Chi nhánh chính của Natusmi, Thượng Hải, Trung Quốc.
Ngoài trời, tuyết vẫn đang rơi, không khi xung quanh thật ảm đạm.
Cả bầu trời nhuộm một màu xám ngắt lạnh lẽo.Hikashi ngồi trong phòng làm việc day day hai bên thái dương.
Bây giờ anh phải làm sao đây, một bên là ba anh, bên còn lại là các em của anh.
Trước khi giao quyền lại cho anh, Toshiro đã bòn rút một khoản không nhỏ từ quỹ tài chính để đầu tư chứng khoán nhưng thua lỗ.
Ban đầu anh định để Hayato và Naomi tự rút lui ra khỏi gia tộc, sau đó đổ toàn bộ số tiền đó lên đầu họ nhưng không ngờ Thiên Tuệ và Thiên Kỳ đã tìm đến nơi rồi.
Chuyện này để càng nhiền người biết thì càng khó giải quyết.
Cũng vì việc cặp song sinh đó đang tiến hành điều tra nên anh mới phải đến Trung Quốc để tiện bề giải quyết.*cốc*cốc*cốc*Bên ngoài truyền vào tiếng gõ cửa."Vào đi."Hikashi trở lại ghế ngồi rồi nặng nề nói.Cánh của mở ra, một nữ nhân tiếng vào.
Trêи thân mặc một chiếc áo cổ lọ dài tay phối cùng một chiếc quần jean đơn giản.
Cách ăn mặc cùng với cách trang điểm và khuôn mặt kết hợp với nhau cho ra một tổng thể rất vừa mắt."Anh cho gọi em."Thiên Kỳ tiến đến trước bàn làm việc, cúi đầu chào rồi nói."Anh nói thẳng luôn, hai đưa dẹp ngay cái ý định trong đầu đi.
Anh còn nể tình anh em họ mà nhắm mắt cho qua.""Nhắm mắt cho qua? Anh nói như thế mà được sao? Anh nhắm mắt cho qua cho tụi em hay là cho ba anh?."Thiên Kỳ bức xúc nói.
Trước đây Hikashi là người mà hai chị em cô coi trọng nhất.
Trước giờ anh như một tượng đài trong lòng hai người.
Chính anh là người dạy bọn họ phải biết tôn trọng sự thật, phải trái, trắng đen rạch ròi.
Sao bây giờ lại trở nên như thế này?"Chỉ cần hai đứa dừng lại, anh sẽ lo liệu tất cả."Hikashi cố gắng giữ bình tĩnh.
Anh biết bây giờ cô đang thấy thất vọng về anh đến nhường nào.
Nhưng đó là ba anh, anh không thể bỏ mặc ông ấy được."Lo liệu tất cả? Đừng tưởng em không biết.
Anh tính đổ tội lên đầu anh Hayato và chị Naomi chứ gì? Em nói cho anh biết, hai người họ cũng có động đến quỹ tài chính, nhưng động cơ hoàn toàn trong sạch.
Anh nghĩ thế mà không thấy trái lương tâm sao?"Thiên Kỳ xổ một hơi không nghỉ.
Như giọt nước tràn ly, cô bây giờ đang rất thất vọng về chính người anh họ mà cô luôn tự hào.
Bàn tay nắm chặt lại, cố gắng kiềm chế cơn giận đang bùng nổ trong lòng mình.
Móng tay đâm vào lòng bàn tay tưởng như sắp chảy máu đến nơi cũng không thể đau bằng thứ niềm tin vừa bị đá đổ của cô.
Cô không tin người anh mà mình luôn tôn thờ chỉ biết nói chứ không biết làm nên mới dám nói rõ với anh, không ngờ lại nhận được câu trả lời như thế này.Đứng trước sự chất vấn của Thiên Kỳ, Hikashi chỉ im lặng rồi cho người mời cô ra ngoài.
Cô nói không sai, động cơ của Hayato không xấu nhưng không thể xem là trong sạch.
Hayato lấy tiền của quỹ tài chính để tìm lại thân phận của mình và hỗ trợ cho một cô nhi viện ở Kyoto.
Động cơ của anh không xấu vì đây là mục đích giúp đỡ người khác, nhưng nó không trong sạch vì tiền anh lấy đi không thông qua bất kì ai trong gia tộc.
Điều này anh đã biết từ lâu nhưng chỉ là mắt nhắm mắt mở cho qua.
Đến một ngày anh vô tình phát hiện ra ba mình cũng đã và đang âm thầm rút két quỹ tài chính.
Người làm con như anh không thể bỏ mặc ba mình được....Khi màn đêm hạ xuống, ngoài trời đã ngừng rơi tuyết.
Trêи đường, vài người công nhân đang hì hụt xúc từng xẻng tuyết để thông đường.Đâu đó trong một khách sạn xa hoa, một người phụ nữ ăn mặc thanh lịch, tay cầm táp da bước vào trong.
Mái tóc xoã dài đến thắt lưng, gương mặt thanh tú hài hoà, đuôi mắt trái có một hình xăm cánh bướm nổi bật.
Là Krish.
Cô đang tìm đến một vị giám đốc ngân hàng để truy ra các khoản chi của Toshiro Natusmi.
Krish bước tới trước cửa phòng, lịch sự gõ cửa.Cánh cửa gỗ nặng nền mở ra, bên trong là một người phụ nữ tầm sau mươi tuổi.
Trêи khuôn mặt đã xuất hiện dấu ấn của thời gian nhưng không làm sao xoá đi toàn bộ nét đẹp của người phụ nữ ấy, nhìn sơ qua cũng biết được lúc còn trẻ bà ấy đã đẹp như thế nào.Krish ngồi xuống đối diện bà ấy, đặt táp da lên bàn rồi mở ra.
Bên trong toàn bộ đều là tiền mặt, tính sơ qua cũng đã là vài chục triệu.
Lần này cô đã chuẩn bị kĩ, nếu bà ấy không nhận số tuền này thì sẽ trực tiếp ra tay, cưỡng chế đoạt lấy số giấy tờ quan trọng đó.Người phụ nữ mặt không chút biết sắc.
Lẳng lặng quan sát Krish từ đầu đến chân, bà ta là người có tiền, đây cũng không phải lần đầu bà được người khác dụ dỗ bằng vài tờ giấy xanh xanh đỏ đỏ đó, nhưng chỉ duy nhất một mình Krish có thể xử lí một cách nhanh nhẹn như thế.“Cô cần số thông tin đó đến thế sao?”Đối với bà, vài dòng chữ đó chẳng hề có ý nghĩ gì quá quan trọng nhưng đối với cô thì có vẻ là rất cần thiết.
Điều này đã tạo nên một chút hứng thú cho bà ta.“Quả thực là rất quan trọng.”Krish thành thật trả lời.“Được thôi, nhưng hãy cẩn thận đó.
Ngoài kia không biết có bao nhiêu con cá đói đang rình mò cô đâu.”Bà ta chỉ cười nhạt một tiếng rồi đặt lên bàn một xấp tài liệu dày cộm.Krish không nói nhiều, trức tiếp cầm lấy tài liệu rồi rời khỏi đó.Tiếng giày nện từng nhịp vào sàn đá cao cấp.
Krish rảo bước đi nhanh trêи hành lang vắng.
Cô đang có cảm giác không ổn.
Đằng sau cô có một người đàn ông, cô đi lòng vòng nãy giờ cũng đã ba lần rồi nhưng hắn ta vẫn ở sau cô.
Cô đi nhanh hơn, hắn cũng đi nhanh hơn, cô đi chậm lại, hắn cũng chậm lại.
Rõ ràng là hắn ta đang theo dõi cô mà.Krish bắt đầu chạy đến dãy thang máy, chọn lụi một tầng rồi chạy vào trong.
Tay cô run run chụp hết đống tài liệu đó rồi gửi qua cho Thiên Tuệ.
Cho dù không gửi được bản gốc thì Thiên Tuệ cũng phải đọc được nội dung bên có trong này.
Thang máy dừng lại.
Cánh của mở ra, vẫn là người đàn ông đó.
Anh ta đi thang bộ để đuổi theo cô đến đây sao.“Krish, đừng làm khó tôi.”Người đàn ông bước vào bên trong thang máy, bấm tầng cao nhất rồi âm trầm nói.
Đôi mắt màu xám tro hiện rõ một tia kiên quyết chắc chắn.
Bằng mọi giá, anh ta phải có được đống tài liệu đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...