Đường đêm không chút nguy hiểm cho đến khi đến trấn Ước Phàm, vị kỵ sĩ thậm chí còn cảm thấy thuận lợi quá mức. Hắn cũng không biết khi con mãnh thú tan biến trong bóng đêm, Richard đã sớm nắm rõ lộ tuyến của hắn. Richard không chọn đánh úp là vì hắn có mục tiêu quan trọng hơn năm trăm chiến sĩ này.
Vào thời khắc này, Richard đang đứng trên một gò núi nhỏ đứng nhìn tòa thành cảng cách đó không xa. Chỉ có thành bảo của nam tước mới được xưng là thành, nhân khẩu lên đến hơn vạn như này dù có là ở Noland cũng được tính là thành thị. Trên thực tế do vị diện này thực vật phù nhiêu mà nhân loại chiếm vị trí chủ đạo trong đông đảo chủng loại nên nhân khẩu thành thị còn hơn ở Noland. Thành bảo của nam tước có chừng năm trăm dân binh dự bị do một kỵ sĩ thống lĩnh, đại đa số này là chiến sĩ cấp 1, 2. Trình độ cấp 1, 2 thì thực chất chỉ ngang thanh niên cường tráng mà thôi.
Lúc này Richard trong tay cầm địa đồ dùng bút điểm hai điểm trên địa đồ, đây là vị trí tấn mãnh thú truyền ba động ý thức về. Hắn nối hai điểm lại rồi kéo dài, vị trí vươn dài đại khái rơi vào trấn Ước Phàm. Sau khi tính toán sơ bộ, hắn biết đội ngũ này muốn đến trấn Ước Phàm còn cần 2 giờ nữa. Thế là Richard xoay người nói với mọi người: "Nghỉ ngơi một giờ! Một giờ sau chúng ta hành động!" Năm trăm chiến sĩ phổ thông nói mạnh không mạnh nhưng chiến đấu trong thành lại còn là sân quen thì vẫn có lực uy hiếp.
Laer huýt sáo nói: "Thủ lĩnh, nếu gặp nữ nhân xinh đẹp thì ra tay nhẹ chút, cố gắng bắt sống a!" Lời nói của tinh linh làm đám nam nhân hiểu ý mỉm cười, chỉ có Lưu Sa và Bọt Nước không chút biến hóa. Lưu Sa là khinh thường mà Bọt Nước cũng là khinh thường không thèm để ý.
Richard khẽ cười cũng không để ý đến trêu chọc của tinh linh mà ra lệnh ãnh thú quay lại trong ý thức. Chúng nó bị Richard phân tán di chuyển quanh thành bảo của nam tước, chỉ cần quân đội của nam tước rời thành sẽ không tránh được đôi mắt giám thị của chúng. Những mãnh thú này cũng biết vị trí của Richard thế là thừa dịp bóng đêm nhanh chóng quay về. Lực chiến đấu của chúng tương đương với chiến sĩ cấp 6, dưới bóng đêm và địa hình thành thị phức tạp yểm hộ, dựa vào cảm giác linh mẫn và bản năng thì chiến lực của chúng còn tăng thêm một bậc.
Nửa giờ sau những mãnh thú này về đến bên người Richard. Ngay lúc này mẫu sào truyền đến một tin tức: đã tiêu diệt toàn bộ ma hùng. Richard khẽ ngớ người, lần này mẫu sào tốn rất nhiều thời gian, hiện tại bên người mẫu sào có 6 con mãnh thú mà lực chiến đấu của mẫu sào có thể thắng dễ tước sĩ! Nhưng là hiện tại không phải lúc xem xét tại sao, thời gian dự định công kích đã đến. Mười giờ tối, đại đa người trong thành đã ngủ say, những kẻ uống rượu mua vui cũng đã đến gần ngưỡng say ngất. Thành viên đội tuần tra có lẽ không quá năm mươi người, những kẻ còn lại đã sớm về doanh trại ngủ hoặc về nhà nghỉ ngơi rồi.
Richard vung tay lên, một hàng người lặng lẽ đi về thành cảng. Hiện tại là thời kỳ phi thường, phòng vệ thành cảng nghiêm ngặt hơn không ít nhưng thật ra trình độ này trong mắt Richard có cũng như không. Dưới một đoạn tường kín, thực nhân ma Ba Phần Chín đứng dưới từng giơ tinh linh và ba bộ chiến kỵ sĩ lên. Tường thành năm mét với thực nhân ma chỉ một cái nhấc tay là đủ đưa người lên rồi… Bọt Nước và Just thì trực tiếp nhảy vào, Richard thì tự thi triển phiêu phù thuật rồi nhảy vào thành.
Ở ngoài trăm mét, có một đội tuần tra đang men theo tường thành đến gần. Richard vươn tay chỉ về phía trước, Bọt Nước lập tức xách theo thanh yên giấc ngàn thu chạy vội đi. Đôi chân trần trắng như tuyết của nàng đạp trên tường gạch, bước chân không tạo chút tiếng động nào mà lại càng lúc càng nhanh, cuối cùng thân hình nàng hóa thành bóng trắng như u linh đến gần.
Binh lính tuần tra chỉ chú ý đến hướng đường phố gần như không có ai nhìn tường thành cao cao lạnh cứng mà Bọt Nước lại dán chặt thân hình vào tường thành, thanh yên giấc ngàn thu lê nhanh phía sau. Cự ly mấy chục mét với Bọt Nước chỉ là chợt lóe là đến, khi hai binh sĩ trong đội tuần tra nhìn thấy Bọt Nước thì còn không kịp kêu lên tiếng nào thì thân hình Bọt Nước đã lướt qua bọn họ rồi! Mũi nhọn yên giấc ngàn thu chợt lóe lên, năm đầu lâu bắn vút lên trời.
Nhìn thấy máu tươi tung tóe mắt Richard khẽ co rút, sát khí lại tăng mấy phần. Hắn bước nhanh đi hướng cửa thành, Laer, Just và những bộ chiến kỵ sĩ theo sát hắn còn Bọt Nước thì lao về hướng tháp tên. Trong tháp tên không có thanh âm nào vang lên, chỉ có mùi máu tanh tản ra. Thiếu nữ nhanh chóng xông ra tháp tên, khe khẽ tiếp cận đội tuần tra khác. Sát sát vài tiếng vang nhẹ, thiếu nữ như không có việc gì trở về chỗ cũ. Khi mấy giọt máu tươi rơi khỏi mũi đao yên giấc ngàn thu, toàn thân cao thấp nàng không dính chút vết máu nàng, chỉ nhìn gương mặt tuyệt mỹ của nàng thì khó ai tin nổi việc nàng vừa làm.
Just đành chịu thả chậm bước chân, hắn hiện tại đuổi qua cũng vô dụng, những chuyện có thể làm đã bị thiếu nữ tranh hết, xem ra cái rìu trong tay lại phải chịu khát máu rồi. Laer cùng bộ chiến kỵ sĩ nhanh chóng mở cổng thành.
Thực nhân ma ở ngoài thành vội lùa chiến mã vào thành. Đám người Richard trèo lên ngựa, từ cửa thành là đường lớn bằng phẳng chạy hướng quảng trường trung tâm, một bên khác của quảng trường là thần điện của thần dũng cảm. Mỗi vị khách đến đây lần đầu đều sẽ ngẩng nhìn thần điện to rộng khí thế uy nghiêm kia. Ở đỉnh điện là một nắm tay nắm chặt lại, nắm đấm xông thẳng lên trời, ngọn lửa hừng hực thiêu đốt trên bàn tay tỏa sáng một vùng rộng lớn, đây chính là thánh huy của thần dũng cảm.
Đó chính là mục tiêu đêm nay của Richard! Hiện tại là thời khắc thành bảo nam tước yếu nhất, quân thường trực lãnh địa đã bị điều đi, bọn họ từ lúc nhận được tin tức đến lúc quay lại phải mất nửa ngày. Trong thành còn lại bốn vị kỵ sĩ, dù cho bến cảng phát sinh chuyện gì thì vì an toàn bản thân, nam tước sẽ không phái quá hai kỵ sĩ ra.
Cho nên địch nhân của Richard có thể phải đối mặt gồm hai kỵ sĩ, thần quan Essien, hai vị mục sư cấp 8, ba mươi kỵ sĩ thần điện và trăm hỗ trợ. Tính chính xác thì phần thua cho phe Richard rất lớn! Nhưng là để dẫn chủ lực nam tước đi tạo thành thời khắc thành bảo yếu nhất như này rất khó, nếu không nắm được cơ hội này thì sau này không còn nữa. Mà theo thời gian trôi, sẽ có càng nhiều kẻ địch mạch tụ lại đây.
Trông hướng thần điện phía xa, bàn tay Richard nắm chặt thanh đao vô danh, hắn đột nhiên cảm giác được máu nơi lồng ngực sôi trào mạnh mẽ! Đây là lần đầu tiên hắn thật sự tập kích đối phương!
"Toàn thể chú ý, mục tiêu là thần điện thần dũng cảm, mau tốc chiến tốc thắng, tấn công!"
Richard điều khiển chiến mã chạy chậm đến cách thần điện khoảng ngàn mét. Thanh âm vó ngựa dày đặc vang dội mang theo uy áp đặc biệt. Một căn nhà ven đường bỗng mở cửa sổ, người đó vừa thấy vậy liền kêu lên đầy kinh ngạc. Hắn lập tức ôm chặt miệng lại rồi vội vã đóng cửa sổ sau đó ngất xỉu xuống đất…
Mặt đường lại thêm những tiếc bước chân ầm ầm, hai thực nhân ma tiến nhanh về phía trước theo gót đội người ngựa. Kiên trúc hai bên trùng trùng, chín con mãnh thú chia ra đi hai bên cánh của đội ngũ. Chúng nó luôn nhảy lên nóc nhà, đi một đoạn rồi lại nhảy vào hẻm nhỏ u tối. Chúng nó khác với dã thú bình thường, chúng nó có trí tuệ nhất định, Richard có thể chỉ huy đơn giản cho chúng ví như áp sát, hoạt động tư do, dừng lại tại chỗ quan sát hay công kích đám người nào đó.
Khi cách thần điện không đến năm trăm mét, Richard một lần nữa tăng tốc. Thế là tiếng móng càng thêm dày đặc như sấm rền trước mưa rào. Cửa lớn quán rượu ven đường lớn vừa mở, hai đại hán người đầy mùi rượu bước ra, nhìn bộ quân phục trên người họ thì có lẽ đêm nay đến phiên họ tuần tra nhưng họ lại uống say trong quán. Bọn họ nhìn ngó xung quanh xem ai dám cả gan phá cuộc vui của họ.
Nhìn thấy những kỵ sĩ đang phi nhanh đến, một tên lập tức há to miệng thì thào: "Trời ơi, đó là gì vậy?"
Tên còn lại nhìn xa hơn, hắn nhìn thấy bóng dáng khủng bố của thực nhân ma nên hoảng hốt la lên: "Là ma quỷ dị vị diện! Trời ạ, không ngờ bọn họ đã vào thành, mau đi gõ cảnh báo! Nhanh…"
Hắn còn chưa kịp kêu gào hết câu thì một mũi tên đột ngột bay ra từ trong đêm tối chuẩn xác vô cùng xuyên qua cổ họng hắn! Mà kẻ kia còn đang đung đưa người theo cơn say chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra, một bộ chiến kỵ sĩ đột ngột phóng ngựa đến, chiến phủ như điện quét ngang, đầu lâu của tên binh sĩ này lập tức bắn lên cao!
Đội kỵ sĩ ầm ầm chạy qua quán rượu, đến khi hai thực nhân ma chạy qua quán thì tất cả mọi người trong quán đều từ bỏ ý định ra khỏi quán, cửa quán được đóng chặt lại thậm chí họ còn tắt hết đèn trong quán đi.
Ở cửa chính thần điện là hai kỵ sĩ mặc giáp toàn thân hoa lệ đứng trên bậc thềm. Bọn họ thật ra chỉ là hỗ trợ, cũng chỉ khi nào được lệnh canh gác thần điện mới được vinh dự mặc giáp toàn thân của kỵ sĩ.
Richard lấy ra trường đao treo bên hông, phóng ngựa lao lên bậc thềm thần điện. Thủ vệ thần điện đã phát hiện có địch nhân, một người giơ lên cự kiếm đề phòng, một người thì hét lớn cảnh báo. Tiếng gió rít vang lên, hai mũi tên nhọn đi sau mà đến trước bắn thẳng vào hai thủ vệ. Tên hét lớn cảnh báo bị trúng tên chết đi, tên còn lại thì dùng kiếm ngăn được tên. Laer dù sao cũng không phải xạ thủ chuyên nghiệp, bắn nhanh và cùng lúc bắn hai tên ảnh hưởng rất lớn đến độ chính xác và uy lực.
Nhưng là hai bộ chiến kỵ sĩ còn xông đến trước Richard, bọn họ men theo bậc thềm một đường xông lên cửa thần điện, mượn lực lượng của chiến mã và trọng lực rìu bổ xuống, thủ vệ thần điện đột nhiên bị đánh văng mạnh về phía sau, nơi ngực giáp xuất hiện một vết nứt dài, máu tươi không ngừng phun ra từ đó. Ầm một tiếng, hắn đụng mạnh vào cửa thần điện rồi dần trược xuống.
Cho đến lúc này thanh âm cảnh báo mới vang lên, tiếng chuông hùng hồn vang vọng khắp thành cảng, không ngừng có người vừa say giấc giật mình tỉnh dậy, trong đó có cả Bodhisattva vừa mới ngồi lên giường! Nam tước sắc mặt trắng bệch đầy sợ hãi kéo cửa sổ, vừa kéo cửa sổ ra thì ánh lửa thần điện ập vào mắt hắn.
"Đây là… kẻ xâm nhập tấn công thần điện sao?" Bodhisattva gần như không dám tin vào mắt mình nữa!
Cửa lớn thần điện hoa lệ trang nhã nhưng không dùng để phòng ngự, hai thực nhân ma mạnh mẽ va chạm vài cái là ầm ầm đổ xuống. Dưới tiếng vang thật lớn và bụi đất bay mù, Richard sải bước tiến vào nhanh chóng niệm chú ngữ. Không đến ba giây, hai hỏa cầu thuật một trước một sau bay vào thần điện, bên trong không ngừng vang lên tiếng hô sợ hãi hoảng loạn! Lúc này những thủ vệ còn chưa kịp chạy đến cửa thần điện.
Tầm nhìn của Richard còn đang bị bụi mù ngăn cản không thấy rõ tình huống bên trong thần điện nhưng bất kể như nào cứ phải thi triển ma pháp trước đã. Căn cứ tình báo thu được, hai hỏa cầu thuật của hắn cũng không phải ném vu vơ mà ném đúng vị trí thần đàn, có thể bao phủ toàn bộ nửa sau của thần điện. Trong không gian kín này thì uy lực chồng thêm của hỏa cầu càng thêm kinh người.
"Tiramisu, Ba Phần Chín! Các ngươi nữa qua bên kia!" Richard vừa hô vừa chỉ bên phải thần điện. Hai bộ chiến kỵ sĩ, tinh linh Laer và hai thực nhân ma lập tức từ đường bên phải vượt qua thần điện xông hướng kỵ sĩ thần điện còn cách đó mấy chục mét. Ở sau người bọn họ, mãnh thú như đợt sóng ào đến.
Bọt Nước thì thừa dịp hỗn loạn yên ắng tiến vào thần điện, Just thì cầm rìu lớn chính diện bước ra gầm rú: "Run rẩy đi đám côn trùng!" Một bộ chiến kỵ sĩ cầm lá chắn lớn đi sát bên Just tùy lúc bảo vệ hắn. Đây là thói quen sau nhiều lần chiến đấu để lại, thể hình của Just quá bắt mắt mà hắn lại thích gầm gào trên chiến trường nên luôn là tiêu điểm chú ý của đối phương.
Richard và Lưu Sa cũng tiến vào thần điện, sau khi nhìn thấy toàn bộ kỵ sĩ được võ trang xông ra từ hai bên, đồng khổng Richard không khỏi co rút: "Sao lại có nhiều kỵ sĩ thần điện vậy?"
Đêm đã khuya rồi, theo tình huống bình thường đại đa kỵ sĩ thần điện hẳn đã nghỉ ngơi, nhiều nhất chỉ có ba bốn tên luân phiên gác đêm mà thôi. Nhưng là sáu kỵ sĩ xuất hiện nói rõ không tầm thường. Nhưng là Richard vừa nhìn thấy cảnh tượng trên thần đàn là hiểu vì sao.
Dù cho kiến trúc thần điện không bị phá hoại gì nhiều nhưng cảnh tượng trước mắt nói rõ uy lực hỏa cầu thuật tốt hơn dự tính nhiều. Trên tế đàn một mảnh tan nát rải rác bảy tám cỗ thi thể, thần tượng thần dũng cảm nghiêng lệch về một bên, khắp tế đàn là những ngọn lửa ma pháp còn chưa tắt.
Xem ra thần điện đang cử hành nghi lễ bí mật gì đó nhưng lại bị Richard đột nhiên tập kích cắt đứt. Mà từ khi đánh vỡ cửa lớn thần điện đến khi Richard thi triển ma pháp chỉ có mấy giây. Hỏa cầu thuật đầu tiên được thêm nổ chậm nên hai hỏa cầu thuật nổ cùng lúc làm nhân viên thần chức cử hành nghi thức không kịp chạy trốn, cả phòng hộ cũng không kịp thi triển.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...