Tòa Thành Tội Ác


Vào ban đêm, sau khi Lưu Sa kiểm tra tình trạng tù binh liền đến gặp Richard như đã hẹn. Gian phòng của Richard là một lầu nhỏ hướng bắc, đây vốn là phòng của đội trưởng nên gian phòng rộng rãi thoải mái, xung quanh vắng vẻ.
Lưu Sa vừa vào phòng ngủ đã thấy trên bàn sắp xếp chỉnh tề vài chục tài liệu ma pháp, đầy đủ thể hiện tính chính xác và cẩn thận của cấu trang sư.
Richard ý bảo Lưu Sa ngồi lên giường rồi nói: "Cấu trang lần này là ma lực tăng phúc, ta có chút chỉnh sửa với nó. Vì thiếu một vài tài liệu then chốt nên không thể đạt mức 30% như trong lý luận được, thậm chí 25% cũng rất khó đạt được, ta đoán cuối cùng chỉ đạt được 20% mà thôi."
"20% đã rất tốt rồi, như vậy ta có thể thi triển thêm một ma pháp cường hiệu trị liệu cấp 4." Lưu Sa khẽ cười rồi hỏi: "Vẽ ở đâu đây?"
"Tay phải đi, có thể sẽ đau chút, ngươi cởi áo ngoài ra đi." Richard cúi thâm đầu chuyên tâm chuẩn bị tài liệu ma pháp, không chút nhìn lén quá trình Lưu Sa cởi áo.
Chờ khi hắn ngẩng đầu lên không khỏi ngơ ngác, tay chân luống cuống. Lưu Sa không ngờ cởi hết áo ngoài chỉ để lại áo lót, thân thể nàng gần như lõa lỗ trước mặt hắn. Nàng hơi gầy chút nhưng bộ ngực nóng bỏng hơn vóc người rất nhiều, dù cho không bằng Daimei hay Nika nhưng đường cong vểnh lên hoàn mỹ vô khuyết. Kỳ dị là đầu vú nàng không phải màu phấn hồng mà là màu hổ phách như lông mi nàng mà lại ẩn ẩn trong suốt như hàng mỹ nghệ chạm trổ tinh mỹ cùng cực.
"Không cần cởi nhiều như vậy." Thanh âm Richard nhỏ đến chính hắn nghe cũng không rõ.
"Cũng không nhiều đến đâu, như này ngươi có thể thấy rõ hơn." Lưu Sa nhàn nhạt trả lời. Nàng nói là sự thật, tuy vẽ cấu trang trên tay phải nhưng vì để quan sát hướng đi ma lực, ít nhất cũng phải để lộ cả nửa người. Lộ nửa cái ngực và lộ hoàn toàn cũng không khác biệt là bao, nhưng câu nói này vào tai Richard lại có một cảm giác đặc biệt.

Nhìn thấy vẻ bối rối của Richard, Lưu Sa lại bồi thêm một câu: "Tất cả vì sinh tồn."
Richard cầm lên bút ma pháp, trấn định lại nói: "Được vậy ta sẽ bắt đầu."
Đầu bút ma pháp chế tạo ma văn cấu trang thật ra là một châm nhỏ rỗng ruột, các tài liệu sẽ theo lỗ kim trượt xuống tạo thành đường tuyến ma pháp vì thế các bút ma pháp chế tạo cấu trang đều là tác phẩm luyện kim đỉnh cấp.
Tay trái Richard nắm chặt tay Lưu Sa, tay phải cầm bút ma pháp bình tâm tĩnh khí nhè nhẹ hạ xuống. Hô hấp Richard dần biến bình ổn lại, ngọn bút ma pháp cũng vô cùng ổn định vạch những nét đầu tiên trên da thịt Lưu Sa. Dưới mắt thường có thể thấy những đường tuyến này vô cùng tinh tế, dù cho có đường cong cánh tay quấy nhiễu nhưng độ chính xác của những đường tuyến này đến mức khó mà tin nổi.
Theo từng bút ma pháp thay đổi, một ma pháp trận mỹ lệ đã hiện ra một nửa. Đầu trán Richard đã thấm mồ hôi nhưng ánh mắt vẫn chuyên chú, hô hấp bình tĩnh dài lâu làm người bên cạnh có cảm giác bình an khó tả.
Tay trái nhàn rỗi của Lưu Sa thì xem quyển sổ ghi chép tin tức của Richard. Tài liệu chia làm hai phần, một là cơ cấu chính trị của Bạch Nham công quốc, phong tục nhân tình và tin tức nhân vật quan trọng. Một phần khác là địa đồ lãnh địa Bodhisattva nam tước, phần địa đồ này tỉ mỉ rất nhiều, những trấn nhỏ lớn chút đều có trên địa đồ bao gồm cả trấn Oswald. Lưu Sa rất nhanh xem xong tin tức cho nên liền an tĩnh nhìn Richard. Mà Richard từ đầu đên cuối không chút chú ý đến ánh mắt nàng nhìn mình.
Lại là một đường tuyến cực phức tạp xuất hiện, đây là một trong những đường tuyến quan trọng của ma pháp trận cũng là đường tuyến dài nhất, xoát vòng trong cánh tay của Lưu Sa. Vào giây cuối cùng khi thu bút, đột nhiên đầu vú óng ánh hổ phách nhảy vào mắt hắn, hô hấp hắn không khỏi nặng dần, bàn tay không khỏi khẽ run, đầu bút ma pháp trầm xuống đâm ra một chấm máu nhỏ trên tay Lưu Sa.
"Hỏng bét!" Richard có chút ảo não rên rỉ.
Một sai lầm nho nhỏ như vậy nhưng cũng sẽ làm hiệu quả cấu trang giảm đi 0,5%. Bình thường hắn rất ít khi phạm phải sai lầm như vậy biết giải thích như nào đây? Chả lẽ nói là ngực nàng quá đẹp làm ta phân tâm dẫn đến mất khống chế sao?
Richard ngẩng đầu lên đúng lúc thấy Lưu Sa nhìn mình, đôi mắt nàng óng ánh như bảo thạch kèm với nụ cười mỉm nhàn nhạt như nói với hắn nàng đã biết tất cả.
Còn không đợi Richard nói gì, Lưu Sa đã dùng thanh âm khàn khàn của riêng nàng bình tĩnh nói: "Ta tin nếu như là cấu trang sư khác, cho dù là đại cấu trang sư đến hiện tại đã mắc phải không ít hơn năm sai lầm."
Richard lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, khẽ thở dài một hơi, sau đó hắn vốn định giải thích đây là lần đầu tiên hắn vẽ cấu trang trực tiếp trên thân thể người khác thì Lưu Sa lại nói: "Nhưng ngươi không nên mắc phải sai lầm như này…"
Thế là tất cả những lời hắn định nói đều bị ngăn lại.
Sau đó Lưu Sa nói thêm: "Thật ra ngươi có thể thoải mái nhìn mà, nếu như muốn sờ cũng có thể."

Nếu như mấy câu trước mang theo hiệu quả trọng kích thì câu tiếp theo là tuyệt sát: "Lúc nào cũng có thể."
"Ta… ta không phải có ý này…" Richard đột nhiên cảm giác thiên phú trí tuệ rời xa bản thân.
Lưu Sa khẽ mỉm cười nói: "Có phải hay không cũng không quan hệ. Dù sao sau này cũng sẽ nhìn sẽ sờ. Nhìn nhiều sờ nhiều sẽ không bị phân tâm vì nó nữa."
Richard một lần nữa phát hiện chính mình không nói được lời nào nên dứt khoát không giải thích nữa tiếp tục vùi đầu làm việc. Nhưng là lần này trước khi tiếp tục hắn hung hăng nhìn ngực Lưu Sa một lúc lâu rồi mắt bắt đầu.
Quả nhiên làm như vậy có hiệu quả, cho đến khi hoàn thành một phần ba cấu trang Richard cũng không phạm sai lầm nào.
Khi hoàn thành bút sau cùng, Richard ngẩng đầu lên ánh mắt tự nhiên rơi đến ngực Lưu Sa khen một tiếng: "Thật sự rất đẹp."
Lưu Sa khẽ run run ngực nói: "Cũng rất đàn hồi đấy, có muốn thử không?"
Thế là một lần nữa Richard lại bại…
Đợi khi Richard thu thập xong công cụ và tài liệu ma pháp, Lưu Sa cũng mặc xong trang phục. Richard lập tức thở phào một hơi, cảm giác Lưu Sa lúc này mang đến áp lực nhỏ hơn.
Lưu Sa giơ giơ quyển sổ trong tay nói: "Xem phần tài liệu này thì ngươi định thu phục người bản địa sao?"

Richard gật gật đầu nói: "Bổ sung lính từ vị diện này là việc bắt buộc, không thể chỉ dựa vào mấy người chúng ta đánh xuống cả thiên hạ được."
Lưu Sa nhìn một tờ trong đó nói: "Ba kỵ sĩ và chín chiến sĩ… Vì sao ta không thấy mục sư kia?"
Richard khẽ ngớ nói: "Đó là mục sư của thần dũng cảm Nội An, hắn có tín ngưỡng. Sao có thể thu phục được chứ?"
Lưu Sa mỉm cười nói: "Hai mươi lăm tuổi chỉ là mục sư cấp 3, có thể thấy tín ngưỡng của hắn thành kính đến đâu. Hắn mới là đối tượng dễ thu phục nhất, một người có tín ngưỡng mà vứt bỏ tín ngưỡng thì không còn đường quay đầu. Đến lúc đó trong danh sách phải giết của thần dũng cảm, hắn còn đứng trên chúng ta."
"Nhưng phải làm thế nào? Một mục sự nếu mất đi thần ân thì không thể thăng cấp." Richard nhíu mày nói.
Lưu Sa đáp: "Đó là bước thứ hai nhưng chuyện này ngươi không cần lo lắng, cứ để ta thu xếp. Tín ngưỡng vĩnh hằng và thời quang chi long cao hơn thần minh vị diện này nhiều."
Richard gật gật đầu hỏi: "Vậy tiếp theo nên làm gì?"
"Dùng những thứ ngươi làm với hai lão binh ngày đó làm một lượt với mục sư kia."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui