Omochii: flop quá, cứu em.
..........
Tóm tắt: Simp người yêu
Warning: không hợp vui lòng out.
..........
Đúng là có duyên thì mới gặp nhau được, nhưng mà đối với em cái duyên này hơi bị nghiệp chướng nhiều chút.
Người ta thì yêu đương ngọt ngào hường phấn đồ đó, còn em thì yêu đương luôn nằm trong hoàn cảnh về chầu ông bô bà vải bất cứ lúc nào.
Người yêu em ý, thằng chó đó mất dạy vãi cả lờ ra.
Đéo hiểu sao đứa nào chỉ nó cách tỏ tình bằng việc bóp cổ con nhà người ta, rồi còn bảo nếu không yêu thì sẽ tự tay tiễn vong rồi cho vào thùng xốp.
Còn cứu kịp không.
3
Yêu đương này tiền đình quá.
"Ụa, thím không định về hả? Hết tiết rồi mà thím?." Nhỏ ngồi bên chọt liên tục vào người.
Ừ thì hết tiết rồi, học xong rồi, giờ thì về thôi. Nhưng mà em lại không dám về.
Đoán chắc thằng chó điên kia đang chặn ở cổng trường chắc luôn.
Giờ em có hai lựa chọn duy nhất có thể làm ngay lúc này, ra cổng sau và về kí túc xá sau đó thì cút luôn hoặc là ở yên đây cho đến khi thằng khứa đó bỏ cuộc và ra về.
Đương yên là cái ý kiến đầu có vẻ hợp lí vì cổng sau có sẵn một trạm xe bus ở ngay đó cho nên có thể leo lên xe và về kí túc xá mà không cần phải đụng mặt nó.
Đúng thế, chọn bước 1 luôn an toàn.
"Hế lô em!."
"Em làm anh chờ hơi lâu đóa."
Cái đầu hồng chẳng lệch vào đâu cho được. Thằng khứa đó đậu nguyên chiếc Bently ngay cổng sau, mà sao nó đoán được rằng em sẽ ra cổng sau nhỉ?.
"Anh còn lạ gì em nữa, em làm như anh không đoán được mấy cái trò xàm loz của em ý!."
Ừ, bổn cung biết mình xàm loz rồi cho nên là bỏ cái tay ra khỏi eo của bổn cung mau đi con trai.
Xe thì chưa vào để ngồi cho đàng hoàng, thằng khứa đó đã thò tay ra cửa sổ xe rồi choàng lấy eo kéo lại.
Có vẻ lãng mạn đấy, nhưng mà hơi quê.
Hàng chục ánh mắt nhìn chầm chầm vào chỗ của em, có cả bác bảo vệ thân yêu đang chống nạnh nhìn đôi gà bông đang tình tứ với nhau, không những thế còn dám ngang nhiên đỗ xe chắn ngang cổng trường.
"Đi chơi với anh nhá?."
"Không, bận rồi."
"Bận? Làm gì mà bận?." Sanzu hỏi.
"Bận have sếch với anh deadline cu to 1 mét."
6
Trời, Sanzu tròn mắt nhìn. Baby của gã mỏ hỗn quá trời, quá đất luôn.
Đúng là hợp đôi quá chừng.
Sanzu cười, gã đưa ngón tay lên chắn lấy môi em nhẹ nhàng bảo: "Bé bi à, người đẹp đừng nói lời xàm loz."
"Một là đi chơi, hai là anh đốt trường em." Đù, có vẻ hay.
Đốt trường liền hộ em đi anh ơi, em đang rất chi là cần anh đốt trường đó. Làm liền và luôn đi anh ơi.
"È hèm, hai cô cậu chắn đường quá đấy, muốn tình tứ với nhau thì về nhà mà tình tứ." Bác bảo vệ đứng ở phía sau nói.
Quả này đội quần còn kịp không trời.
"Sao? Tối nay đi chơi nhé?." Sanzu tựa mình vào vô lăng nhìn sang em người yêu bé bỏng đang giận dổi của mình nhẹ nhàng hỏi.
"Không-"
Ting ting!
Âm thanh thông báo điện thoại cắt ngang lời nói của em. Tài khoản báo động vừa được chuyển thêm 10 triệu.
Em tròn mắt nhìn dãy số đang hiện trên màn hình rồi quay sang nhìn Sanzu.
Ủa anh?.
"Đi chơi nhé?."
"À, em không-"
Lại ting ting.
Lần này Sanzu liền cho thêm một con số 0 nữa. Em nói thật em không mê tiền đâu, em yêu Sanzu bằng cả tấm lòng đó ạ.
"Oke anh."
"Oke em." Bé bi dễ dụ bằng tiền quá mà.
Thế là đi chơi với nhau, em vui vẻ sau khi được thằng chó- à không, anh người yêu đẹp trai nhất hệ mặt trời này banking cho 110 triệu. Người gì đâu mà kinh tế xỉu.
3
Sanzu dẫn em đi ăn, sau đó lại dẫn em đi xem phim, lái xe vi vu khắp thành phố hàng giờ đồng hồ cho đến tận khuya.
Quả nhiên là em bị lọt vào bẫy của Sanzu mà, Sanzu dừng xe trước tòa chung cư của hắn. Hắn ta nhìn đồng hồ sau đó lại bĩu môi.
"Thôi chết, trễ giờ mất rồi. Giờ mà đưa em về thì sợ rằng bảo vệ sẽ không cho em vào cổng mất."
"Thế mới nói, lúc nãy em bảo anh đưa em về sớm mà không chịu nghe."
"Ừ nhỉ...hay là tối nay ở lại nhà anh đi?."
"Giường nhà anh rộng lắm!." Sanzu nói.
Em thấy được một cái âm mưu đen tối gì đó của Sanzu thông qua ánh mắt của anh ta. Nếu như bây giờ mà đòi ra khách sạn ngủ thì chắc chắn Sanzu sẽ không để cho em đi.
"Nhưng mà...còn quần áo thì sao? Em chưa tắm!?."
Ừ ha, nhà của Sanzu em đã đến bao giờ đâu? Nếu như mà ngủ ở nhà anh ta thì em đâu thể nào mà mặc nguyên bộ đồ này ngủ được?.
Sanzu nở một nụ cười vui vẻ, gã liền cười rồi nói: "Tưởng gì, đi! Anh mua hết rồi!."
Mưu mô số một không ai số hai bằng. Sanzu đã tính từ trước cho nên em khó mà có đường thoát khỏi đêm nay.
Chiếc xe lăn bánh vào hầm để xe. Sanzu đan tay vào tay em đi về phía thang máy.
Em biết là Sanzu giàu nhưng mà không ngờ Sanzu lại giàu đến cỡ này. Nhà của Sanzu ở tầng 36, view phòng có thể ngắm cả thành phố và xung quanh ngôi nhà được bao bọc bởi kính cường lực vô cùng kiên cố. Cảnh về đêm vô cùng đẹp, ánh mắt của em tròn xoe đi nhanh lại chỗ cửa đi ra ban công.
Những ánh đèn lắp lánh thu hút em, tiếng kèn xe và âm thanh nhộn nhịp ở bên dưới.
"Thích không?." Sanzu chống tay hai bên, giam em lại trong lòng gã.
"Thích! Đẹp lắm luôn ý!." Em cứ như đứa trẻ khi được cho kẹo vậy, đáng yêu quá đi mất.
Sanzu cười, gã nhẹ nhàng cúi thấp hôn lên vai em.
"Vậy thì chuyển sang đây sống với anh nhé?."
2
"Thôi, xa trường lắm." Em liền từ chối, từ chỗ mà Sanzu ở đến trường em rất chi là xa. Cách đến những 20km cho nên việc di chuyển rất khó khăn.
Với lại em linh tính được rằng nếu như ở cùng với Sanzu sẽ có một vài thứ dễ xảy ra.
Môi của Sanzu chợt chạm vào gáy, theo bản năng cả xương sống của em lạnh hẳn lên, em rùng mình rụt cổ lại.
Hắn ta càng quá đáng hơn, thè lưỡi liếm lấy gáy của em nữa. Tay lại đang chạm ở eo xoa xoa nhẹ nữa.
Toang rồi, chuyến này đi hơi xa.
"Em phải đi tắm đây!."
Em liền đẩy Sanzu ra khỏi người mình sau đó vội vàng đi vào trong nhà và đi thẳng luôn vào trong nhà tắm.
Sanzu đúng là có chuẩn bị mọi thứ cho em từ dầu gội cho đến sữa tắm, ngoài ra còn có cả đồ skincare nữa. Đúng là chu đáo không ai bằng. Nhưng mà lúc nãy ngại quá nên em quên lấy đồ để thay rồi.
Giờ đi ra lấy được không, hay là đi tắm luôn?.
Nhưng mà lỡ cởi đồ ra mất tiêu rồi.
Sao mà ngu quá vậy trời ơi.
Đấu tranh tâm lý một hồi, em nghe thấy tiếng gõ cửa cùng với tiếng vọng ở bên ngoài vào.
"Anh mang đồ thay cho em này." Sanzu nói.
Đúng là tinh tế quá.
"Anh để ở ngoài đi, em sẽ tự lấy." Em nói thế chắc Sanzu cũng hiểu, anh ta liền gật đầu và đặt túi đồ xuống ở ngay cửa.
Sau khi xác nhận được Sanzu đã ra ngoài, em liền he hé cánh cửa thò tay lấy túi đồ mà Sanzu đã để ở đó.
"Vãi." Không có một lời nào để thốt ra.
Này là đồ ngủ gợi cảm mà?. Còn cả quần lọt khe nữa, Sanzu bị điên hay sao mà mua cho em thứ này?.
Hít một hơi thật sâu, sau đó thì tắm cho nhanh rồi còn ra ngoài nữa. Phải công nhận là Sanzu đã mua toàn đúng những loại mà em thường hay dùng, đã thế còn là đồ mới nữa, date vẫn còn mới tinh luôn.
Đứng trước gương và thoa kem dưỡng lên da, tính cả tắm và dưỡng da thì cũng hơn một tiếng đồng hồ. Sau khi đã xong đâu vào đó em liền ra ngoài, Sanzu nằm sẵn trên giường chờ em.
Cấp cứu còn kịp không?.
Sanzu vui vẻ khi nhìn thấy em, gã dang rộng đôi bàn tay của mình và gọi em hãy mau lại gần. Giữ bình tĩnh hết mức có thể, em leo lên giường, quỳ gối đi lại gần Sanzu. Anh ta liền choàng đôi bàn tay của mình lại giam giữ em vào lòng.
"Em thơm quá." Cọ mũi vào khe ngực căng đầy, Sanzu lại bắt đầu giở cái trò biến thái của anh ta với em.
Mùi sữa tắm, không những vậy còn có cả mùi thơm của kem dưỡng nữa.
Em chẳng biết phải nói gì hơn ngoài việc cứ im lặng và mặc kệ đôi bàn tay hư hỏng của Sanzu đang sờ soạn lên da thịt của mình.
"Em không đẩy anh ra à?." Sanzu hỏi.
"Hả?."
"Nếu em không đẩy, thì anh sẽ không nhịn nữa mà làm thật đấy." Sanzu nói.
Quả nhiên là điềm xấu mà, em nhìn chầm chầm vào đôi mắt của Sanzu, đưa đôi bàn tay mềm mại của mình lên chạm vào má của anh ấy. Ngón tay nhẹ nhàng sờ vào vết sẹo ở khóe môi, da tay cọ vào môi mềm, ánh mắt em nhìn vào đôi môi của anh ta. Đầu khẽ cúi rồi lại chạm môi.
Sanzu ngạc nhiên nhưng rồi cũng bị em kéo theo. Gã để em tự mình quậy phá, em cứ mút lấy cánh môi dưới của gã, sau đó lại thè lưỡi liếm nhẹ gạ gẫm.
Càng lúc càng lún sâu, Sanzu luồn tay vào trong lớp vải mềm chạm vào da thịt. Bàn tay gã vuốt lấy lưng em rồi di chuyển xuống mông bóp nhẹ.
Dây dưa môi lưỡi không rời, Sanzu không thể nào hôn em được một cái nghiêm túc cả, em cứ liên tục trêu ghẹo gã mãi.
"Tay hư!." Em kéo lấy bàn tay đang lén lút kéo quần nhỏ của mình lên.
"Em đáng yêu quá, anh không nhịn được." Sanzu biện minh.
"Chỉ được hôn với ôm thôi, em không muốn làm ngay lúc này." Giọng em có vẻ nghiêm túc, Sanzu phì cười, gã ôm lấy em đè xuống giường rồi cưỡng hôn.
Em cứ như con mèo bị thả xuống bồn nước liên tục dẫy dụa, Sanzu ghì lấy em, gã chen chân vào giữ hai chân của em đè xuống. Môi liên tục hôn, những cái hôn sâu dồn dập làm em không tài nào thở nổi.
Khác hẳn với cái hôn đùa nghịch của em, Sanzu nghiêm túc hơn hẳn, hắn đẩy lưỡi vào trong, nút lấy đầu lưỡi nhỏ bé của em, đã thế còn cố tình đẩy lưỡi vào sâu hơn.
Môi dính vào nhau, đầu lưỡi quấn quýt không rời, em cảm nhận được môi của Sanzu có bị cay nhẹ của rượu, liếc mắt sang mới thấy một ly rượu vang đã vơi đi một ít. Mê mẫn quấn quýt không rời, em vội hít lấy hít để từng ngụm không khí. Sanzu vậy mà tồi quá, anh ta không để cho em thở.
Cọ môi lên vách cổ, Sanzu khẽ nút yêu tặng em một điểm hồng hào trên làn da trắng ngần.
Mới đó mà đã bị Sanzu trêu cho ứa nước mắt, gã thấy em rưng rưng liền cười.
Chụt.
Sanzu chỉ đùa em một tí mà em đã khóc rồi à?.
Lần này gã không dám hôn sâu nữa, chỉ là những cái chạm môi mà thôi.
"Anh xin lỗi, em đừng khóc."
Tử tế đó.
Ít ra là đêm hôm nay thằng khứa này chỉ hôn hơi nhiều với lại đòi ôm ôm đi ngủ mà thôi.
Không đụng chạm quá giới hạn là oke hết.
Sanzu ôm em cả đêm, như sợ rằng em sẽ nhân lúc anh ta ngủ mà rời đi. Vòng tay siết chặt ở eo và vùi mình vào lòng ngực ấm áp.
Lần đầu tiên đến nhà người yêu ngủ, lần đầu tiên được ngủ trong vòng tay của người yêu...nhưng mà khoan đã. Có cái gì đó sai sai đang diễn ra.
Nằm trong vòng tay anh thì có vẻ rất chi là ấm áp, nhưng mà bàn tay của anh thì có hơi hư hỏng.
Chẳng biết từ khi nào mà bàn tay của Sanzu đã yên vị bóp bóp ngực của em nữa. Chẳng biết nữa, không nhớ gì hết.
Không biết là Sanzu có đang ngủ thật hay là giả ngủ, cái tay hư của gã đàn ông này không chỉ dừng lại ở việc bóp mà còn làm thêm những việc hư hỏng khác nữa.
"Bỏ ra mau, em phải về nữa."
"Không chịu, em đã tới đây rồi thì phải ở luôn!."
"Em sắp trễ học rồi!."
"Anh đi nữa!."
Ở đâu ra cái thói người ta nói một câu thì lại trả treo mười câu thế trời.
Em bất lực đập tay lên trán.
Sắp muộn đến nơi rồi mà Sanzu không chịu buông tay để cho em thay đồ, gã giam em trong vòng tay của gã, chân cũng ôm lấy eo không cho em rời khỏi giường nửa bước.
Em chịu thua.
Cúp một hôm chắc không sao đâu.
Bất lực rồi cho nên đành xoay người lại và trèo lên người của Sanzu ngồi.
"Em muốn chủ động hả?." Sanzu sáng mắt hỏi.
Bép! Em liền đánh vào má gã một cái.
"Suốt ngày cứ đòi sếch, bộ não anh là thân dưới đấy à?."
"Không, tại em quyến rũ quá thôi." Gã liếm môi bảo.
Điềm.
Y như rằng là điềm tới, em chợt giật mình khi thấy một thứ gì đó ở bên dưới chạm vào mông. Em quay sang nhìn gã đàn ông dưới thân kia, Sanzu nhẹ nhàng ôm lấy eo em rồi kéo xuống để em ngồi hẳn lên trên hạ thân của hắn ta.
"Em à, mới sáng thôi đừng làm như thế. Người ta sẽ đánh giá đó." Sanzu cười.
Ủa, rồi ai là đứa mở đầu mà đòi đánh giá ở đây. Em liền nổi cáu đánh một cú thật mạnh vào bụng của Sanzu.
Đúng là yêu đương nhàn ghê, nhàn đến mức tiền đình.
Tạm biệt anh người yêu đẹp trai nhiều tiền, em đến trường và lại trở thành một đứa sinh viên ngoan trong mắt giảng viên.
Sáng đi vội quá không ăn được gì, chỉ vội mua một ly cà phê làm bữa sáng cho tỉnh táo, trưa thì lại ăn ít nữa nên bây giờ em rất chi là đói.
Em gục lên bàn ngước mắt nhìn vị giảng viên già vẫn đang còn giảng bài hăng say kia. Vẫn còn hơn một tiếng nữa mới tan lớp cho nên em chỉ đành lăn lộn chống lại cơn đói.
[Đói quá, meo meo!.] Mặc dù giảng viên đang giảng bài rất chi là hăng say, nhưng cơn đói đã khiến cho em mờ cả mắt, kiệt hết cả sức lực.
Nhấn nhãn dán con mèo đang ôm bụng với đôi mắt rưng rưng gửi cho Sanzu, em thầm mong rằng thằng khứa này biết em đang đói mà mua đồ ăn đến cho em.
Sanzu xem rồi, hắn đang nhắn lại cho em.
[Sao lại meo meo? Bé yêu nứng hả?]
1
Nhìn tin nhắn cái đứng hình ngang.
Em tự hỏi Sanzu chứa cái quái gì trong đầu mà ăn ngày toàn nghĩ tới sếch. Đúng là người tà răm luôn có ác quỷ theo sau, thằng khứa này chắc không phải 1 đâu, mà là nguyên cái địa ngục chứ.
Chó cưng đã gửi một ảnh.
1
[Lát nữa anh đón bé yêu nhá]
Vừa mới mở ảnh lên là đập vào mắt một bức ảnh rất chi là người lớn. Thằng khứa đó có não không mà lại đi gửi ảnh trym cho em vậy trời???
Vãi cả lờ, có nên chia tay không?.
[Không, em đói, không có nứng!.] Em yêu.
[Thế tại sao lại meo meo?] Chó cưng.
[Khi đói mèo nó sẽ kêu meo meo mà?] Em yêu.
[Khi nứng nó cũng kêu meo meo đó bé yêu ạ!] Chó cưng.
Có một sự thật là khi nhắn tin với Sanzu em phải luôn sử dụng 100% công suất não chẳng khác nào thuyết trình và gánh những đứa ngu cả. Trời má, duyên kiểu đéo gì mà em lại dính đến hắn thế???.
"È hèm, cô áo nâu bàn số 3 đứng lên!"
Rồi, tới công chuyện.
Tất cả là tại Sanzu, chắc chắn luôn. Tại thằng khứa đó mà em mới bị giảng viên lôi đầu lên gọi bài.
Vừa đói, vừa bị giảng viên ghim, rồi còn bị trừ 1 điểm giữa kì.
Tất cả là tại Sanzu Haruchiyo.
"Ăn từ từ thôi, kẻo nghẹn."
"Đói thấy mẹ ra..."
Sanzu chống tay cười nhẹ, gã đưa tay chùi vết sốt dính trên khéo môi em rồi liềm.
"Dơ vậy ba???."
Sanzu mỉm cười, lúc nhắn tin gã biết là em đói nhưng mà gã muốn trêu em một tí thôi. Do đó sau khi đón nàng từ trường gã liền dẫn nàng đi ăn.
"Em muốn đi đâu nữa không?." Sanzu hỏi.
"Thôi, nay về sớm." Em đáp: "Ngày mai có thuyết trình cho nên không thể về trễ được."
Thế là tối nay không được ở bên cạnh em rồi, Sanzu có hơi buồn một chút nhưng gã cũng đành phải đưa nàng về kí túc xá.
"Cảm ơn anh nhé, ngày hôm nay vui lắm." Em nói lời cảm ơn sau đó quay sang mở cửa xe.
Nhưng mà nó cứng ngắc.
Không mở được.
"Mở cửa cho em!." Em nói.
Sanzu không chịu mở khóa, gã tựa mình vào vô lăng nhìn em cong môi cười.
Nhìn phát là biết đang nghĩ gì liền. Em quá quen rồi.
Em liền tháo đai an toàn, sau đó chồm sang chỗ ngồi của Sanzu, đẩy môi đến hôn anh ta.
Môi chạm nhẹ một tí, định như thế là xong, nhưng khi em chuẩn bị ngừng thì Sanzu liền giữ lấy gáy em tiếp tục hôn.
Gã mở miệng đẩy lưỡi sang môi em, đầu lưỡi gã đâm vào trong, môi mút lấy ép em phải ngoan ngoãn làm theo. Bế em sang ghế của mình, Sanzu chẳng hề nhường nhịn tí nào, gã vén váy em lên cao, tay đưa xuống kéo lấy quần nhỏ.
"Um-đừng..."
"Chiều anh một tí nhé?." Sanzu hỏi.
"Nay em về sớm quá, anh chưa yêu em đủ gì cả." Gã tựa đầu vào ngực em nhẹ nhàng nói.
Biết Sanzu đẹp trai đấy, anh ta có đôi mắt vô cùng xinh đẹp, mũi cao, đã thế lông mi còn rất dài và dày nữa.
"Nhưng...lỡ ai nhìn thấy thì sao."
"Ai nhìn?." Sanzu hỏi.
"Thì người đi đường..."
"Bé yêu nghĩ anh nghèo đến mức không mua được kính một chiều à?."
Ừ ha, Sanzu có nghèo đâu nhỉ? Gã giàu bỏ mẹ ra mà.
"Phải nhanh đó, mai em phải dậy sớm đó!." Em nói.
Này có phải gọi là lén lút trong xe không nhỉ. Sanzu ôm chầm lấy em, gã ngã ghế ra sau và để em ngồi trên hạ thân mình.
Sanzu thở dốc, gã đan tay vào tay em, ngắm em đang lắc eo trên hạ thân mình. Thằng nhỏ của gã bị em phủ nước cho ướt nhẹp, em rên rỉ từng nhịp chậm rãi khiến cho gã càng đắm say.
Hắn ta rất muốn được vào bên trong em, nhưng mà em không chịu thì biết sao giờ, thôi thì cọ sát nhau cũng đủ xoa dịu cái thú tính của gã. Thời gian vẫn còn nhiều cho nên gã không cần phải vội.
Sanzu đẩy đầu ra sau, gã thở hắt một hơi khi đã phun không ít sữa tươi ra bên ngoài. Tinh dịch nóng hổi ẩm ướt bắn lên trên quần áo.
Chưa đủ để thỏa mãn, Sanzu liền ôm siết lấy em, gã kéo em úp mình vào vô lăng sau đó để em ngồi trên thằng nhóc thêm một lần nữa.
Nhịp thúc nhanh và đều, gã bấu tay vào bầu ngực trắng hồng của em. Tiếng gầm gừ rên rỉ, tiếng vật chạm vào nhau, em cảm nhận được hai bên đùi của mình đang kẹp lấy thằng nhóc to cứng của anh ta. Nó cứng và vô cùng nóng bỏng, hai bên đùi của em như muốn tan chảy ra, em cảm nhận được cô bé của mình không ngừng rỉ nước nhầy nhụa.
Kéo quần nhỏ sang một bên rồi cọ sát vào nhau thật lâu, nước bọt chảy liên tục, khoái cảm trong em dâng trèo. Tay vòng ra sau nắm lấy cà vạt của gã đàn ông kéo lên và hôn.
Môi kề môi, đầu lưỡi quấn quýt với nhau không ngớt.
Đâu đó tầm 30 phút sau, cả người em ướt đẫm mồ hôi, quần áo sộc sệch chẳng đàng hoàng tí nào, hơn nữa miệng của em ngập mùi tanh do sản phẩm của Sanzu làm ra.
Một mùi tanh rất khó chịu, chắc rằng lát nữa em sẽ phải đánh răng rất nhiều để làm cho mùi tanh đó biến mất.
"Anh rất mong đến ngày em tốt nghiệp, sau đó thì sẽ rước em về nhà."
Ừ, cứ cho là vậy đi.
Tình cảm của em và Sanzu cứ thế mà kéo dài, em cũng không nghĩ rằng nó lại dài đến như thế.
Thời gian như thể thoi đưa, mới đó mà cũng đã đến lúc em tốt nghiệp đến nơi.
Hôm nay em phải lên trường để dự lễ trao bằng. Sanzu có nói anh ta sẽ đến muộn vì công việc đang rất gấp cho nên em chẳng chờ đợi chi.
Nhận bằng sau dó thì chụp ảnh cùng bạn bè, em ngồi một mình một cõi trên ghế đá để chờ đợi một người.
"Anh có đến trễ quá không em?." Sanzu hỏi.
Dường như gã đã chạy một quãng đường để đến đây, gã thở dốc, tay ôm lấy bó hoa lớn.
"Trễ thật, anh không xem được lúc em được gọi tên rồi."
"Trễ sao? Nhưng mà...anh không trễ để đưa cái này chứ?." Sanzu quỳ gối trước em, anh ta đưa cho em bó hoa ấy rồi lục lọi túi trong tìm đồ.
Đó là một chiếc hộp nhung màu be khá đáng yêu.
"Gì thế?."
"Em mở đi." Sanzu bảo vậy thì làm vậy.
Em rút chiếc nơ ở bên trên rồi từ từ mở nắp hộp. Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương khá đáng yêu.
"Cho em hả?."
"Ừm!." Sanzu lấy chiếc nhẫn đó ra và đeo lên tay em.
Gã đeo lên ngón áp út trong sự kinh ngạc của em khi đó.
"..."
"Hả?."
Em nhìn Sanzu, sau đó rồi nhìn chiếc nhẫn trên tay. Lại nhìn Sanzu rồi lại nhìn chiếc nhẫn...
Chết mẹ bị dụ rồi.
To đầu mà còn bị dụ...
Hết nói nỗi.
"Em...không làm nổi nữa..."
"Em mệt..."
"Tha em..."
Tiếng em nức nở, tấm ra giường bị em bấu cho nhăn nhúm lại. Em hết sức để làm tiếp rồi, mới sáng ra đã bị Sanzu dụ vào tròng, tối đến thì lại bị gã đàn ông này dụ lên giường nữa chứ.
Hôn lên tấm vai mỏng manh, Sanzu phải tốn không ít công sức và tiền của để dụ được em vào tròng như ngày hôm nay.
Người gì đâu mà lắm mưu nhiều kế.
Hết cứu thật.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...