Thiên Tuệ nắm siết lấy tay Tần Thiên Hàn rồi chăm chú quan sát anh.
Đôi mày rậm của anh bất giác được duỗi ra, ánh mắt cũng đỡ căng thẳng hơn vài phần.
Cô hiểu anh đang nghĩ gì, Tần Hữu Tình cũng đang đặt trong vòng nguy hiểm, dù là anh trai cùng cha khác mẹ nhưng suy cho cùng vẫn là anh, vẫn phải có trách nhiệm với em gái của mình.
Huống chi chuyện sảy ra với các nạn nhân ngày càng nghiêm trọng, Selina thì đơn giản là một lời đe doạ, Bạch Uyển Nhi thì suýt bị làm nhục, còn Lôi Giai Kỳ thì nguy hiểm đến tính mạng, người tiếp theo sẽ nghiêm trọng hơn người lúc trước một chút, đến người cuối cùng sẽ là cô và Thiên Kỳ.
“Chuyện này chúng ta có thể đợi cho đến khi tình hình của Lôi Giai Kỳ ổn hơn rồi tình đến.
Trước hết thì cứ bảo vệ những người có khả năng cao trước đã.”
Vương Thịnh Quân lạnh nhạt lên tiếng, anh không phải là người trong hắc đạo như Từ Tuấn Hào nhưng cũng có một mối quan hệ chút chút.
Trong trường hợp này thì Tiêu Nam Hiên mà người trong tối, họ là người ngoài sáng, không thể thấy được người trong tối đang làm gì nên cẩn thận từng bước là biện pháp an toàn nhất.
“Những người có nguy cơ là mục tiêu tiếp theo có thể là Selina, Tần Hữu Tình, bốn tập đoàn và bốn vị lão gia, phu nhân.”
Thiên Kỳ máy móc lên tiếng.
Tiêu Nam Hiên đã nhắm đến hai chị em cô thì tất nhiên những tập đoàn hợp tác hoặc có quan hệ tốt cũng không thể thoát khỏi mối nguy.
Người ngoài có thể cho rằng, Tiêu Nam Hiên một mình lấy trứng chọi đá, muốn xác lập tại tứ trụ kinh tế của thành phố khi một mình đối đầu với Tần thị, Vương thị và Từ thị.
Nhưng khi xét ở một góc độ khác thì mọi chuyện sẽ thay đổi.
Thứ nhất, Tiêu Nam Hiên thân là tổng tài của Tiêu thị có tiếng có tăm thì chắc chắn không thể là người tuỳ tiện, làm việc không có sự tính toán trước được.
Thứ hai, anh ta đã xây dựng một kế hoạch bài bản như thế thì chắc chắn mọi trò đặc sắc còn nằm phía sau, không thể chỉ đơn giản là vài lời đe doạ.
Thứ ba, nếu muốn nhắm vào Thiên Tuệ và Thiên Kỳ thì trước hết phải nhắm đến những Thiên lão gia và Thiên phu nhân, hai người họ là chỗ dựa rất lớn cho cặp song sinh này nên cũng không thoát khỏi vòng nguy hiểm.
Cuối cùng, Thiên Tuệ và Thiên Kỳ có mối quan hệ rất tốt với ba trong số bốn trụ cột kinh tế nên trước hết phải làm cho các tập đoàn kia lao đao trước thì mới có cơ hội diệt hai người họ, vừa có thể hoàn thành mục tiêu, vừa có thể xác lập lại trật tự kinh tế.
Kế hoạch một mũi tên trúng đến hai đích này được Tiêu Nam Hiên tốn không ít thời gian để xây dựng rồi.
“Trong đêm nay, bên anh sẽ đưa quân ngó đến Thiên gia trước, sáng mai sẽ là hợp đồng liên kết giữa Thiên-Từ cũng sẽ được đưa qua nên hai đứa cứ an tâm.”
Từ Tuấn Hào mệt mỏi ngã người ra ghế rồi chán nản lên tiếng.
Thiên thị vốn đã mong manh, nay lại chính là cái đích cuối mà Tiêu Nam Hiên muốn nhắm đên nên lại càng mong manh hơn.
Lôi Giai Kỳ vẫn còn nằm dưới đó, họ vẫn đang tiếng hàn cấp cứu cho người phụ nữ nhỏ bé của anh.
Con của hai người chắc chắn đã đi đến một nơi xa rồi, chỉ mong cô vẫn có thể ở lại.
“Chuyện của vợ tớ cũng có mùi liên quan đến Tiêu Nam Hiên, tớ vừa đào được một chút thông tin từ bọn người hôm đó.”
Vương Thịnh Quân hớp một ít cafe rồi nói.
Sau ngày hôm đó, anh đã tốn không ít công sức để cạy mồm ba tên hôm đó, cuối cùng chỉ thu được một chút thông tin.
Người sai họ là một người đàn ông, người đó đưa cho họ một số tiền để họ làm nhục Bạch Uyển Nhi rồi tung lên mạng, người đó còn dặn là phải để cho cô sống, đặc biệt là phải để cho anh thấy được cảnh đó.
Sau khi điều tra sâu hơn một chút thì anh phát hiện ra một ngày trước khi cô gặp chuyện thì thư kí tổng tài Tiêu thị đã tìm đến ba người họ nên anh mới dám khẳng định chuyện này liên quan đến Tiêu Nam Hiên.
Bạch Uyển Nhi đứng bên cạnh vừa nghe đến chứ ‘vợ tớ’ thì lông măng dựng đứng đồng loạt.
Hai chữ này thoát ra khỏi miệng Vương Thịnh Quân một cách tự nhiên như bản năng khiến cô không khỏi giật mình.
Ở đây đều là những người thân thiết, họ biết về sự thật của cuộc hôn nhân này nên anh không nhất thiết phải gồng gánh trước mặt họ.
Bạch Uyển Nhi nhất thời quay người đi thì lại thấy anh mắt mờ mờ ám ám của Thiên Tuệ đang quét lên người mình.
Cô bạn thân của cô tiếng lại gần thì thầm vài tai cô một câu là cô đứng hình.
“Cậu bị con muỗi một mét tám đốt à.”
Nói xong Thiên Tuệ chỉ chỉnh nhẹ lại cổ áo sơmi của Bạch Uyển Nhi để che đi cái vết xanh xanh đỏ đỏ kia đi, xong xuôi cô cũng không quên tặng cho bạn mình một ánh mắt châm chọc rồi mới quay lưng đi.
Bạch Uyển Nhi điên mất thôi, trong đầu cô bây giờ chỉ là làm sao để mài cái bản mặt của Vương Thịnh Quân đi bớt và niêm phong cái miệng suốt ngày chỉ biết thọc gậy bánh xe của Thiên Tuệ kia lại.
“Tôi không gọi cô vào để chơi.”
Vương Thịnh Quân thấy cô mất tập trung liền lên tiếng nhắc nhở.
Bạch Uyển Nhi nghe xong cũng không quên tặng cho anh một ánh mắt sắc như đao rồi mới chịu tậm trung nhìn xuống dưới.
Dù sao thì anh ta cũng là cấp trên của cô, cô không thể không nghe, huống chi bây giờ anh ta còn lấy một lí do rất hợp lí là để cô học tập thêm mà làm bia đỡ đạn.
“Ngày mai bên Tần thị sẽ lọc lại các nhân viên từ lớn đến nhỏ, các cậu cũng nên làm thế cho chắc.”
Tần Thiên Hàn vừa thấy Từ Tuấn Hào định mồi một điếu khác thì ngay lập tức bước đến giật điếu thuốc ra khỏi tay anh rồi vò nát.
Lần này có khả năng rất cao là Tiêu Nam Hiên sẽ ra tay với bốn tập đoàn nên cẩn trọng luôn là trên hết.
Con đường dẫn đến sự sụp đổ của một tập đoàn chính là hành vi câu kết gián điệp thương mại bị bại lộ.
Trước hết cứ ‘xả rác’ trước đã, trước hay sau gì cùng phải xử lý chúng, nhân cơ hội này anh cũng nên quét đám đĩa này ra khỏi công ty rồi.
Còn về phía Tần Hữu Tình thì anh đã đưa cô về Trung Tần Đại Viện an toàn rồi nên ít nhất là trong đêm nay, cô bé sẽ được an toàn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...