Tn 90 Thổ Dân Từ Chối Chạy Cốt Truyện
Trông thấy khung nhắc nhở lại một lần xuất hiện, Diệp Nhiễm toét miệng cười, hoàn toàn không thể kiềm chế nỗi vui sướng trong lòng.
Lý Nhị Ngưu là ‘khám phá’ đặc biệt ngồi bàn sau mà Diệp Nhiễm vô tình phát hiện ra.
Cô hơi lùn nên luôn được xếp ngồi bàn đầu, để không phải hít bụi phấn triền miên, Diệp Nhiễm lấy lí do sức khỏe, xin chuyển ra góc gần cửa sổ.
Cô đã quen một mình tự do tự tại, đột nhiên bị nhét vào đám đông, cảm thấy rất không thoải mái.
Mỗi ngày lên lớp, một nửa thời gian dùng để đờ đẫn ngó bảng đen, nửa còn lại dùng để thả hồn qua cửa sổ.
Thế cho nên, mãi tới tuần thứ hai, cô mới phát hiện ra bịch máu di động đáng yêu này.
Chỉ cần ba ngày liên tiếp chào hỏi đơn giản kiểu ‘chào buổi sáng’, ‘mai gặp nhé’, ‘chào bạn’, đối phương đã tung ngay ra 5% cho thanh tiến độ học tập của cô.
So ra thì hào phóng hơn các chị hộ sĩ từng chăm sóc cô hồi trước nhiều lắm.
Nhớ trước đây, cô lợi dụng buff ‘nhỏ yếu đáng thương’ để liên tục đảo qua bệnh viện ‘thăm hỏi’ nửa năm trời, mới đẩy được thanh [Cẩn thận] học từ các chị hộ sĩ lên mức 62%.
Đúng vậy đó, chỉ cần mục tiêu học tập thống nhất một kiểu thì cô có thể chọn nhiều đối tượng học tập một lúc, tiến độ cũng có thể tích lũy từ nhiều người.
So sánh hai bên, ‘sản lượng’ máu từ Lý Nhị Ngưu bơm cho dư dả hơn rất nhiều, lại còn đúng thứ mà cô đang cấp bách cần đến.
Vì thế, từ ngày hôm đó, Diệp Nhiễm đã tìm cách kết bạn với đồng bọn đầu tiên ở thôn Hàm Thủy này.
…
Trong lúc suy tư, sọt tre của Diệp Nhiễm đã được lưng lửng, thanh tiến độ học tập [Cường kiện] có cập nhật mới.
Vung con dao trong tay, cô cảm thấy động tác thêm nhẹ nhàng thuận lợi hơn chút nữa, sức lực ở cánh tay cũng mạnh lên một chút.
Sự thay đổi này rất nhỏ, nhỏ đến gần như không thể phát hiện, nhưng lại không phải ảo giác, bởi vì loại cảm giác này chính cô đã được trải nghiệm nhiều lần rồi.
Lần gần đây nhất chính là trong tiết toán học, thầy giáo gọi Lý Nhị Ngưu lên bảng giải bài tập.
Cả lớp đồng thời quay đầu nhìn, bọn Triệu Lục khởi xướng đám trong lớp léo nhéo trêu chọc Lý Nhị Ngưu.
Thầy toán đã hơn 50 tuổi, nổi tiếng cổ hủ và nghiêm túc đến khắc nghiệt, chỉ thích học trò ngoan.
Những học sinh thường xuyên đội sổ như Lý Nhị Ngưu, trước nay thầy đều không thèm ngó lấy một lần.
Không biết vì sao, hôm nay lại đột nhiên gọi cậu nhóc lên bảng trả lời.
Thầy toán này không chỉ am hiểu xử phạt thể xác mà còn thích lải nhải rao giảng.
Một khi đã mở máy là không dừng được, thế nên đám nhỏ ngồi dưới đang chờ đợi được xem một trận mắng tới hết giờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...