Lý Vân Dịch uống rượu giải sầu cả đêm, Tạ Tinh Hồi cản vài lần mà không được, nên đã mặc kệ hắn. Sau khi mọi người chơi xong, Lý Vân Dịch nằm trên sô pha ôm một bình rượu, say khướt, trong miệng lầm bầm những lời vô nghĩa.
Tạ Tinh Hồi chỉ nghe rõ "Chị" "Tại sao không thích em".
"Cậu say rượu ở đây, người ta có thấy không? Tại sao phải khó xử mình?"
Lý Vân Dịch vẫn còn ý thức, lẩm bẩm một mình, "Cô ấy sẽ không vì một thân cây mà từ bỏ cả khu rừng."
Giọng nói không rõ ràng, Tạ Tinh Hồi không nghe rõ.
Lý Vân Dịch nhỏ hơn hắn một tuổi, cuối cùng hoa vạn tuế cũng nở hoa, mà ngờ đâu tàn nhẫn tới vậy.
Lần đầu tiên Tạ Tinh Hồi gặp phải chuyện anh em thất tình, không có kinh nghiệm, chỉ có thể an ủi hắn, "Thật sự không hợp thì cho qua đi, sau này sẽ gặp những người tốt hơn."
"Nhưng tớ còn thích cô ấy..."
"Vậy thì theo đuổi?"
Được rồi, quay lại lần nữa.
Tạ Tinh Hồi hết cách.
Hắn nghĩ, không nên bình luận chuyện tình cảm của người khác, suy cho cùng tình yêu là ngươi tình ta nguyện.
Người mình thích cũng thích mình, đó chính là một chuyện vô cùng may mắn.
A Dịch không may mắn lắm.
Nhưng thời gian sẽ chữa lành vết thương.
Tạ Tinh Hồi không so đo với con ma men, đi tới phòng lễ tân đặt phòng cho hắn, lúc trở về không biết nghĩ thế nào, thuê một căn phòng khác, cất chìa khóa vào túi.
Đã gần 12 giờ, Giang Mạt vẫn chưa xuất hiện, Tạ Tinh Hồi đứng ngoài cửa khách sạn, nhìn xung quanh.
Gió khuya thổi bay hơi rượu trên người, kim giây chạy từng vòng.
Chắc Giang Mạt sẽ không đến.
Mong đợi cả ngày đều vô ích, trái tim mất mát.
Hắn xem lại những tin tức từ vài năm trước.
Đại tiểu thư của tập đoàn Thành Phong, một người ưu tú, là một trong những người chế tác [Thiên Khải]... Lý lịch cá nhân của Giang Mạt rất đẹp, trên mạng không có nhiều tin tức về cô, ảnh cũng không có nhiều, tin tức mới nhất là hai năm trước, cô bị tai nạn xe cộ, trên mạng có thông tin cô ấy ra nước ngoài dưỡng thương, cũng có người nói cô ấy biến thành người thực vật.
Kể từ khi phát hiện ra rằng mình quá chú ý tới cô, hắn đã cố ý thu thập tin tức về cô, giống như là làm vậy có thể khiến hắn gần cô hơn.
"Tạ Tinh Hồi..."
Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, Tạ Tinh Hồi sửng sốt, quay đầu lại nhìn thấy Giang Mạt.
Cô mặc một chiếc váy màu đỏ tía, ngay cả mái tóc cũng được làm rất tinh xảo, cô tao nhã và điềm đạm đứng trước mặt hắn, đầy vẻ quyến rũ trưởng thành, như một đóa hoa hồng nở rộ trong đêm đen, toát ra sự quyến rũ chết người.
"Sinh nhật vui vẻ."
Chuông vang vào lúc 12 giờ, lần nào cũng đập vào lòng người, Tạ Tinh Hồi cảm thấy tim mình đập rất nhanh, mất kiểm soát đi về phía cô.
"Tôi tưởng cô sẽ không đến." Giọng hắn đầy ngạc nhiên mà ngay cả chính hắn cũng không nhận ra, ánh mắt không rời khỏi cô.
"Trên đường kẹt xe, nhưng cuối cùng cũng kịp." Giang Mạt đưa cho hắn một hộp quà, "Quà sinh nhật."
Tạ Tinh Hồi nhận, "Là gì vậy?"
"Máy mát xa... Chơi game nhiều năm như vậy, chắc là eo không tốt, cái này rất hữu dụng."
Bất cứ người đàn ông nào cũng không vui khi mình bị nói eo không tốt.
Tạ Tinh Hồi nhìn chằm chằm cô, ngẩng đầu nhìn thấy ý cười không giấu được trong mắt cô, bất lực cười, "Cô cố ý troll tôi."
Giang Mạt nhướng mày, "Dù sao quà và chúc mừng cũng có rồi, tôi đi đây."
Cô quay lại và vẫy tay, chưa đi được hai bước đã bị hắn gọi lại.
"Giang Mạt!"
Tạ Tinh Hồi bước nhanh về phía trước.
Đôi khi con người thật tham lam, rõ ràng ban đầu hắn chỉ muốn gặp cô, nhưng sau khi gặp cô thì lại muốn nhiều hơn nữa.
"Từ nhà cũ Giang gia đến đây mất ít nhất hai tiếng đồng hồ, tốn thời gian dài như vậy, chỉ vì nói một câu sinh nhật vui vẻ với tôi sao?"
Có lẽ là vì rượu, đã khiến hắn dũng cảm hơn nhiều.
Tạ Tinh Hồi ôm cô từ phía sau.
Cô gái trong vòng tay mảnh mai và mềm mại, trên cơ thể có mùi thơm dễ chịu.
Đầu đông gió rất lạnh, nhưng máu hắn trào khắp người, cánh tay ôm cô khẽ run vì hưng phấn.
"Giang Mạt, tay lạnh."
...
Cuối cùng thẻ phòng cũng có tác dụng, Tạ Tinh Hồi chỉ nhớ là hắn dẫn Giang Mạt vào thang máy, vào phòng, rõ ràng không nói một câu, chỉ nhìn nhau, và họ hôn nhau.
Tạ Tinh Hồi cúi đầu hôn lên trán, khóe mắt và gò má cô, mím chặt môi liên tục nghiền, bình tĩnh nói: "Eo của tôi rất tốt."
Giang Mạt cười ra tiếng, "Vậy chứng minh cho tôi xem đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...