Nhan Ôn nghe rất rõ ràng, nhưng cô chỉ cười nhạt, hoàn toàn không thèm để bụng câu nói này.
“Đi trang điểm đi, một lát hãy thể hiện cho thật tốt!" Chương Nhĩ Hòe nói với hai nghệ sĩ đó, kế tiếp nhìn sang Nhan Ôn, ánh mắt lộ rõ vẻ phòng bị.
Tại sao Nhan Ôn vừa vặn xuất hiện ở nơi đây!
Do cô ấy giở thủ đoạn, hay đã phát sinh việc gì mà cô ta chưa biết rõ.
"Nếu tôi là cô thì sẽ không đến đây tự bôi tro trát trấu lên mặt mình, một nghệ sĩ không có công ty quản lý, có tư cách để quay đoạn quảng cáo từ thiện này sao? Tôi phải đi gặp đạo diễn hỏi cho kĩ càng!" "Dù thực lực của Áo Lai nhận được sự công nhận của khán giả, thì cô cũng chỉ là nhân viên của Áo Lai, ngông nghênh hống hách như vậy có ổn không? Tôi nghĩ dù là chủ tịch Trình cũng sẽ không làm như thế.” "Cô!" Chương Nhĩ Hòe nhìn chằm chặp mặt của Nhan Ôn, thử tìm kiếm manh mối thông qua sắc mặt cô.
Nhưng Nhan Ôn tiến lên hai bước, chỉ dùng âm thanh vừa đủ hai người nghe: “Tôi có gia nhập Áo Lai hay không, cô chẳng thể một tay che trời, nói sao y vậy."
Chỉ một câu nói liền khiến trái tim Chương Nhĩ Hòe nhảy đổng một nhịp!
Trừng mắt nhìn Nhan Ôn đi vào phòng trang điểm, Chương Nhĩ Hòe lập tức gọi điện về công ty: “Điều tra giúp tôi, ngoại trừ A Tinh và Tăng Khả ký hợp đồng Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao, còn có ai được ký không!"
Tại sao Nhan Ôn có lòng tin như thế? Rốt cuộc ai đang giúp đỡ sau lưng cô!
Dù các nghệ sĩ khác bàn tán ra sao, dù Chương Nhĩ Hòe gây áp lực thế nào tại hiện trường ghi hình, thì Nhan Ôn vẫn điềm tĩnh thực hiện theo yêu cầu công việc, hoàn thành tốt bổn phận của mình, còn những thứ khác, cô tin Trình Vận sẽ có sự sắp xếp riêng.
Sau khi trang điểm xong xuôi, Nhan Ôn đứng trước ống kính y lời đạo diễn.
Thoáng chốc, khí chất trên người cô xuất hiện sự thay đổi, mỗi một biểu cảm nhỏ bé của cô đều bộc lộ rất đúng đắn, đạo diễn vốn không kì vọng gì ở cô, nhưng sau khi nhìn màn hình thì hô lên một tiếng: “Máy số một, chuẩn bị!"
Tất cả mọi người đều nhìn lên màn hình chính, Nhan Ôn đứng cạnh đống đạo cụ hư cấu, bắt đầu phần ghi hình của mình!
Chỉ đi lướt một phiên vị, cô đã nắm bắt được ý của đạo diễn.
Cô ngẩng đầu và mỉm cười, dường như đang thật sự đứng ở khu rừng nhiệt đới, vẻ đẹp và sự yên tịnh thiên nhiên lay động lòng người.
Những nghệ sĩ vừa nói chuyện phiếm với nhau đều ngây người.
Bọn họ tự thấy không sánh bằng thực lực biểu diễn và khả năng lĩnh ngộ như
Nhan Ôn, đạo diễn giơ tay, ánh sáng di chuyển theo, rọi lên gương mặt của Nhan Ôn.
Sau tiếng hô cắt của đạo diễn, Nhan Ôn mới chậm rãi mở mắt.
Một giây khôi phục lại dáng vẻ yên lặng như nước, cô nhìn chị Hà, chị Hà vui mừng giơ ngón tay cái, cô thích nhất xem Nhan Ôn quay quảng cáo, tốc độ siêu nhanh và sức biểu hiện cực mạnh tuyệt đối là tiêu chuẩn của một ngôi sao hang A.
Đạo diễn rất hài lòng với màn biểu diễn của Nhan Ôn, nhưng vì đây là mẫu quảng cáo được phát sóng vào giờ vàng, cần thay đổi phong cách quay lại một lượt.
Vốn dĩ ông vẫn muốn mời thêm vài diễn viên, nhưng bây giờ xem ra Nhan Ôn tuyệt đối sẽ hoàn thành tốt.
Vì vậy đạo diễn chủ động yêu cầu Nhan Ôn, hi vọng cô tự hoàn thành bộ phận quan trọng nhất.
"Không biết cô có đồng ý quay không?" Đạo diễn và các phó đạo diễn đều nhìn Nhan Ôn mong chờ.
Bởi vì phần ghi hình này yêu cầu khả năng diễn xuất ở diễn viên rất cao, cần cô đứng trước tấm màn xanh, tưởng tượng trước mắt chính là cảnh hoàng hôn ven vực thẳm.
Sau khi Nhan Ôn hiểu được ý định của đạo diễn, liền gật đầu đồng ý: “Đương nhiên rồi, vậy tôi đi thay quần áo." "Các người mang đồ đến phòng trang điểm của Nhan Ôn, người tiếp theo của Áo Lai, A Tinh chuẩn bị!”
Chương Nhĩ Hòe dẫn A Tinh tiến đến trước mặt đạo diễn, vừa khéo đi ngang qua Nhan Ôn, cô ta tức giận lườm nguýt Nhan Ôn.
Dựa vào gì mà Nhan Ôn có sự may mắn như vậy!
Trong mắt Chương Nhĩ Hòe, Nhan Ôn nhất định là người nhơ nhớp, lăn lộn trong giới đến ngày hôm nay, cô ta đã trông thấy quá nhiều, chẳng phải Nhan Ôn không có tin xấu quá khứ, chỉ là chưa bị phanh phui mà thôi.
Áo Lai đánh mất Nhan Ôn thì sao nào, cô sẽ chứng tỏ nghệ sĩ do cô dẫn dắt sẽ nổi tiếng hơn nhiều! “Đạo diễn Trương, đây là A Tinh, người mới ký hợp đồng Kế hoạch tuyển chọn ngôi sao của Áo Lai, sau này sẽ thường xuyên chạm mặt trong công việc, mong ông chiếu cố thật nhiều.” "Chuẩn bị đi." Đạo diễn Trương vẫn đang xem cảnh quay vừa rồi của Nhan Ôn, chỉ ừ nhẹ một tiếng.
Chương Nhĩ Hòe quay đầu liếc về phía Nhan Ôn, vô cùng ganh tị.
Cô nhỏ tiếng nói với A Tinh phải biểu diễn ra sao, nếu đã chứng kiến màn biểu diễn lúc nãy của Nhan Ôn, biết đạo diễn cần cảm giác thế nào, thì dặn A Tinh phải dựa vào lối diễn đó mà thể hiện.
Nhưng A Tinh chỉ là một người mới, phong cách khác hẳn Nhan Ôn, trong lòng cô rất thấp thỏm, màn biểu diễn lúc nãy của Nhan Ôn tốt như vậy, cô cảm thấy rất áp lực.
“Chị Hòe, em hơi căng thẳng...” "Em là nghệ sĩ của Áo Lai, sau này phải bước lên ảnh đàn quốc tế, mấy cảnh nhỏ như vậy cũng ứng phó không nổi ư? Mau đi chuẩn bị, đừng làm chị mất mặt.”
Nhan Ôn thay một chiếc đầm tơ lưới màu bạc, kiểu tóc cũng đổi sang dạng phủ vai lả lướt, phối với trang sức lông vũ đơn giản, như thiên sứ lạc xuống chốn trần gian.
Chị Hà nhìn không chớp mắt.
“Bằng thực lực của em, mới khoác được chiếc đầm đẹp như thế, bọn họ đang ganh tị đỏ mắt luôn đó!" “Chị thấy hôm nay Chương Nhĩ Hòe ra về sẽ phát điên mất, cô ta sao ngờ được cơ hội ghi hình lần này do chủ tịch Trình sắp xếp cho em, vả lại em đã ký hợp đồng với Áo Lai, chờ đến ngày công bố thông tin, cô ta sẽ chẳng thể hống hách được nữa!” “Cứ để mặc cô ta sống trong ảo tưởng của mình đi.” Nhan Ôn trả lời bằng vẻ không quan tâm cho lắm, dù đối thủ là người quản lý có tiếng Chương Nhĩ Hòe, cô cũng không hề lo sợ.
Điều cô cần làm chính là dốc toàn lực biểu diễn và ghi hình, những việc khác ắt có trời cao an bài.
Người có tính khí cao ngạo như Chương Nhĩ Hòe, sớm muộn sẽ tự chết trong tay bản thân cô ta.
“Đúng vậy! Cứ để mặc cô ta vui mừng thêm dăm ba ngày."
Nhưng trong lúc cuộc ghi hình đang tiến hành thì tạm thời có sự thay đổi.
Đạo diễn vì màn biểu diễn xuất sắc của Nhan Ôn, nên muốn cô đảm nhận bộ phận quay hoàng hôn ven vực thẩm quan trọng nhất, nhưng một nữ nghệ sĩ khác tên Kiều Giai vừa ký hợp đồng với công ty Giải trí Hoàng Triều, gia thế khủng, còn có anh đại của ngành diễn xuất chống lưng, trực tiếp gọi điện cho lãnh đạo cấp cao, nói phải biểu diễn cảnh quay đó.
Đạo diễn Trương rất khó xử: "Thật ra thực lực của mọi người đều rất giỏi, thế nhưng.." "Thế nhưng cái gì? Nhan Ôn chỉ là một diễn viên nhỏ không có công ty quản lý, ông có biết sau lưng Kiều Giai bao nhiêu người chống lưng không?" “Nhan Ôn thật sự rất phù hợp với chủ đề lần này.” Đạo diễn Trương muốn thay Nhan Ôn nói đỡ thêm vài câu.
Nhưng lãnh đạo cấp cao đanh giọng từ chối: “Ông có muốn quay tiếp hay không!"
Đạo diễn Trương chẳng còn cách nào, chỉ có thể đồng ý, ông vội vàng gọi nhân viên công tác thay đổi cảnh, sau đó đích thân đến phòng trang điểm của Nhan Ôn gửi lời xin lỗi.
Trong ngành này, rất nhiều người vuốt mất cơ hội khi nó gần kề tay.
Ngay lúc đạo diễn tỏ vẻ khó xử thì Nhan Ôn đã đoán ra.
“Tôi cũng muốn giúp cô, nhưng cấp trên ra lệnh như vậy, tôi cũng rất khó xử.”
Sau khi chị Hà nghe xong liền tức giận đập bàn: “Đây là gì chứ? Đùa bỡn người khác ư, Nhan Ôn của chúng tôi đã thay đồ sẵn sàng, cứ thế bỏ qua ư?"
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...