ghi hận trong lòng, chờ sau khi dẹp loạn, Thiên Phong – Địa Hỏa liên thủ tấn công Trần Phi thì ngươi làm thế nào? Nhưng…” Lục Vũ Hạo dừng lại, ngữ khí ôn hòa một chút,” Ngươi cũng có thể hiện tại giúp đỡ chúng ta, dù sao việc phát hiện chúng ta chạy mất là sớm hay muộn, ngươi phụ hoàng không dám tấn công Thiên Phong với Địa Hỏa, lúc này sông núi đã phân, lấy cá tính Sa Trầm Thanh tên kia có thù tất báo, nhưng vì ngươi giúp chúng ta…… Nói không chừng có thể hóa can qua vi ngọc bạch (chiến tranh biến thành tơ lụa: dùng biện pháp hoà bình để giải quyết tranh chấp. Can qua là hai thứ vũ khí cổ, chỉ chiến tranh, tơ lụa quý là các thứ lễ vật để hai nước dùng dâng tặng nhau).”
” Nói nghe rất hảo,” Nhạc Tranh cũng cười,” Nhưng theo ta được biết Sa Trầm Thanh kia là vì muốn đoạt ngươi từ tay Lãnh Phong Lam mà công thành Thiên Phong tạo nên cuộc chiến kinh hãi ngũ đại quốc, ngươi cuối cùng về tay ai còn chưa biết, ta nắm Vương bài nhưng trao nhầm người chẳng phải là tổn thất lớn? Giả sử nếu mang ngươi đi là Lãnh Phong Lam, Sa Trầm Thanh bảo không chừng sẽ không giận lây cả Trần Phi, đến lúc đó ta thà không cứu ngươi? Ta xem, các ngươi tốt nhất vẫn nên ở lại chỗ cũ đi?”
“……” Lục Vũ Hạo híp mắt — người này – kinh khủng!
Lâm Tư Nguyên liếc mắt,” Ngươi nói sai lầm rồi nga.”
” Hắn làm sao sai lầm?” Lãnh Y Y cười hỏi. Đây là câu hỏi duy nhất hắn nói.
” Sa Trầm Thanh là sẽ không cùng Lãnh Phong Lam đánh nhau.” Lâm Tư Nguyên ảm đạm cười.
Lãnh Y Y có chút kinh ngạc, khẽ nhướng mày, khóe miệng câu lên,” Nói như thế nào?”
“…… Bởi vì bọn họ đều biết hiện nay đang ở địa bàn của ai. Bọn họ sẽ không ngốc đến mức gây nội chiến.” Lâm Tư Nguyên nói lời này có vẻ rất khí thế, chỉ có Lục Vũ Hạo nắm tay hắn mới biết, hắn có chút run rẩy. Nhưng là, tiểu tử này lá gan không nhỏ, cũng tính là một nhân tài.
” Ngươi giống như thực hiểu Sa Trầm Thanh cùng Lãnh Phong Lam, ngươi thực sự là người hầu của Lục Vũ Hạo?” Lãnh Y Y phóng hai mắt tới, khí thế phi thường, Lâm Tư Nguyên hấp một ngụm lãnh khí, Lục Vũ Hạo che trước người hắn, cũng cười,” Nhị ca cũng rất nghiêm trọng, đều là người nhà, lại là cứu mạng ân nhân, làm gì biến thành khẩn trương như vậy?”
Lãnh Y Y vừa nghe lời này quay đầu cười lạnh,” Lục Vũ Hạo, ngươi rất lợi hại, ngươi cũng là Vương bài tốt nhất, ta nghĩ ai cũng đều mong muốn nắm ngươi trong tay.” Hắn lại quay đầu,” Chúng ta đến trao đổi đi.”
” Trao đổi?” Lục Vũ Hạo vấn.
“…… Nói cho ta biết thiếu niên bên cạnh ngươi rốt cuộc là ai, ta cùng Nhạc Tranh sẽ giúp ngươi chu toàn, như thế nào?” Lãnh Y Y ngữ khí như muốn dụ dỗ hài tử.
” Mục đích của ngươi là gì?” Lục Vũ Hạo càng ngày càng không rõ hắn” cứu” được một đại phiền toái.
” Ngươi liền nói đổi hay không đổi.” Lãnh Y Y hai tay ôm lấy bả vai Nhạc Tranh, nghiêng đầu xem hai người,” Ngươi như vậy bảo hộ hắn, các ngươi quan hệ như thế nào a?”
“……” Lâm Tư Nguyên nâng lên đầu thì vừa lúc đụng tới ánh mắt Lục Vũ Hạo, Lâm Tư Nguyên gian nan gật đầu, Lục Vũ Hạo suy tư một lát nâng lên đầu,” Ngươi tiên mang chúng ta rời khỏi nơi này, ta sẽ nói cho các ngươi biết khi đã ở nơi an toàn, hơn nữa ta muốn liên lác với Lãnh Phong Lam.”
Lãnh Y Ytán thưởng cười,” A a, hơn mười vạn binh lính Địa Hỏa bị ngươi bắt Sa Trầm Thanh tống về nước ngươi một mình đối địch với hơn ba vạn binh linh lâm thành, suốt ba ngày giữ chân địch để chạy trốn, Lục Vũ Hạo a Lục Vũ Hạo, lúc này ngươi cư nhiên yêu cầu cứu Lãnh Phong Lam, xem ra ngươi không phải cái gì cũng làm được, được rồi nhìn ngươi kiên định như vậy, ta sẽ giúp các ngươi.”
Nhạc Tranh phóng ánh mắt nhìn Lục Vũ Hạo và Lâm Tư Nguyên một hồi.
” Chuyện không nên chậm trễ, chúng ta đi thôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...