Tôi chạy ra tới cửa công ty, ngồi phịch trên chiếc ghế trước cửa, ụp mặt vào lòng bàn tay, tôi rất muốn hét thật to thật to, nhưng mà không thể. Shin Hyun Woo, làm sao anh mới chịu gặp tôi đây???
-Je Jae.-chị Rim Hee đi đến trước mặt tôi
-Chị, có gì sao???-tôi ngước mặt nhìn
-Em khóc à?-chị ngồi xuống cạnh tôi
-Dạ không.-tôi cười
-Mắt em đỏ lắm đó, chuyện lúc nãy chị thấy rồi, chị lo cho em nên đi theo, cứ tưởng em về rồi chứ.
-Em làm sao về được?Em đã nói sẽ đợi đến khi nào gặp anh ấy mà.
-Em đừng đọi nữa, cậu ấy vốn không có ý định gặp em, em có chờ đến sáng ngày mai cũng vô ích thôi.
-Chị, em biết chị tốt cho em, nhưng mà...nếu không gặp anh ấy, em sẽ rất hối hận.
-Nói cho chị biết đi, tại sao em phải gặp cậu ấy cho bằng được?
-Em cũng.....không rõ.
-Sao lại không rõ?
-Em không biết.
-Ừm, nếu không nói ra được thì không sao, nếu em cảm thấy không đợi được thì về đi, đừng đợi nữa, cậu ấy không có ý gặp em đâu.
-Em biết mà, cảm ơn chị, chị vào làm đi.
-Ừm.
Nói rồi chị Rim Hee bỏ vào trong, còn lại mình tôi ngồi.
...............
1 tiếng sau...
-Giám đốc, cô ấy còn ngồi ở ngoài đó.
-Ừm.
1 tiếng nữa trôi qua...
-Cô ta đi chưa?
-Vẫn chưa, cô ấy vẫn ngồi ở đó.
Lại 1 tiếng trôi qua lặng lẽ...
-Vẫn chưa đi sao?
-Đúng vậy, giám đốc, hay là cậu...
-Cứ để cô ta chờ, để xem cô ta chịu đựng được đến khi nào.
~
Bây giờ đã là 10h đêm, trời tối mù mịt, gió đông thổi từng luồn 1, lạnh đến thấu xương, nguyên 1 ngày hôm nay tôi chỉ ăn có 1 cái bánh ngọt, uống vài chai nước suối miễn cưỡng chịu được, chứ gió đông, thật chịu không nổi.
-Hắt xììì...lạnh quá...-tôi run cầm cặp, chà hai tay đưa lên miệng thổi cho bớt lạnh
-Je Jae, em vẫn ở đây sao?-chị Rim Hee đi ra, kinh ngạc nói khi vẫn thấy tôi
-Dạ.-tôi chỉ gật đầu nhẹ
-Đã trễ lắm rồi, em mau về đi.
-Không cần. Anh ấy vẫn chưa ra mà.
-Em, đúng là hết cách. Chị về đây.
Chị Rim Hee nói rồi bước lên chiếc xe hơi đã đợi sẵn đi về, tôi nhìn theo chiếc xe đến khi khuất dần mới thôi. Lạnh quá. Mùa đông ở Seoul lạnh thấu xương, hôm nay lại quên mặc áo ấm, haizz đãng trí quá.
_Cạch
Cánh cửa tập đoàn lại 1 lần nữa mở ra, lần này không ái khác ngoài anh, tôi vui đến mức muốn nhảy cẩng lên, vội vàng chạy tới níu vạt áo anh
-Anh...anh muốn sao mới đồng ý đây?
-...-anh im lặng nhìn cô, anh biết rõ cô vẫn còn đợi nên mới đi ra, thật muốn xem cô sẽ làm sao thuyết phục mình, chỉ là nhìn thấy cô đợi mình cả ngày anh vẫn có cảm giác đau xót
-Anh muốn tôi làm gì cũng được, miễn anh đồng ý là được rồi.-tôi khẩn trương nói
-Thật gì cũng được?-anh nghi hoặc
-Đúng, gì cũng được.
Nghe xong, trong đầu anh lóe lên 1 tia sáng, ý định trêu chọc cô tới cùng... {Anh chọc cho dữ vô rồi hối hận nha}
-Khẳng định lại, gì cũng được?
-Đúng.-tôi kiên định
-Vậy....-anh ghé sát vào tai cô thì thầm
-Lên giường với tôi, cô làm được không?
_Đoàng
Nghe xong như sấm đánh ngang tai, tôi nhìn anh, anh chỉ nở nụ cười nhàn nhạt, gượng mặt rất bình thản. Anh đã không còn là Hyun Woo mà tôi quen nữa.
-Hừ....không làm được thì đừng nói gì cũng được.
Anh cười lạnh, anh đã biết trước cô sẽ không chịu, bởi cô có lòng tự tôn rất cao, làm sao chấp nhận được, chỉ là cố ý trêu đùa cô thôi, bây giờ anh vẫn còn muốn chọc cô nữa.
-Được, tôi đồng ý.-tôi cố hít 1 hơi thật sâu nói
Anh mở to mắt nhìn cô gái đang run rẩy nói, vôn định trêu chọc cô nhưng không ngờ lại....
-Tôi nói tôi đồng ý, chỉ cần lên giường chứ gì?-tôi cắn chặt môi
-Suy nghĩ kĩ đi.-anh lặp lại mong cô suy nghĩ lại
-Không cần, tôi quyết định rồi, chỉ cần lên giường anh mới tha cho tập đoàn Kang Seo và công ty Hyoki đúng không?-tôi ngước nhìn anh
Thì ra cô cũng vì tập đoàn Kang Seo, nếu cô nói công ty Hyoki không thì anh không nói, đúng là cô khắc anh mà, dễ làm anh giận lên.
-Được, chỉ cần em lên giường với tôi, tôi sẽ làm theo.-giọng nói anh lạnh băng
-Được, coi như đã thõa hiệp.
-Đi.
Anh nói rồi đi lại chiếc Audi đợi sẵn, leo lên, thấy cô gái nhỏ đó vẫn đứng yên bất động, liền mở miệng
-Nếu muốn hồi lại, tôi cũng không trách.-anh ngồi trong xe nói vọng ra
-Không.-tôi hối hả chạy tới mở cửa bước vào xe ngồi cạnh anh
-Cho xe chạy đi.-anh lười biếng nói, 1 tay gác đầu mình nhắm mắt lại
Anh 1 lúc lâu sau mới mở miệng nhưng không mở mắt
-Có cần suy nghĩ lại không?
-Không cần.
-Thật không cần?
-Đúng vậy, miễn sao là.....ưm...
Chưa kịp nói hết câu, anh đã ngang tàn ôm eo tôi kéo sát vào người anh, môi anh phủ lấy cánh môi tôi, ngang tàn hôn lấy.
-Ư....-tôi khua tay múa chân phản kháng
Anh mở mắt chau mày, buông ra, lạnh nhạt nói
-Chỉ mới hôn thôi mà cô đã như vậy, vậy mà còn nói.
-Tôi...chỉ là chưa phản ứng kịp thôi.
-Tôi nói rồi, tôi không muốn ép buộc ai cả, nếu thích cô cứ rời đi. Không ép.
-Không, tôi tuyệt không thay đổi.
-Được.
Chiếc xe dừng trước 1 khách sạn lớn, tài xế vội mở cửa cho anh, tôi cũng đi theo, hai tay tôi nắm chặt lấy nhau, run rẩy.
-Đi.-anh buông 1 từ rồi dõng dạc bước vào trong khách sạn
Tôi cũng nhanh chạy theo sau anh.
Phòng khách sạn... (Hot 18 )
Mở cửa bước vào trong, tôi nhìn khắp căn phòng, anh hiện tại đã ngồi trên chiếc ghế sa lon.
-Đến đây.-giọng anh lạnh lùng, nhưng mà nghe cũng có 5 phần ra lệnh khó mà từ chối
Tôi từng bước từng bước tiến lại phía anh, bước chân mềm nhũng, cả người run cầm cập
-Sợ?
-Không có.
-Nếu muốn, tôi không ép, cánh cửa luôn mở cho cô đi.
-Không cần.-tôi gấp gáp nói liền chạy tới phía anh, hậu quả....vấp chân té thẳng lên người anh
-A...
-Em đang chơi mèo vờn chuột với tôi?-thanh âm của anh vô cùng lãnh đạm nhưng mà nửa phần giễu cợt
-Không, không có.-tôi vội lắc tay nói
-Vậy sao?Nhưng mà tôi thích trò chơi này.-anh nở nụ cười mê hoặc
-Hở???
Lúc cô đang ngây ngô không hiểu lời anh nói gì, thì anh chỉ cần 1 cái lật đã đem cô đè phía dưới người mình, cánh môi hôn lấy cánh môi cô, ngang tàn vào trong khám phá. Mùi vị của cô rất ngọt, khiến anh rất khó mà kiềm chế bản thân mình. Lúc đầu chỉ định đùa giỡn thôi, không ngờ cô lại chấp nhận, chính mình cũng bất ngờ, chỉ là lúc vào phòng khách sạn, anh vốn muốn làm cô đổi ý nhưng chính mình lại mất khống chế.
Tôi định đẩy anh ra nhưng mà nghĩ tới cảnh ba tôi say mềm ở nhà, mẹ thì khóc sưng húp cả mắt, Je Bin cũng trầm tính hẳn, thế là đành buông thõng hai tay xuống, nhắm mắt lại, cứ để mọi chuyện đến như nó muốn.
Cuối cùng anh cũng không kìm chế được, bế cô lên đặt lên giường lớn, thuận tay lột bỏ áo vest của mình ra, rồi quay lại cơ thể của cô, từ môi cô anh trượt dần xuống cổ, 1 tay luồn vào bên trong áo xoa nắn nơi tròn đầy đặn của cô, sẵn tay xé luôn chiếc áo, luồn tay xuống phía dưới giường tháo dây áo ngực quăng xuống sàn. Toàn bộ thân thể phía trên đều phơi bày trước mắt anh, anh điên cuồng hôn lấy, mút mát nơi tròn trịa của cô.
-Ư....ưm...
Chính là không kìm chế được nữa, anh tháo luôn chiếc váy cô đang mặc, lột luôn quần lót ra, cả cơ thể của cô đều không mảnh vải che thân, nhìn cô xấu hổ mặt đỏ như gắt, mặt xoay hướng khác làm anh phì cười, trông cô thật đáng yêu.
Anh kéo quần mình xuống, để vật đã sớm căng phồng của mình mà đưa vào "cấm địa" của cô
-A...ư....đau....
Anh điên cuồng ra vào cơ thể cô, từng đợt từng đợt như xé nát lấy cô, anh muốn cô, rất muốn cô.
Ánh đèn trong phòng tắt, tương đương với 1 đống quần áo nằm ngổn ngang, trên giường, chiếc chăn bao bọc 2 cơ thể đang quấn chặt lấy nhau
Ngoài trời, tuyết cũng bắt đầu rơi...
...............
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...