Tình Yêu Hoàng Tộc

….Anh yêu em , ba tiếng ấy nói ra rành rọt và dứt khoát quá phải không..Không chỉ vậy, Tiểu Khiết cũng đang trong vòng tay của Tiểu Thiên .Cánh tay Tiểu Khiết như run run .Cô cũng muốn ôm lấy Tiểu Thiên . Ít nhất là để hỏi lý do sao sáu năm nay anh lại biến mất .Nhưng không làm được .Tiểu Khiết chỉ còn biết đứng yên trong giây lát . Còn Tiểu Thiên , càng lúc lại càng xiết chặt Tiểu Khiết hơn .Một lát , một lát thôi , Tiểu Thiên muốn mãi được như thế này .Suốt sáu năm liền không hề liên lạc .Suốt sáu năm liền , à không , hơn mười năm nay chôn giữ tình cảm ấy trong lòng chưa kịp nói ra …Anh khẽ buông hai tay giữ chặt vai Tiểu Khiết …Nhìn lên gương mặt ấy , đôi mắt Tiểu Khiết mở thật to như chưa kịp nghĩ đến chuyện này .Cái gì ? “Tiểu Thiên không nói đùa chứ , có phải mình mong chờ giây phút này không ….?
Chưa kịp để Tiểu Khiết suy nghĩ , Tiểu Thiên khẽ đặt một nụ hôn lên môi Tiểu Khiết . Ánh mắt nhắm lại như chờ đợt phút giây hạnh phúc , trong khi ấy mắt Tiểu Khiết vẫn mở , to nhất có thể như quá bất ngờ .Vài giây thôi .. Tiểu Khiết đáp lại nụ hôn ấy..Nhưng ..kì lạ , hình ảnh đàu tiên khi đôi môi ấy chạm tới lại là Vương Tử .Tiểu Khiết giật mình khẽ đẩy Tiểu Thiên ra …
Tiểu Khiết : Xin lỗi Tiểu Thiên , em chưa kịp …
Tiểu Thiên đứng lặng nhìn ra phía khác của thảo nguyên mát lành , anh lại nở một nụ cười như ánh mặt trời ấm áp vậy . Đúng , nếu anh ấy là ánh mặt trời ấm áp , thì Vương Tử là ánh trăng lạnh lẽo và bí ẩn …Họ khác nhau hoàn toàn .
Tiểu Thiên : Suy nghĩ ..phải không .Anh sẽ chờ , Anh đã chờ mười năm rồi ..Không có lý do gì để anh không tiếp tục chờ được ..Nhưng anh nói trước .Kể cả khi em không chọn anh..Anh cũng không bỏ cuộc …
Tiểu Khiết cười nhẹ .Họ cùng trở về Wolf ..Tiểu Thiên và Tiểu Khiết đi lối sau trở về phòng leader…Không thể ..Vương Tử và Jes họ đang ôm nhau rất thân mật …Người đầu tiên trong hai người Jes, Vương Tử tỉnh dậy là Vương Tử ( mặc dù trên thực tế không có chuyện gì xảy ra )- Chập choạng mở mắt .Mắt Tiểu Khiết nhìn chằm chằm lên cái ghế Salon ..Tiểu Thiên lấy tay che mắt Tiểu Khiết kéo cô ra sau mình .Vương Tử đến bây giờ mới định hình được mọi chuyện đang diễn ra .Anh ngồi dậy , đẩy Jes ra
Vương Tử : Tiểu Thiên , cậu về rồi à …?..Ai sau lưng cậu thế .
Tiểu Thiên cười nhẹ nhàng : Hai người thân mật quá , tôi phải che mắt Tiểu Khiết lại đấy ..
“Tiểu Khiết” .Vương Tử vội đứng dậy .Cái tên ấy như làm chính bản thân thức tỉnh .
Tiểu Khiết kéo xệch miệng bước ra ngang với Tiểu Thiên .Trong khi Tiểu Thiên chừng mắt nhìn Jes như ra hiệu ra khỏi phòng .Tiểu Khiết thì nuốt nước miếng cái ực nhìn Vương Tử
Tỉểu Khiết : Bộ sưu tập của anh phong phú quá nhỉ ….
Rồi Tiểu Khiết cùng Tiểu Thiên bước ra ngoài .Vương Tử như sững sờ trước câu nói ấy .Anh muốn chạy theo giải thích tất cả …Nhưng cánh tay vưng chắc của Tiểu Thiên quàng qua vai Tiểu Khiết .. Nó như muốn Vương Tử tự hỏi “ phải chăng mình chẳng là gì trong trái tim cô ấy”…..
Bây giờ là xế chiều .Mọi nơi trong Wolf như nóng lên khác lạ .Hôm nay tại trường đua số 9 , Canaval thế giới đêm .Nơi diễn ra những trận đua tử thần.Mới chiều nhưng những chiễc xe đua tập trung về đây quả đếm không xuể . Đúng 12 giờ , cuộc tranh đua sẽ diễn ra .Họ đến đây đua phần lớn không phải vì giải thưởng mà là vì muốn được so tài cao thấp .Giải thưởng cho người về nhất là chiếc dây chuyền nữ trang Tiffany và một chiếc BMW thể thao …..Tiểu Thiên và cả Vương Tử cũng sẽ tham gia cuộc thi này .Tiểu Khiết thì ngồi xem ESPN đốt thời gian .Thật ra đua xe thì Huge cũng không phải vừa .Nên Tiểu Khiết thừa hưởng chút gen .

Tiểu Khiết : Em tham gia … (Tiểu Khiết đề nghị với Tiểu Thiên chắc nịch)

Tiểu Thiên nhìn cô hồi lâu : Không được , rất nguy hiểm .. em không lường trước mọi chuyện xảy ra đâu .
Tiểu Khiết : Em không phải một đứa trẻ nữa ,năm trước , em và anh Huge cũng tham gia Canaval , …dù sao em cũng về thứ ba …Sau Huge và tên nào đó thấy bọn chúng gọi là Prince ….
Tiểu thiên cười xòa : Prince .. là người luôn về số 1 … đến anh còn chịu trận cậu ta , Huge không thắng nổi …À , cậu ấy chính là Vương Tử đấy…
Tiểu Khiết phồng mồm trợn má khiến Tiểu Thiên cũng đầu hàng đành phải đồng ý .
Tiểu Khiết : Có hắn em càng phải tham gia , năm ngoái hắn thắng Huge , không thể bỏ qua ….
Đường đua như chuẩn bị sẵn sàng .Jes cũng tham gia .Chỉ khi Tiểu Thiên thông báo giờ chót là Tiểu Khiết sẽ tham gia thì tất cả đều ngạc nhiên .Nhưng hơn cả có lẽ là Vương Tử . Đợi ọi người ra khỏi hết .Vương Tử tiến lại chỗ Tiểu Thiên .Dường như có thứ gì đó khôn ngăn nổi thành câu hỏi tò mò
Vương Tử : Cô ấy là người cậu yêu mà , sao cậu có thể …
Tiểu Thiên : Nhưng năm ngoái cô ấy cũng tham gia và cô ấy bình an , nói đi , tôi phải làm sao khi cô ấy đòi bằng được . nhất là khi biết cậu tham gia ….
Vương Tử đám mạnh tay vào tường : Chết tiệt , cô ta điên sao , muốn đua với tôi …Như vậy không chỉ nguy hiểm mà ….Anh phải làm gì đi chứ , anh yêu cô ta mà
Tiểu Thiên lấy đôi găng thi đấu chăm chăm vào cái giá áo khoác : Đúng .. và cậu cũng thế phải không …
Chưa để Vương Tử kịp trả lời thì Tiểu Thiên nở một nụ cười :Anh không cần chối đâu , tôi biết điều ấy từ lâu rồi ….

Vương Tử quay lưng không trả lời , bây giờ là chín giờ tối , anh không thể để Tiểu Khiết mạo hiểm thế được .Phòng chờ , Tiểu Khiết đang ngồi xem ti vi thì …Mọi thứ như choáng váng .Ai đó.. Tiểu Khiết chìm vào giấc ngủ sâu …..
Mười một giờ bốn mươi lăm phút , trường đua số 9 thế giới đêm ….Tiể thiên nhìn vương Tử chăm chú
Tiểu Thiên : Sẵn sàng …Tôi thua cậu từ trước tới giờ , nhưng hôm nay …Tôi không thua cậu đâu ..Tôi nói với Tiểu Khiết biết tôi yêu cô ấy rồi …
Vương Tử : Cuộc đua còn chưa bắt đầu mà . Để xem ai là người xứng bảo vệ cho cô ấy ..
Vương Tử vặn cổ tay đeo chiếc găng vào .Tự nói với lòng mình không thể thua …Tiểu Thiên cũng vậy .Sợi dây vô hình ngăn cách giữa những người anh em .Cách đây ít lâu họ cùng nhau làm tất cả .Cùng nhau leader Wolf nhưng bây giờ , họ là “tình địch”
Let start ………….Hai mươi hai chiếc xe xếp ngang vụt qua cán đích trong nháy mắt .Tất cả đều phóng hết tốc lực có thể . Đường đua dẫn lên núi .Trời tối , địa hình nguy hiểm .Mọi thứ xung quanh như muốn chao đảo mỗi khi những chiếc xe phóng qua .Chiếc xe của Tiểu Thiên đang dẫn đầu .Tay vương Tử cua xe qua khúc dốc đứng . Cảm giác như bị trẹo vậy . Đau , cảm giác xâm lấn toàn cơ thể nhưng không thể len lỏi vào ý trí .Vương Tử cắn răng chịu đứng .Tiểu Thiên nhận thấy khoảng cách an toàn nhưng cũng đang bị một tay đua có ố xe 86 rượt theo .Vương Tử đang ở vị trí thứ năm …
Tiểu Khiết chập choạng mở mắt .Tất cả rõ rồi , ai đó đã đánh thuốc mê Tiểu Khiết để cô không thể tham gia cuộc đua này .CHẠY RA KHÁN ĐÀI .. Băng quan sát và bộ đàm thông báo vị trí của từng chiếc xe .
Report : Chiếc xe đang ở vị trí đầu là Tiểu Thieen , theo ngay sát sau là 86 ..Thông báo khẩn về xe của Prince .Prince bị thương ….
Tiểu Khiết như muốn la lên khi nghe Tiểu Thiên dẫn đầu .Nhưng ngay sau khoảnh khắc ấy .Cô định thần lại và nhận ra thứ mình thực sự quan tâm là gì “Prince , anh ta bị thương sao lại tiếp tục . Địa hình quá nguy hiểm ..Anh ta sao rồi , có nghiêm trọng không ….”.Tiểu Khiết cứ hỏi đi hỏi lại người tường thuật .Không biết nữa vì Vương Tử ngắt bộ đàm liên lạc rồi .Bỗng dưng Tiểu Khiết như muốn khóc vậy .Không hiểu vì sao .Người tường thuật đưa điện đàm cho Tiểu Khiết nói là Tiểu Thiên muốn nói chuyện
Tiểu Thiên đẩy cái tai nghe gần hơn vẫn chú tâm vào đường đua : “ Tiểu Khiết , Vương Tử bị thương rồi .. đừng hỏi anh gì cả …Cậu ta .. không bỏ cuộc đâu …Chỉ là anh muốn nói ..Cậu ta quan tâm đến em hơn anh tưởng ..
Bộ đàm cũng ngừng hoạt động .Tiểu Khiết như chẳng muốn ghĩ gì nữa .Không khóc nhưng như người mất hồn vậy .Cô đang nghĩ đến cái gì ..Chiến thắng của Tiểu Thiên hay an nguy của Vương Tử .. Đáp án chỉ mình Tiểu Khiết biết ……

Reporter: Thông báo . Đại Ca về đích , 86 về ngay sau …..
Tát cả ồ lên , không phải vì họ chúc mừng mà là vì không tháy Vương Tử ở vị trí số một …Chiếc điện đàm lại tiếp tục
Reporter: Chiếc xe của N,,h.. ị..Ca đâm vào vách đá rồi ….(chỉ ngay sau đó chừng ba bốn giây )…Nó phát nổ rồi …
Tát cả fan cổ động hai bên khán đài im bắt .Có mấy cô gái đã khóc .Họ ôm lấy nhau mà khóc .Còn Tiểu Khiết thì lặng đi khi nghe thấy hai tiếng “phát nổ”.Từ xa .Tiểu Thiên chạy lại ..Thật nhanh , nở một nụ cười chiến thắng .Nhưng anh cũng kịp nhận ra Tiểu Khiết như đang thất thần .
Tiểu Thiên nghe xung quanh nói cũng đủ hiểu ….Tiểu Khiết khóc … đây là lần thứ hai trong đời cô thực sự khóc vì một người khác … Cả hai lần , chết tiệt …Đều khóc vì Vương Tử.Cô không đứng vững nữa . “ anh ấy là hoàng thái tử, nếu có chuyệngì thì sao - Tỉnh lại đi Tiểu Khiết, sao mày lấy lý do ấy ngụy biện , có thực sự mày lo cho cái ngôi vị thái tử hay chính con người anh ta Vương Tử ..” .Tiểu Thiên ôm lấy Tiểu Khiết ….
Tiểu Thiên : Em bình tĩnh đi , Cậu ấy sẽ không sao đâu mà …
Tiểu Khiết níu chặt lấy tay Tiểu Thiên vừa nói vừa khóc : Anh ta , không sao thật chứ .. Em còn nhiều chuyện để mắng anh ta .. còn nhiều chuyện để xin lỗi anh ta .. còn ..
Chẳng kịp nói hết .Tiểu Khiết lại khóc , khóc rất nhiều . Đôi mắt như sưng đỏ lên vậy .Chính Tiểu Khiết còn không hiểu vì sao mình khóc cả .Trấn tĩnh lại .. Tiểu Thiên gọi taxi cho Tiểu Khiết về ..
Tiểu Thiên : Em về trước đi , lát anh ra đấy , có gì anh gọi cho … anh hứa là cậu ấy sẽ không sao đâu ….
Tiểu Khiết gật gật như đồng ý .Chiếc xe lăn bánh …Hoàng cung .. Xa thật .Tiểu Khiết bước đi chậm như không muốn trở về căn phòng ấy .Hay ít nhất thì cô sợ ai đó hỏi đến Vương Tử .Chắc nhắc đến hai từ Vương Tử Tiểu Khiết sẽ lại khóc oà lên mất .

Mở cửa phòng chẳng buồn mở đèn .Tiểu Khiết quăng mình lên giường .Tìm lại cảm giác bình tĩnh ..
Tiểu Khiết : Vương Tử , anh ở đâu ..anh có làm sao không hả …
Hình như phía dưới cô có cái gì ngọ nguậy .Một tiến nói quen thuộc đáp lại
Vương Tử : Cô nặng quá vậy , tôi ở đây chứ còn ở đâu ….

Tiểu Khiết giật mình .Quờ quạng cái tay bật đèn ngủ lên .Một gương mặt quen thuộc . Một nụ cười rạng rỡ mà ngọt ngào nhất mà Tiểu Khiết từng thấy .
Vương Tử khẽ chạm tay lên khoé mắt Tiểu Khiết : Cô .. khóc hả …Mà cô khóc cái gì thế …?
Tiểu Khiết nhìn vào đôi mắt sâu thẳm ấy . Tất cả như chỉ muốn vỡ oà thành từng tiếngkhóc thêm một lần ữa .Anh ấy không sao .
Tiểu Khiết : Không phải, xe của anh .. phát nổ rồi sao ….
Vương Tử bật cười .Khẽ nhích người lại gần Tiểu Khiết .Bàn tay chạm vào đôi mắt rồi đến khoé môi Tiểu Khiết : “ Cô khóc ..vì tôi à .. Không phải vì tưởng tôi chết rồi đấy chứ”
Tiểu Khiết chẳng nói gì chỉ khẽ gật đầu .Còn Vương Tử thì vẫn hìn Tiểu Khiết như thế .Khẽ mỉm cười ..Rồi .. bất chợt , Vưởng Tử nhoài người lên ép sát lên Tiểu Khiết.Nói rất khẽ vào tai Tiểu Khiết : “ tôi mà lại để gặp chuyện sao , cô ngốc thật ..”
Tiểu Khiết cũng chẳng thể nói gì nữa .Cũng phải thôi , Vương Tử đang dặt lên môi cô một nụ hôn ngọt ngào nhất có thể .Hơi ấm từ cơ thể Vương Tử thoát ra như làm Tiểu Khiết choáng váng .Lần này thì khác hẳn lần trước .Tiểu Khiết chạm nhẹ bàn tay lên khuôn mặt Vương Tử khẽ đẩy ra .Khuôn mặt ấy , có lẽ đây là lần đầu cô chạm tới .Nhưng cảm giác thật sự khiến tim Tiểu Khiết đập liên hồi .Nói rất nhỏ nhưng đủ để Vương Tử nghe thấy
Tiểu Khiết : Tôi thực sự nghĩ lúc đó anh đã ..Vì tôi muốn xin lỗi đã nói những lời thật quá đáng .. Xin lỗi
Vương Tử mỉm cười : Xin lỗi thì toi không chấp nhận , nhưng cái này thì tôi chấp nhận coi như xin lỗi …
Vừa dứt lời Vương Tử lại đặt lên môi Tiểu Khiết một nụ hôn nữa .Nó mạnh bạo và tự nhiên hơn trước rất nhiều .Tiểu Kkhiết không phản kháng mà đáp lại nó cũng thật tự nhiên .Hơi thở ấm phả vào như khiến cả hai càng muốn lấn sâu vào nó .Bàn Tay Vương Tử rời khỏi khuôn mặt qua mái tóc Tiểu Khiết rồi ôm lấy cô .Còn Tiểu Khiết , cả cơ thể như nóng lên , tim đập liên hồi .Tay như run lên không thể cử động .Một lát , một bàn tay Vương Tử đan vào nó , kéo lên sát giữa hai người
Vương Tử : Cô ..hôn khá hơn rồi đấy … mà tay cô run quá vậy …không phải cô thích tôi đấy chứ ..
Tiểu Khiết ấp úng: T.. ô..i
Chưa đủ để coi là một câu …Vương Tử lại kéo Tiểu Khiết vào lòng …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận