Tình Yêu Này Vốn Dĩ Không Nên Tồn Tại


Hôm sau, Á Hiên gặp lại bà Mallorie ở sân bay.

Bà vừa bay từ Pháp sang Trung để thăm 2 mẹ con cô, 2 người nói chuyện một hồi lâu rồi bỗng đề cập tới chuyện ba của Brian.

Bà Mallorie sững người khi nghe Á Hiên và Dịch Khải Liêm hẹn hò sau chia tay.
-Cháu và anh ấy quen nhau lúc vừa về nước, được vài ngày thì bọn cháu đến khu giải trí rồi sau đó....
Bà Mallorie cắt ngang:
-Cháu phải hiểu là cậu ta đã có gia đình rồi, cháu phải tự biết tránh xa ra chứ.

Sao lại quen cậu ta trong khi người ta đã có gia đình?
Nghe có vẻ hợp lí nhưng Á Hiên vẫn còn tình cảm với Dịch Khải Liêm nên cô chỉ lảng sang chuyện khác.
Về đến biệt thự của Dịch Khải Liêm, Á Hiên đặt túi xách sang 1 bên rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa xem tivi.

Đúng lúc đó Dịch Khải Liêm từ trên lầu bước xuống, anh ngồi cạnh bên cô rồi choàng tay ôm lấy Á Hiên
Vì do khoảng cách gần nên mũi của cô nghe được hương bạc hà từ trên người anh, nhìn lên thì thấy anh đang xem tivi chăm chú.

Trên tóc còn có vài giọt nước đang rơi xuống, thì ra là anh ta vừa tắm xong.

Nhìn Dịch Khải Liêm một hồi thì Á Hiên nhớ đến câu chuyện mà khi sáng cô và bà Mallorie nói thì cô lại có 1 suy nghĩ táo bạo trong đầu.
Bất chợt Á Hiên hỏi:

-Em bây giờ là gì của anh?
Nghe câu hỏi đó, Dịch Khải Liêm giật mình buông Á Hiên ra nhìn chằm chằm vào cô
-Em nói gì thế? Tất nhiên là vợ của anh
-Vậy còn Quân Dao? Cũng là vợ của anh à?
Câu nói của cô đã làm Dịch Khải Liêm có chút bối rối, anh ta lảng tránh sang chuyện khác và ôm cô.

Lúc này Á Hiên đẩy anh ta ra và nói:
-Trả lời câu hỏi của em
Dịch Khải Liêm nhăn mặt nói:
-Hôm nay em sao thế? Tự nhiên lại nói đến việc này?
Á Hiên bình tĩnh nói:
-Em cần 1 thân phận
Dịch Khải Liêm trở nên cáu gắt:
-Sống như thế này không phải tốt hơn sao?
Hình như anh ta còn định trách mắng thên gì nữa nhưng đã im lặng quay lưng rời đi.
Chuyện chưa nói xong thì anh ta đã bỏ lên phòng, Á Hiên có kêu đến mấy thì anh ta cũng không quay đầu lại.

Bất lực nên cô chỉ đành theo anh ta lên phòng
Cửa phòng chưa được đóng chặt nên vẫn còn khe hở có thể nhìn vào trong thì nghe tiếng của Quân Dao và Dịch Khải Liêm nói chuyên.

Á Hiên đưa mắt nhìn vào khe hở thì thấy 2 người họ đang ôm nhau.

Trên hành lang yên tĩnh chỉ có 1 mình Á Hiên đứng thờ người trước cửa phòng, bên trong lại nghe 2 vợ chồng bọn họ nói những lời đường mật làm Á Hiên đau nhói trái tim.
Bên trong cô thấy Quân Dao đưa tay cởi lớp áo của Dịch Khải Liêm rồi sau đó họ làm gì thì Á Hiên cũng không bận tâm mà quay lưng rời đi.
Sáng hôm sau, Dịch Khải Liêm đi lòng vòng trong phòng khách.

Thấy Á Hiên đi xuống thì anh ta kéo tay cô lại, lấy làm lạ cô lên tiếng:
-Anh làm gì thế?
-Hỏi em một việc.
-Chuyện gì?
-Tối qua em đứng trước cửa phòng của anh phải không?
Á Hiên bị nói trúng thì liền run run, cô lắp bắp phủ nhận.
-Em đã nghe gì từ phòng anh
-Ý anh là sao? Em không có đứng trước phòng anh tối qua
Ánh mắt Dịch Khải Liêm trở nên tối sầm, trầm ngâm nhìn giống như đã tin lời cô.

-Ở lại ăn tối đi, anh có chuyện muốn nói
-Được thôi.
Thời gian cũng trôi nhanh, mới đó đã trời đã sập tối.

Thức ăn cũng được dọn lên, 5 người đều ngồi trên bàn ăn.

Duy chỉ có 2 đứa bé là ngồi ăn thôi, còn 3 người lớn thì nhìn nhau.

Dịch Khải Liêm hình như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, anh ta rụt rè không biết phải mở lời như thế nào.

Thì Quân Dao lên tiếng:
-Cô dọn ra khỏi đây, còn Brian sẽ do chúng tôi nuôi dưỡng.
Á Hiên lạnh nhạt trả lời:
-Biết cũng có ngày này nên tôi đã chuẩn bị tâm lý.

Nhưng đừng hòng giành con tôi.
Thấy không khí trở nên căng thẳng thì Dịch Khải Liêm mở lời kêu mọi người dùng bữa.
-Ăn trước đi rồi anh nói chuyện với em
-Ừm
Bữa ăn kéo dài tầm 20 phút, thấy Á Hiên ngừng ăn nên Dịch Khải Liêm hỏi bằng 1 giọng khô khốc:
-Ăn no chưa?
- No rồi
Á Hiên vừa trả lời vừa rút tờ khăn giấy lau miệng.
-Bây giờ có gì thì nói đi.
Dịch Khải Liêm trở nên lạnh lùng rồi sai người chuẩn bị hành lí của Á Hiên để cô rời đi.


Không thấy hành lí của con trai đâu nên cô nheo mắt nhìn
-Hành lí của Brian đâu?
-Anh đã nói thằng bé sẽ ở lại đây mà, yên tâm đi nó sẽ được đầy đủ khi ở với anh.
-Anh có từng yêu tôi 1 chút nào chưa?
Á Hiên hỏi với 1 giọng buồn rầu.
Đáp lại câu hỏi của cô là khoảng không im lặng.

Bỗng Dịch Khải Liêm lên tiếng:
-Chưa.

Chưa từng yêu em
-Vậy trong suốt những ngày qua anh đối với tôi như vậy là sao? Thì ra tất cả là giả?
-Ừm.

Anh nghĩ làm như vậy sẽ giữ em ở lại đây để Brian có đủ cha mẹ.

Nhưng nhìn Quân Dao chịu thiệt thòi thì anh không cam lòng.
- Thiệt thòi? Tôi mới là người thiệt thòi đây này..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận