Chap 3 cuộc sống mới
Sau khi mang nó về, hai người nhanh chóng làm các thủ tục cần thiết cho tiểu công chúa.
Hai người chăm sóc tiểu công chúa rất chu đáo, như con ruột của mình vậy. Nâng công chúa như nâng trứng , hứng như hứng hoa. Tuy nhà không khá giả, nhưng hai người không hề để cho nó bị thiếu thốn, mấy đứa bé khác có gì nó có cáiđó. Nó như một công chúa (thật sự nó là công chúa mà)
Năm năm sau
Trong căn nhà, tuy là nhỏ, nhưng nó rất ấm cúng và hạnh phúc. Căn nhà có một khu vườn nhỏ, trồng rất nhiều hoa hồng cái loại: hồng đỏ, hồng xanh, hồng trắng.
“oa, đẹp quá chúng nở hết rồi”-nó vui mừng
Nó đang ngắm nghía mấy bông hoa, thì bỗng :
“mama ơi, mama”-nó hét lên.
Mama nó đang nấu ăn trong nhà, nghe tiếng hét của nó thì bà lật đật chạy ra, thì thấy nó chẳng sao cả, nó còn đang cười với bà, bà đi lại phía nó mắng yêu
“Bà cô, làm gì mà hét om sòm vậy”-bà ôm nó vào lòng
“Có sâu, nhiều lắm mama, mama bắt nó cho Lis đi”-nó nũng nụi
“Đâu chỉ mama xem”-mama nó
Nó vạch lá chỉ cho bà, trời ơi có hai con mà nó bảo nhiều, bà lắc đầu nhìn đứa con gái của mình. Lúc nào nó cũng làm quá vấn đề, dù chuyện có nhỏ đi chăng nữa nó cũng làm cho lớn lên. Nó thật bà cụ non mà.
Bắt sâu xong bà quay sang nó nói
“bảo bối của mẹ không qua nhà Sin chơi hả”
“Sin đi học rồi, một mình Lis buồn lắm”-nó ủ rủ nói
“Con có muốn đi học chung với Sin không”-bà hỏi nó. Từ nhỏ đến lớn, chính tay bà nuôi nó, chăm sóc nó, bà không cho nó đi nhà trẻ vì sợ bạn bè ăn hiếp nó. Với lại càn lớn nhìn nó càn xinh đẹp, bà sợ sẽ có người bắt cóc nó.
“Thôi con không đi đâu, con không thích chỗ đông người”-nó
“uhm, chúng ta vào nhà thôi nào”-bà nói rồi dẫn nó vào nhà, và bà tiếp tục nấu ăn. Chuẩn bị cho bữa cơm trưa.
Trong bữa cơm trưa, chỉ có hai mẹ con nó, vì ba nó là bác sĩ nên rất bận, có khi khuya nữa đêm mới về nhà, có ngày không về luôn. Tuy có hai ngươi nhưng vẫn có không khí gia đình.
Từ lúc có nó, hai người đỡ cô đơn hơn, nó luôn là người tạo ra tiếng cười ọi người. Nên ngoài cái tên Lis mọi người trong sóm còn gọi nó là smile (nụ cười).
Rồi một năm nữa trôi qua, nó đã vào lớp một, bama nó không muốn cho nó đi học, nếu nhà khá giả lên một chút, bama nó sẽ mướn thấy dạy riêng cho nó tại nhà. Nhưng điều kiện không cho phép buộc họ phải làm vậy.
Hôm nay là ngày nó đi học đầu tiên, nó rất háo hức, nó thường ngày ngủ đến gần trưa mới dậy. Nhưng hôm nay nó dậy rất sớm, bama nó thấy nó vui như vậy thì cũng vui theo. Họ không nghĩ rằng con gái họ lại thích đi học như vậy.Thường mấy đứa trẻ đến tuổi đi học đều không muốn đi, chỉ thích ở nhà.
Trường mà nó học là một trường tiểu học bình thường, những học sinh đều là con của những nhà khá giả. Nên tất yếu sẽ không có vấn đề là phân biệt đối xử.
Nó vừa bước vào trường, thì biết bao con mắt nhìn nó, những phụ huynh thì khen không ngớt, nào là: cô bé dễ thương quá, rồi ước gì mình có một cô con gái như vậy, rồi cô bé này chắc chắn lớn lên sẽ rất xinh đẹp. Còn những học sinh nam thì nhìn muốn rớt con mắt, các bạn nữ thì vừa ganh tỵ , vừa ngưỡng mộ.
Bước vào lớp thì nó đã thấy Sin, nó rút tay mình ra khỏi tay cô giáo, chạy nhanh đến ôm lấy Sin, nũng nịu nói
“Lis nhớ Sin lắm, sao Sin dạo này không qua nhà Lis chơi”
“Bama Sin dẫn Sin về quê”-Sin ấm áp nhìn nó.
Sin là một cô bé khá trầm tính và lạnh lùng, rất ít bạn ngoài nó ra thì cô bé không có người bạn nào. Đối với cô bé nó như là người chị vậy, nên cô bé rất thương nó.
Vào giờ ra chơi
“Chúng ta đi mua gì ăn đi, Lis rất đói”-nó nũng nịu hai, cái miệng chu chu nhìn rất đáng yêu
“Uhm”-Sin
Rồi cả hai năm tay nhau đi căn teen, sau khi mua đồ ăn xong cả hai chọn một cái bàn để ngồi. Đang ăn thì có cô bạn đi ngang nó, và có người nào đo ra trúng cô bạn đó làm cho ly sữa trên tay cô bé đó đổ hết trên người nó. Cô bé đố cứ ríu rích xin lỗi, nó chỉ mỉm cười và nói không sao.
Vì người nó dính đầy sữa nên Sin phải xin cô giáo cho nó nghỉ để về thay đồ, cô giáo đồng ý. Khoảng nửa tiếng sau thì nó thấy mama nó tới. Thấy nó như vậy mama nó đâu lòng lắm. Đứa con mình cưng chiều lại bị như vậy.
Sau khi về nhà nó tăm rửa sạch sẽ rồi leo lên giường ngủ luôn. Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên mà lại bị như vậy thật là buồn.
End chap 3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...