Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Sau đó Tô Tiện đáp lại, đại khái là hai ngày sau bọn họ sẽ xuất phát về Huyền Nguyệt Giáo. Sở Khinh Tửu nghe rất rõ ràng, hắn đứng lặng tại chỗ không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Trong phòng lại nói sang chuyện khác, Sở Khinh Tửu không nghe nổi nữa, mãi đến khi tiếng người trong phòng nhỏ dần, có tiếng bước chân đang đi ra ngoài, Sở Khinh Tửu lui lại trốn vào sau vách tường.
Những người Huyền Nguyệt Giáo nọ bước ra khỏi phòng rồi đi mất. Sở Khinh Tửu đứng im, không vào phòng tìm Tô Tiện.
Đến khi Tô Tiện ra khỏi phòng mới phát hiện Sở Khinh Tửu đang lặng lẽ đứng ở góc tường.
Tô Tiện hơi ngạc nhiên nói: "Sao huynh lại tới đây?"
"A Tiện." Sở Khinh Tửu gọi nàng nhưng không nói tiếp mà kéo nàng về phòng mình sau đó mới thấp giọng hỏi: "Ma quân mà các muội mới nói là thế nào?"
Thì ra Sở Khinh Tửu đang nghe hết cuộc nói chuyện của bọn họ.
Nếu hắn đã phát hiện ra Tô Tiện cũng không muốn giấu nữa. Nàng không được tình nguyện cho lắm, nói: "Huynh biết đấy, chuyến đi này của bọn ta là để tìm kiếm Ma quân Hòa Anh chuyển thế."
"Phải, các muội..." Sở Khinh Tửu gật đầu rỗi bỗng khựng lại, thấp giọng nói: "Các muội gấp rút lên đường tìm hồn phách Ma quân Hòa Anh nhưng vì thương thế của ta mà phải dừng lại."
Cho dù Tô Tiện muốn dừng, Huyền Nguyệt Giáo bọn họ cũng không tình nguyện, đối với họ tìm thấy Ma quân mới mới là chuyện cấp thiết nhất. Mấy ngày nay tâm trí Sở Khinh Tửu đặt hết lên Tô Tiện nhất thời quên mất chuyện này.
Bọn họ dừng lại chỉ có thể vì một nguyên do, chính là đã tìm ra hồn phách Ma quân Hòa Anh.
"Thật sự là ta?" Sắc mặt Sở Khinh Tửu lạ lùng hỏi.
Hắn không phải kẻ ngốc, mấy ngày qua hắn vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này nhưng mãi vẫn chưa hiểu, do hắn chưa từng nghĩ theo phương hướng đó.
Sở Khinh Tửu nhìn Tô Tiện, lắc đầu chắc chắn nói: "Không thể nào."
Tô Tiện ngẩng đầu nhìn hắn, nói: " Ta không biết nhưng ta không hy vọng là huynh."
Trong lòng nàng rõ hơn ai hết, nếu Sở Khinh Tửu thật sự là Ma quân Hòa Anh vậy thì phục sinh Ma quân đồng nghĩa với việc Sở Khinh Tửu sẽ không còn tồn tại nữa, Ma quân Hòa Anh và Sở Khinh Tửu là hai người rất khác nhau, dù có cùng hồn phách cũng không thể là một người. Đây là nguyên nhân vì sao Tô Tiện chưa nói chuyện này với Sở Khinh Tửu, nàng không mong Sở Khinh Tửu là Ma quân, nàng muốn Sở Khinh Tửu rời khỏi đây, đi thật xa, đến một nơi mà nàng không thể tìm thấy, Huyền Nguyệt Giáo bọn họ cũng không tìm được.
Nhưng Sở Khinh Tửu không chịu đi, hắn vẫn chọn ở lại.
Những chuyện này Tô Tiện giấu trong lòng suốt mấy ngày qua, hoang mang đến độ không biết phải nói thế nào.
Hôm Sở Khinh Tửu xuất hiện ngáng đường Huyền Nguyệt Giáo, Tô Tiện định diễn một vỡ kịch cho bọn họ xem, đả thương hắn trước rồi đợi khi Huyền Nguyệt Giáo rời đi hết thì lặng lẽ quay lại cứu người. Nhưng ai dè Tố Hồn Châu chợt có phản ứng trước Sở Khinh Tửu khoảnh khắc ấy Tô Tiện không biết phải hình dung cảm xúc của mình ra sao. Mọi người đều thấy Tố Hồn Châu có dị tượng, nàng chỉ còn cách giữ Sở Khinh Tửu lại rồi tính tiếp.
Nàng là Vạn linh ma tâm, gánh vác hy vọng của vạn ma, tìm thấy Ma quân nhưng trong lòng nàng trăm ngàn lần không muốn Ma quân ấy là Sở Khinh Tửu.
Tuy Tô Tiện không nói nhưng Sở Khinh Tửu có thể nhìn thấy tâm tư của nàng qua biểu cảm trên khuôn mặt. Hắn nhẹ nhàng nắm tay nàng, thấp giọng nói: "Muội lấy Tố Hồn Châu ra thử lần nữa xem?"
Tô Tiện mím môi, lấy Tố Hồn Châu ra.
Viên châu lặng lẽ nằm trong tay Tô Tiện, nàng niệm thầm pháp quyết, Tố Hồn Châu lập tức lóe lên sắc tím rồi nhạt dần, khói trắng từ từ nổi lên bên trong viên châu. Hai người nín thở nhìn chằm chằm Tố Hồn Châu, một lúc sau, làn khói trong nó kéo nhau bay về phía Sở Khinh Tửu. Ánh mắt Sở Khinh Tửu thoáng nặng nề, hắn dịch sang bên cạnh một bước.
Không hề bất ngờ, làn khói trong viên châu cũng bay theo hướng di chuyển của hắn.
Sở Khinh Tửu cau mày nghĩ ngợi, nói: "Có khi nào Tố Hồn Châu này của muội nhận nhầm rồi không?"
"Lần trước ta nhờ nó mới tìm thấy huynh ở vực sâu Thất Hải, chắc là không sai đâu." Mặc dù không muốn chấp nhận nhưng Tô Tiện vẫn phải nói sự thật.
Sở Khinh Tửu còn muốn nói gì đó nhưng nhìn làn khói trắng cứ bay bay trong viên châu là chẳng nói được gì nữa.
Hai người cùng rơi vào im lặng, Sở Khinh Tửu vốn cho rằng sau khi biết được chân tướng vào ngày hôm qua, chuyện họ đối mặt đã đủ rắc rối rồi, nhưng ai dè hôm nay còn gặp chuyện rắc rối hơn. Sở Khinh Tửu vẫn không tin mấy, lẩm bẩm nói: "Ta thế này sao có thể là Ma quân..."
Hắn không kìm được lòng quay đầu nhìn Tố Hồn Châu nhưng vừa nhìn, hắn không khỏi ngẩn người.
Tô Tiện nghe hắn chưa hết câu đã ngừng lại bèn ngước mắt nhìn hắn. Sở Khinh Tửu chỉ Tố Hồn Châu, vội nói: " A Tiện muội xem nè!"
Tô Tiện nhìn theo tầm mắt hắn, khói trắng trong Tố Hồn Châu chợt hỗn loạn, từ từ tách ra chia thành ba hướng khác nhau, một trong số đó hướng về phía Sở Khinh Tửu.
Trông thấy điều dị thường, Sở Khinh Tửu ôm hy vọng nói với Tô Tiện: "Vậy có phải là thứ đồ chơi này thật sự bị hỏng rồi không?"
Tô Tiện lắc đầu, nét mặt suy tư nhìn Sở Khinh Tửu, nhỏ giọng nói: "Không đúng."
"Sao đấy?" Sở Khinh Tửu hỏi.
"Lúc trước bọn ta vẫn luôn đi theo phương hướng chỉ dẫn của Tố Hổn Châu, ban đầu nó chỉ hướng nam nhưng giữa đường bất ngờ đổi hướng nên bọn ta mới đến Sương Thành trước dự kiến." Tô Tiện nắm chặt Tố Hồn Châu trong tay, nói tiếp, "Trước đó, huynh đang ở đâu?"
Tích tắc Sở Khinh Tửu đã hiểu ra, lắc đầu nói: "Trước đó ta ở trong Tứ Phương Thành, là Tiểu Mộ nói với ta tin tức của muội thế nên ta mới xuất phát đến Sương Thành trước đó hai ngày."
"Phương hướng của Tố Hồn Châu cũng thay đổi ngay ngày hôm ấy." Tô Tiện thấp giọng nói, "Tố Hồn Châu cảm nhận được hồn phách của huynh mới có biến đổi, trước đó huynh ở Tứ Phương Thành nên nó không tìm ra tung tích của huynh, không có phản ứng gì. Nhưng..."
Tô Tiện nói đến đây thì dừng lại, thần sắc phức tạp nhíu mày, Sở Khinh Tửu thấy thế thì nói: "Nhưng nếu ta thật sự là Ma quân Hòa Anh vậy tại sao trước đó ta ở Tứ Phương Thành mà Tố Hồn Châu vẫn chỉ đường cho các muội?"
"Vì nó cảm nhận được hồn phách của Ma quân Hòa Anh..." Tô Tiện nhìn hiện tượng bên trong Tố Hồn Châu, nhìn khói trắng phân thành ba hướng khác nhau, quả quyết nói: "Hồn phách của Ma quân Hòa Anh không chỉ ở một nơi."
Do đó, có lẽ phán đoán ban đầu của Tô Tiện sai rồi, trên người Sở Khinh Tửu có hồn phách của Ma quân thật nhưng không nhất định là Ma quân Hòa Anh, trong đó vẫn còn điều lạ khác.
"Sao lại như vậy?" Sở Khinh Tửu không hiểu, "Tại sao hồn phách Ma quân lại phân tán, sao lại ở trên người ta?"
Tô Tiện không cách này lý giải được, Sở Khinh Tửu khẽ nắm tay nàng, thanh âm nhu hòa hơn lúc nãy nhiều như nhẹ nhõm không ít: "Nói vậy, sự việc tốt hơn một chút so với những gì chúng ta nghĩ phải không?"
Ánh mắt Sở Khinh Tửu lấp lánh ý cười như có như không, Tô Tiện gật gật đầu, mỉm cười nói: "Ừ."
Trải qua một ngày thương lượng, Tô Tiện đã đồng ý đề nghị của Huyền Nguyệt Giáo bọn họ là đưa Sở Khinh Tửu về Huyền Nguyệt Giáo để Hồng Uyên xem xét hồn phách của Ma quân Hòa Anh kia là thế nào. Hai người nói đến đây, Ngưng Nhi cũng đẩy cửa vào phòng, trên tay còn bưng cơm tối cho Sở Khinh Tửu. Thấy Tô Tiện có mặt trong phòng, Ngưng Nhi ngạc nhiên một lúc, gật đầu chào: "Thần nữ."
"A Tiện mệt mỏi cả ngày rồi chi bằng ở lại ăn cơm với ta đi." Sở Khinh Tửu không nỡ để Tô Tiện đi, cũng không nỡ nhìn Tô Tiện mệt nên đề nghị như thế.
Tô Tiện đã nó rõ ràng hết mọi chuyện với Sở Khinh Tửu, nhất thời cảm thấy những gánh nặng trong lòng cũng vơi bớt. Nàng gật đầu đồng ý: "Được thôi."
Dưới ánh mắt không thể lạ lùng hơn của Ngưng Nhi, hai người ăn cơm tối với nhau trong phòng, Tô Tiện cũng không gấp phải ra về ngay nên bảo Ngưng Nhi về trước còn nàng ở lại xem mấy quyển sách mà ngày thường Sở Khinh Tửu hay coi. Tô Tiện lật giở từng trang, Sở Khinh Tửu ở bên cạnh chọt chọt cánh tay nàng. Tô Tiện đành bỏ sách xuống nhìn bộ dạng chần chừ muốn phát biểu ý kiến của Sở Khinh Tửu, nói: "Huynh muốn làm gì?"
Sở Khinh Tửu nói: "Những cuốn này ta xem hết rồi, nếu muội muốn biết ta kể cho muội nghe."
Tô Tiện phì cười, nhướng mày nói: "Huynh nhờ Ngưng Nhi mang tới cho huynh mấy cuốn này à?"
"Mấy hôm trước muội cứ không chịu nói chuyện với ta, ta không đọc sách thì có thể làm gì nữa chứ." Sở Khinh Tửu bất giác ai oán nói tiếp, "Ta sắp đọc tới mức thuộc hết luôn rồi."
"Huynh xem nó làm gì?" Tô Tiện lắc lư cuốn sách trong tay, lúc nãy nàng lật bừa vài trang mới biết trong này không phải nói về trận pháp đạo môn mà về Ma giới. Có lẽ Ngưng Nhi tưởng Sở Khinh Tửu là Ma quân nên mới tìm mấy thứ này tới cho hắn.
Sở Khinh Tửu im lặng giây lát, nói: "Hồi đó ta cứ nghĩ mình cũng không tới nổi yếu, thực lực thì chỉ để bảo vệ bản thân là đủ rồi, nếu còn không được nữa thì thân thủ ta khá ổn, chạy cũng nhanh lắm." Hắn khựng lại, quay sang nhìn Tô Tiện nói: "Nhưng kể từ ngày muội đi theo bọn người Thượng Quan Nghiêu ta mới biết những gì mình nghĩ là sai."
"Ta còn phải bảo vệ muội cơ, một khi có người mình muốn bảo vệ thì ta chẳng thể lo chạy lấy thân nữa." Sở Khinh Tửu tự cười nhạo mình, "Ta quá yếu rồi, khi thật sự đến ngày như vậy ta không làm được gì cả."
Tô Tiện nhìn Sở Khinh Tửu, mỉm cười.
Nàng biết Sở Khinh Tửu xưa nay chỉ biết chơi giỡn, thực lực của hắn trong lớp thanh niên cũng không tính là tầm thường nhưng hắn có được tu vi như vậy phần lớn nhờ vào thiên phú mà chưa thật sự cố gắng. Sở Khinh Tửu là người không mấy siêng năng nhưng hắn có thể vì nàng nỗ lực nhiều đến vậy. Hôm giao thủ ở khách điếm Tô Tiện đã nhìn ra Sở Khinh Tửu mạnh hơn trước rất nhiều, biết bao nhiêu ngày vừa qua không biết hắn đã tu luyện như thế nào.
Bản thân nàng có căn cơ thâm hậu, có tâm huyết và tinh nguyên của vạn ma, với Sở Khinh Tửu chắc phải luyện tới mấy trăm năm họa may mới là đối thủ của nàng nhưng nàng vẫn nghiêm túc gật đầu nói: "Vậy tương lai huynh bảo vệ ta."
Sở Khinh Tửu nhướng cao mày: " Tất nhiên."
Sáng sớm hôm sau, Huyền Nguyệt Giáo bọn họ thu dọn đồ đạc chuẩn bị xuất phát về Huyền Nguyệt Giáo nhưng thật khéo, trước khi mọi người lên đường, Tô Tiện nhận được một phong thư do thám tử Huyền Nguyệt Giáo gửi tới.
Nội dung trong thư rất đơn giản nhưng đủ khiến Tô Tiện kinh ngạc.
Ma tính của thành chủ Tứ Phương Thành bộc phát, đã làm bị thương vô số người trong thành rồi, hiện tại đã rời khỏi Tứ Phương Thành không biết đi đâu.
Tô Tiện đã quá rõ thân phận của Thành chủ Tứ Phương Thành, y vốn là một trong ngũ cực chiến thần Thái Cực Thiên Hoàng Đại đế, sở hữu thần lực vô biên. Năm đó y bị ma tính của Vạn linh ma tâm nhập thể nên phải ở trong Luyện Hồn Đường của Tứ Phương Thành nơi có linh khí trời đất để áp chế ma khí, không thể về lại Thần giới.
Nhưng hiện tại Ma khí của y không thể khống chế được nữa, sự tình càng phức tạp hơn trước rồi. Một khi rời khỏi Tứ Phương Thành, ma tính bạo phát, rất có thể sẽ gây ra kết cục sinh linh đồ thán cho Nhân giới.
Trong lúc Tô Tiện đang âu lo thì Tố Hồn Châu trong lòng lại có dị động. Tô Tiện lấy viên châu ra, ánh sáng tím bao phủ viên châu, ba làn khói trắng chỉ về ba hướng, trong đó một làn khói đang không ngừng lắc lư.
Dị động lần này của Tố Hồn Châu rất khác với lần của Sở Khinh Tửu.
Ý niệm vừa động, Tô Tiện lập tức mang Tố Hồn Châu đẩy cửa ra ngoài, ai ngờ vừa ra khỏi cửa đã gặp ngay Sở Khinh Tửu. Sở Khinh Tửu thấy sắc mặt Tô Tiện kỳ lạ bèn hỏi: "Sao thế?"
"Ma quân Hòa Anh!" Tô Tiện nhìn phương hướng Tố Hồn Châu đang chỉ dẫn, nghiêm túc nói, "Một hồn phách khác của Ma quân Hòa Anh đang ở gần đây."
Dứt lời, Tô Tiện bước nhanh ra ngoài, Sở Khinh Tửu biết tính nghiêm trọng của chuyện này nên cũng vội vàng đi theo nàng. Hai người đi thẳng ra ngoài, đến cửa lớn khách điếm thì dừng lại.
Trước cửa khách điếm có một bóng dáng rất quen thuộc.
Áo trắng tung bay, ôn nhu như ngọc.
- Hết chương 99 -
Lảm nhảm:
Tiểu Sở nhìn có vẻ yếu nhưng không yếu đâu!! Không hề!
Hôm nay là một ngày khá là đặc biệt nhé. Ngày thứ 183 từ khi đào hố tới giờ, 17/2 up chương đầu tiên đến bây giờ là 99 chương.
T up chương này đúng 3h18" chiều luôn ấy (ngày đặc biệt cũng phải up vào giờ đặc biệt). ^^
Cảm ơn đã theo dõi đến tận bây giờ, thật sự rất rất cảm ơn!
Còn 11 chương + 6NT nữa thôi là chính thức nói là tạm biệt nhé.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...