Edit: Mỹ Nữ & Mỳ Cay
Két — cạch.
Đóng cửa lại, Lục Ly tháo mũ dạ xuống, treo lên giá treo bên cạnh cánh cửa.
Tiếng ồn ào trên đường phố bị ngăn cách bên ngoài, văn phòng tổ trinh thám quạnh quẽ như bao phủ một màn lụa sương mờ.
Bất kể là đại dương hay Người Gác Đêm đối với Lục Ly đó vẫn là sự việc cách quá xa tầm với, hắn cũng không rảnh can thiệp quá nhiều, đại khái hiểu rõ tình hình chung liền quay người rời đi.
Có chút ánh sáng ít ỏi từ cửa sổ rơi vào văn phòng tổ trinh thám, dù giờ này đang là ban ngày.
Nhưng Lục Ly cũng không thèm để ý, nơi này chẳng qua là chỗ ở tạm thời, sớm muộn gì hắn cũng thay đổi chỗ ở mới.
Không chỉ vì khu phố Thủy Thủ không đủ điện lực, mà còn vì tầm nhìn bao quát.
Sau khi ở chỗ Hudders biết về những nguy hiểm ngầm từ biển sâu, Lục Ly không thể không cảnh giác chuẩn bị với đại dương lớn này.
Bởi vậy, một chỗ ở có thể nhìn thẳng ra bến cảng quan sát liền trở nên thiết yếu.
Ngồi trở lại chiếc ghế sau bàn sách, Lục Ly nới lỏng cà vạt, từ trong ngăn kéo lấy ra mấy trang giấy kẹp ở trong trang sách.
Bên trên hiện một hàng chữ viết.
【 Trọng yếu: Hiểu rõ bản thân ở nơi nào 】
Lục Ly cầm lấy bút máy đặt trên bàn sách, sau đó bổ sung tiếp nội dung ở phía sau, phía dưới lại bổ sung thêm những mục mới.
【 Trọng yếu: Hiểu rõ bản thân ở nơi nào ( hoàn thành) — gom đủ 1000 đồng tiền giao dịch với Hudders để có thêm thông tin】
【 Trọng yếu: Giải quyết u linh quấn trên chính người mình】
【 Thứ yếu: Tìm kiếm chỗ ở mới】
Đây là thói quen từ trước tới giờ của Lục Ly, đem việc cần phải làm trước mắt tóm tắt lại ghi thành một đoạn ghi chú, mỗi lần hoàn thành liền ghi chép lại, cứ thế kéo dài xuống dưới.
Lục Ly có thể trực quan biết mình đang làm việc gì, chuyện nên làm, cùng với chuyện cần làm tiếp theo.
Mục thứ hai với mục thứ tư đầu trùng lặp ở một điểm, cả hai cái đều phải tích góp tiền từng tí một.
Bất quá Lục Ly đã có phân chia ưu tiên trước sau, tức là mục thứ hai sẽ là mục ưu tiên hơn.
Lục Ly không lo lắng Hudders sẽ lừa gạt mình hay sẽ cố tình nâng giá.
Việc này liên quan đến thông tin cơ mật trong giới trừ tà, hầu hết các kẻ trừ tà khó có khả năng đi nói cho người khác, chưa kể nếu nói ra còn bị nguy hiểm đến tính mạng.
Cho nên bất luận điểm gì, Hudders đều là một đối tượng hợp tác vô cùng thích hợp — trừ bỏ điểm quá tham tiền kia.
Viết xong nội dung mới, Lục Ly nhìn lại mấy lần, nghĩ không còn mục nào khác cần bổ sung thì đặt bút máy xuống, chờ mực nước trên trang giấy khô đi mới kẹp vào trang sách lần nữa rồi cất lại vào ngăn kéo.
Làm xong hết thảy, Lục Ly đứng lên, vén ống tay áo đi vào phòng bếp.
Chỉ chốc lát sau, tiếng nước chảy róc rách truyền ra, liên tục tới mấy chục giây sau mới khôi phục yên tĩnh.
Lục Ly ra khỏi phòng bếp, bọt nước lướt qua gương mặt góc cạnh tuấn tú, đọng lại trên cằm, đung đưa rớt xuống.
Giờ mới là buổi sáng, cách bầu trời tối đen còn một khoảng thời gian dài.
Nghĩ nghĩ một chút, Lục Ly nhấc điện thoại, xoay bàn quay bấm dãy số.
Bíp —
Chờ đợi lúc lâu, điện thoại rốt cuộc cũng kết nối.
Một giọng nói chua ngoa lớn tiếng phát ra từ ống nghe: " Đây là nhà trọ Slavic phu nhân, ngươi tìm ai?"
Chỉ nghe thanh âm này, dường như có thể làm cho người ta tưởng tượng ra một người phụ nữ thon thả mặc váy ngủ thướt tha, một tay chống hông nghe điện thoại.
" Ta tìm Oliver."
" Người trẻ tuổi, ngươi là người nào?" Phải biết rằng hiện tại hắn đang nợ ta nửa tháng tiền thuê phòng.
Nếu như ngươi không muốn hắn lưu lạc đầu đường xó chợ, tốt nhất tranh thủ thời gian mau —" Nữ nhân đầu dây bên kia bắt đầu lải nhải.
Lục Ly không vội cắt ngang, bình tĩnh chờ đợi nàng ta lải nhải hết, ngữ khí bình ổn nói: " Vậy mời đem điện thoại đưa cho hắn, ta sẽ nói với hắn chuyện này.
Hơn nữa, khả năng cao hắn sẽ trốn tránh ngươi không chịu mở cửa, cho nên ngươi có thể ở ngoài cửa nói rằng ông chủ mới của hắn đang tìm hắn."
Người phụ nữ cứng miệng, nhất thời không biết nên nói gì, chỉ đành khó chịu ậm lẩm bẩm vài tiếng, rồi để cho Lục Ly chờ, chính mình xỏ dép lê lẹp xẹp lên lầu.
Lục Ly nghe tiếng chân lên lầu xa dần rồi biến mất.
Hình như loáng thoáng có âm thanh đập cửa, cẩn thận lắng nghe thì lại không nghe thấy gì nữa,
......
" Oliver! Tên chết tiệt! Tao biết mày đang ở bên trong, đừng có hòng mà trốn, mày đã nợ bà đây mười ngày tiền thuê rồi!"
Bang bang bang bang!
" Oliverrr! Cút ngay ra cho bà!"
Cửa phòng rung chuyển, bụi bặm lã chã rơi xuống.
Trong hành lang, những người thuê phòng bên cạnh thấp thỏm hé góc cửa ló đầu ra xem sư tử cái lên cơn tức giận.
Dù gì cánh cửa này cũng là tài sản của Slavic phu nhân, mặc dù đang tức giận nàng cũng không thể đi đập hỏng cái cửa.
Gào thét nửa ngày không có kết quả, Slavic phu nhân hừ lạnh một tiếng, nghĩ đến lời người đàn ông trong điện thoại, quyết định thử một lần.
" Oliver, vừa có một người tự nhận là ông chủ mới của mày vừa gọi đến.
Hắn ta giống như có chuyện quan trọng muốn tìm."
Slavic phu nhân dựa sát cửa phòng, có chút động tĩnh mơ hồ từ phía sau cửa truyền đến, nhưng chỉ mỗi thế, chẳng thấy có người đi ra.
Slavic phu nhân kéo dài âm nói: " Chà, có vẻ như Olive bé nhỏ của chúng ta không có ở nhà, xem ra ta chỉ có thể đi nói với ông chủ mới của Oliver rằng cậu ta đã quyết định từ —"
" Không cần!"
Phía sau cửa đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, tiếng bước chân dồn dập, vội vã chạy tới gần, sau đó cánh cửa bị kéo ra.
" Chờ một chút Slavic phu nhân —"
Thanh âm chợt dừng lại, im bặt.
Thân hình nhỏ gầy chỉ cao tới ngực Slavic phu nhân bị một bàn tay đẩy lại vào trong phòng, sau đó chính là loạt tiếng kêu thảm thiết phát ra khiến cho các hộ gia đình khác lạnh mình kinh hãi.
Sau một hồi gà bay chó sủa, Oliver no đòn, mái tóc màu nâu xù như cái ổ gà, hốc mắt sưng vù tím bầm, giày thì cái mất cái còn, khập khiễng đi ở phía trước.
Slavic phu nhân mặt đằng đằng sát khí đằng sau, cổ tay nàng so với bắp đùi Oliver gần như to bằng nhau.
Đi xuống lầu một, Oliver cầm lấy ống nghe gần như theo phản ứng liền khóc nấc kể lể: " Ông chủ, ngài đây là muốn hại chết tôi sao..."
" Bằng không cậu còn muốn trốn đến bao giờ.
Nữ chủ nhân đó còn là người tốt, cho phép một người thuê trọ nợ nửa tháng tiền phòng." Giọng nói Lục Ly từ trong loa truyền ra.
Lục Ly biết rất rõ thời đầu ngành nghề này, nơi tư bản mới chớm nở có bao nhiêu hỗn loạn.
" Hừ!"
Slavic phu nhân ôm ngực đứng một bên, trong mũi thở ra một luồng khí nóng, thầm nghĩ có nam nhân nào hiểu được nội tâm dịu dàng của bản phu nhân.
Oliver không biết nên trả lời cái gì, đành hỏi: " Cho nên ông chủ, ngài tìm tôi có chuyện gì?"
" Cậu ở chỗ đó có yêu cầu ủy thác mới không."
" Có không ít, nhưng mà lúc trước ông chủ — Ah, ông chủ muốn tìm người có gia cảnh tốt phải không? Tôi nhớ rõ hình như có mấy người." Nghe ông chủ mới muốn tìm khách hàng có gia cảnh giàu có, Oliver sửng sốt một chút, đem vài cái tên ghi nhớ trong lòng nói cho Lục Ly.
Trong số đó có trường hợp một hộ gia đình có cậu bé bị u linh phụ thể.
" Phụ thể..."
Lục Ly lẩm bẩm, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn.
Hắn vốn định tìm loại ủy thác không phải chuyện ma quái, điển hình như " Nghe được âm thanh viên bi lăn quanh nhà" kiểu dạng vậy, như thế có thể không gặp nguy hiểm gì mà kiếm lấy được một số tiền ủy thác, tuy rằng loại ủy thác ấy thù lao hơi ít.
Mà thù lao nhiều thì tỷ lệ gặp phải chuyện ma quái thật rất cao.
Tiếng ngón tay gõ mặt bàn dừng lại, Lục Ly quyết định thử một lần.
Nếu quả thật có u linh phụ thể, hắn có thể nhân lúc rối loạn trốn đi trước khi bị vướng vào.
Cùng Oliver thảo luận về cuộc hẹn gặp gần nhà người ủy thác, Lục Ly cúp điện thoại.
" Ông chủ mới mày tên là gì?" Hơi thở nặng nề từ trên đỉnh đầu truyền đến,
" Lục Ly, hắn tên là Lục Ly." Oliver dường như không chút nghĩ ngợi bán đi ông chủ nhà mình.
" Bộ dạng hắn trông được không?"
Oliver thân hình nhỏ gầy run lên, mơ hồ đoán được ý gì, miệng khô khốc nói: " Tôi hướng phu nhân xin cam đoan, toàn bộ Belfast này phu nhân cũng không tìm được người nam nhân nào đặc biệt như hắn."
Hai mắt Slavic phu nhân dần dần tách ra, sâu trong con ngươi màu xanh lục lóe lên ánh sáng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...