Tòa Thành Tội Ác


Phốc một tiếng, từ truyền tống môn phát ra một cỗ sóng ma lực mạnh mẽ, dưới cơn sóng vài chục thân ảnh xuất hiện. Cầm đầu là Gordon võ trang toàn thân với thanh cự kiếm hai tay làm kẻ địch khiếp đảm của hắn.
Một lần truyền tống số lượng lớn đem theo ma lực xung kích vô cùng mãnh liệt, mấy chục người được truyền tống ra tuy khí tức cường giả mạnh mẽ nhưng cũng nhất thời đầu hoa óc choáng không biết bản thân đang ở đâu.
Thực lực càng mạnh thì thời gian bị xung kích ảnh hưởng càng ngắn. Gordon gần như ngay lập tức tỉnh lại nhưng là hắn lại phát ra tiếng gầm gào phẫn nộ! Không phải vì nguyên nhân gì quá đặc biệt mà là truyền tống môn bị cố ý nâng cao lên, mỗi người vừa ra truyền tống môn là bị rớt xuống bởi vì bọn họ ở trên cao ba mét!
Tòa đảo này trọng lực rất mạnh, mạnh gấp đôi Noland đại lục! Thế là trong tiếng rống giận của Gordon, vài chục người sau hắn không ngừng rơi xuống, té thành một đống. Gordon tuy có thể thành công đứng vững hạ xuống nhưng lại bị Kellan mặc trọng giúp đụng mạnh từ phía sau, cuối cùng không đứng thẳng được, té ngã trong tiếng cười đầy đắc ý của pháp sư truyền kỳ.

Gordon đẩy ra Kellan đang đè lên người, tiện tay chỉnh lại đầu tóc rồi bước đến trước mặt Tô Hải Luân nghiến răng nghiến lợi nói: "Điện hạ, trò đùa này không buồn cười chút nào!"
Tô Hải Luân vẫn cười vang đầy đắc ý, thật lâu sau nàng mới ngừng lại được nói: "Nhưng mỗi lần ta đều cười rất vui vẻ!"
Gordon quay đầu lại nhìn thấy đám thuộc hạ của mình vẫn đang đầu hoa óc ong do siêu trọng lực và khải giáp dày nặng làm bọn họ ép thành một đống, mờ mịt giãy dụa đứng lên. Nhìn thấy truyền tống môn trên cao ba mét kia, hắn lại càng thêm tức giận lớn tiếng nói: "Điện hạ, vì sao ngài lại tạo truyền tống môn cao vậy?"
Tô Hải Luân đầy mặt xin lỗi, ánh mắt chớp chớp nói: "Chuyện này a, ma pháp số học của ta không tốt lớm cho nên tính sai độ cao thôi, ngươi xem, chỉ sai chút thôi mà…"
Nghe thấy mấy từ ma pháp số học, trên mặt Gordon đột nhiên xanh đen thế là không tiếp tục truy cứu vấn đề truyền tống môn nữa mà chuyển thành hân thưởng tòa đảo trước mặt.
Hòn đảo này chính là bán vị diện của Tô Hải Luân. Mỗi pháp sư truyền kỳ đều có một bán vị diện riêng nhưng Tô Hải Luân có thể xây dựng Thâm Lam đặc biệt nên bán bị diện của nàng càng thêm đặc sắc. Gordon đã từng viếng thăm bán vị diện của những pháp sư truyền kỳ khác, đó là cô đảo ước chừng một cây số mà thôi còn bán vị diện của Tô Hải Luân phải to gấp hai, ba mươi lần bình thường.
Nếu như diện tích lớn gấp hai, ba mươi lần thì những chỗ khác cũng phải lớn gấp hai, ba mươi lần, đó luôn là quan điểm mỹ học của Tô Hải Luân. Cho nên pháp sư truyền kỳ khác có ba tới bốn nguyên tố trì thì Tô Hải Luân có một hồ ma lực và nguyên tố trì đủ các loại đại nguyên tố. Thậm chí như vậy còn chưa đủ tiêu hóa hết hồ ma lực nên nàng dứt khoát làm thêm vài tòa ma lực trì dược tề. Dù cho tương lai nàng không làm gì, chỉ bán khôi phục dược tề thôi cũng đủ để thành cự phú rồi!
Mà lại, dù cùng là nguyên tố trì thì ở nơi này cũng khác! Gordon híp mắt nhìn nguyên tố trì nhạy bén phát hiện dị dạng: "Điện hạ, ta lần trước may mắn đến đây thì những cái ao này đường kính nhỏ hơn hiện tại một mét. Mới qua một năm thôi mà, không biết dưới đáy tích lũy bao nhiêu kết tinh rồi nhỉ, ta xuống xem nhé?"
"Đừng nằm mơ!" Hai mắt Tô Hải Luân lóe sáng, nhanh chóng cự tuyệt.

"Pháp sư truyền kỳ khác nguyên tố trì chỉ lớn hơn bồn tắm chút, không biết bao lâu mới được một khối kết tinh a. Mà nơi này của ngài có đến mười mấy cái nguyên tố trì, đương nhiên, ta không thấy hồ nước trên đỉnh núi a!" Gordon vừa vỗ chòm râu ngắn vừa cảm thán, ánh mắt hắn lại đầy hứng thú nhìn khắp bán vị diện.
"Hình như lại có thêm mảng lớn hấp năng thụ, ha ha, dưới hoàn cảnh này chúng nó sinh trưởng rất nhanh! Điện hạ, ta đã đi qua mười mấy vị diện, sao chưa từng nghe thấy có nơi nào có hấp năng thụ?" Gordon hỏi.
Tô Hải Luân chỉ hừ một tiếng căn bản không trả lời.
Gordon ánh mắt nóng rực nhìn vào rừng cây hấp năng thụ cách đó không xa nói: "Điện hạ, hay là để ta đào mấy cây mang về đi!"
Lúc này, sợi tóc trên trán Tô Hải Luân đột nhiên dựng đứng lên: "Ngươi cứ thử xem!"
Gordon chỉ hắc hắc cười hai tiếng không nói tiếp việc này. Loại cây này có tác dụng không thể tưởng nổi với xây dựng bán vị diện. Gordon đã từng viếng thăm bán vị diện của pháp sư truyền kỳ khác nên biết, nếu như có thể thu được một hạt giống loại cây này thì pháp sư truyền kỳ sẵn lòng làm công cho Tô Hải Luân năm mươi năm. Dù sao tuổi thọ của pháp sư truyền kỳ vô cùng dài mà hấp năng thụ chỉ mình Tô Hải Luân mới có! Nhưng là dù cho Gordon biết hấp năng thụ trân quý lại vẫn nắm chặt cơ hội kích thích Tô Hải Luân, dù sao thì té ngã từ ba mét xuống tuy không phải chuyện lớn nhưng là rất mất mặt! Rừng cây hấp năng thụ này chính là đầu nguồn phát triển của cả bán vị diện, chỉ cần có chúng nó thì Tô Hải Luân có ma lực và vật tư dùng không hết.

Gordon vẫn chưa thỏa mãn, ánh mắt cẩn thận kiểm tra từng tấc đất ngọn cỏ một. Có thể quan sát cự ly gần bán vị diện pháp sư truyền kỳ như này cũng có chỗ tốt. Bán vị diện của pháp sư truyền kỳ luôn ẩn chứa quy tắc và tin tức riêng của pháp sư đó, dù cho con đường của mỗi người khác nhau không thể phục chế nhưng đối với người tiến vào truyền kỳ thì vẫn có thể thu được nhiều kinh nghiệm quý báu. Ngay cả đối với người đã tiến vào truyền kỳ như Gordon cũng được lợi không nhỏ.
Khi ánh mắt hắn rơi vào một mặt bên đỉnh núi tuyết đột nhiên ngẩn ra. Hắn nhớ chỗ này trước kia thấp hơn mà hiện tại không chỉ cao lên mấy chục mét mà lại hình thành hình trụ, bên trên còn có rất nhiều huyệt động.
Gordon từng du lịch rất nhiều vị diện nên khi vừa thấy trụ đá kia đã thấy vô cùng quen mắt, dù cho kích cỡ còn khác nhau nhiều. Càng nhìn kỹ hắn càng cảm thấy kinh hãi, ánh mắt cũng đột nhiên đầy dị dạng.
"Điện hạ…" Gordon chậm rãi thở nói, bộ dáng y như lão già sắp xuống mồ vậy: "Ngài định xây long quốc ở đây sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui