Lưu Sa gật gật đầu, lần lượt chỉ tay vào Richard và bản thân, một điểm thần lực chìm vào thân thể hai bọn họ giúp thu lại toàn bộ khí tức, như vậy thì chỉ cần cẩn thận không gây ra thanh âm thì dù là lão binh cũng khó mà phát hiện được. Lưu Sa lại thi triển một thần thuật tan vào tự nhiên, đây là thần thuật thiên hướng rừng rậm nữ thần và druid, hiệu quả của nó là giúp người nhận thần thuật dung hợp hoàn mỹ với tự nhiên, cho dù là ngẫu nhiên dẫm gẫy cành cây khô thì cũng chỉ phát ra thanh âm như tiếng gió mà thôi.
Chốc lát này Lưu Sa lại biểu lộ bản thân đặc thù nhưng là trước đây Richard chưa từng tiếp xúc với mục sư thần điện của vĩnh hằng và thời quang chi long nên không cảm thấy kỳ quái.
Richard và Lưu Sa hòa làm một thể với màn đêm và rừng rậm khe khẽ đi hướng Laer. Bởi vì đôi bên có ma pháp khế ước nên vị trí của tinh linh hiện rõ trong đầu Richard. Ngay ở vài phút trước, tinh linh di động đến một điểm trong rừng rậm rồi đứng yên tại đó. Richard đầu tiên là cảm thấy kỳ quái rồi lại ẩn ẩn cảm giác được gì đó và rồi bắt đầu do dự xem có nên đến gần không. Nhưng là hắn thả chậm bước chân làm Lưu Sa dánh chặt lấy thân hình hắn, hơi thở của nàng phả lên cổ gáy hắn như thúc đẩy hắn tiến bước tiếp. Lưu Sa không cảm giác được tinh linh đang ở đâu.
Ở gần chân núi gió đêm thổi rất mạnh, dù có ngẫu nhiên tạo ra tiếng động gì cũng bị gió núi át hết. Nhưng là lúc này Richard lại cảm giác được có gì đó ái muội, cảm giác của hắn đột nhiên nhạy bén hơn nhiều. Hình bóng thân thể Lưu Sa lại một lần nữa xuất hiện trong trí óc hắn mà lần này xua thế nào cũng không chịu đi.
Tinh linh thi nhân cũng không đi vào sâu cho nên Richard và Lưu Sa rất nhanh đã đến gần. Gió mang theo thanh âm kỳ quái, ngoài thanh âm của Laer ra còn có thanh âm của người khác nữa. Richard chầm chậm đè xuống cành lá rậm rạp trước mắt ló đầu ra nhìn, ngay ở mấy chục mét cách đó, tinh linh thi nhân đang ôm chặt một nữ nhân, phần bên dưới của hắn hung hăng đâm sâu vào chinh phục thân thể nàng ấy, thanh âm rên rỉ của nàng ấy cũng lên xuống theo từng giai đoạn. Nữ nhân ấy lưng dựa đại thụ, hai tay quấn lấy cổ tinh linh, hai đùi thì ép thật chặt vào eo đối phương, cả người ngoài dựa vào đại thụ mượn chút lực ra thì dán chặt trên người tinh linh. Nang đang trong giai đoạn hưng phấn cực độ nên tiếng kêu rên cao vút. Tinh linh vội vã nhắc nhở nàng thế là nàng cúi thấp đầu cắn chặt vào vai hắn để kìm hãm, tiếng rên rỉ dần biến thành nức nở.
Tinh linh rõ ràng bị kích thích làm động tác mạnh hơn muôn phần, thân thể nữ nhân kia lập tức mạnh mẽ chuyển động, ép chặt phần chân chói mặt kia, ép nghiền thật chặt!
"Đáng chết!" Richard khẽ thấp giọng chửi. Hắn không ngờ lại nhìn thấy cảnh này, nếu như là bình thường thì hắn cũng không ngại xem thêm một lát nhưng hiện tại có Lưu Sa ở phía sau, nên làm như nào đây? Nếu như chỉ có mình hắn thì còn có thể bình tĩnh xem nhưng có Lưu Sa thì khác, ít nhất hiện tại hắn bắt đầu không khống chế được phản ứng thân thể.
Càng đòi mạng là Lưu Sa lúc này đã ép sát vào lưng hắn, bắt đầu ló đầu lên nhìn, vừa đúng lúc nhìn thấy màn điên cuồng này.
"Là Laer và… người tình của tước sĩ. Bọn họ đang làm gì? A, ta hiểu." Thanh âm khàn khàn của nàng vang sát bên tai hắn làm lực khống chế của hắn suýt thì sụp đổ.
Tinh linh và nữ nhân vẫn đang chiến đấu xác thịt, mức độ kịch liệt hơn xa tưởng tượng. Xem ra thể lực của hắn hơn xa vẻ ngoài tuấn mỹ nhiều.
Richard cuối cùng không chịu được dày vò thân thể và tâm linh chuẩn bị đứng lên quát dừng tinh linh. Lý do thật ra rất dễ tìm, tù binh không phải có thể tùy ý sử dụng, ít nhất tinh linh không được.
Nhưng là Lưu Sa tựa như cảm giác được hành động của Richard thế là nàng nắm chặt lấy eo hắn, nhẹ giọng nói: "Đừng động, xem tiếp đi. Trước kia ta chưa từng thấy."
Lần này Richard không thể khống chế được phản ứng thân thể nữa, bộ phận nam tính nháy mắt căng cứng. Hắn đột ngột xoay người nắm chặt ngực Lưu Sa ra sức xoa bóp.
Lưu Sa chỉ khẽ ưm một tiếng biểu thị đã biết.
Thân thể nữ nhân và tinh linh đều run rẩy kịch liệt, rõ ràng là đã lên đỉnh. Nhưng là thời gian bọn họ lên đỉnh vô cùng dài, xem ra tinh linh thi nhân không những thiên phú xuất chúng mà lại trải qua huấn luyện đặc thù mới có lực chiến đấu mạnh mẽ như vậy.
Trong khi bọn họ đang lên đỉnh sung sướng cùng cực thì Richard lại cảm giác đau khổ ập đến.
Thật không dễ dàng tinh linh mới dừng lại, nữ nhân đã sớm xụi lơ mềm yếu dựa lên người hắn. Bọn họ chỉnh trang lại trang phục rồi vội vã rời đi. Thi thoảng còn có những lời ngọt ngào, ân ái và hứa hẹn của tinh linh theo gió truyền lại. Chỉ là không biết tinh linh có thể thực hiện được bao nhiêu lời hứa hẹn.
Richard và Lưu Sa vẫn duy trì tư thế không nhúc nhich. Tinh linh sau khi kết thúc cuồng hoan thì cảm giác đã khôi phục bình thường, hắn là trinh sát tốt nên nếu bị hắn phát hiện thì tình cảnh rất lúng túng. Richard lúc đầu không đứng ra hô dừng cũng là vì thế nên hiện tại càng không thể để hắn nhìn thấy.
Đợi khi Laer đi xa, rừng rậm trở lại bình tĩnh thì Richard đột nhiên nắm chặt Lưu Sa ấn chặt nàng xuống đất. Hắn kéo mạnh thần bào của nàng xuống đến tận thắt lưng làm nửa người trên của nàng lõa lỗ trước mắt hắn. Đôi đầu vú màu hổ phách trong suốt một lần nữa kích thích huyết mạch Richard.
Nhìn vào Richard cắn răng nghiến lợi, Lưu Sa vươn tay nhẹ nhàng ngắt tay hắn nói: "Ăn ta đi, nhưng là sau này không được vứt bỏ đâu đấy, ngươi phải nghĩ cho kỹ đấy."
"Đây là ý gì? Chẳng lẽ nhân viên thần chức của vĩnh hằng và thời quang chi long phải bảo trì thuần khiết sao?" Bàn tay nhỏ nhắn mang theo hơi lạnh khẽ ngắt tay hắn làm huyết mạch trong hắn càng thêm chạy chồm.
"Không, Vĩnh Hằng Long Điện không co syêu cầu này. Nhưng ta có thể khẳng định với ngươi ăn ta là một chuyện rất phiền toái, còn phiền toái hơn tưởng tượng của ngươi nhiều. Mà ta cũng là người rất phiền toái nếu như ngươi coi ta thành nữ nhân. Nhưng nếu như ngươi chỉ coi ta là đồng bọn thì sẽ không thất vọng, không có phiền toái mà ta cũng giúp ngươi giải quyết rất nhiều phiền toái." Lưu Sa hiếm thấy nói nhiều như này.
Đáp lại của Richard là triệt để xốc lên thần bào của nàng làm hai bắp chân nàng lõa lỗ ra, dần để lộ vị trí công kích cuối cùng. Sau đó hắn mới nói: "Ngươi khiêu khích ta! Mà ta cũng không sợ phiền toái, có lẽ để chứng minh thì tốt nhất là ăn sạch ngươi. Còn không biết có thể về Noland hay không nên không cần suy nghĩ đến những phiền toái này!"
Lưu Sa nhàn nhạt nói: "Dù sao thì ngày mai có thể chết rồi nên đêm nay điên cuồng trước khi chết đúng không? Hình như không giống nam nhân a!"
Lời của Lưu Sa như chậu nước lạnh đổ lên đầu Richard làm hắn đã chuẩn bị tốt tâm lý, hung thú đã kề sát nơi đó lúc nào cũng có thể công kích nhưng thủy chung không thể tiến lên.
Richard dứt khoát duy trì tư thế ái muội này rồi đột nhiên nghĩ ra nói: "Ta sẽ sống tiếp, sẽ mang các ngươi quay về Noland! Nhưng là đêm trước hôm đó ta sẽ ăn sạch ngươi!"
Lưu Sa nhàn nhạt cười nói: "Được, lúc ấy ta sẽ phản kháng!"
Câu nói này làm Richard run lên, hung thú suýt thì không nhịn được đâm thật sâu vào thân thể nàng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...