Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt


"Đây là..." Nhan Ôn nhìn choáng váng hoa cả mắt, chẳng có phụ nữ nào không thích chiếc đầm xinh đẹp, đặc biệt trong tình huống như vậy, cô quả thật cảm thấy bản thân là công chúa hạnh phúc nhất trên cõi đời này.


“Đây là lần đầu tiên em đi thảm đỏ sau khi tái xuất, đương nhiên phải xinh đẹp tỏa sáng..
điều quan trọng hơn là anh cũng nằm trong danh sách khách mời, vì vậy, anh nghĩ chúng ta cần một bộ lễ phục tình nhân."

E rằng trên đời này đây là bộ lễ phục tình nhân đắt đỏ nhất.


Nhan Ôn cảm động đến lơ mơ, Giang Tùy An luôn mang đến sự ấm áp và niềm vui bất ngờ cho cô, khiến cô sắp chảy nước mắt.


Tuy vẫn chưa đến lúc công khai mối quan hệ của bọn họ, nhưng anh không muốn mãi cất giấu Nhan Ôn, họ là vợ chồng, lại là lần đầu tiên có dịp cùng xuất hiện trong một buổi lễ, anh hi vọng Nhan Ôn có thể cảm nhận được tình yêu của anh.


Cho dù ở nơi đâu, trái tim anh luôn ở cạnh cô.


Nhan Ôn cười hôn lên gò má của Giang Tùy An: "Chờ em một lát.”

Cô ngắm nhìn chiếc đầm dạ hội màu hồng bạc cúp ngực trong phòng thử đồ, bị vẻ đẹp diễm lệ của nó làm động lòng, kim cương trải dài từ vai trái đến chân váy được đính vô cùng tinh tế, phối hợp với lớp voan màu hồng, mặc vào trông vừa tao nhã vừa dịu dàng.


Sau khi Nhan Ôn mặc vào, vóc dáng hoàn hảo của cô được tôn lên triệt để, mái tóc được búi lên để lộ xương quai xanh trắng trẻo tinh tế, phối cùng một chiếc dây chuyền kim cương hình vuông đơn giản, trông như một thiên sứ.



Nhan Ôn xoay một vòng trước gương thử đồ, không bỏ lỡ vẻ kinh ngạc rúng động trong mắt Giang Tùy An.


“Rất đẹp.” Anh cũng vừa thay bộ âu phục, màu xám trơn đơn giản, tay áo đính kim cương, cộng thêm vị trí ngực có hoa văn màu hồng nhạt, đứng cùng Nhan Ôn trông cực kỳ xứng đôi.
Anh cất bước chân tao nhã đến trước mặt Nhan Ôn, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, đặt bên môi in lên đó một nụ hôn.


"Thật hi vọng người đi thảm đỏ chung với em là anh."

Nhan Ôn gật đầu dịu dàng mỉm cười, nhưng ít nhiều cũng có chút lo lắng: “Chúng ta mặc vậy xuất hiện trong buổi lễ trao giải, có bị phát hiện ra không?"

Đám phóng viên trong ngành rất thích săn tin nhảm, Nhan Ôn vẫn chưa muốn trở thành bà Giang trong mắt người ngoài.


Bàn tay Giang Tùy An nắm cô chặt thêm vài phần: “Không cần lo lắng đến chuyện đó.”

Suốt bao lâu nay nữ ngôi sao muốn chèo kéo quan hệ với anh nhiều vô số kể, nhưng đoàn đội quan hệ công chúng của công ty Giải trí Đại Hoa cũng không phải hiền lành, chỉ khi nào người phụ nữ có được sự thừa nhận của anh mới sở hữu tư cách đứng cạnh anh.


Chỉ cần Nhan Ôn muốn dựa vào thực lực của bản thân để chứng tỏ cô xứng đôi với anh, Giang Tùy An sẽ chờ đợi.


Anh sẽ giúp cô trở thành nữ vương tỏa sáng nhất trên thế giới, cùng anh đứng trên đỉnh cao nhất.


"Đúng rồi, hợp đồng đàm phán với đoàn phim Điệp ảnh đã xong xuôi, chỉ thiếu chữ ký của em thôi." Anh mỉm cười báo cáo thành quả công việc với Nhan Ôn.


“Hiệu suất công việc của trợ lý Giang quả nhiên rất cao.” Nhan Ôn nhìn anh cười: “Vậy họ có biết được thân phận của anh không?"

“Anh nghĩ chắc không đâu." Giang Tùy An thưởng thức vẻ đẹp của Nhan Ôn, nâng tay nói rằng: “Nếu thích bộ này thì lấy đi?”

“Được.” Nhan Ôn đích thực rất thích kiểu dáng của chiếc đầm này, cộng thêm đây là bộ đồ tình nhân đầu tiên với Giang Tùy An, cô xấu hổ túm lấy vạt váy, bước vào phòng thay đồ.


Vào lúc cô cần phải cố gắng, phải tiến lên, thì Giang Tùy An đều có thể ở cạnh cô, đối với Nhan Ôn mà nói là sự ủng hộ lớn nhất.


Sau khi cô thay đồ xong, Giang Tùy An đã chờ cô ở bên ngoài.


Anh đứng trước cửa sổ, tay trái cầm điện thoại, đôi mắt dần trở nên tối sầm: “Xác định chưa?"

Biểu cảm của anh bộc lộ một tín hiệu nguy hiểm, Nhan Ôn chậm rãi bước sang kia, vừa vặn Giang Tùy An nghe thấy tiếng bước chân liền quay người lại, anh nắm tay Nhan Ôn và cúp máy.



“Nếu công ty có việc thì anh đi trước đi, em tự về nhà cũng được.” Nhan Ôn nắm lại tay anh, quan tâm lên tiếng.


“Là chuyện của em." Từ giọng điệu có thể nghe thấy Giang Tùy An vô cùng không vui.


Nhân viên Đại Hoa thám thính được công ty Giải trí Huy Hoàng đang bắt tay đào tạo người mới, vả lại tất cả yêu cầu đều cực kỳ giống với điều kiện cá nhân của Nhan Ôn ra mắt năm xưa, thậm chí nhan sắc của những người mới này đều rất giống Nhan Ôn ở mức nào đó.


Cạnh tranh giữa các công ty hiểu biết động thái của đối thủ là một việc rất bình thường, nhưng khi nhân viên Đại Hoa nhìn thấy nhan sắc của mấy người mới đó đều cảm thấy không đơn giản như vậy.


"Chắc có lẽ em hiểu rõ ẩn ý bên trong đó là gì!" Giang Tùy An nhíu chặt đôi mày, nếu không dính dáng đến kế hoạch của Nhan Ôn, anh thật muốn lập tức san bằng ba công ty giải trí tuềnh toàng đó.


“Bọn họ muốn sắp xếp người mới ra mắt, hưởng ké nhân khí của em, lợi dụng tuổi tác là ưu thế, để chèn ép em." Nhan Ôn bình tĩnh phân tích, trong lòng cô không hề gợn sóng, với phong cách làm việc của chị em họ Bạch, hành động như thế chẳng có gì kỳ lạ.


Thấy Nhan Ôn không bị vụ việc này ảnh hưởng, cơn lửa giận của Giang Tùy An cũng giảm mấy phần.


Anh kéo Nhan Ôn ngồi xuống, nghiêm túc nói: "Nếu cần thiết, thì anh có thể lập tức phái người áp dụng biện pháp phòng ngừa.”

Dám ức hiếp Nhan Ôn như vậy, bọn họ thật sự chế mạng dài.


Nhan Ôn bị câu nói của anh làm xúc động, chỉ cần cô nói một câu, người đàn ông này có thể đào xới cả giới điện ảnh vì cô bất cứ lúc nào.


“Em muốn xem thử bọn họ có thể tiến hành đến bước nào." Nhan Ông suy nghĩ một hồi: “Hiện tại em đích thực không chiếm ưu thế về tuổi tác, tuy lối diễn phim có thể thay đổi, nhưng mỗi năm giới điện ảnh đều ra mắt rất nhiều người mới, em cần để bản thân chịu đựng được thử thách, nếu không em cũng không đạt được thứ thật sự cần."

Giang Tùy An nhìn ngắm gương mặt cô, thở dài một hơi: “Em luôn kiên cường khiến anh tê tái cõi lòng”


Thỉnh thoảng anh cũng muốn Nhan Ôn khép nép dựa dẫm một chút, nhưng nếu cô trở nên dựa dẫm vào năng lực của anh, dường như sẽ không còn là cô.


Lúc này cô giống như đóa sen trên núi tuyết, đang cố gắng sinh trưởng ven vách vực sâu, chờ đợi ngày bung nở.


Bọn người Bạch San San đang âm thầm chuẩn bị vụ việc này nên Nhan Ôn dứt khoác xin nghỉ phép hai ngày, yên tĩnh nghỉ ngơi tại nhà.


Ngược lại sự yên lặng của cô khiến Bạch Triết Hiên đứng ngồi không yên..


Anh không ngừng nhìn tin nhắn xin nghỉ phép được chị Hà gửi đến công ty, nói với Bạch San San đang ngồi đối diện: “Sắp đến hôm đi thảm đỏ rồi, phía Nhan Ôn có yên lặng quá không?"

"Yên lặng không tốt sao? Nếu cô ta đến công ty, nhất định sẽ phát hiện thư mời và việc chúng ta đào tạo người mới, không lộ diện càng tốt.” Bạch San San lật xem hành trình sắp xếp trong đêm đó: “Em không cần phí sức trong việc này nữa, dành nhiều thời gian ở cạnh Linh Vận, dặn em ấy chuẩn bị kỹ càng, dù trang điểm hay váy áo cũng không thể sơ sót."

Hiện tại Giang Linh Vận khó khăn lắm mới kéo lại được một ván cờ, đương nhiên phải thắng cuộc một cách vẻ vang.


"Em biết rồi." Bạch Triết Hiên đặt điện thoại xuống: “Em sẽ sắp xếp người xác nhận hành trình với Nhan Ôn một lần nữa, đảm bảo cô ta sẽ không xuất hiện trong đêm đi thảm đỏ, ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta.”

Bạch San San mãn nguyện bật cười: “Đúng rồi, không thể để cô ta có cơ hội trở mình!"


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui