Tớ Đẹp Tớ Có Quyền
Cốc cốc cốc!
Lại tiếng gõ cửa, Lục Vân Anh khá ngán ngẩm với cái cảnh đến xuống sân bay rồi mà hai con người trong kia vẫn ngáy o o.
1 giây trôi qua....
Cô đứng gõ cộp cộp đôi chân.
2 giây trôi qua....
Vẫn im re không động tĩnh.
3 giây vừa sát nút....
- HAI CON RÙA KIA! CÓ CHỊU DẬY KHÔNG? ĐẾN PHÁP RỒI!!!
À xin thông báo, vừa đáp xuống sân bay, chiếc máy bay này phải đem đi sửa gấp động cơ loa vì trong hai ngày nó phải chịu tần số âm thanh quá mức ạ! =_=
--------------------
-Oáp
- Tiêu Thiên Thiên làm một hơi rõ dài, bộ dạng uể oải chưa từng thấy. Làm bộ, làm bộ đó!!! Thiệt oan uổng, tại sao mớ đồ lỉnh kỉnh này phải để ông anh sinh đôi cực nhọc thế kia? Trong khi cô còn khỏe gấp đôi a! Còn nữa, Mạc Nhất Trung phải chịu cực ghê gớm hơn, vác 8 cái vali của mấy cô gái và Hàn Tử Dương, trông cậu nhếch nhác thê thảm chưa từng thấy. Oho, ai bảo dám chơi xấu đại boss, có mà là oan Thị Mầu ấy!
May mắn a, chưa đầy 10 phút đã đến được khách sạn, Mạc Nhất Trung và Tiêu Thiên Phong thoát cảnh "nô lệ", hai người hớn hở với cái mặt phè phởn cấp MAX luôn!
Vụ đặt phòng là do Bách Tuyết Nghiên lo liệu, nhỏ ra chỗ quầy tiếp tân, bô lô ba la một hồi rồi quay lại với cái mặt chán nản rồi đưa ra năm cái chìa khóa.
- Họ nhỡ cho thuê mất năm phòng rồi, còn năm phòng thôi.
Ô mai, ông trời thật biết trêu người. Ê ê, ông trời không có liên quan à nha, cái "ý tưởng điên rồ" này là do con bé tác giả vĩ đại sáng tác đó, ố hô hô hô >V
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...