Trong một mảnh rừng đá, Richard đang ngồi trong bóng râm nhắm mắt dưỡng thần. Ma lực trong thân thể hắn từng chút tích lũy khôi phục nhưng hiện tại chỉ còn một nửa mà thôi. Hai ma pháp sư còn lại trong nhóm là Tiramisu và Sandrew thì chỉ còn một phần ba ma lực. Càng thêm khó tin là Lưu Sa cũng chỉ còn một phần ba thần lực, những quyển trục thần thuật của nàng đã tiêu hao quá nửa, trong tay chỉ còn lại không đến ba mươi cái mà trong đó có không ít cài còn cần tốn thời gian sửa đổi.
Hiện tại ngay cả sa dân nổi danh với sức bền cũng lộ vẻ mệt nhọc cùng cực, rất nhiều chiến sĩ vừa dừng là lập tức nằm gục xuống. Dã man nhân mạnh mẽ mang theo trên mình rất nhiều vết thương, những vết thương da thịt này Lưu Sa không đủ thần lực chiếu cố hết, chiến sĩ bán thú nhân chỉ còn lại mười lăm người.
Phong nha chỉ còn lại chín con, những con vật mẫu sào tạo ra này có thể tiếp nhận trực tiếp mệnh lệnh của Richard nên tác dụng trên chiến trường hơn xa cấp 7. Chúng nó là bánh răng quan trọng của đài cơ khí, không có chúng nó, Richard không thể chỉ huy linh hoạt năm trăm người được. Lúc này chiến lực của đội họ đã xuống đến mức thấp nhất.
Trận chiến gần nhất Richard mệnh lệnh thuộc hạ bộc phát hoàn toàn kỹ năng. Kết quả tương đối khả quan, trong nháy mắt lấy đi hơn trăm sinh mạng của đối phương, đội ngũ năm trăm người kia bị đột nhiên ăn sạch mảng lớn liền vội vã chạy trốn, không tổ chức nổi phản kích.
Trận chiến này là Richard chủ động tuyển chọn, trải qua thời gian dài giằng co, hắn có thể mơ hồ tính ra vị trí của mấy gương mặt quen thuộc. Khi phái phong nha ra trinh sát, hắn quyết đoán ra lệnh cả đội chuyển hướng đông, tập kích đội mã tặc vốn phải hai lượt sau mới đến phiên mình tiến lên tấn công Richard. Chủ động xuất kích mang theo nguy hiểm rất lớn, bởi vì theo chiến thuật của Cossacks, luôn có một đội được nghỉ ngơi đầy đủ chuẩn bị cho lần công kích tiếp theo. Một khi tốc chiến biến thành giằng co thì Richard rất dễ gặp cục diện nguy hiểm bị giáp công.
Nhưng mà may mắn là chiến cuộc nghiêng về phe Richard. Những thuộc hạ của hắn không chút giữ lại công kích, thu được hiệu quả cao hơn nhiều tưởng tượng. Đội ngũ Richard tạm thời cắt đuôi được truy tung, thành công chuyển hướng. Dù cho lúc này chiến lực rơi xuống thấp nhất nhưng kẻ địch cũng không tốt đến đâu.
Hắn lặng lẽ tính toán thời gian, mở mắt ra trước vài phút rồi dựa vào tường đá đứng dậy. Hiện tại toàn thân hắn cứng ngắc, bả vai và sau lưng còn có sáu vết thương chưa lành lại ẩn ẩn đau đớn. ma pháp trường bào luông lổ không rõ màu sức lại khô cứng như giáp da, đó chính là kết quả của hỗn hợp mồ hôi, máu và đất đỏ cát bụi của vùng đất Đẫm Máu. Trong miệng Richard toàn là vị tanh chát, hắn khẽ nhổ ra đầy cát sỏi. Mùi máu ngựa vẫn lởn vởn làm dạ dày hắn cuộn trào như thể sẵn sàng hất văng thứ ở bên trong ra.
Richard khẽ sửa lại mái tóc rối bù, hít sâu một hơi bắt đầu cảm giác được cấu trang sức sống bắt đầu bổ sung thể lực và ma lực cho bản thân. Hắn lại trừng lớn mắt, nhếch miệng cười phát hiện tâm trạng bản thân tốt hơn không ít nên đi hướng chiến sĩ lớn tiếng quát: "Đứng lên! Chuẩn bị chiến đấu! Cho những con thỏ nhát gan theo sau mông đít chúng ta một bài học đau nào!"
Dưới tiếng hô quát của Richard, phần lớn chiến sĩ lật người bò lên nắm chặt vũ khí chuẩn bị chiến đấu. Qua những trận chiến, địa vị của Richard như được thần thánh hóa, giờ họ gần như theo bản năng phục tùng tất cả mệnh lệnh của Richard.
Nửa giờ nghỉ ngơi là không đủ nhưng chiến sĩ đều dùng tốc độ nhanh nhất đứng lên, tập hợp dưới phong nha dẫn đội. Chỉ có số ít mệt mỏi ngủ say chưa tỉnh nhưng vừa bị đá mấy cái là lập tức cả lăn cả bò đứng lên về hàng.
Vài phút sau, cả đội quân ẩn giấu hoàn hảo trong rừng đá. Gần như đúng lúc này, chân trời phía xa cuồn cuộn cát bụi, một đội mã tặc theo dấu Richard mà đến, thời gian bọn họ đến chỉ cách tính toán của Richard năm phút. Richard khẽ hài lòng với thiên phú trí tuệ của bản thân, nhờ nó mà hắn nắm bắt chiến trường tốt hơn.
Lúc này sắc trời vừa sáng, dưới ánh lờ mờ, đội kỵ binh kia vẫn chuẩn xác truy tung đến, rõ ràng dẫn đội là cao thủ. Đội kỵ binh này không nhiều, chỉ có hơn hai trăm người. Số lượng ít như vậy mà dám đuổi theo thì rõ ràng không phải mã tặc bình thường. Dù cho nhìn cờ và trang phục xa lạ tựa như đội ngũ mới nhưng Richard có thể cảm giác được rõ rệt chiến sĩ sa dân và dã man nhân nảy sinh hỗn hợp thù hận và sợ sệt trong lòng. Thế là Richard hiểu rõ đây là đội kỵ binh chủ lực của đội bộ nô. Trong đầu hắn lập tức vạch ra kế hoạch tác chiến hoàn hảo.
Khi đến gần rừng đá, kỵ sĩ cầm đầu đột nhiên dừng chiến mã! Kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm giúp hắn cảm giác được rừng đá trước mặt vô cùng quỷ dị. Nhưng ngay khi hắn dừng ngựa, một mũi tên yên ắng phá vỡ hắc ám, phóng tới ngực hắn!
Một tên này vô cùng âm hiểm xảo trá, thủ lĩnh kỵ sĩ không kịp ứng đổi chỉ đành lập tức ghìm cương ngựa, để chiến mã chồm lên thay bản thân đỡ tên này. Nhưng mà nơi khóe mắt kỵ sĩ thủ lĩnh đột nhiên lóe lên bóng thiếu nữ áo trắng. Hắn khẽ ngớ người không hiểu vì sao lại có cảnh này, khi hắn mở to hai mắt tìm kiếm thì thiếu nữ kia đã biến đâu không thấy.
Thủ lĩnh kỵ sĩ lập tức cảm giác được sau lưng lạnh lẽo, nháy mắt lực lượng toàn thân như bị rút sạch, hai mắt hắn tối sầm, ngã ngửa khỏi ngựa. Thấy kỵ sĩ cầm đầu bị giết, Richard lập tức hạ một chuỗi mệnh lệnh, thế là phong nha dẫn theo đội chiến sĩ xông ra từ rừng đá, bắt đầu phản kích. Trước khi hai đội ngũ va chạm vào nhau, quần thể trì hoãn của Richard và cường hóa sợ hãi của Cossacks đã rơi vào sau đội kỵ binh, làm chí ít ba mươi kỵ binh lâm vào hỗn loạn.
"Cẩn thận pháp sư!" Có kỵ binh hô lên, còn có người kêu gào pháp sư phe mình hỗ trợ nhưng là pháp sư kia vừa mới thi triển được một ma pháp thì đã bị Bọt Nước chém chết. Bốn pháp sư hộ vệ bên cạnh quả thật mềm yếu như miếng pho mát.
Khi hai đội ngũ hung ác va chạm, trong mắt Richard như mỗi quân cờ va chạm dưới khống chế của hắn vậy. Mà qua điều động quân cờ, hắn thậm chí còn có thể khống chế hướng đi quân cờ của đối phương.
Chiến đấu vẫn ngắn ngủi và kịch liệt, đội bộ nô tuy lực chiến cá thể chiếm ưu thế nhưng đột nhiên bị tập kích, mới khai chiến đã bị mất thủ lĩnh nên nhanh chóng bại lui, sau khi gần nửa số người biến thành thi thể thì vội vã chạy trốn. Phe Richard cũng không thể tránh được tổn thương, có mười mấy người vĩnh viễn nằm lại khoảng đất này. Chỉ quét dọn qua loa chiến trường là Richard dẫn đội đi lên hướng bắc.
Chỗ đó cách mục tiêu ban đầu của Richard đến mấy chục cây số, hắn tin dù đối phương có bố trí mai phục ở hướng bắc thì cũng không kịp thay đổi.
Ba giờ tiếp theo là ba giờ liên tục hành quân. Sơn mạch sừng sững phương bắc cuối cùng hiện ra nơi cuối chân trời trước mặt mọi người, trước đó đoàn Richard chỉ bị một lần tập kích mà lại dễ dàng đánh lui đối thủ. Sau đó từ đêm đến sáng hôm sau, mọi chuyện đều bình an. Khi dẫn đội ngũ đến chân núi, Richard không khỏi nhíu mày, ngắm nhìn vùng đất Đẫm Máu đằng sau trầm mặc không nói.
"Thủ lĩnh, sao không đi vậy?" Just đứng bên người Richard vừa hỏi vừa cởi bỏ túi nước, dùng sức lắc lắc rồi uống mấy ngụm.
Mùi gắt mũi quen thuộc ập đến, trong túi nước chứa đầy máu ngựa, hiện tại đã chuyển sang trạng thái bán ngưng kết, mùi vị vô cùng kích thích.
"Bảo mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, chúng ta chờ kẻ địch đến." Richard nói. Thế là những chiến sĩ dồn dập xuống ngựa ngồi trên chiếu, rất nhiều người trực tiếp nằm xuống ngủ. Pháp chức giả thì nắm chặt thời gian minh tưởng để khôi phục pháp lực.
Richard vẫn còn đang suy tư, vô số ý niệm phập phồng trong não hãi, nháy mắt sản sinh ra vô số suy diễn và kết quả. Sau khi thành công chuyển ngoặt phương hướng, hành động sau đó của Cossacks vô cùng quỷ dị. Nhưng là bất kể như vì sao thì điều này vô cùng có lợi đối với Richard. Số lần bị đánh ít đi, đội ngũ được nghỉ ngơi sung túc, đấu chí kẻ đến tập kích không mạnh, vừa đánh đã rút… những điều này giúp thương vong đội ngũ giảm nhiều.
Richard hơi híp mắt lại nhìn chân núi phía xa, phía trước có gì chờ hắn đây? Khi vừa bắt đầu cảm giác đến chiến thuật đàn sói của Cossacks, hắn đã kịp thời thay đổi chiến sách.
Kế hoạch của hắn là dùng đánh liên tục tiêu hao chiến sĩ của Cossacks, sau đó men theo biên giới phía đông vùng đất Đẫm Máu quay về phụ cận doanh trại Huyết Thạch doanh. Mẫu sào vẫn còn hoạt động ở vùng núi quanh đó, nó nghiễm nhiên trở thành bá chủ nơi này, số lượng phong nha đã lên đến hơn trăm, không ít ma thú cấp 12, 13 dưới chiến thuận biển phong nha đều biến thành thức ăn ẫu sào. Mà theo số lượng phong nha tăng cao, khoảng cách mẫu sào tăng cấp không còn xa nữa.
Richard vốn định tụ tập tất cả lực lượng, quyết tử chiến cùng Cossacks ở vùng đất gần doanh trại Huyết Thạch doanh. Nhưng là ngay tại đêm gần đây, chiếc cuộc thay đổi quỷ dị. Richard dùng sức nhắm mắt lại xua đi tạp niệm trong đầu, chuyên chú tiến vào trạng thái minh tưởng. Lúc này quan trọng nhất là những cuộc chiến tiếp theo, không có tích lũy ưu thế chiến thuật thì sao thực hiện được mục tiêu chiến lược chứ.
Đợi cả thảy hai giờ, thủ hạ của Richard đã nghỉ ngơi đầy đủ, thậm chí còn có thời gian ăn nướng thịt khô chiến mã, thể lực khôi phục hơn nửa. Cho đến lúc này, Richard mới thấy khói bụi từ phương xa. Nhưng là bọn họ là chạy ngang đến chứ không phải đón đầu. Cho đến khi một tên tinh mắt nào đó trong đội phát hiện dị thường, cả đội mã tặc mới dừng lại. Cách nhau cả ngàn mét bọn họ đã dừng lại nhìn hướng Richard, nhất thời không biết nên trực tiếp xung phong hay chia ra bọc đánh.
Trong mười ngày chiến đấu, tình huống như này lần đầu xuất hiện. Đây cũng là lần đầu đội ngũ Richard được nghỉ ngơi đầy đủ.
Quan sát đội mã tặc đối diện, nhớ lại cảnh chiến đấu lần gần nhất, đội mã tặc hơn ba trăm người mới chết một phần mười đã vội vã chạy trốn nên Richard đột nhiên mỉm cười, chỉ hướng mã tặc đối diện nói: "Chúng ta tiến lên đuổi bọn họ đi!"
Những chiến sĩ lập tức đứng lên, dã man nhân kết thành trận tuyến chỉnh tề, bắt đầu tiến lên chia hai bên bọc đánh. Chỉ cần có cơ hội, những sa dân này sẽ dán chặt vào đối phương như sói đói, từ đó để đàn sói có cơ hội lao lên, thậm chí xé nát đối thủ.
Mã tặc rõ ràng là hoảng loạn, cuối cùng trước khi tiến vào tầm bắn thì một tiếng hô vang lên, bọn họ quay đầu chạy. Bởi vì bọn họ nhìn thấy không phải là vật săn mệt mỏi mà là hung thú được nghỉ ngơi dưỡng sức. Kinh nghiệm quá khứ nói cho bọn họ biết, năm trăm kỵ binh của họ nếu đấu với đội ngũ xếp trận chỉnh tề của Richard thì chỉ có một kết cục, đó là hoàn toàn bại vong! Chênh lệch chỉ huy giữa Salunweier và thủ lĩnh của Cossacks hiện ra rõ ràng chỉ sau một ngày đổi người. Mà hậu quả đả kích sĩ khí nặng nề cũng đồng thời bộc lộ.
Richard mang theo đội ngũ được nghỉ ngơi đầy đủ tiến bắc, dù cho hắn định quyết chiến ở Huyết Thạch doanh nhưng thăm dò biên giới Thiết Tam Giác đế quốc cũng vô cùng quan trọng. Hắn không ngừng trầm tư suy diễn mấy trận chiến gần đầy, sau đó nở nụ cười mỉm: "Xem ra đổi thủ của chúng ta đã thay người, đây là chuyện tốt!"
Tuy không biết đã phát sinh chuyện gì nhưng là bàn tay thần bí thao túng đàn sói đã thay đổi, Cossacks đã khôi phục thành bàn cát vụn như trước kia. Đây là tin tức để người vui sướng, Cossacks từ rời rạc biến thành khẩn mật, từ khẩn mật biến thành rời rạc. Sau lưng có nội tình gì, tồn tại âm mưu gì đều không quan trọng đối với Richard. Chỉ cần bảo tồn lực lượng hạch tâm đội ngũ, thành công tiến vào vùng núi, hoàn thành thăm dò cứ địa của gia tộc Schumpeter là thắng lớn rồi.
Chiến đấu nghiêm khốc liên tục như chùy sắt không ngừng gõ đánh Richard, giúp tâm chí và ý chí của hắn càng thêm kiên cường. Hiện tại Richard giơ tay nhấc chân đã mang theo uy nghiêm, từng lời hắn nói đều vô cùng ngắn gọn rõ ràng. Gương mặt anh tuấn kế thừa huyết mạch tinh linh của hắn cũng dần thô rộng, không còn tinh trí nữa.
"Lưu Sa, ngươi có cảm giác được gì không?"
Lúc này, bọn họ đã thuận lợi tiến vào biên giới Thiết Tam Giác đế quốc, điều này cũng chứng thực phán đoán của Richard đối với thế lực Cossacks.
Lưu Sa hai tay nâng lên quyển sách thời quang, trên trang sách xuất hiện đồng hồ cát không ngừng chậm rãi xoay tròn. Nàng nhìn chăm chú vào đồng hồ cáy rồi chỉ hướng tây bắc nói: "Ở hướng đó có ba động thời không mãnh liệt."
"Được, chúng ta đến đó xem." Richard vung tay lên, dẫn theo đội ngũ tan biến khỏi rừng núi mênh mông.
Vào đêm, ở một nương rẫy bình hoãn, chiến sĩ dựng doanh trại, đốt lửa, rửa sạch ma thú săn được sau đó gác lên lửa nướng. Khi hương thơm thịt nướng bắt đầu nức mũi, tiếng hoan hô vang dội doanh trại! Bọn họ có đến vài chục ngày không được tắm rửa, uống nước sạch chứ đừng nói đến cắn vào miếng thịt nướng sôi nóng chảy mở.
Richard cuối cùng cũng được tắm, dù cho suối nước giữa rừng lạnh đến thấu xương nhưng cảm giác dòng nước xối đi cáu bẩn trên người luôn làm người ta thoải mái.
Đây là khoảng đất trống bí ẩn cạnh con suối, bên người Richard còn có Lưu Sa cũng đang tắm rửa. Nhìn thấy làn da hổ phách đặc trưng của nàng và ma văn cấu trang trên người nàng, Richard nhịn không được tiến đến giúp nàng lau rửa sau đó kéo nàng lên bờ, trực tiếp đè ép. Bên bờ suối lập tức vang lên thanh âm va chạm kịch liệt và thở dốc rên rỉ.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, thân thể Richard đột nhiên cứng đờ, khẽ nói: "Có người nhìn lén!"
Lưu Sa nửa híp lại ánh mắt, khẽ nói: "Là ai?"
"Bọt Nước!" Vị trí của kẻ bảo vệ linh hồn không thể giấu được Richard. Ngoài nàng ra thì không ai có thể đến gần hắn như vậy mà không bị hắn phát hiện.
Không ngờ thân thể Lưu Sa đột nhiên nóng lên, mãnh liệt vặn vẹo nói: "Để nàng ấy xem!"
Richard chưa từng trải qua cảm giác bị người xem như này nhưng cảm giác kích thích đặc biệt nổi lên, thế là hắn như dã thú gầm nhẹ đồng thời càng thêm hung mãnh như dã thú. Đợi khi Richard và Lưu Sa về doanh trại, đã một giờ trôi qua. Bọt Nước quan sát toàn bộ quá trình cho đến khi Richard đứng lên mới lặng lẽ biến mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...