Tình yêu xứ Hàn
Hyun Woo đi về phía cửa,mở cửa ra,tôi choáng ngộp,là hoa oải hương,không phải giả nha là thật luôn đó!Không ngờ đầu đông hoa oải hương lại có thể nở rộ như vậy mà còn là một cánh đồng trải đầy hoa oải hương,một màu tím bao quanh khung cảnh trước mắt tôi,gió nhè nhẹ thổi mang theo mùi hương dịu của hoa oải hương,thật tuyệt,một cảm giác vô cùng tự do và thoải mái
-Wow!!!Tuyệt thật,đã quá đi!-tôi chạy ngay ra cánh đồng
-Là hoa oải hương thật,không ngờ hoa oải hương lại nở ngay mùa đông,lạ thật đó nha!
-Ê Hyun Woo anh lại đây này,đi chân không ở đây đã lắm đó!Thử đi!
-Hyun Woo cảm ơn anh nha!Cảm ơn vì đưa tôi đến đây!
-Vui đến vậy sao?-Hyun Woo nói nhỏ
-Thơm thật đó!-tôi hít một hơi dài không khí trong lành ở đây
Ánh nắng mặt trời rọi vào khuôn mặt cô,đứng giữa cánh đồng hoa oải hương cùng mùi hương bao xung quanh cô càng làm trái tim anh rung động,nụ cười của cô bây giờ rất tươi,một nụ cười sưởi ấm trái tim anh trong mùa đông này,giá mà anh có thể nhìn thấy nụ cười đó mãi mãi hoặc nó sẽ chỉ là của anh.Hyun Woo chợt lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại,chụp nhanh vài bôi hình cô gái đang mãi mê đùa chơi bên những bông hoa!
Tôi nằm phịch xuống giữa cánh đồng,thả hồn mình đi,cứ như lúc này mãi cũng được,tự do phóng khoáng chẳng phải lo gì cả,không cần nghĩ đến gì hết!
-Mệt rồi sao?-Hyun Woo đi đến nằm cạnh tôi hỏi
-Vẫn chưa!Chỉ là nằm một lát thôi!-tôi nhắm mắt tận hưởng mọi thứ từ thiên nhiên đem lại nói
-Ừm!
-Cảm ơn anh nha!
-Cảm ơn?Vì điều gì?
-Vì tất cả,tuy lúc đầu anh có hơi khó ưa nhưng mà về sao tôi lại không cảm thấy như vậy,anh càng ngày càng làm tôi thích đó!
-Cô thích tôi sao?
-Ừm!
-Cảm ơn!
-Hả?Anh mới nói cảm ơn sao?Đúng là anh thay đổi rồi mà!-tôi ngạc nhiên mở to mắt quay qua nhìn anh
-Bộ lạ lắm sao?
-Ừm cực cực cực kì lạ á!-tôi gật đầu răm rắp
-Mệt!Lo mà nằm đi!-anh gõ trán tôi
-Ui!Sao lại đánh tôi?Tôi nói sai à!-tôi xoa xoa đầu
-Thôi không cãi với cô nữa!Tôi vào nhà đây!-Hyun Woo đứng dậy
-Này!Giận rồi ạ!-tôi ngồi dậy chạy theo
-Này!Này!Đừng giận nữa!Tôi đâu có cố ý!-tôi chạy trước mặt anh nhưng anh phớt lờ qua như không thấy,chẳng lẽ anh giận thật sao?
-Này!Này!Hyun Woo đừng giận mà!!!
-...
-Ê!Xin lỗi,tại anh hôm nay lạ quá thôi!
-...
-Này!-tôi kéo tay áo anh lại
-Gì?-anh cau có
-Giận rồi sao?
-Không có!
-Như vầy mà nói không hả?Giận rồi kìa!Đừng giận mà!Tại biểu hiện hôm nay của anh làm tôi thấy lạ thôi!
-Biết rồi!
-Này!!!!Vẫn còn giận sao?Thui mà,tôi làm anh vui nhá!
-Không cần!
-Con trai gì mà nhỏ mọn thế!-tôi lầm bầm trong miệng
-Gì?
-Không gì,anh nói đi sao anh mới hết giận đây.
-Cô nói đó!
-Ừm,thề luôn á!-tôi giơ tay lên chứng minh
-Không cần,việc này rất đơn giản!
-Là gì vậy,nói đi tôi làm cho!
-Là vầy nè....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...