Editor: Trà Đá.
Hoa hồng đỏ Khương Đường.
Theo sức nóng của , thì ba đóa hồng đều có một lượng lớn người hâm mộ, trong đó Khương Đường diễn vai An Khang rất tốt, một người mẫu vì sự nghiệp mà vứt bỏ tình cảm thật sự của bản thân, ngược lại chấp nhận sự theo đuổi của một vị tổng giám đốc nhà giàu đẹp trai, trải qua bao nhiêu trắc trở mới thấy rõ khát vọng trong lòng, rơi vào bể tình với nhà nhiếp ảnh gia do Mộ Vân Thâm đóng. Khi tình tiết của bộ phim đến phần An Khang chấp nhận vị tổng giám đốc, thì người hâm mộ vào blog của Khương Đường tức giận thay cho nhiếp ảnh gia, phê phán cô ham danh vọng giàu sang……….
Trái lại Khương Đường rất vui. Những người hâm mộ mắng cô, như vậy chứng minh là cô diễn tốt, những người hâm mộ đều coi cô là An Khang mà đối xử. Đối với một diễn viên mà nói, những lời chỉ trích này không cần để trong lòng, huống chi An Khang cũng không phải là nhân vật phản diện.
Nói như vậy, trong lúc phim truyền hình đang được chiếu thì nhóm diễn viên chính cũng sẽ được người hâm mộ hỗ trợ, nói cách khác thì người hâm mộ không ngừng “Liếc mắt đưa tình” trêu chọc hai người, còn Khương Đường, cô không có ý gì khác ngoài chuyện đóng phim chung với Mộ Vân Thâm. Cho dù thế nào, thì Mộ Vân Thâm cũng là một diễn viên nổi tiếng, còn cuộc sống riêng của Khương Đường dạo gần đây đều bị bới móc ảnh hưởng đến danh tiếng, Khương Đường không muốn người khác cho là cô chủ động ôm mộng.
Nhưng Mộ Vân Thâm rất ít khi cập nhật blog, vậy mà lại đăng: Nhiều người xem đứng về phía anh như vậy, em có hối hận khi chọn anh ta không?
Phía dưới là hình ảnh diễn viên đóng vai tổng giám đốc.
Câu đó vừa được đăng lên blog, thì blog của Khương Đường và Mộ Vân Thâm lập tức có rất nhiều người quan tâm, đặc biệt bởi vì theo dõi bộ phim nên mới biết Khương Đường là một diễn viên mới, họ còn không biết về Thẩm Kình, nên mỗi ngày đều nhiệt tình se tơ hồng cho Khương Đường và Mộ Vân Thâm, thậm chí có người còn đặc biệt sáng tác tiểu thuyết về hai người….
“Một đám học sinh tiểu học ăn no rảnh rỗi không có chuyện gì làm, có vẻ như thầy cô giáo giao ít bài tập về nhà quá!”
Thẩm Kình cầm điện thoại di động căm tức, hung tợn nhìn chằm chằm Khương Đường.
Khương Đường bày ra vẻ mặt vô tội, vừa chơi với con gái vừa gõ đầu anh: “Còn có mặt mũi nói người khác hả, nhìn một hồi làm mất hứng, đi chỗ khác chơi đi.”
Thẩm Kình bị một rắm. Cố gắng ngồi lên giường, nhìn chằm chằm cô nói: “Đổi thành người khác viết anh nói lời yêu đương với người phụ nữ khác, Đóa Nhi cũng là con của người khác, thì em sẽ vui sao?” Nói Khương Đường và Mộ Vân Thâm ở chung một chỗ còn chưa tính, vậy mà vẫn có người hi vọng Mộ Vân Thâm là ba của Đóa Nhi, vợ con anh tự dưng bị người ta đoạt đi, Thẩm Kình thật muốn phái người đến lôi tác giả “Học sinh tiểu học” đó tới đây, rồi gọi cô giáo chủ nhiệm của tác giả đến phê bình.
Khương Đương cười nhạo, nhìn anh nói: “Thì ra anh tức giận vì điều này sao, vậy thì ở blog của anh ngày nào cũng có một dãy các cô gái gọi anh là ông xã, đứng xếp hàng đòi sinh khỉ con cho anh, nếu em cũng hẹp hòi giống như anh, thì đã sớm chết trong vại giấm chua rồi.”
Thẩm Kình bị bắt bẻ, không phản bác lại được.
“Khỉ con!” Đóa Nhi được mẹ lau tay xong, thì nhanh chóng bò đến chỗ ba, cái miệng nhỏ nhắn cười toe toét. Tiểu nha đầu đã chơi cùng mẹ một ngày rồi, bây giờ ba mới tan việc về, nên Đóa Nhi cũng muốn chơi với ba.
Thẩm Kình vui vẻ, nằm ngửa mặt, dùng hai tay đỡ nách Đóa Nhi để con gái đứng trên ngực mình, chơi cùng với Đóa Nhi: “Đóa Nhi là khỉ con của ba, Đóa Nhi là khỉ con của ba.”
Đóa Nhi cũng không hiểu khỉ con là gì, ba nói thì tiểu nha đầu cũng nói, hưng phấn nhảy lên trên ngực ba.
Khương Đường ở bên cạnh nhìn, chợt nghe tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Thẩm Kình và Đóa Nhi cùng nhìn sang, ánh mắt hai ba con giống nhau như đúng. Khương Đường không kìm hãm được nở nụ cười, thấy là số điện thoại của Thẩm Tố, tâm tình của cô tốt hơn, đi tới trước cửa sổ nghe điện thoại: “Chị Thẩm đã tan làm chưa?”
Thẩm Tố là một người nghiện công việc, vẫn còn ngồi trong phòng làm việc, nghe ra tâm tình của Khương Đường cũng không tệ, cô ta hơi cười: “Mới vừa rồi người phụ trách nhãn hệu XX gọi điện thoại cho chị, hỏi em có hứng thú muốn đi Paris diễn trong tuần lễ thời trang cuối tháng chín này không.”
Tuần lễ thời trang Paris?
Nhãn hiệu XX xếp hạng thứ ba trên toàn thế giới?
Khương Đường ước chừng choáng váng khoảng ba giây, sau đó hét lên một tiếng chói tai: “Chị Thẩm, em yêu chị quá đi!”
“Không cần yêu chị, chuyện này phải do em tự quyết định.” Thẩm Tố cười lớn hơn, biết Khương Đường cần thời gian để bình tĩnh lại, cô ta xã giao mấy câu đơn giản rồi cúp điện thoại, công việc cụ thể thì Thẩm Tố sẽ gởi qua mail cho Khương Đường.
Ở bên này điện thoại, Thẩm Kình nằm trên giường ngơ ngác nhìn Khương Đường. Lúc đầu khi thấy cô nhận được vai An Khang thì cũng không thấy cô vui nhiều đến vậy, hiện tại chẳng lẽ có tin tức gì vui sao? Lại còn dám vui mừng như vậy trước mặt anh nữa.
Đóa Nhi nhìn thấy bộ dạng khác thường đến kinh sợ của mẹ, ngồi trên ngực ba khẽ giương cái miệng nhỏ nhắn, tò mò nhìn mẹ.
“Đóa Nhi Đóa Nhi, mẹ muốn đi tham gia tuần lễ thời trang!” Khương Đường ôm con gái đến trước cửa sổ, bế Đóa Nhi lên thật cao, rồi hung hăng hôn một cái, cười không khép được miệng, hai mắt sáng lên, vui vẻ như một cô học sinh mới vừa thi đậu vào trường đại học danh tiếng. Nhưng Khương Đường không biết bộ dạng của mình lúc này, cô thật sự rất vui sướng, ôm con gái hôn không ngừng nghỉ: “Đóa Nhi có muốn đi không? Mẹ dẫn con đi Paris luôn.”
Có thể không cao hứng không?
Mặc dù đã đổi nghề rồi, nhưng dù sao Khương Đường cũng làm người mẫu chuyên nghiệp mấy năm, cô yêu cái nghề người mẫu, đứng trên sân khấu hưởng thụ những ánh đèn flash khiến tâm tình cô vui vẻ. Cô chỉ không thích tập luyện vất vả, quanh năm suốt tháng phải đi trình diễn, mệt chết đi được, nhưng nếu như được trình diễn ở nơi cô yêu thích, thì cô có thể trình diễn một ngày đến mấy lần cũng được, lâu dần cô yêu luôn cái nghề người mẫu.
Hơn nữa đó không phải là trình diễn bình thường, mà là trình diễn trong tuần lễ thời trang ở Paris, đó là thiên đường của người mẫu chuyên nghiệp!
Khương Đường quá vui mừng, vui mừng như muốn bay lên rồi!
Thẩm Kình đổi tư thế nằm úp, tay chống cằm, nhìn người phụ nữ của mình đang có biểu hiện vui mừng. Ánh mắt Khương Đường sáng ngời, bước chân nhanh nhẹn, lúc đi vô tình toát ra hơi thở của người mẫu, cũng khiến cho anh phải mê muội, cũng khiến cho anh đột nhiên có nhiều linh cảm hơn. Tương lai lúc xây nhà, ngoài phòng quần áo to như cô muốn, thì anh phải xây cả một chỗ trình diễn chuyên nghiệp, cô muốn diễn khi nào thì diễn. Rồi sau khi con gái lớn hơn, cô có thể dạy con gái đi cat walk, còn anh thì sao, anh……….
Mắt thấy Khương Đường cho con gái đứng dưới đất, hai tay đỡ tiểu nha đầu đi giống như mèo rón rén, Thẩm Kình nở nụ cười.
Còn anh, anh chắc chắn là người xem trung thành của hai mẹ con.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...