Hyun Woo cắn chặt môi mình, anh không có quyền chọn, mạng sống của cô đang nằm trong tay hắn, nếu làm hắn phật lòng coi như cô sẽ gặp nguy hiểm
-Mau lên đi.-hắn nói, tay chơi đùa cây súng
Hyun Woo hít 1 hơi thật sau, từ từ bò lại phía hắn
-Hyun Woo.. huhu... đừng mà.... huhu... đừng bò qua....-cô khóc rống lên, cầu xin anh
-Đừng khóc.... vì em... anh có thể làm hơn nữa...-anh nhìn cô nở nụ cười, tiếp tục bò
-Đừng.... nếu anh bò... đừng nhìn mặt em.... làm ơn...-cô vùng vẫy mong thoát ra để chạy đến anh nhưng mà lại bị giữ chặt lại
Cô hung hăng cắn vào tay tên đang giữ chặt mình, chạy tới chặn trước mặt Hyun Woo.
-Không được bò... anh không được hạ thấp bản thân....
-Tránh... ra đi...-Hyun Woo đẩy cô ra
-Không...
-Hình như con bạn gái mày muốn chết...-hắn giễu cợt nói, tay chơi khẩu súng
-Anh cứ bắn tôi đi, đừng hâm dọa, tôi không sợ anh đâu...-cô kiên định nói, không dễ bị lay động, trong ánh mắt sáng rực không 1 chút lo sợ
-Được, là mày muốn.-1 lúc lâu hắn mới lên tiếng, hơi chững người, trên đời còn có phụ nữ cam tâm tình nguyện chết vì bạn trai mình sao?
-Không được... em không thể... em đúng là ngu ngốc mà....-anh dùng hết sức quát cô
-Phải, em ngốc... nhưng mà bởi vì em biết, em đã bắt đầu có tình cảm với anh... em thừa nhận, em đã rất hận anh, nhưng mà trong khoảng thời gian 5 năm... em đã suy nghĩ lại, còn nữa, sau khi anh mất trí nhớ... anh đã thay đổi rất nhiều, em cũng quan tâm về anh hơn... nhưng mà em không dám thừa nhận... bởi vì trái tim em vẫn chưa sẵn sàng đón nhận anh...-cô 1 tràng nói ra hết suy nghĩ của mình, nước mắt cũng không ngừng rơi ra, đôi môi mỏng cũng cong lên 1 nụ cười
-Je Jae... em nói em cũng yêu anh... nhưng lại đành lòng rời xa anh sao???Không có em... cuộc sống anh cũng mất hết ý nghĩa... anh thà mất hết chứ không muốn mất em.-Hyun Woo nghe xong rất hạnh phúc, nước mắt nãy giờ kìm chế cũng nhanh chóng rơi ra
-Không có em... anh cũng sống được mà... cứ coi như em là người dưng ngược lối đi... ngày không em anh cũng quen thôi....-cô mỉm cười mãn nguyện
Cô từ từ đứng lên đối mặt với Gim Suk, khuôn mặt nhỏ đẫm lệ nhưng vẫn kiên quyết không khuất dễ khuất phục
-Nếu tôi bằng lòng chết thay Hyun Woo, thì anh sẽ tha cho anh ấy, anh cũng đừng thù hận anh ấy nữa...
Tay cô run rẩy cầm khẩu súng từ tay Gim Suk, chĩa thẳng vào đầu mình, đôi mắt nhỏ nhắm lại
-Không được....-Hyun Woo hét lên nước mắt cũng càng nhiều, cố gắng đứng dậy nhưng không được, anh không thể nhìn cô chết được, bản thân anh đúng là vô dụng
-Đừng khóc... tạm biệt anh...
_Cạch cạch
Cô mở to mắt, súng không có đạn, tại sao vậy???Tại sao không có đạn???
-Vì sao mày luôn có mọi thứ?Người con gái tao yêu lại phản bội tao, mày đáng lẽ không xứng có những thứ đó...-Gim Suk đầy tức giận chĩa cây súng khác vào Hyun Woo, cô dám chắc khẩu súng này có đạn
-Không được...-cô hét lên chạy tới Gim Suk
_Pằng
Viên đạn bay lệch chỉ trúng vào vai của Hyun Woo, nếu lúc nãy cô không chạy tới cản Gim Suk chắc đã bắn trúng tim của anh rồi.
_Rầm
Đúng lúc cảnh sát bên ngoài xông vào, Gim Suk buông súng ra, thật ra hắn nên cảm ơn cô, nhờ cô, hắn mới biết trên đời này còn có tình yêu thật sự.
-Hyun Woo... anh sao rồi...-cô chạy đến bên anh
-Je Jae... sau này đừng làm chuyện nguy hiểm vậy nữa...-anh nhìn cô trìu mến, bàn tay vuốt khuôn mặt cô
-Ừm, hứa...
Cảnh sát bắt Gim Suk đi, chỉ là cô không để ý lời nói cảm ơn của hắn, rất nhỏ. Xe cấp cứu cũng nhanh chóng có mặt đưa cô và anh vào bệnh viện
...Zing Blog
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...