Tuy Nhan Ôn chuẩn bị gia nhập đoàn phim, sẽ không về nhà trong một khoảng thời gian, tuy cô đã rời khỏi nhà họ Nhan từ lâu, cũng không định trở về, nhưng Nhan Nhu lợi dụng bà Nhạn hết lần này tới lần khác, cô không nhìn tiếp được nữa.
“Tôi còn lịch trình phải tham gia, đi trước đây.” Dứt lời, Nhan Ôn đứng dậy, không thèm đếm xỉa đến Nhan Nhu, rời khỏi nhà hàng.
Nhan Nhu ngồi yên tại chỗ, sắc mặt vô cùng khó coi.
Dù trước kia hay bây giờ, cô ta dường như không hề đấu lại được Nhan Ôn, vả lại luôn chịu thiệt thòi trước mặt cô ấy.
Bởi vì cảm giác thất bại đó, cô ta mới luôn muốn chiến thắng Nhan Ôn...
Nỗi hận thù đã ăn sâu vào máu.
“Chủ tịch Nhan, còn muốn tiếp tục không?” “Còn tiếp tục cái gì? Người đã bỏ đi rồi!” Nhan Nhu tức giận hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị dẫn người của cô ta rời khỏi.
Nhưng cô ta vẫn chưa kịp bước chân ra khỏi nhà hàng thì đã có một đám phóng viên xông vào, vây quanh cô ta, nhanh chóng giơ micro đưa đến trước mặt cô ta, đảm phóng viên điên cuồng gào thét tên của cô ta, không ngừng hỏi.
“Cô Nhan, nghe nói có nhiều lần bài xích mẹ kế, còn vì tranh đoạt chức quyền, phơi bày tin mật cất giấu nhiều năm của nhà họ Nhan, là thật hay sao?” “Cô Nhan, có người bảo cô luôn ganh tỵ Nhan Ôn, chị em bất hòa, cô có cách nhìn thế nào về nó?" “Cô Nhan, những tin bôi nhọ trên mạng do cô tung ra có phải không?” “Các người...
Nhan Nhu bị chặn cứng vốn không ra ngoài được, chỉ có thể bị phóng viên bao vây một cách nhếch nhác, bởi vì không có kinh nghiệm ứng phó với phóng viên, nên biểu cảm của Nhan Nhu vô cùng thảm hại, thậm chí mở miệng mắng rủa phóng viên, hoàn toàn không còn vẻ tao nhã như lúc nãy.
Ngoài quán cà phê, Nhan Ôn ngồi trong xe theo dõi cả quá trình, cô nhếch môi cười: “Hiểu Hiểu, phóng viên mà em tìm rất có năng lực.
Bạch Hiểu Hiểu cười đáp: “Có thể giúp sức là ổn!”
Nếu chẳng phải lần này Nhan Nhu hành xử quá đáng, Nhan Ôn cũng sẽ không đối xử với cô ta như vậy.
Định lợi dụng phóng viên để Nhan Ôn xấu hổ ư? Cô ta có phải bị ẩm đầu rồi không, Nhan Ôn lăn lộn bao nhiêu năm nay trong giới giải trí, sao có thể chịu thiệt thòi ở nơi này chứ.
“Chắc bây giờ cô ta rất hối hận đó nhỉ? Như vậy, không dám vô lễ với dì nữa rồi.”
Một khi Nhan Nhu làm gì với bà Nhan, sẽ có phóng viên đi theo chụp hình, bởi vì cô ta có cổ phần trong doanh nghiệp Nhan thị, nên cô ta tuyệt đối không dám manh động.
Bởi vì ông lão Nhan sẽ không giao quyền hạn cho một người suốt ngày dính líu không rõ ràng với phóng viên, nên Nhan Nhu sẽ rất cẩn thận.
“Để giữ gìn hình tượng, cô ta nên thông minh một tí...
Đối xử gần gũi với bà Nhan, đó chính là phương pháp tốt nhất.
Đột nhiên Nhan Ôn phát hiện Bạch Hiểu Hiểu thật sự rất thông minh, rất có thiên phủ về phương diện quan hệ công chúng, nếu đổi thành chị Hà, bây giờ chắc sẽ không nghĩ đến chuyện này đâu.
Phương pháp này chỉ giải quyết tạm thời, địa vị của bà Nhan trong nhà họ Nhan từ ngày bà chịu thiệt bước chân vào nhà họ Nhan đã được định sẵn, không thể nào thay đổi.
Sau này cô cũng sẽ không quan tâm đến chuyện nhà họ Nhan nữa, những chuyện đó chẳng liên quan đến cô, cô chỉ muốn làm tốt công việc của bản thân, ngày càng gần gũi hơn với Giang Tùy An.
Chỉ là có những chuyện, không phải Nhan Ôn muốn tránh thì sẽ được đâu.
Bây giờ Nhan Nhu vẫn chưa biết chuyện ông lão Nhan lập di chúc, giao tất cả của nhà họ Nhan cho Nhan Ôn, chờ đến ngày cô ta biết tin, nhất định sẽ quậy tứ tung không thể dứt chuyện.
“Chị Tiểu Ôn, đợi sau khi kết thúc nghi thức bấm máy, thì phải xuất phát đến đoàn phim rồi, chị có muốn về nhà gặp boss một phen không?” Bạch Hiểu Hiểu hỏi.
Nhan Ôn nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, chậm rãi phun ra hai chữ “Gặp không?"
Gặp rồi cũng phải chia tách, trái lại càng gia tăng sự nhớ nhung của cô về anh.
Hai giờ trưa hôm đó.
Tại Thành Điện Ảnh Tây Giao, tất cả nhà sản xuất và diễn viên chính phụ của bộ phim “Kẻ ngông cuồng đêm ám" đều xuất hiện đầy đủ, tham gia nghi thức bấm máy, trong đó cũng có nhân vật nổi tiếng thần bí Âu Dương Hải.
Anh ấy vừa ra mắt bốn năm, bằng ngoại hình tuấn tú và vóc dáng cơ bắp tráng kiện sở hữu hàng triệu người hâm mộ cứng, vả lại có nhiều biểu hiện ngoạn mục trong các bộ phim điện ảnh xả súng, đoạt giải đến nỗi run tay, trở thành ảnh để trẻ tuổi nhất của giải thưởng Tây Nạp Tiết.
Và còn có rất nhiều đạo diễn đều cực kỳ tán thưởng với khả năng biểu diễn tràn đầy tính đột phá của anh.
Bởi vì anh có thể lột tả vai diễn vô cùng chuẩn xác, ngay cả công lực đọc lời thoại cũng rất mạnh, thế nhưng anh có một sở thích quái lạ, chính là yêu thích đóng phim, không bao giờ có tin đồn, cũng rất ít nhận đóng quảng cáo, càng không nhận tham gia chương trình thực tế, anh chỉ luôn chuyên chú đóng phim.
Vì đóng phim, anh thậm chí có thể không ra khỏi nhà suốt một tháng trời.
và diễn viên diễn tay đôi với anh cũng rất áp lực, bởi vì Âu Dương Hải không những yêu cầu nghiêm túc đối với bản thân, mà còn vô cùng nghiêm khắc đối với bạn diễn trong đoàn phim.
Sau khi Nhan Ôn biết tin anh ấy đóng vai nam chính, cũng rất tò mò, với cái tiếng hay vướng tin đồn của cô, sao có thể lọt vào mắt xanh của nhân vật nổi tiếng thế này.
Nghi thức bấm máy tiến hành vô cùng thuận lợi.
Tuy Nhan Ôn là nữ phụ số bốn, nhưng cũng cách vị trí của Âu Dương Hải không xa, xuất phát từ sự lịch sự, cô chủ động tiến lên chào hỏi.
“Chào anh Hải.”
Sau đó, Âu Dương Hải nghe thấy tiếng, nhìn cô lạnh nhạt, gật nhẹ đầu xem như lời phản hồi.
Nhan Ôn chớp mắt, quay đầu lại, trong lòng hơi luống cuống, dù sao cô cũng luôn đi theo người đàn ông này trong bộ phim, nếu anh ấy cứ giữ thái độ lạnh nhạt thế này, dường như chuyện hợp tác sẽ trở nên khó khăn hơn.
Lúc bấy giờ, Giang Tùy An dõi nhìn toàn bộ nghi thức dưới gốc cây không xa, nhưng anh không lộ diện, bởi vì anh biết rõ, dù anh xuất hiện cũng không ngăn chặn được sự thật Nhan Ôn chuẩn bị cùng đi với đoàn phim.
Sau khi kết thúc nghi thức, Nhan Ôn lên xe gọi điện cho anh.
“Tùy An, chúng em phải xuất phát rồi, anh hãy chăm sóc tốt bản thân.” “Được.” Giang Tùy An dõi nhìn đoàn xe của đoàn phim lái về hướng sân bay, ánh mắt của anh vẫn chăm chú theo chiếc xe của Nhan Ôn: “Anh chờ em trở về."
Thật ra, anh rất muốn đuổi theo, giữ Nhan Ôn lại.
Muốn ôm cô thêm một chút, nói với cô rằng, anh không nỡ biết bao.
Khó khăn lắm Nhan Nhu mới thoát được khỏi đảm phóng viên kia, trở về nhà họ Nhan trong bộ dạng nhếch nhác, hoàn toàn không còn vẻ kiêu ngạo của thường ngày, mắt lan tỏa nỗi hận thù.
Bởi vì phóng viên tuyên truyền phóng đại, cô ta đã từ một người thừa kế tiếp quản doanh nghiệp Nhan thị, trở thành một đứa con gái độc ác bài xích mẹ kết
Nhan Nhu chẳng những không dạy dỗ được Nhan Ôn, mà còn tự chuốc phiền phức cho bản thân, nếu ông lão Nhan biết được, nhất định sẽ nổi giận lôi đình.
Lỡ như thu hồi quyền thay mặt chủ tịch của cô ta thì...
Cô ta, trưởng nữ nhà họ Nhan, dường như mãi không đầu lại Nhan Ôn, lần nào cũng thua trông rất khó coil
Cô ta vừa ngẩng đầu, liền bắt gặp bà Nhan, hận không thể lập tức xông lên đó, đuổi bà Nhan ra ngoài, nhưng bây giờ ngoài nhà họ Nhan tràn ngập chó săn, cô ta không thể tiếp tục sinh sự.
“Chào dì, con về rồi.
Bà Nhan sững sờ.
Bao nhiêu năm nay, Nhan Nhu có khi nào cười với bà đâu? Đã xảy ra chuyện gì vậy!
Bà Nhan gật đầu, không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, đang nhìn Nhan Nhu lên lầu bằng ánh mắt ngơ ngác.
Nhan Nhu vừa chốt cửa phòng, liền buồng giọng hét to, đập vỡ tất cả đồ đạc trong phòng!
Tại sao cô ta mãi không bì được Nhan Ôn chứ!
Rốt cuộc cô ta phải làm thế nào?
Cô ta mới là trưởng nữ của nhà họ Nhan kia mà, nhà họ Nhan là của cô cơ
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...