Tình Yêu Này Vốn Dĩ Không Nên Tồn Tại


Đám cưới của Julia và Brian cuối cùng cũng đến, địa điểm mà họ tổ chức mà ở bờ biển.

Khung cảnh thiên nhiên vừa xinh đẹp kèm theo đó là những ánh đèn sang trọng, rực rỡ nhìn vào cũng đoán được chi phí rất đắt đỏ.
Julia và Brian đến địa điểm tổ chức cùng Dịch Khải Liêm và bà Mallorie còn Á Hiên thì phải đi sau vì một số việc còn chưa giải quyết xong.

Trước khi đi bà Mallorie sợ Á Hiên gặp phải chuyện không may nên đưa theo 2 vệ sĩ ở lại cùng cô và đồng hành với cô tới địa điểm tổ chức lễ cưới
-Sao bà phải lo lắng đến vậy? Không có chuyện gì xảy ra đâu.-Á Hiên nói
Bà Mallorie tươi cười, giọng nói nhỏ:
-Tôi không yên tâm, sợ Trương Diễm Tinh sẽ làm gì cô.

-Cảm ơn bà đã lo lắng, thôi bà xuất phát đi không lại muộn
Mọi người đã xuất phát, Á Hiên sau một tiếng sắp xếp công việc ở công ty thì cũng lên xe.

Cô bực bội khi phải giải quyết một đống bừa bộn mà Dịch Khải Liêm gây ra cho công ty.

Chiếc xe đi được một đoạn, Á Hiên cảm thấy thoải mái khi sắp đặt chân tới biển.

Ở phía này, Brian đợi mãi không thấy mẹ tới.

Kết thúc hôn lễ cũng chưa thấy Á Hiên đâu nên mọi người có vẻ hơi bất ngờ, sau một lúc lâu thì có người tới báo tin chiếc xe của Á Hiên đã nổ trên đường đến đây.

Những người trong xe đều chết cháy, ai nấy nghe tin đều bàng hoàng.

Bà Mallorie lặng người không nói nên lời, Brian kéo Julia ra khỏi lễ cưới để đến nơi vụ nổ.
Đến hiện trường Brian không tin vào mắt mình, cậu ngồi sụp xuống đất khóc.

Julia không nỡ ngồi nhìn nên đỡ cậu ngồi dậy.

Chẳng ai có tâm trạng vui mừng, không khí đang vui vẻ bỗng dưng chùn xuống hẳn.

Không tìm thấy xác của Á Hiên, nhưng cảnh sát khẳng định cô ấy đã chết trong vụ nổ
Sau 3 hôm kể từ vụ nổ xảy ra, Dịch Khải Liêm cũng đau buồn không ít.

Nhưng sau một tháng thì anh ta đưa Trương Diễm Tinh về nhà và để cô ta ở phòng cho khách
-Ba chuyện này là không thể được.-Brian lên tiếng phản đối
Dịch Khải Liêm bình tĩnh uống trà, trả lời:
-Tại sao lại không? Cô ấy về đây ở tạm vài bữa để thuận tiện cho công việc
-Mẹ mất được 1 tháng ba lại dắt tình nhân về nhà, ba nghĩ sao mà dám làm vậy? Mà ba đừng quên cả công ty lẫn biệt thự này đều thuộc quyền sở hữu của con
Julia nhẹ nhàng nói:
-Anh đừng nóng giận nữa.

Ba à, con biết con không nên xen vô cuộc trò chuyện này nhưng con phải nói.

Mẹ mất rồi nên ba đừng làm mẹ cảm thấy tức giận nữa, nếu ba muốn cô ta thuận tiện làm việc thì cho cô ta ở tạm khách sạn.

-2 đứa bị làm sao vậy? Mình nên sống tốt lại, thấy người ta khó khăn thì giúp thôi.


Brian này, sao con cứ đem việc tài sản ra nói vậy? Ba là ba của con mà con cũng tính toán.

Thật hết nói nổi
Dịch Khải Liêm thở dài rồi đi lên phòng, Brian bực tức định đi theo nhưng Julia kéo tay lại.

Bất lực cậu đành ngồi xuống, lấy tay đấm xuống ghế sofa.

Bà Mallorie đứng ở bếp nghe toàn bộ câu chuyện, trong lòng cũng đau buồn nghĩ về Á Hiên.

Nhưng bà chẳng dám lên tiếng, đành im lặng rời đi.
Cuối cùng Dịch Khải Liêm cũng đưa Trương Diễm Tinh đi về biệt thự.

Brian và Julia tức giận bỏ lên phòng, Dịch Khải Liêm niềm nở
-Bà Mallorie! Bà dẫn cô ấy lên phòng của cô ấy đi
Bà Mallorie lườm Trương Diễm Tinh rồi bực bội dẫn cô ta lên.

-Đây là phòng của cô, chỉ ở phòng của mình đừng nên đi lung tung đến phòng người khác.

Vườn hoa phía dưới sân là của bà chủ, nếu có đi dạo thì cũng đừng đụng vô.

Cấm vào phòng làm việc của ông bà chủ, mấy thứ đồ trưng bày ở phòng khách cũng đừng đụng vô.


Cô nhớ chưa?
Trương Diễm Tinh trả lời:
-Tôi nhớ rồi, cái nhà này sao có nhiều điều cấm quá ha? Mà cái phòng này khác gì phòng cho người giúp việc?
-Đây là sự sắp xếp của ông chủ, ở ké nhà người khác thì đừng đòi hỏi.

Muốn phòng sang trọng hơn thì tự mua nhà rồi tự chuẩn bị.
Nói rồi bà Mallorie nhìn Trương Diễm Tinh một cách đầy khinh bỉ rồi rời đi.

Cô ta đi vào phòng, ngắm nghía một hồi rồi rồi gật đầu chấp nhận.

Trương Diễm Tinh cười đắc ý, nghĩ thầm:
-Dù gì cô ta cũng chết, mọi thứ trong nhà này đều là của mình.

Còn cái bà quản gia kia, khi nào tôi lên làm chủ thì tôi sẽ đuổi bà đầu tiên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận