Richard nhíu mày suy nghĩ, có lẽ chỉ có gia tộc Joseph là muốn ám sát hắn, thế nhưng hắn quả thật không hiểu, bản thân hắn còn chưa đến mười sáu tuổi, sao đủ tầm để bọn họ chịu trả giá lớn như vậy? Thôi quên đi, giờ không phải lúc quan tâm vấn đề này, Richard đổi chủ đề, hỏi: "Ta nghe nói khi khai thác vị diện thì dân bản địa luôn coi chúng ta là kẻ thù, có đúng như vậy không?"
Lưu Sa gật đầu nói: "Hơn nữa đội ngũ quy mô lớn như chúng ta sẽ làm cường giả nắm giữ quy tắc vị diện chú ý. Nếu như lực lượng giới hạn ở vị diện này đúng như ngươi đoán thì chúng ta rất có thể sẽ phải đối mặt với cường giả cấp truyền kỳ. Ngươi định làm sao đây?"
Có thể làm như nào chứ?
Richard âm thầm cười khổ, cố gắng thế nào thì cũng không thể chống lại cường giả thật sự, nhóm người bọn họ còn chút cơ hội nào sao?
Đúng lúc này không chỉ Lưu Sa mà cả hai thực nhân ma, Just, Bọt Nước và người ngâm thơ tinh linh đều nhìn Richard chờ đợi quyết định của hắn.
Richard nhanh chóng tỉnh lại, đồng thời hiểu rõ rằng bản thân hắn chính là thủ lĩnh đội ngũ, dù không có lực lượng áp chế thì linh hồn khế ước và ma pháp nô dịch cũng giúp hắn trở thành trung tâm đoàn đội. Vốn dĩ lực lượng bọn họ có thể thoải mái khai thác vị diện cấp thấp, nhưng hiện tại đến vị diện cấp trung thì vấn đề đâu tiên phải suy nghĩ là làm sao để sống tiếp.
Richard nhìn Lưu Sa hỏi vấn đề then chốt: "Chúng ta có biện pháp nào trở về hay không?"
"Có ba phương pháp. Một, chiếm cả vị diện, lúc đó ta sẽ có đủ tài nguyên dựng tháp thời quang thăm dò tọa độ vị diện. Hai có đủ vận may tìm được thần điện vĩnh hằng và thời quang chi long lưu lại, sau đó khởi động thần điện hiến tế, chọn thần ân mở ra thông đạo về Noland. Sau cùng là vừa khéo bắt gặp một đội ngũ từ Noland đến, sau đó bắt lấy họ và cướp tọa độ trong tay họ." Lưu Sa nhàn nhạt nói, là thần quan Vĩnh Hằng Long Điện nàng hiểu rõ tri thức vị diện hơn Richard nhiều.
Richard suy nghĩ một lúc rồi cao giọng nói: "Ta phải có đủ vận may tìm được Vĩnh Hằng Long Điện rồi mới về được Noland? Nhưng cho dù tìm được Vĩnh Hằng Long Điện thì chúng ta đi đâu kiếm được tế phẩm đây? Kiếm được tế phẩm đủ tư cách cũng khó ngang với chiếm được một khoảng trời ở đây rồi. Hơn nữa chúng ta đã mất một đầu lâu đại ác ma hiến tế mới tới được đây, thân là một Archimonde, ta cũng không muốn rơi vào cảnh thất bại trở về như vậy! Ta lựa chọn phương pháp đầu tiên, thực tế đây cũng là lựa chọn duy nhất của chúng ta!"
Thanh âm Richard càng lúc càng vang dội, cái tên Archimonde như có ma lực khiến tất cả mọi người đều cảm thấy phấn chấn hơn, không còn lo sợ không yên nữa. Richard bỗng phát hiện khi hắn hung dữ thốt ra mấy tiếng Archimonde thì huyết mạch sâu trong hắn cũng kích động, khát vọng lửa và máu cũng theo đó nhảy vọt, người phấn chấn đầu tiên lại chính là hắn.
Lúc này Just đột nhiên rống lớn: "Ê! Thủ lĩnh, một đao lúc chiến đấu của người vô cùng đẹp a! Nhưng ta cảm thấy nếu người muốn tăng sức mạnh trước chiến đấu thì nên uống thêm vài ngụm rượu đi, như vậy sẽ có khí thế hơn!"
Richard ngạc nhiên nhìn Just, nửa ngày mới nói: "Ngươi không sợ sao?"
Just nhún nhún vai nói: "Lúc đầu có chút sợ hãi nhưng nghĩ đến tháng ngày ở trại huấn luyện tử vong còn nguy hiểm hơn giờ nhiều! Lúc đó nhìn thấy bất cứ sinh vật sống nào cũng nghĩ rằng mình có thể mất mạng. Nếu như cô nàng Bọt Nước kia không sợ thì ta sợ gì chứ?"
Bọt Nước ôm trường đao nghiêng người dựa vào vách tường, tròng mắt nàng nửa mở nửa khép như muốn ngủ, không để ý chút nào đến khiêu khích của Just. Nàng mặc váy trắng, hai chân trần vô cùng bắt mắt. Có điều nhìn bộ dáng của nàng thì có vẻ như nàng không quan tâm đến hoàn cảnh hiện tại chút nào.
Richard lại nhìn hướng hai thực nhân ma, Ba Phần Chín oang oang nói lớn: "Ta chỉ sợ không có đồ ăn ngon thôi!"
Tiramisu hất nắm tay to, đấm một quả vào sau đầu Ba Phần Chín nói: "Ngươi chỉ biết ăn thôi! Nếu như vị diện này có thực nhân ma thì tốt rồi! Đánh chiếm bộ lạc của bọn chúng, sau đó mười thực nhân ma cái xinh đẹp nhất sẽ là người của ta! Ngươi bắt đầu chọn từ người thứ mười một!"
Ba Phần Chín đột nhiên nhảy dựng lên gầm gào: "Không được! Nhiều nhất cho ngươi chọn trước một người thôi!"
"Ta là ma pháp sư!"
"Ma pháp sư cũng không được!"
Richard bỏ qua hai thực nhân ma đang tranh cãi nhìn hướng Laer. Gương mặt tuấn mỹ của người ngâm thơ tinh linh vẫn còn trắng bệch, không biết là do mất máu quá nhiều hay đang sợ hãi trong lòng nữa. Thấy ánh mắt của Richard nhìn mình, hắn gượng cười không nói gì.
Laer do dự thật lâu rồi nhìn hướng Lưu Sa đầy dũng cảm nói: "Nếu như tiểu thư xinh đẹp Lưu Sa có thể cổ vũ ta, ví như một cái thơm ngọt ngào thì ta nhất định sẽ vô cùng dũng cảm!"
Lưu Sa lạnh nhạt cười nói: "Ngươi đùa giỡn thần quan Vĩnh Hằng Long Điện không sợ sinh mạng hao hụt sao?"
Laer khẽ ngớ người quả nhiên không dám nói tiếp. Nhưng hắn lại đi tìm kiếm ngọn nguồn dũng cảm mới, lần này là nói với Bọt Nước: "Hay tiểu thư xinh đẹp Bọt Nước ban thưởng cho ta đi, ta sẽ đủ dũng cảm chinh phục cả vị diện!"
Bọt Nước đột nhiên lông mi khẽ nhíu rồi mở một mắt ngắm nhìn tinh linh hờ hững nói: "Được, đợi khi thích hợp."
Gương mặt Laer đột nhiên đỏ hồng, hắn kích động mở rộng tay với trời như muốn ôm ấp gì đó sau đó quỳ xuống trước Richard lớn tiếng nói: "Chủ nhân! Ngài đã thu được một chiến sĩ dũng cảm nhất!"
Richard thực không biết nên nói gì, hắn có linh hồn khế ước với Bọt Nước nên cũng lờ mờ cảm nhận được suy nghĩ của nàng ta. Bọt Nước cũng không muốn giấu hắn, tất cả suy nghĩ trong lòng đều được đưa qua, đó đều là những bức tranh không nên nghĩ đến. Nhưng nếu như nói với người ngâm thơ tinh linh lãng mạn thì không ổn thỏa chút nào.
Richard lúc này mới cảm giác dẫn dắt một đoàn đội không dễ chút nào. Thật không biết Gordon dẫn dắt mười ba kỵ sĩ như thế nào nữa, từ Mordred đến Lena đều vô cùng cá tính mà mỗi người đều không phải loại thiện nam tín nữ dễ trêu chọc.
Lúc này Just dùng tay nâng cằm lên, dùng ánh mắt quan sát kẻ ngu nhìn Laer. Hắn đột nhiên rất muốn cười lớn bởi, cảm giác được khinh bỉ kẻ khác ngu ngốc này thật sảng khoái!
"Quân đội của nam tước kia sẽ đến nhanh thôi." Lưu Sa nhắc nhở Richard.
Richard hít sâu một hơi nói: "Chúng ta gắng gượng thì vẫn đối phó được với một nam tước. Ta nghĩ hiện tại là thời gian nghiên cứu hạt giống." Tài nguyên bọn họ mang theo ít đến đáng thương, thứ duy nhất còn chưa sử dụng là quả trứng xanh nhạt.
"Hạt giống…" Thân thể Lưu Sa khẽ run rẩy. Khi thấy Richard quay lại kỳ quái nhìn nàng thì nàng lại cúi đầu, nét mặt trở lại bình tĩnh như thể không có gì bất thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...