Tình Yêu Và Bí Mật Của Anh
Lâm Miêu Miêu vẫn như mọi khi bám theo Kit từ sáng sớm đến chiều tối.
- Nữa tháng trôi qua rồi mà vẫn không thấy hắn làm gì ngoài đi vòng vòng là sao? Hay hắn phát hiện mình theo dõi hắn rồi nhỉ?
“Bữa tiệc nướng cuối tuần này vợ tên Kit cũng có tham gia lúc đó mình phải tranh thủ kết thân với vợ hắn để moi thêm thông tin mới được” Lâm Miêu Miêu trầm ngâm.
Típ típ,
- Alo?
- “Nhà hết dấm rồi, nhớ ghé ngang siêu thị mua nhé!” Nói rồi Quang Liệp liền cúp máy.
- “Cái tên này ăn lắm dấm thế nhỉ? Anh ta coi mình là vợ thật hay sao chứ sai mình vài thế?” Lâm Miêu Miêu tức giận dẫm chân tại chỗ, không để ý ánh mắt đánh giá của mọi người đang nhìn về phía mình.
Vừa bước ra khỏi siêu thị đã nhận được cuộc gọi của Quang Liệp.
- Cô đi siêu thị gì mà tận 20 phút rồi chưa về thế, hay là cô đi với thằng nào.
- Tôi đi với thằng nào hả? Tôi đang về đây.
- Về nhanh lên, tôi sắp đói chết rồi đây.
- Anh ăn dấm thật à? Tôi không đem dấm về là anh chết đói?
- Tôi … Tôi không ăn dấm. Tôi đợi vợ mình về nhà ăn cơm.
- Mở cửa
- Hả?
- Tôi về rồi.
Quang Liệp mở cửa hớn hở cầm lấy túi đồ đặt vào tủ lạnh.
“Ai mà tin được tên ngốc này lại dính dáng đến bọn xã hội đen trời” Lâm Miêu Miêu nhíu mày xoa xoa đầu.
_____
Ở trên đỉnh một toà nhà gần đó,
- Đại ca, đã làm theo những gì anh căn dặn rồi ạ.
- Tốt.
Người đàn ông xoay xoay ly rượu trên tay, chậm rãi nhấp môi.
- Lâm Miêu Miêu em càng ngày càng không nghe lời anh, cứ thích điều tra sâu vào mấy việc này.
____
- Cô cảnh sát, ngủ rồi à?
Quang Liệp khẽ nói nhỏ.
- Cút, đừng quấy rầy tôi ngủ.
- …
Quang Liệp im lặng nhìn chằm chằm vào Lâm Miêu Miêu đang ngủ.
- Có chuyện gì nói, còn nhìn nữa tôi đụt thẳng mặt anh đấy.
- Giá mà tôi với cô kết hôn thật thì hay nhỉ?
- Biến.
- Cô cảnh sát không thích tôi hả?
- Nhìn mà không biết à.
- “Ừ thì mấy cô gái khác ai cũng thích tôi cả, họ còn đòi bỏ gia đình theo tôi cơ. Sao cô thì không như vậy …” Quang Liệp chống cằm nghiêng người nhìn cô.
- Lucy đòi bỏ nhà theo anh?
- Không, mấy cô gái có chồng ý cứ bám theo tôi xin số điện thoại vài thôi.
- Vì họ mê cái vẻ bề ngoài của anh chứ sao, nếu họ biết tính cách anh như vậy họ cũng như tôi thôi.
- Hèn gì lúc mới gặp cô cảnh sát cứ nhìn tôi không dứt, thì ra cô cũng mê vẻ đẹp của tôi.
- …
- Cô cảnh sát có thích ngắm sao không? Nghe nói sắp tới có sao băng đấy!
- Khi nào?
- Tầm một tháng nữa, chúng ta cùng nhau ngắm sao băng nhé.
- Lúc đó, ly hôn rồi … Anh tự ngắm một mình đi.
- Vậy thì có thể gia hạn hợp đồng không? Tôi cho cô thêm 1 tỷ.
- Để dành tiền của anh đi, tôi không thiếu tiền.
- “Ly hôn rồi vẫn có thể cùng nhau ngắm sao mà”. Quang Liệp nài nỉ.
- … Tôi không nói chuyện với chồng cũ.
- Vậy hôm nay cô phải ngắm sao với tôi.
Nói rồi anh kéo cô chạy ra ngoài ban công, tay anh chỉ lên trời:
- Vợ ơi nhìn kìa, hôm nay nhiều sao quá!
Lâm Miêu Miêu ậm ừ gật gật đầu.
Quang Liệp chỉ về phía ngôi sao trước mặt “Có người từng nói với tôi khi người ta chết sẽ hóa thành một ngôi sao. Ngôi sao mà em nhìn thấy sáng nhất rất có thể là người thân đã mất của em”.
Cô sững người, câu nói này thật sự rất quen thuộc trước đây cũng chính Thẩm Tinh Hồi đã nói với cô những lời như thế.
Quang Liệp nhìn cô, bỗng tiến sát lại gần đặt một nụ hôn lên môi cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...