Tô Thiên Hạ

Sau một đêm ân ái, Hoàng đế hăng hái bừng bừng mang theo các nhi tử và đại thần đi chơi tiếp, sau khi Đỗ quý phi miễn cưỡng ứng phó các phi tần trong cung, goi cháu gái trở về mời mẫu thân và các chị dâu của mình tới đây.

Mặc dù Đỗ lão thái thái là người đã đến thất tuần, nhưng tinh thần vẫn khỏe mạnh như cũ. Lão thái thái rất là phúc hậu, đầu đầy tóc trắng, sắc mặt đỏ thắm, trên mặt thường xuyên treo nụ cười dịu dàng hiền lành. Chống gậy đầu rồng mà Hoàng đế đặt biệt ban cho, bước chân vững vàng đi tới, thoạt nhìn cũng không giống là người đã hơn bảy mươi tuổi.

“A mẹ, ngài đã tới.” Đỗ quý phi giống như gặp được người tin cậy, bước nhanh ra đỡ mẫu thân.”

Đỗ lão thái thái hiền từ vỗ vỗ tay con gái, “Nhìn ngươi xem, làm quý phi của Thánh nhân nhiều năm như vậy, còn bất ổn nhiều như vậy.” Con gái nhỏ bị mình nuông chiều hư, làm việc cũng không chững chạc bằng trưởng nữ.

“Đây không phải là thấy A mẹ tới sao.” Đỗ quý phi cười nói: “Các chị dâu không cần đa lễ, cũng ngồi xuống đi.” Hướng về phía hai chị dâu đi cùng, nụ cười trên mặt Đỗ quý phi nhạt chút, nhưng cũng có vẻ rất là thân cận.

Mẫu thân của Đỗ tứ nương Chương thị và mẫu thân của Đỗ thất nương Vương thị liếc nhau một cái, vẫn vén áo thi lễ, rồi mới ngồi xuống ghế dưới. Quả nhiên trong mắt Đỗ quý phi mang theo chút hài lòng, ngoài miệng lại nói: “Các chị dâu đều là bề trên, lại nói chỉ có người trong nhà với nhau, không cần ràng buộc thì tốt hơn.”

Đỗ lão thái thái đi thẳng vào vấn đề hỏi: “Nương nương gọi chúng ta, là có chuyện gì phân phó?” Tuy nói trong lúc thu thú, gặp người trong nhà dễ dàng hơn, nhưng dù sao cũng không phải trong cung là địa bàn của mình, khó tránh khỏi sẽ có cái gì sơ hở, cũng không phải là nơi trò chuyện “thường ngày” tốt.


Đỗ quý phi phất tay để cho cung nữ, thái giám phục vụ trong phòng đều đi ra ngoài, mới thấp giọng mở miệng: “Hôm qua Thánh nhân nói với ta, nhìn trúng Thập nương nhà Tô Phó Xạ làm Thái tử phi. Mặc dù còn không có hạ chỉ, nhưng cũng đã có tám phần chuẩn.”

“Trong lòng ta sốt ruột, liền dọi Tứ nương mời A mẹ và các chị dâu tới đây nói chuyện, xem một chút chúng ta nên làm cái gì bây giờ.” Mặc dù trước đó Đỗ quý phi cũng nghĩ tới, coi như cháu gái không không làm Thái tử phi được, làm Lương đễ, Lương viện cũng được, chỉ cần có Thái tử sủng ái, hơn nữa cái bụng không chịu thua, đợi đến Thái tử lên ngôi, Hoàng hậu là do ai ngồi còn không nhất định đâu.

Nghĩ là nghĩ như vậy, đợi đến chuyện thật trước mắt, nàng còn muốn cược một lần. Thái tử phi danh chính ngôn thuận, có thể so với vị trí tranh tới dễ nghe hơn nhiều. Càng không cần phải nói, Hoàng đế nhìn trúng cô nương kia, là quả tim trong lòng Thái tử, muốn tranh thủ tình cảm quá khó khăn, đem giải quyết Tô Thập nương xong, đây chính là không thể tốt hơn.

Đỗ quý phi tính toán như vậy, mới mời lão nương và các chị dâu đến. Dù sao nàng ở trong cung, Tô Thập nương ở bên ngoài cung, làm việc còn không tiện được.

Đỗ lão thái thái hiểu rõ nữ nhi của mình, liếc nhìn nàng một cái cũng biết trong lòng nàng đánh cái chủ ý gì. Lão thái thái nhíu chân mày, cũng giảm thấp giọng xuống: “Đánh tan ý niệm trong đầu của ngươi cho ta.” Ngu xuẩn cũng ngu xuẩn chết đi, thực sự có can đảm hạ thủ với Tô Thập nương, là cảm thấy Hoàng đế rất ngốc sao? Mới vừa mới nói cho ngươi hắn chọn trúng Thái tử phi, không có mấy ngày lại xảy ra chuyện, là cảm thấy Hoàng đế quá tín nhiệm ngươi sao. Còn nữa, cha của Tô Thập nương là dễ chọc sao, mẹ của nàng dễ chọc sao, chớ nói chi còn có Tĩnh Quốc công phủ và Lục gia ở, là cảm thấy cừu nhân của Đỗ gia quá ít sao.

Đỗ quý phi có chút ủy khuất, nàng chưa nói phải giết chết Tô Thập nương a, cũng không có muốn phá hủy thanh danh gì của nàng ta. Nàng ở trong mắt mẹ, lại ngu ngốc như vậy sao? “A mẹ, ý của ta là, có thể trước khi Thập nương hạ chỉ, để cho Thập nương đính hôn.” Tô Thập nương có người, Hoàng đế cũng sẽ không đoạt lão bà của người ta đi.

Đỗ lão thái thái không thể làm gì nhìn nữ nhi một cái: “Từ yến tiệc ngắm hoa đến thu thú, ý tứ của Thập nương và Thái tử sáng loáng, người các nhà nào không biết. Ngươi cảm thấy người nào mạo hiểm đắc tội Thập nương và Thái tử, đi cầu cưới Tô Thập nương?”


Đỗ quý phi nhíu mày, rất tự tin trả lời một câu: “Tại sao không có, Lục gia.” Nếu Lục thái phó muốn cưới cháu ngoại về, Hoàng đế và Thái tử cũng sẽ không nói gì, còn có thể vui vẻ tặng lễ, không chuẩn sẽ đích thân hạ chỉ gả.

Lúc này mẫu thân Đỗ thất nương là Vương thị chen lời nói: “Lục gia muốn kết thân với Tô gia, đã sớm xin Thánh nhân gả, khi nào còn chờ tới hôm nay. Lại nói, Tô gia Thất nương cùng Lục gia Thập nhất lang ...” Nàng không nói nữa, người trong nhà cũng biết.

Đỗ quý phi khoát tay áo một cái: “Chuyện này không ngại, Thục phi và lão Lục từ lâu đã nhìn trúng Thất nương, vẫn muốn xin chỉ Thánh nhân.” Tô Thất nương gả cho Hoàng tử, dĩ nhiên Tô Thập nương chỉ có thể gả về Lục gia rồi.

Mẫu thân Đỗ Tứ nương là Chương thị trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới mở miệng: “Lúc đó trừ Lục gia, Quách gia cũng có thể.”Quách gia là mẫu tộc của Thánh nhân, nếu nhà bọn họ cùng cầu hôn Tô Thập nương, nghĩ Hoàng đế cũng sẽ không trách tội. Về phần mình, vẫn đừng ngại việc này.

Dỗ lão thái thái lại không nghĩ giống nữ nhi và con dâu, Tô Chu Thành rất được Thánh tâm, năng lực thủ đoạn của bản thân cũng đủ, mắt thấy một hai năm này cũng sẽ tấn thăng, ngày nào đó ngồi cao nhất cũng có thể. Như vậy, một thân gia có lực mạnh như vậy, bà cũng không muốn bỏ qua. Chẳng qua là trong lúc này, phải bàn bạc tính toán, không thể để Hoàng đế và Thái tử để ý đến mình. Đỗ lão thái thái suy nghĩ một chút, nhìn về phía con dâu cả: “Đại nương, ta nhớ được tuổi Cửu lang và Thập nương xấp xỉ nhau?”

Người lão thái thái nói là tiểu nhi tử của Chương thị, đệ đệ Đỗ tứ nương, Đỗ Bằng. Có thể nói nhân phẩm, tài hoa của Đỗ Bằng là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ của Đỗ gia, cũng là ngôi sao hy vọng của Đỗ gia ở thế hệ này.

Nghe bà bà nói tới tiểu nhi tử của mình, Chương thị không bằng lòng lắm, tiểu nhi tử của nàng ưu tú như vậy, nàng muốn tự mình chọn một nữ lang hiền lương thục đức mới xứng, tỷ như trưởng nữ nhà đệ đệ của mình, thì rất tốt. Trưởng tử, con thứ của nàng đã thành thân, đều là bà bà làm chủ, chẳng lẽ ngay cả tiểu nhi tử, nàng cũng phải nghe bà bà.


“A gia, Thánh nhân vừa cùng nương nương nói chọn trúng Tô gia Thập nương tử xong, nhà chúng ta lại đi cầu hôn, vậy không được tốt đi.” Chương thị cẩn thận nói.

Đỗ lão thái thái sửa lại ống tay áo một chút, mỉm cười nói: “Tiểu nữ lang cũng thích tiểu lang quân xinh đẹp. Cửu lang nhà chúng ta là người tuấn tú, tài hoa lại xuất chúng, dù Tô gia nữ lang thông minh, chẳng qua cũng chỉ là tiểu cô nương sao.” Nếu tô Thập nương coi trọng tôn tử của bà, thì Hoàng đế và Thái tử cũng không còn cách nào. Bà liếc mắt nhìn con dâu cả không mấy bằng lòng, tình ý sâu xa nói: “Cửu lang có tài hoa, cũng có năng lực, còn có một Nhạc gia mạnh mẽ, nên cái gì cũng có.” Không phải bà nhìn nhà mẹ đẻ của con dâu cả không tốt, đệ đệ của nàng cũng xem như tốt, nhưng so sánh với Tô Chu Thành, hoàn toàn là một trời một vực, là không thể so sánh.

Làm mẹ cũng sẽ suy tính cho con trai của mình, Chương thị cũng không ngoại lệ, tuy nói còn không quá vui vẻ, nhưng cũng biết lời của bà bà đúng, Nàng đè xuống chút không tình nguyện trong lòng xuống, cười nói: “Cũng là A gia hiểu biết, con dâu kém xa so với ngài.”

Đỗ lão thái thái làm việc cẩn thận, tuy nói cảm thấy cháu mình kết hợp tiểu cô nương là không thành vấn đề, nhưng theo thói quen vẫn chuẩn bị mấy phần: “Nương nương, ý tứ của Thánh nhân, cũng nên để cho mọi người biết chút, tránh cho không cẩn thận đắc tội Thái tử phi tương lai cũng không tốt.” Không thể để cho một mình nhà bà ra sức, cô nương muốn làm Thái tử phi nhiều, thật nhiều người ra tay, đem nước trộn lên, vạn nhất Tô Thập nương thật sự xảy ra chuyện, cũng không quan hệ nhiều đến nhà bọn họ. 

Đỗ quý phi hiểu rõ gật đầu: “A mẹ yên tâm, ta cũng tránh.” Nàng định bây giờ nói chuyện với Hồ Dương công chúa một chút, thuận tiện còn có thể đi gặp Quách Thái phi, Quách gia cũng có nữ nhi vừa độ tuổi.

Đỗ gia vừa hành động, Hoàng đế rất nhanh nhận được tin tức. Hắn gảy nhẹ giấy trong tay một chút, cười híp mắt nói: “Đỗ gia thật là nôn nóng, cũng không biết nha đầu thông minh đó ứng phó thế nào đây?” Hậu cung chính là một chiến trường không thấy máu, chỉ có xinh đẹp và tài hoa là không đủ, còn phải có tâm kế và vận may. Đây là cửa ải cuối cùng, nếu Tô Thập nương không thể thông qua, coi như nhi tử thích đi nữa, hắn cũng không thể thành toàn. Tiểu nha đầu kia là cháu ngoại của tiên sinh, con gái yêu của sư đệ, hắn cũng không muốn cô gái xinh đẹp như vậy chết trong hậu cung. Nhưng, nếu nàng qua cửa ải này, vị trí Thái tử phi chính là của nàng.

Giáp Nhất giống thường ngày, yên lặng không nói gì.

“Giáp Nhất, phân ra một người, bảo vệ Tô Thập nương thật tốt.” Tuy Hoàng đế nói muốn thử dò xét, nhưng cũng muốn đảm bảo an toàn và danh tiếng của Tô Nhan.


“Dạ.”

Theo một ít tin tức khếch tán, hai ngày thu thu cuối cùng, khí thế vẫn luôn có chút nhạt nhẽo. Hoàng đế cũng chỉ làm như không biết, vẫn mang theo mấy con trai cùng đại thần thân cận, ở trong vườn Thượng uyển vui vẻ, thậm chí còn cho Thái tử một vẫn đề khó khăn: “Thất lang, ngươi cùng tiểu nha đầu Thập nương kia qua lại không tệ, cùng nàng thương lượng một chút, để Tiểu Bạch và Huyền Vũ cho trẫm mượn hai người được không?” Bạch ưng coi như xong, con Hắc ưng kia thông minh dị thường, nhìn thế nào hắn cũng thèm. Nhưng tiểu nha đầu kia tuyệt không dễ dụ dỗ, hơn nữa hắn lại có một đứa con trai trong sắc nhẹ cha, làm cho hắn chỉ có thể thèm thuồng, nhìn tiểu nha đầu kia mang hai con ừng cho ca ca của nàng khoe khoang. Chẳng qua, Tô Chu Thành mang theo nhi tử, nữ nhi đi Lục gia thăm bệnh, hai con ưng này cũng không có đất dụng võ, vừa lúc hắn mượn dùng một chút.

Thái tử thấy Hoàng đế với ánh mắt tội nghiệp nhìn mình chằm chằm, hơi động tâm. Cũng mấy ngày hắn không nhìn thấy Thập nương, thật là nhớ thật là muốn đi gặp nàng. Nhưng mà, hắn đi chuyến này chính là tìm Thập nương mượn chim quý, hắn sợ bị Thập nương ghét bỏ, vì vậy Thái tử quả quyết lắc đầu từ chối: “Ta không đi, A cha tự mình đi đi.”

“Sư nương có bệnh, Thất lang mang theo ý trẫm đi một chuyến.” Hoàng đế tìm cho nhi tử một cái cớ đặc biệt, còn kèm theo hai thái y, dược liệu trân quý, một số thuốc bổ.

Hoàng đế trơ mắt nhìn nhi tử, ngươi xem, cha ngươi cũng tìm xong lý do cho ngươi rồi, có phải hay không có thể thương lượng một chút.

Thái tử cảm thấy cái này có thể suy nghĩ, nhưng cũng nói rõ ràng: “Phải xem ý tứ của sư muội, nếu nàng không vui, ngài coi như xong đi.”

“Tiểu tử thối, ta mới là cha của ngươi.” Hoàng đế cười mắng một câu, rồi để cho Thái tử đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui