Tình Yêu Hoàng Tộc
Cả cơ thể Khiết như cứng đờ đi .Mọi thứ , tất cả như chậm lại .Tiểu Khiết đang nhìn , nhìn một người con trai có thể nói là xa lạ thật kỹ , rất gần , rất gần .Chưa bao giờ Tiểu Khiết quan sát Vương Tử ở một khoảng cách gần như thế cả .Dường như cái mục đích lấy con Popey từ Vương Tử không còn nữa .Thay vào đó là cái nhìn thật quá gần .Vương Tử cũng vậy .Vừa nãy thôi , chính bản thân Vương Tử còn không thể kiềm chế đến mức hôn cô gái này .Vậy mà giờ cô ta lại đang nằm trong vòng tay mình .Dù chỉ khoảnh khắc , dù chỉ tích tắc . Vương Tử bỗng dưng mong thời gian chậm lại .Lúc này thôi .Không hiểu sao anh không điều khiển nổi đầu óc mình nữa.Thật tệ .
Vương Tử lại nhích người áp sát Tiểu Khiết .Bây giờ Tiểu Khiết “chính thức nằm gọn trong lòng Vương Tử”
Vương Tử : Cô chủ động sao ….Hôm nay là cô tự tìm đến đấy nhé đừng trách tôi” độc ác”
Tiếng nói đã vang lên xua tan cái không gian yên ắng .Tiểu Khiết nãy giờ ngớ người không cử động nổi .Vương Tử nhướn người đặt lên môi Tiểu Khiết một nụ hôn nữa .Không phải một nụ hôn kiểu Pháp Nhưng .Tiểu Khiết bỗng nhiên khụy xuống , khuôn mặt đổi sang nét khác .Cơn hen lại dày vò cô lúc này .Có lẽ nhịp tim nhanh quá khiến nó bất chợt đến .Tiểu Khiết lại hít một hơi thật sauu , thật sâu . Nhưng chẳng có ích gì cả .Vương Tử ngồi bật dậy lấy cái ống xịt của cô trong ngăn tủ mà anh nhìn thấy lần trước ….Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã qua ….Tiểu Khiết quay sang một bên ngủ thiếp đi.Vương Tử đắp cái chăn cao lên cho Tiểu Khiết .Tắt đèn nhưng chưa thể ngủ .Tự đưa tay bên véo vào má mình thật đau .Tòa án lương tâm mở ra : “ Vưởng Tử , hôm nay mày bị làm sao thế hả ..Tiểu Huân chủ động thì mày Từ chối cô ấy .Cái con nhỏ sấc sược không biết trời cao đất dày là gì .Mình … mìng lại không thể kiềm chế…..Mình điên thật rồi . Điên thật rồi .Nhìn sang thấy Tiểu Khiết như đã tỉnh .Nhưng vẫn quay lưng lại .Vương Tử nhoài người chống tay xuống mặt đệm nói thì thầm qua tai :
Vương Tử : Cô hôn dở tệ .Nhưng mà …. Sau khoá huấn luyện của tôi …
Tiểu KHiết quay sang vinh ngay vào miệng Vương Tử , cứ thế mà cười : Ha ha ha ha .Cuối cùng ta cũng có thể phục thù …
Vương Tử thì chẳng biết nói sao với cô gái đầu óc đơn giản hết mức này .Cả đêm ấy , hai người ngủ say như chết.Cho đến khi trời sáng , Những tia nắng ấm áp lạ thường tinh nghịch trải trên khuôn mặt của cả hai .Một khung cảnh hết sức thơ mộng chốn hoàng cung .Hai người … hai người đang ôm lấy nhau mà chẳng biết gì .Bàn tay Vương Tử ôm lấy Tiểu Khiết , còn TiểU Khiết thì vòng cả tay cả chân ôm Vương Tử .Thật khó có thể hiểu cái tư thế này .Tiếng các cung nữ gần đó .Cả hai bừng tỉnh .Người đầu tiên la lên là Tiểu Khiết sau khi tặng cho Vương Tử một cú đá”thần sấm”.Vương Tử có vẻ chẳng ấy bận tâm đến chuyện ấy .Nhưng hình ảnh hoàng thái tử nghiêm túc bắt anh phải làm gì đó .Khuôn mặt đanh lại quát các cung nữ ra ngoài .Tiếng họ bàn tán : Thật không tin , thấy sao không , thái tử ôm thái phi đấy .Hai người họ … thạt lãng mãn kinh khủng ,Không ngờ thái phi lại có thể… Thái tử đẹp trai lạnh lùng của chúng ta …
Trongkhi đó TiểuKhiết vẫn la lên trong nhà vệ sinh :
Tiểu Khiết : Đồ biến thái … anh làm gì thế … tôi … ôi mẹ ơi .. con làm gì thế …
Vương Tử thì ở ngoài ôm bụngmà cười .Nhưng không dám cười lớn .Hồn nhiên hết sức .Không còn gì để nói Tiểu Khiết .Vương Tử chán ghét lụ con gái thấy cái mẽ bề ngoài của mình mà lấn tới .Quen rồi .Nhưng Tiểu Khiết là người đầu tiên dám nói ra câu ấy “cái mẽ không đáng một xu”
Hai người rời khỏi đến diện vua và hoàng hậu .Hôm nay họ cũng phải tới lớp giáo dục chính trị “cùng nhau”.Trà mang tới .Bốn người bọ nhọ nói chuyện .Toàn những chuyện khôg đâu .Thì ra hoàng hậu cũng rất hiền .Chẳng lẽ quy tắc cung đình không cho bà được phép bộc lộ .Còn vua Tử Trực rất hay nhìn Tiểu Khiết .Nó khiến ông nhớ tới người ông yêu trước đây .Họ nói chuyện khá lâu
Tử Trực : Tiểu Khiết … cháu thích làm gì khi rảnh thế (hỏi như thăm dò vậy )
Tiểu Khiết sang Vương Tử bằng ánh mắt trêu tức
Tiểu Khiết : dạ , cháu thích đọc chuyện cổ tích ạ .Nhất là cái chuyện có con sói nó đội lốt cừu non ấy ạ ….
Vương Tử nhìn sang biết Tiểu Khiết nói mình chỉ im lặng .Gương mặt tỏ ra bức xúc đá mạnh vào chân Tiểu Khiết .Tiểu Khiết kêu lên khiến Vua Tử Trực lo lắng
Tiểu Khiết : Không sao đâu ạ , cháu chỉ xúc độngkhi nhắc chuyện đó thôi .Một con sói đội lốt cừu luôn tỏ ra hiền lànmh ấy vậy hưng rất nguy hiểm ạ …..
Buổi nói chuyện kết thúc sau đó .Hai người đi bộ ra khu nội các .Dọc đường Tiểu Khiết lẩm nhẩm mãi câu “chó sói đội lốt cừu non” khiến Vương Tử bực mình .Nhưng chẳng thể cãi vì nó là sự thật .Theo như suy nghĩ rất đỗi”ngây thơ” của Tỉeu Khiết mà ra.
Lớp học chính trị nhàm chán .Trong khi Vương Tử chăm chú nghe từng lời và dễ dàng thuộc mớ lý thuyết kinh khủng ấy thì Tiểu Khiết gật gù nãy giờ . Ông thầy bực mình dừng lại hỏi tiểu khiết :
Thầy : Thái phi có thể nhắc lại lời tôi vừa nói
Tiểu Khiết mơ hồ đứng bật dậy một thôi một hồi : Nước ta trong những năm vừa qua đạt nhiều thành tựu về giáo dục ….trên mọi phương diện …
Vương Tử kéo tay áo Tiểu Khiết : Chúng ta đang học suy thoái kinh tế mà ….
Tiểu Khiết ngây người nhìn ông thầy đang bực mình chẳng thẻ nói thêm lời nào .Ngồi xuống ngậm ngùi .Cả ngày ngồi nghe cuối cùng cũng được giải thoát.Hai người lại đi bộ về cung phía tây .Vừa đi Tiểu Khiết vừa ngáp ngắn gáp dài .Thầy giáo đó yêu cầu học cả cuốn sách dày để kiểm tra . Ôi , còn cả đống thứ trên đời phải học .Sự nghiệp giáo dục hoàng cung . Địa ngục …
Ăn tối mau lẹ .Tiểu Khiết rất muốn ngủ ngay nhưng đói cồn cào .Vương Tử thì suốt từ sáng đến giờ vẫn bực chuyện Tiểu Khiết kêu mình “chó sói đội lốt cừu non”.
Chưa ăn bao nhiêu thì Tiểu Khiết đòi đi ngủ.Vừa lúc Á Luân vào .Nhìn Tiểu Khiết ngồi chung bànvới Vương Tử ăn vui vẻ thì Á Luân chỉ có cảm giác duy nhất .Khó chịu .Vốn Á Luân là một người yêu rất nhiệt thành ,chỉ là anh chưa thổ lộ. Á luân muốn mời Tiểu Khiết sang chơi
Á Luân : Tiểu khiết , vương tử , hai người ăn xong hả … Tiểu Khiết à … sang chỗ tôi chơi một lát không …
Tiểu Khiết múon đi ngủ nhưng lời mời thì không thể từ chối .Khẽ gật đầu đồng ý .Vương Tử lại một lần nữa lên tiếng không hỉeu vì sao
Vương Tử : Cô nói đi ngủ mà , vậy thì đi ngủ đi …Chơi còn nhiều lúc ….
Nhưng Tiểu Khiết lại chẳng ngại lại đề nghị ấy .Họ cùng tới khu nhà của Á Luân .Khác với khu nhà của Vương Tử .Khu nhà của Á Luân sơn màu xanhnhạt rất trang nhã .Họ ngồi nói chuyện trongphòngkhácg vô cùng rộng lớn .Cha Á Luân đi công tác nhiều nên anh ở một mình trong gôi nhà này .Tiểu Khiết thích thú thăm quam căn nhà .Cái gì cũng thấy rất lạ .Dặc biệt là sáo trúc …Mỉm cười khi thấy những thứ lạ mắt . Á Luân vẫn đứng từ xa nhìn Tiểu Khiết cười .Một nụ cười đẹp hơn bao giờ hết mà không phải ai cũng có cơ hội thấy nó .Khao khát “cướp” lấy người con gái này lại càng làm Á Luân như muốn phát điên khi nghĩ đến việc Vương Tử và Tiểu Khiết ở chung một phòng , ngủ chung một giường .Uống rượu vang . Ăn hững thứ thật lạ .Tiểu Khiết không biết uống rượu .Nhưng Á Luân mời nhiệt tình quá nên không thể từ chối …
Hết ly này đến ly khác .Hết chuyện này đến chuyện khác .Tiểu Khiết như lịm đi , lịm đi
Điện thoại Tiểu Khiết để quên .Là Huge gọi nên Vương Tử bắt máy .Xin lỗi vì Tiểu Khiết không có ở đây …Vương Tử nhìn đồnh hồ .Gần mười hai giờ rồi .Không thấy Tiểu Khiết về .Vương Tử đích thân qua nhà Á Luân .
Tại nhà Á Luân .Khi Tiểu Khiết lịm đi trong giấc ngủ .Cả vì mệt và say . Á Luân cũng thể kiềm chế mình .Có lẽ tại chút men rượu thấm vào .Nhìn nhìn thật kỹ khuôn mặt dễ thương của Tiểu Khiết khi ngủ . Á Luân tự hỏi , không biết có bao giờ Vương Tử đẻ ý nó .Nếu kể cả có , anh cũng se dành bằng được .Không thể kiểm soát , không thể …Á Luân ôm chầm láy Tiểu Khiết trong vòng tay .Một nụ hôn ư … có lẽ là vậy khi cảm giác ấm áp lan tỏa khắp người Á Luân .Mặt Tiêu Khiết đang mơ hồ . Á Luân muốn có được Tiểu Khiết .Hơn tât cả lũ đàn bà rẻ mạt vẫn bám lấy anh .Dừng lại ở nụ hôn ấm áp Á Luân hôn lên đôi má Tiểu Khiết rồi lại đặt vào cô nụ hôn thật sâu .Cả cơ thể như đổ rạp lên người Tiểu Khiết
Cửa khôngkhoá .Vương Tử cứ thế bước vào trong phòng .Cảnh tượng đang hiện ra trước mắt .Không biết nữa .Nhưng trong người Vương Tử như sục sôi lên .Anh tiến thẳng tới chỗ Á Luân , kéo Á Luân ra và … một cú đấp “uy lực” vào mặt kẻ gọi là anh họ .
Vương Tử lại đảy Á Luân ra : Đồ khốn kiếp , anh không thấy thế là bỉ ổi hả .. Cô ấy ngủ .. anh làm gì thế hả ..Vô liêm sỉ ..
Á Luân quệt máu cười đắc chí : Tiểu Khiết là gì của cậu hả .. cậu chẳng coi cô ấy ra gì .Cậu chr có Tiểu Huân thôi .Việc gì phải làm khổ cô ấy thế .Cô ấy quá ngây thơ trong truyện này
Vương Tử hằm hè nhìn Á Luân .Bế xốc Tiểu Khiết đang mơ hồ lên .Cư thế bước đi . Á Luân vẫn nói theo
Á Luân : Hay cạu thích cô ta rồi thái tử lạnh lùng .Tức hả .Tôi hôn cô ấy đấy .Còn cậu sẽ không bao giờ làm đưọec điều ấy …Nếu cậu có thích đi nữa .Tôi cũng sẽ dành xô ấy với cậy .Bằng bất cứ giá nào ….
Vương Tử bỏ ngoài tai.Bước đi treen tay là tiểu Khiết và dòng suy nghĩ khó tả :”Sao lúc ấy mình lại mất bình tĩnh thế nhỉ .Chỉ muốn đấm cho tên khốn Á Luân ấy thêm vài cú nữa .Hay mình thích cô ta .Không phải đâu .Chỉ là gặp chuyện bất bình ra tay thôi…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...