Tình Yêu Sủng Nghiện Của Tổng Giám Đốc Lâm
“Em biết..” Nếu như Lâm Thế Kiệt không tin cô thì chắc đã nổi giận từ lâu rồi.
Lâm Thế Kiệt mỉm cười, xoa đầu Giản Nghệ Hân đầy yêu chiều, đúng là một cô bé ngốc.
Anh không nhịn được vò đầu cô rối tung lên: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng ông cụ Trình và viện trưởng đều có mặt tại đó, nếu khi ấy khiến họ mất mặt thì rất khó xử lý, em đã hiểu chưa?” “Cho nên anh mới muốn giải quyết riêng đúng không?” Trong lòng Giản Nghệ Hân vẫn cảm thấy hơi buồn bã.
Nói không chừng Lâm Thế Kiệt đã nhìn ra mình bị người khác hãm hại từ lâu, nhưng anh không muốn để ông cụ Trình và Giản Thúy Vy phải xấu hổ, vì vậy mới nói giải quyết riêng.
Anh ấy hoàn toàn không phải là vì mình.
Dường như cảm nhận được Giản Nghệ Hân đang nghĩ gì, nụ cười trên khóe môi Lâm Thế Kiệt cũng trở nên cứng đờ: “Giản Nghệ Hân, anh làm như vậy là vì ai, không cần anh phải nói cho em biết chứ nhỉ?”
Cậu này của anh là đang trách cô lấy oán báo ơn đấy à? Hả?
Giản Nghệ Hân vừa chớp mắt thì đã nghe thấy Lâm Thế Kiệt nói: “Y tá trẻ kia đã bị người ta mua chuộc rồi, cho dù em có ép hỏi thì cũng có thể làm gì được chứ? Họ sẽ không chịu thừa nhận đâu”
Đúng vậy, Giản Nghệ Hân lại quên mất điều này.
Nếu Giản Thúy Vy khăng khăng không chịu thừa nhận chuyện này có liên quan tới cô ta, thì cô cũng chẳng thể làm được gì.
Giản Nghệ Hân bỗng cảm thấy trong lòng mệt mỏi.
Cô chỉ muốn tìm được người thân của mình, sao sự việc lại càng lúc càng phức tạp vậy?
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên mấy tiếng gõ cửa.
Lâm Thế Kiệt còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa phòng bệnh đã bị mở ra, người bước vào là Chu Loan.
“Tổng giám đốc, đã điều tra mọi chuyện rõ ràng rồi ạ”
Điều tra? Rõ ràng?
Giản Nghệ Hân lấy làm khó hiểu nhìn về phía Lâm Thế Kiệt.
Rốt cuộc anh và Chu Loan đang làm trò gì thế?
“Ồ? Chuyện là thế nào?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...