Tình Yêu Không Thể Cưỡng Cầu

Từng theo đuổi hơn hai năm, đương nhiên Khưu Đông Bách biết nơi Mộc Đan San đang sinh sống, chỉ là không thể ngờ tới căn biệt đó là của Phùng Chí Hâm.

Hôm nay, cô ta có lịch đi dự sự kiện, nhưng vẫn nắm được tin tức của Hề Dung Diệp do Trương Ngạo thông báo, vô cùng khó chịu khi kế hoạch bất thành, được anh cứu kịp thời.

Vốn dĩ Mộc Đan San suy nghĩ, nếu Dung Diệp biến mất, cô ta sẽ dễ dàng níu kéo lại tình cảm của anh, quan sát nhìn thấy anh vẫn còn rất thích mình.

Về đến biệt thự, tài xế bước ra mở cửa và dìu đỡ phụ giúp Mộc Đan San đi xuống, do phần đuôi váy khá dài gây khó khăn di chuyển.

Thế nhưng, đột nhiên có một chiếc xe lái đến và dừng lại, một người đàn ông lập tức xuất hiện, chiếc áo sơ mi trắng nhuốm lên một vùng máu đỏ và đôi mắt như có ngọn lửa đang cháy khiến ai nhìn thấy cũng bất giác kinh sợ.

Khưu Đông Bách hung hăng lao đến, tài xế lẫn trợ lý hay Mộc Đan San đều không kịp phản ứng, thì bàn tay to lớn dính máu của Dung Diệp đã lập tức chế ngự trên cần cổ của cô ta, đè ép mạnh bạo vào chiếc xe.

“ Mộc Đan San, chính cô đã hại chết con tôi! ”

Từng chữ được nghiến ra, sắc mặt của Khưu Đông Bách hiện tại cực kỳ tàn bạo, lực đạo ở bàn tay càng lúc càng tăng làm cho cô ta trợn tròn đôi mắt và sắc mặt đỏ trạch như sắp lìa khỏi cuộc đời.

Phải, nếu cô ta không giở trò, thì Dung Diệp cũng không hiểu lầm anh rồi bỏ đi.

Nhưng không, anh cũng đáng trách, là anh đã cho phép mới xảy ra điều đó.


Bàn tay của Khưu Đông Bách trở nên yếu ớt giảm lực khi nghĩ tới, thuận tiện cho tên tài xế của Mộc Đan San đẩy anh tránh xa, cùng lúc Đường Dật cũng chạy tới kéo ra, gấp gáp cất tiếng:

“ Thiếu gia, cậu đừng hồ đồ, hiện tại cô Diệp rất cần cậu bên cạnh, lỡ xảy ra chuyện gì thì ai sẽ chăm sóc cho cô ấy? ”

“ Khưu tổng, anh không được ỷ quyền ỷ thế làm loạn, chúng tôi sẽ báo cảnh sát đấy. ” Tài xế nói.

Đường Dật ôm anh chặt cứng ngăn lại, sợ anh nhất thời mất kiểm soát làm ra những chuyện khó giải quyết hậu quả, lên tiếng trả lời:

“ Báo đi, để xem người thiệt thòi là ai. ”

Mộc Đan San ôm cổ của mình ho sặc sụa, thế nhưng ánh mắt không rời khỏi người của anh, sau đó khó khăn lên tiếng:

“ Đông Bách, anh đã hiểu lầm chuyện gì rồi phải không? ”

“ Hiểu lầm ư? Tôi không phải con nít! Chính cô đã sắp xếp tất cả! ”

Lúc này, trợ lý của Mộc Đan San lên tiếng:

“ Tin đồn tình ái của hai người, cũng ảnh hưởng trực tiếp đến công việc của chị Đan San, chẳng có lợi ích gì cho chị ấy cả, ngài đến đây làm loạn là sao? ”


“ Mộc Đan San, sai lầm lớn nhất của tôi chính là đã từng thích cô, nghĩ có thể làm bạn! ”

Cả người của Mộc Đan San khựng lại, ánh mắt đang dần đỏ hoen, ứa lệ.

Thích cô là sai lầm?

Cô mạo hiểm vì anh, bất chấp vì tình yêu của cả hai, để đổi lại câu nói và hành động vô tình này sao?

Khưu Đông Bách anh còn muốn giết chết cô?

Liệu những gì cô làm có đáng không?

“ Mộc Đan San, tôi không dễ dàng bỏ qua chuyện này đâu, sẽ khiến cô đánh mất tất cả, để cô phần nào hiểu được cảm giác của tôi và cô ấy!

- Vụ tai nạn của cô ấy tối nay, tôi sẽ điều tra cẩn thận! ”

Giờ đây, Khưu Đông Bách anh đã đủ bình tĩnh để suy xét vài điều, nghi ngờ vụ tai nạn của Dung Diệp có liên quan trực tiếp đến cô ta.

Nhưng có lẽ, Mộc Đan San cô ta sẽ không thể hiểu được cảm giác mất mát của anh và cô.

Lúc này, Đường Dật lôi kéo anh lại chiếc xe, vừa đi vừa nói:

“ Thiếu gia, chúng ta trở lại bệnh viện thôi, cô Diệp không chừng đã tỉnh lại. Mất con rồi, cô ấy sẽ không chịu nổi nếu cậu xảy ra thêm chuyện gì, hãy để cho cảnh sát làm việc! ”

…----------------…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận