Tình Yêu Và Hôn Nhân Cô Vợ Nhỏ Của Lăng Thiếu


Đèn phòng cấp cứu vẫn sáng.

Hướng Diệc Nhiên và Lê Nguyệt chạy tới, chờ đợi với Lê Cảnh Trí.

Cả người Lê Cảnh Trí căng thẳng nhìn chữ thập trên cửa phòng vẫn sáng đèn.

Cô hy vọng nó có thể tắt càng nhanh càng tốt, bác sĩ đi ra và nói Lăng Ý không sao, chỉ bị thương ngoài da.

Cô hy vọng rằng suy nghĩ đó sẽ không bị sụp đổ, như vậy sẽ không có tin xấu nào đến với cô.

Hướng Diệc Nhiên đi lên nắm tay Lê Cảnh Trí, nhận ra bàn tay cô lạnh buốt: "Cảnh Trí, tin tôi, cậu ta chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, mạng của cậu ta cứng lắm, không sao đâu.

"Lê Cảnh Trí kinh ngạc cúi đầu, nhìn bàn tay Hướng Diệc Nhiên đang nắm lấy tay cô, từ từ rút ra.

Hướng Diệc Nhiên biết anh ta không nên chạm vào cô, kéo Lê Nguyệt, đẩy cô ấy đến trước mặt Lê Cảnh Trí, an ủi cô.

Tuy Lê Nguyệt có nhanh miệng, nhưng cô ấy không biết an ủi người khác.

Điều duy nhất cô ấy có thể làm là ở bên cô.

Hai y tá chạy ra từ phòng cấp cứu.


Lê Cảnh Trí vội vàng lại gần: "Mọi chuyện thế nào rồi?""Lăng tổng bị mất máu quá nhiều, chúng tôi không đủ nhóm máu B, phải đi lấy nhóm máu O truyền cho đủ số lượng trước.

"Hướng Diệc Nhiên đứng dậy: "Lấy của tôi đi, tôi cũng nhóm máu B.

""Vậy mời anh đi theo tôi.

"Phẫu thuật vẫn đang được diễn ra, không biết tình hình của Lăng Ý thế nào.

Lê Cảnh Trí bất lực dựa vào tường, cơ thể dần tụt xuống: "Sao anh ấy lại mất máu quá nhiều? Tôi còn không nhìn thấy anh ấy bị thương chỗ nào trên lưng.

"Không biết bị thương thế nào mà có thể chảy nhiều máu như thế?Lê Cảnh Trí ôm đầu, cuộn ở một góc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bảng hiệu cấp cứu.

"Đều là lỗi của em, đều do em không tốt.

"Muốn tự do làm gì? Muốn quản Giang Noãn làm gì?Nếu như không phải do cái lòng tốt ngu ngốc của cô thì hiện giờ Lăng Ý cũng không xảy ra chuyện.

Sau khi lấy máu, mặt Hướng Diệc Nhiên hơi tái đi, y tá cầm theo máu dự phòng vào phòng phẫu thuật.

Không biết ba người đã ở ngoài chờ bao lâu, cuối cùng đèn cấp cứu cũng tắt.

An toàn tính mạng, thanh thép đâm xuyên qua xương, đâm vào lá lách, nếu như sâu hơn một chút, e rằng thực sự không thể cứu được.


May mà những chỗ khác không bị gì.

Lăng Ý được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, trong vòng tám tiếng sẽ tỉnh lại.

Trái tim căng thẳng của Lê Cảnh Trí cuối cùng cũng được thả lỏng, cả người mất đi sức lực.

Hướng Diệc Nhiên đỡ lấy cơ thể cô: "Lăng Ý còn chưa tỉnh, nếu như cô ngất đi, chẳng lẽ muốn hai vợ chồng cùng nằm chung phòng bệnh sao?"Cô nắm chặt quần áo của Hướng Diệc Nhiên, cố gắng chống đỡ cơ thể: "Tôi đi vào với anh ấy.

""Được, tôi sẽ nghĩ cách đặt một cái giường bên cạnh cho cô, cô ngủ với cậu ta.

" Cả một đêm Lê Cảnh Trí không ngủ, hai mắt toàn tơ máu.

"Cảm ơn.

"Trong phòng bệnh không thể cho nhiều người vào làm phiền bệnh nhân, nên chỉ có mình Lê Cảnh Trí đi vào.

Lê Cảnh Trí cũng không muốn Hướng Diệc Nhiên đưa giường đến đây, cô không muốn làm phiền Lăng Ý.

Cô cầm một chiếc ghế vào, nằm nhoài người trên giường, nắm lấy bàn tay lạnh như băng đang truyền dịch của hắn, ghé vào sát đầu hắn, nhìn bất lực.

Cô muốn ở cùng hắn, muốn nhìn thấy hắn tỉnh táo, muốn người đầu tiên hắn nhìn thấy khi mở mắt là cô.

Giây phút Lăng Ý xảy ra chuyện, cô mới nhận ra, có nhiều thứ không quan trọng đến mức đó.

Cô muốn theo đuổi quá nhiều thứ, nhưng so với việc mất đi hắn thì cô thà rằng hắn vẫn bình yên vô sự.

"Em xem, anh thực sự rất yêu em! "Cô vẫn còn nhớ câu nói cuối cùng của Lăng Ý trước khi mất đi ý thức.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận