C56: Tứ Phương Thành
Edit: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Tô Tiện đối mặt với Thư Vô Tri một lúc, nói: "Là con."
Thần sắc Thư Vô Tri hơi kỳ lạ, không tin cho lắm hỏi lại: "Ngươi?"
"Sư phụ có chuyện tất nhiên phải để đồ nhi chăm sóc rồi." Nét mặt Tô Tiện còn bình tĩnh hơn ban nãy, nàng nói tiếp: "Thật ra thì những người khác cũng muốn chăm sóc sư phụ nhưng ở đây chỉ cần một người là đủ rồi nên con để họ về trước."
Thư Vô Tri lắng nghe, cũng không biết có tin không chỉ chuyển chủ đề khác nói: "Chuyện Huyền Thiên Thí ta đã nghe nói rồi."
"Ngươi lấy được Tố Hồn Châu nên đi tìm hồn phách Sở Khinh Tửu rồi đúng không?" Thư Vô Tri nhướng mày nhìn Tô Tiện.
Tô Tiện gật đầu, nàng đương định nói với Thư Vô Tri chuyện này đây: "Con tìm được Sở Khinh Tửu rồi nhưng có chút rắc rối nên mới về đây xin sư phụ chỉ giáo."
Thư Vô Tri đặt vò rượu xuống, thoáng chốc thấy hứng thú với lời của Tô Tiện, "Chuyện gì, nói ra nghe xem ta có giúp được không?"
Tô Tiện nói: "Con tìm thấy hồn phách Sở Khinh Tửu ở vực sâu Thất Hải, hồn phách huynh ấy đang ở trong một sơn động, trong động có một trận pháp trấn giữ, con không thể đưa huynh ấy ra ngoài."
"Vực sâu Thất Hải?" Thư Vô Tri khẽ nhíu mày, dường như nghĩ ra gì đó, Tô Tiện nhìn thấy phản ứng của hắn lập tức hỏi: "Người biết được gì rồi đúng không?"
Thư Vô Tri lắc đầu: "Những điều ta biết không nhiều hơn ngươi bao nhiêu, chỉ có điều ta rất hứng thú với nơi đó, trong truyền thuyết đó là nơi Nam Cực Trường Sinh Đại Đế tiêu diệt quần ma vào hai ngàn năm trước, ta vẫn luôn muốn tận mắt nhìn thấy nơi đó rốt cuộc trông như thế nào, nhưng mãi chưa có cơ hội."
Tô Tiện nhìn vẻ mặt hắn không nhẫn tâm nói cho hắn biết nơi đó bây giờ chỉ là một sơn cốc hoang vu, nàng lắc đầu nói: "Sư phụ, người có tinh thông về trận pháp không?"
Thư Vô Tri ngỡ ngàng liếc Tô Tiện: "Ngươi thấy ta dùng trận pháp bao giờ chưa?"
Tô Tiện im lặng, trước nay Thư Vô Tri luôn là bộ dạng điềm nhiên tự tại, nàng còn nghĩ cái gì hắn cũng biết tuốt nên khi gặp vấn đề nọ Tô Tiện nghĩ ngay đến hắn đầu tiên, thật không ngờ hắn cũng có cái không biết. Nàng ngẫm nghĩ một lúc nói: "Vậy sư phụ có biết văn tự của Ma giới không?"
Thư Vô Tri lại nhíu mày, lắc đầu: " Ta có phải ma đâu, tất nhiên là không biết."
Tô Tiện cảm thấy vô cùng bất lực, xem ra Thư Vô Tri không có cách nào giúp nàng rồi, vẫn phải nghĩ cách quay về Huyền Nguyệt Giáo một chuyến thôi, tìm nghĩa phụ xin giúp đỡ. Chỉ là nàng ra đi lâu như vậy không biết nghĩa phụ mà biết chuyện thì có phản ứng gì, y có chịu giúp đỡ không còn chưa biết.
Trong lúc Tô Tiện đang thầm do dự trong lòng, Thư Vô Tri gõ gõ ngón tay lên vò rượu, nhàn nhạt nói: "Cơ mà nói không chừng ta có thể giúp được ngươi."
"Người..." Tô Tiện không hiểu ý Thư Vô Tri, hắn cười cười nói: "Nghe ngươi nói vậy có lẽ trận pháp nhốt Sở Khinh Tửu là Hồn phách chi trận, chỉ cần là trận đó thì ta có thể giúp được ngươi."
"Sư phụ biết làm sao để phá trận?"
"Không chắc nhất định phá được trận nhưng xem xong là biết thôi." Thư Vô Tri đáp.
Tô Tiện đã hiểu ý Thư Vô Tri: "Người sẽ đi cùng con tới vực sâu Thất Hải?"
Thư Vô Tri nói: "Thế nào?"
Đương nhiên Tô Tiện không có ý kiến, Thư Vô Tri nói tiếp: "Ta đã nói trước đó rồi, ta luôn muốn đi tới đó một chuyến, bây giờ không dễ gì mới có cơ hội này hiển nhiên phải để ngươi dẫn ta theo rồi." Hắn nói xong, lười nhác duỗi duỗi cánh tay, hình như nằm trên giường khá lâu nên hơi mỏi rồi. Tô Tiện nghe hắn nói vậy, nhanh chóng gật đầu: "Vậy con về thu dọn đồ đạc, đợi sư phụ nghỉ dưỡng khỏe rồi chúng ta khởi hành.."
"Còn dưỡng cái gì, ta chỉ nhức đầu chút thôi, hết nhức là ổn rồi, có lẽ ngày mai là có thể xuất phát."
Tô Tiện nhìn sắc mặt hắn đúng thật là đã đỡ hơn rất nhiều nên không nói thêm nữa, chuẩn bị quay người ra về thì Thư Vô Tri gọi giật lại, nói: "Ngươi có bao giờ nghĩ sau khi cứu hồn phách Sở Khinh Tửu ra thì sẽ thế nào?"
Tô Tiện lắc đầu: "Tạm thời chưa nghĩ ta cách nhưng con không thể cứ để huynh ấy ở đó mãi." Nàng có một suy nghĩ không dám nói ra, nếu có thể nàng hy vọng có thể tìm cách để Sở Khinh Tửu sống lại nhưng chuyện để người chết sống lại nàng chưa nghe qua bao giờ, chỉ có thể từ từ nghĩ cách thôi, cũng không dám đặt quá nhiều kỳ vọng.
Có vẻ như Thư Vô Tri nhìn thấu tâm tư của nàng, vội nói: "Ta biết một cách đấy, gọi là Kỳ hồn chi thuật, có thể gọi hồn phách nhập vào một thân thể, hồn phách của Sở Khinh Tửu và cơ thể đều ở đây, nếu sử dụng Kỳ hồn thuật để hắn nhập vào thân thể con rối kia thì cũng không khác sống lại là mấy."
Tô Tiện nghe vậy nhưng không vui vẻ ngay, vì nàng chưa từng nghe qua cách nào như vậy, nhất thời không dám dễ dàng tin tưởng. Thư Vô Tri không nhanh không chậm nói: "Thuật pháp này ta cũng nghe người ta nói thôi, ngươi đoán xem là ta nghe ai nói?"
Trong thời gian mấu chốt như thế nào chẳng ai có tâm tư đoán bừa đâu, Tô Tiện im lặng nhìn Thư Vô Tri, hắn ho nhẹ một tiếng, cười cười nói: "Là Yến phu nhân nói với ta đó."
Yến phu nhân chính là vị Yến Chỉ Tâm trên đỉnh Bích Lam sơn lúc trước, bà ta là người yêu của Chấp Minh Tông chủ Phạm Việt Nhiên đời trước, và cũng là mẹ ruột Sở Khinh Tửu. Nghe cái tên Yến Chỉ Tâm này Tô Tiện hơi ngạc nhiên, hỏi ngay: "Bà ta rốt cuộc là ai?"
Thấy Tô Tiện đã nhanh chóng bắt được trọng điểm, trên mặt Thư Vô Tri thêm một ý cười "trẻ nhỏ dễ dạy", nói: "Bà ấy từng nhắc với ta về thuật pháp đó, nói rằng quê hương của bà ấy có thể dùng thuật Kỳ Hồn, có lẽ bà ấy cũng có thể sử dụng nó ký gửi hồn phách sư phụ ta vào cơ thể người khác để người sống lại. Nhưng cuối cùng vẫn thất bại bởi toàn bộ hồn phách sư phụ đều ở trong Huyền Dương Kính, cho dù bà ấy có tìm đủ mọi cách cũng không thể tìm lại hồn phách sư phụ, đến cùng vẫn đành từ bỏ."
"Quê hương... của Yến phu nhân?" Tô Tiện nói đến đây không khỏi thấy do dự. Nàng còn nhớ hoàn cảnh lúc mình và Yến phu nhân gặp nhau, lần đó trên Bích Lam sơn Tứ đại hộ pháp Quỷ Môn cử ra ba tên trong đó đến tìm Yến phu nhân, mục đích của chúng là khối ngọc bội trên người bà ta. Sau đó Yến phu nhân vào trong kính, trước khi ra đi đã giao ngọc bội cho Tô Tiện bảo quản, còn nói với nàng rất nhiều, nào là rất nhiều người muốn tranh giành món đồ này, Yến phu nhân còn nói nếu nàng không muốn giữ ngọc bội có thể đưa nó cho người nàng tin tưởng nhất, nhưng bất luận thế nào cũng tuyệt đối không được để rơi vào tay Quỷ Môn.
Tô Tiện cũng đã nghĩ qua rất nhiều chuyện xoay quanh khối ngọc bội đó nhưng vẫn không thu được kết quả gì, nghe Thư Vô Tri nhắc đến nàng mới hiểu ra phần nào: "Lúc đó người của Quỷ Môn đến Bích Lam sơn là vì món đồ trên người bà ấy? Thứ đó có liên quan tới quê hương bà ấy?"
"Đúng vậy." Thư Vô Tri gật đầu nói, "Lần trước sau khi từ Bích Lam sơn trở về các ngươi từng suy đoán thân phận Yến phu nhân, ngươi còn nhớ không?"
Đúng là có chuyện này, Tô Tiện nhớ khi đó bọn họ có nhắc đến một nơi.
Tứ Phương Thành.
Tứ Phương Thành thần bí không ai biết rõ vị trí, cứ cách mấy năm lại có đệ tử Tứ Phương Thành lui tới nhân gian, cách tu luyện công pháp của họ rất đặc biệt, thực lực lại mạnh mẽ, y thuật cao siêu, người thường không tài nào bì kịp. Nhắc đến Tứ Phương Thành ai nấy đều ngưỡng mộ không thôi, rất nhiều người muốn tìm Tứ Phương Thành nhưng nhiều năm như vậy rồi vẫn chưa có ai tìm được nó.
Tô Tiện nói: "Yến phu nhân đúng thật là người Tứ Phương Thành?"
"Nếu đúng là trên người bà ấy có ngọc bội làm tín vật của Tứ Phương Thành vậy thì có lẽ bà ấy là người Tứ Phương Thành thật." Thư Vô Tri gật đầu cười nói, "Tương truyền cứ ba mươi năm Tứ Phương Thành sẽ phái ra bốn vị hành giả rời khỏi thành vào thiên hạ lịch luyện, trong tay bốn hành giả ấy đều có ngọc bội làm tín vật, mà ngọc bội của bốn vị hành giả họ hợp lại chính là chìa khóa hoàn chỉnh có thể mở cửa Tứ Phương Thành."
Thì ra là vậy.
Chỉ trong chốc lát mà đã làm rõ được mọi manh mối, chả trách Quỷ Môn muốn đoạt ngọc bội. Tô Tiện đã hiểu tiền nhân hậu quả của nó, nói tiếp: "Bởi vậy tìm đủ bốn cái ngọc bội là có thể tiến vào Tứ Phương Thành, có thể khiến Sở Khinh Tửu sống lại?"
"Ta chỉ chỉ ngươi một cách thế mà thôi nhưng cách này quá mơ hồ, ngươi nghe cho biết vậy thôi. Nhưng mà dù ngươi có lựa chọn gì khối ngọc bội đó không thể rơi vào tay kẻ có mưu đồ bất chính." Thư Vô Tri nói những lời này bằng ngữ điệu rất nghiêm túc.
Đến giờ Tô Tiện mới biết thì ra Thư Vô Tri đã sớm biết Yến Chỉ Tâm giao ngọc bội cho nàng. Từ đấu tới cuối hắn đều không đề cập đến thì ra đã hoàn toàn tin tưởng nàng.
Tô Tiện gật gật đầu, thầm hạ quyết tâm, bất kể ra sao đợi sau khi cứu hồn phách Sở Khinh Tửu ra sẽ nghĩ cách điều tra tung tích ba khối ngọc bội còn lại.
Hai người thảo luận cũng rất nhiều rồi, Thư Vô Tri phất phất tay định bảo Tô Tiện về trước thì chợt nghe tiếng bước chân vang lên bên ngoài. Hai người cùng nhìn ra ngoài, thì ra là Yêu Lan vừa rời khỏi không biết sao lại quay về, vẻ mặt hơi ngưng trọng, nàng ấy vào phòng nhưng không dám nhìn thẳng Thư Vô Tri chỉ nhìn Tô Tiện nói: "Sơ phụ, Thiên Cương Minh Định Phong đường chủ Chung Toàn cầu kiến." Nàng ấy không biết Thư Vô Tri có còn nhớ mình không nên không dám nhìn thẳng hắn, vừa vào phòng sắc mặt đã trắng bệnh không chút huyết sắc.
Thư Vô Tri sửng sốt một lúc, thuận theo tầm mắt Yêu Lan nhìn sang Tô Tiện bên kia, rồi đưa tay chỉ mình, nhướn mày nói: "Ngươi đang nói chuyện với ta đó à? Ta là sư phụ ngươi hay nó là sư phụ ngươi?"
Yêu Lan vẫn y cũ không nhìn Thư Vô Tri, nhưng tầm mắt cũng không thể cứ nhìn Tô Tiện bèn chuyển sang liếc dáo dác khắp phòng: "Ừm, người là sư phụ."
Thư Vô Tri bị nàng ấy chọc cười, cười xong mới chợt nhớ ra những gì Yêu Lan mới nói, vội vàng hất chăn bước xuống giường, "Mau mang áo bào của ta tới đây! Ta còn chưa chải đầu nữa!"
Hắn nằm trên giường khá lâu lại vội vàng xuống giường nên người hơi lảo đảo, Yêu Lan vốn không nhìn hắn nhưng không hiểu sao vẫn lập tức chạy đám đỡ hắn, thấp giọng nói: "Ngươi không sao chứ?"
Hai người cách nhau rất gần, bàn tay Yêu Lan nắm chặt cánh tay Thư Vô Tri. Thư Vô Tri đứng im chờ cơn đau đầu qua đi một lúc rồi mỉm cười đẩy tay Yêu Lan ra lắc đầu nói: " Không sao, qua mấy ngày là khỏi thôi."
Hắn vừa nói xong liền nhận lấy áo bào Tô Tiện đưa sang, chỉnh trang lại một chút rồi dẫn Tô Tiện và Yêu Lan đi ra ngoài, đúng lúc gặp mặt Thiên Cương Minh đường chủ Chung Toàn đang ở ngoài cửa phòng.
Dưới trướng Minh chủ Thiên Cương Minh Túc Thất tổng cộng có năm vị trưởng lão và ba vị đường chủ, trưởng lão quản lý sự vụ trong nội bộ Thiên Cương Minh, ba đường chủ thì mỗi người một phương, tiếp quản sự việc trong các môn phái. Trong đó vị Định Phong đường chủ Chung Toàn này phụ trách khu vực của Không Thiền Phái. Chung Định là một nam tử khoảng ba mươi tuổi, ngâm đen gầy gò, là người rất yên tĩnh, thấy mấy người Thư Vô Tri bước ra cũng không nói nhiều lời vô ích, sau khi báo thân phận liền lập tức vào vấn đề: "Tin rắng chuyện của Minh chủ tông chủ đây đã nghe nói rồi, lần này ta đến là muốn gặp một người, đưa người về Thiên Cương Minh hỏi thăm chút chuyện."
"Ồ, ngươi muốn gặp đệ tử Tô Tiện của ta?" Thư Vô Tri nhanh hơn đoán ra mục đích của hắn.
Chung Toàn gật đầu nói: "Đúng vậy." Hắn nói xong bèn nhìn sang Tô Tiện sau Thư Vô Tri. Tô Tiện tham gia Huyền Thiên Thí nên ai cũng biết, Chung Toàn cũng nhận ra nàng.
Tô Tiện không khỏi nhíu mày, chuyện Túc Thất bị hành thích thật sự rất kỳ lạ, hành động của Thiên Cương Minh lần này cũng thường tình dễ hiểu. Nếu như là bình thường có lẽ Tô Tiện đã đồng ý đi theo bọn họ làm rõ sự tình nhưng bây giờ nàng còn có chuyện quan trọng cần làm, Sở Khinh Tửu còn đang chờ nàng, nàng không thể để hắn đợi quá lâu.
Tô Tiện trầm mặc một hồi rồi nói: "Xin lỗi, bây giờ ta không thể theo ngài về Thiên Cương Minh."
- Hết chương 56 -
Editor lảm nhảm:
Yêu Lan: Sư phụ à, thật ra... ta bị lé nhé.:)))
... Tui có vài lời muốn nói trong chương này.
Một là để A Tiện xưng "con" với TVT, vì dù sao thì AT đã thật lòng coi TVT là sư phụ, xưng "ta" thì hơi vô lễ.
Hai là ban đầu tui gọi YCT là "nàng ấy" (tại chương YCT xuất hiện có nói chỉ khoảng 30t, tính ra cũng trẻ chứ bộ), nhưng mà... ngẫm lại thấy hơi ngộ, người ta cũng là mẹ nam chính cơ mà, có còn trẻ gì đâu.
Hết. Cảm ơn mọi người đã đọc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...