01 trong phim
"Tôi muốn mặc quần áo đẹp, sống trong một căn nhà lớn, và tôi còn muốn nuôi một con mèo và một con chó!"
Ánh mặt trời chiếu trên bờ cát mềm mại, dưới màn ảnh có một tia sáng yếu ớt chiếu vào, ngón chân của cô gái trắng nõn mượt mà dính một ít cát, để lại trên cát một chuỗi dấu chân.
Hai tay nàng đặt bên môi tạo thành loa rồi hét với biển cả mênh mông: "Khi mặt trời tắt nắng, tôi sẽ dắt chó đi dạo, mua kẹo hồ lô, cắn chỗ nào cũng ngọt ngào. Trước khi về nhà sẽ đi chợ mua cá, bỏ vào nồi hấp cho mèo con ăn, nhìn nó ăn cá chỉ còn lại xương."
"Sau đó thì sao?" Giọng nói dịu dàng lay động trong gió, lọt vào tai cô gái.
"Sau đó," Cô gái dừng bước, buông tay xuống, nàng quay đầu lại, gió biển thổi tóc tung mái tóc nàng, giọng nói trầm xuống, như muốn nói với gió: “Vậy chúng ta, em cùng với chó và mèo, chúng ta sẽ ngồi trên ghế xếp ngoài sân, chậm rãi chờ trăng lên.”
"Cắt!". Đọc 𝐭𝗿uyện chuẩn không quảng cáo ( 𝘛RU𝖬𝘛R UYỆN﹒𝐕n )
Giản Du cầm bộ đàm từ phía sau màn hình đứng lên, cô vẫy tay: "Cảnh này pass."
Cô vừa ra lệnh một tiếng, cả đoàn phim lập tức tất bật, micro thu âm và máy quay nhanh chóng được rút ra, tiếng bước chân vội vã, giọng nói chuyện cũng chuyển từ nhỏ sang to.
"Tôi đã nói mà, năng lực nghiệp vụ của Vân Sơ rất mạnh, lúc nào cũng quay một lần là qua không có mấy ai làm được vậy đâu!"
"Đó là đạo diễn Giản dạy hay, ngủ chung chăn còn có thể ngủ ra hai loại người sao?"
"Ngủ như thế nào, nói nghe chơi?"
"Tôi nói fans CP mấy người lẻn vào đoàn phim như nào vậy? Còn cắn cp trước mặt chính chủ lần nữa tôi sẽ báo cảnh sát đó!"
"Tôi không có mà! Cô nhìn xem đạo diễn Giản đang làm gì?!"
Vì thế, nhân viên công tác tranh thủ nhìn thoáng qua hướng của Vân Sơ, vừa nhìn một cái liền nhịn không được, đôi mắt sáng ngời high tận nóc --
Họ quay cảnh này bên bờ biển, dù cho biển tháng hai có nắng, nhưng gió thổi cũng rất lạnh, Vân Sơ chỉ mặc một chiếc váy hở lưng, trong quá trình quay phim thì không sao, nhưng sau khi hô cắt thì lập tức rùng mình.
Mà đạo diễn Giản của bọn họ, lập tức bước tới với chiếc áo lông vũ, phủ thêm quần áo cho Vân Sơ, chạy còn nhanh hơn cả trợ lý của Vân Sơ.
Cũng may, trong khoảng thời gian ngắn này trợ lý của Vân Sơ cũng đã quen dần với điều đó, cũng không muốn tranh công việc phủ thêm áo cho Vân Sơ, thay vào đó là chuẩn bị sẵn nước ấm, trực tiếp đưa bình giữ ấm cho Vân Sơ, Vân Sơ nói cảm ơn, nhấp một ngụm nhỏ, mỉm cười với Giản Du, tranh công: "Em diễn cũng không tệ lắm đúng không?"
Giản Du xoa đầu nàng: "Ừm."
Cảnh này nhìn có vẻ không cần huy động quá nhiều cảm xúc, nhưng những cảm xúc đó đều là nội tâm, sau khi trúng tuyển đại học, nữ chính một mình chạy ra bờ biển đi dạo, cùng biển ước một điều, nói với biển, nói với chính mình, và cả nói với chị gái.
Khát vọng âm ỉ nhưng lại thiếu tự tin.
Vân Sơ xử lý khá tốt.
"Kịch bản em đều đã hiểu tường tận như vậy." Giản Du nói: "Đâu chỉ là không tệ, quả thực là hoàn mỹ."
"Chị như vậy em sẽ kiêu căng đấy!" Vân Sơ đưa cốc nước lên môi, sau đó ranh mãnh chớp mắt: "Dầu gì biên kịch cũng được em hiểu rõ từng ngóc ngách, huống chi là kịch bản?"
Giản Du: "......"
Cô uống nước trong tay Vân Sơ, lỗ tai đỏ bừng, tức giận trừng mắt nhìn Vân Sơ, lại cảm thấy không thể nhận thua, nói: "Ai hiểu rõ ai cơ?"
Vân Sơ: "......"
Đỏ mặt.
Giản Du lội ngược dòng, khóe môi nhếch lên cao.
Trợ lý bên cạnh không chịu nổi: Cứu mạng với! Hai người này yêu đương cũng đã hai tháng rồi đấy! Vì cái gì vẫn đỏ mặt khi bị đối phương tán tỉnh vậy trời ơi! Vân Sơ thì thôi không nói, nhưng mà vị đạo diễn Giản lạnh lùng mà cô ấy nhìn thấy trên mạng đi đâu rồi a a a a!
Gia Giản Thừa Sơ: Ha hả, cô thì biết cái gì gọi là tình yêu cuồng nhiệt!
02 ngoài đời
【@ Gia Giản Thừa Sơ 081218: Hôm nay vẫn đi làm cùng nhau. Chị thích bờ biển nhất, nhưng chị thích em hơn. 】
【 á đù, không ngờ tôi có thể bắt gặp cả hai cùng nhau đi làm! 】
【 cười chết, hai người cùng một đoàn phim lại còn đang hẹn hò, fan CP muốn nhìn cảnh cùng nhau đi làm sao mà khó như lên trời 】
【 hôm nay Vân Sơ trang điểm xong trong khách sạn trước khi ra ngoài 】
【 từ trong ổ chăn của ai ra tới, tôi không nói đâu 】
【 Vân Sơ em gái ngọt ngào ô ô ô ô 】
【 CP của ai mỗi ngày ngủ chung chăn còn cùng nhau đi làm, cùng nhau làm việc, cùng nhau tan làm, cùng nhau ăn cơm, à hoá ra là của tôi, hề hề hề 】
【 một xíu tự hào 】
【 hơn nữa, tôi nghe người ta nói Vân Sơ và đạo diễn Giản hiện đang chia phòng ngủ á 】
【??? Tin chuẩn chưa 】
【 không phải là sinh hoạt x không hài hòa đó chớ??? 】
【 tôi không tin tôi không tin! 】
【 là thật à? Hay là vì hiệu quả chương trình..... Con mẹ nó, tôi bị lừa gạt cả đời QAQ】
【 nếu Gia Giản Thừa Sơ là giả vậy thì mau chóng đầu hàng, lập tức yêu đương cho tôi, rất nhiều người hy vọng hai người ở bên nhau 】
【 tao nói có người vừa há mồm ra là bịa chuyện, nói giống như là núp gầm giường Gia Giản Thừa Sơ vậy, hay chính là Gia Giản Thừa Sơ đích thân nói cho mày? Hay là nhân viên công tác nói cho mày thế? Nếu đây là thật, vậy thì nhân viên công tác này giữ không được! 】
【 đời này chưa từng thấy CP nào xào chuyên nghiệp như vậy 】
【 để ý CP của tao như vậy, CP của mày là BE rồi đúng không? 】
【 dù cho là đôi trẻ thì việc chia phòng ngủ cũng rất bình thường mà? Dù gì cũng mới ở bên nhau không bao lâu, mọi người đều cởi mở như vậy sao? Vừa cùng người mình thích ở bên nhau là trực tiếp lên giường? 】
【 không lên giường cũng có thể trong sáng ngủ cùng nhau mà......】
【 bạn đã bao giờ thấy cặp đôi nào mới yêu nhau mà có thể trong sáng ngủ trên cùng một cái giường chưa? 】
......
Xác thật không có.
Vì vậy, vào một buổi sáng nào đó, khi nàng cố gắng đứng dậy lần thứ N nhưng vẫn không thành công vì eo đau chân mỏi, Vân Sơ ôm chăn ngẩn người năm phút, sau đó chọc Giản Du đang ngủ say với mái tóc rối bù, từng chút từng chút, giống như mèo cào ngứa, cũng không biết là muốn chọc Giản Du tỉnh, hay chỉ đơn thuần là câu dẫn.
Dù sao rơi vào mắt Giản Du đều là câu dẫn.
Thế là Giản đại đạo diễn vươn tay ôm nàng vào lòng, nhắm mắt lại cọ vào cổ Vân Sơ, cọ đến khi Vân Sơ hít khẩu khí lạnh, khẽ rít lên một tiếng, đẩy cô ra: "Đau."
Bấy giờ Giản Du mới mở mắt ra.
Vải vóc trên người Vân Sơ tối hôm qua đã bị cô xé sạch, da thịt lộ ra đầy vết tích, là chứng cứ bị người khác cắn hôn, nếu tiếp xúc với nước bọt thì khó tránh khỏi có chút đau. Cô sờ sờ, lơ đãng hỏi: "Rất đau sao?"
Vân Sơ uất ức: "Đau chứ."
Giản Du miệng nói một đằng, dạ nghĩ một nẻo: "Lần sau chị sẽ nhẹ một chút."
Vân Sơ khẽ hừ một tiếng: "Chị cảm thấy đối với em chị còn uy tín sao?"
Nàng lại nhỏ giọng nói thầm: "Chị cũng đâu phải chó, sao mà vừa lên giường là thích cắn người y như chó vậy!"
Giản Du hỏi: "Vậy em là mèo sao?"
Vân Sơ nghi hoặc mà hửm một tiếng.
Giản Du: "Thích cào người."
Vân Sơ đỏ mặt, nàng nhỏ giọng nói: "Còn không phải tại chị, chị quá lợi hại sao."
Giọng nói càng lúc càng nhỏ, đến cuối cùng gần như mất tiếng, nàng chui vào trong ngực Giản Du hít một hơi thật sâu, sau đó nhớ tới điều mình vừa nghĩ, liền đề nghị: “Hay là chúng ta tách ra ngủ riêng một đoạn thời gian nhé?"
Giản Du trầm mặc một lát, nói: "Được."
Đáp ứng rất dứt khoát.
Vân Sơ ôm mặt cô: "Sao chị đáp ứng dứt khoát thế? Không phải là chị nên nói không muốn sao? Sau đó em kiên trì, nhưng chị vẫn kiên quyết không muốn, vì thế chúng ta lại 'làm' một lúc, rồi ký kết một loạt thỏa thuận, cuối cùng chị mới miễn cưỡng đồng ý!"
Giản Du bật cười: "Chị kiên trì không muốn, có thể ký kết một loạt thoả thuận sao?"
Vân Sơ sửng sốt: "Chị biết bắt trọng điểm quá!"
Giản Du: "Vậy thì chị kiên trì không muốn."
Cô kéo Vân Sơ vào lòng, hôn vành tai Vân Sơ, thanh âm hàm hồ: "Vậy chúng ta tuân theo quy trình, 'làm' một chút trước nhé."
Vân Sơ kêu lên.
Rất nhanh tiếng kêu biến thành tiếng rên rỉ nho nhỏ, sau đó lên cao, uyển chuyển, cuối cùng biến thành tiếng khóc nức nở nho nhỏ, nàng nức nở: "Có thể, có thể tiến hành...... Bước tiếp theo."
Ký thoả thuận.
Giản Du bình tĩnh mặc bộ ngủ vào, nói: "Thoả thuận quá nhiều, đến lúc đó chị gửi một phần hồ sơ cho em."
Vân Sơ hơi trừng to mắt: "Chị đừng có quá đáng nhé!"
Giản Du cười tủm tỉm: "Là do em nói mà."
Vân Sơ gục mặt xuống, lại nghĩ đến một chuyện khác: "Khi em vừa mới đề nghị, sao chị lại đáp ứng dứt khoát như vậy hả?"
"Làm sao chị có thể không đáp ứng dứt khoát đây?" Giản Du bất đắc dĩ: "Chị là đạo diễn, chị còn không biết suất diễn của em nhiều hay ít sao? Suất diễn của em sắp tăng lên nhiều lắm đấy, và thật sự thì chúng ta ngủ chung như thế cũng không tốt lắm."
"Nơi nào không tốt?"
"Lúc nào em cũng nhịn không được mà động tay động chân với chị."
"...... Chỉ có mỗi em thôi sao?!"
"Còn có chị." Giản Du mặc áo ngủ cho Vân Sơ, hôn lên má nàng một cái: "Chúng ta luôn động tay động chân với nhau, rất tiêu hao thể lực, em chuyên tâm đóng phim đi."
Vân Sơ cảm thấy Giản Du thật ôn nhu, nhưng nàng đã quen với việc ngủ với Giản Du, và cũng quen với việc ôm hôn Giản Du trước khi đi ngủ, ngủ một mình thật khổ sở biết bao, nghĩ đến cảnh đó, khi rời giường bảo trợ lý đặt thêm một phòng cũng trở nên uể oải.
Trợ lý sửng sốt: "Ngài chia tay với đạo diễn Giản ư?"
Vân Sơ trừng mắt: "Sao có thể! Vì công việc!"
Trợ lý vỗ vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nghi ngờ: "Có thể sao?"
Vân Sơ lại trừng mắt: "Sao lại không thể? Tôi và cô Giản đều là người vô cùng tự chủ đó biết chưa?"
Trợ lý: "Được thôi......"
/
Đêm thứ nhất.
0h Vân Sơ lần mò vào phòng Giản Du, chui vào chăn của Giản Du, Giản Du trở mình ôm nàng vào lòng.
Đêm thứ hai.
Rạng sáng 1h, Giản Du xuất hiện trong phòng Vân Sơ.
Đêm thứ ba.
Rạng sáng 12h30, Giản Du và Vân Sơ cùng lúc chạm mặt nhau trên hành lang khách sạn.
Đêm thứ tư.
......
Sáng nào trợ lý cũng không biết hai người sẽ thức dậy trong phòng nào: "....."
Tê rần, thật sự là đã tê rần.
Đời này cô ấy không muốn làm việc cùng với đôi tình nhân chết tiệt nào nữa!
03 hằng ngày
《 chị gái 》 đóng máy vào đầu tháng ba, chính thức bước vào giai đoạn hậu kỳ và ấn định sẽ công chiếu vào mùa hè.
Thời gian gấp gáp, Giản Du làm đạo diễn phải chỉ đạo toàn bộ hành trình, còn công việc của Vân Sơ đã kết thúc, nhưng vì sự nổi tiếng ngày càng tăng nên lịch trình ngày càng nhiều, chạy show không ngừng nghỉ.
Đôi trẻ yêu xa lại thu hút sự chú ý của mọi người.
【 trời ơi, đôi trẻ đã nửa tháng không ở cùng thành phố 】
【 hụ hụ bận quá à bận quá à 】
【 nếu không phải đoàn phim 《 chị gái 》 vẫn luôn tung clip hậu trường, nếu không thì tôi thật sự sẽ không qua nổi mùa xuân này 】
【 hậu trường cũng quá nhiều đường! Thành thật mà nói, đạo diễn Giản lúc nào cũng rất dịu dàng chỉ đạo, dịu dàng nhưng cũng lạnh nhạt việc công xử theo phép công, nhưng mà khi giảng diễn cho Vân Sơ thật sự là quá đỗi dịu dàng luôn á, bên cạnh hai người đều là bong bóng tình yêu hồng thắm, u know 】
【 chỉ thích xem mỹ nữ yêu đương......】
【 cuối cùng cũng gặp mặt! 】
【 moá! Sắp cất cánh rồi! Ngày mai Vân Sơ bay trở về! 】
【 làm ba ngày ba đêm không xuống giường được luôn đêi 】
【 he he he 】
Cứ như vậy chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều đến mùa hè, 《 chị gái 》 công chiếu, mặc dù chủ đề này không phổ biến và nó cũng không phải là một bộ phim thương mại, nhưng lại không thể bỏ qua câu chuyện xưa do Giản Du chấp bút, Vân Sơ với kinh nghiệm phong phú, diễn xuất càng ngày càng tinh tiến, cũng hấp dẫn càng nhiều người xem, ba ngày sau khi công chiếu thu về hơn 500 triệu phòng vé.
【 kỹ thuật diễn của Vân Sơ! Vãi! ***! 】
【 không hổ là sinh viên chính quy của Học viện điện ảnh á, thật sự, quá tuyệt, đây là cấp bậc ảnh hậu rồi 】
【 năm nay Vân Sơ không đoạt được giải ảnh hậu tôi người thứ nhất không phục! 】
【 Kỹ thuật quay phim của Giản Du thật sự rất có sức thuyết phục, đạo diễn kiểu này không làm phim điện ảnh thì chính là nhân tài không được trọng dụng biết không? 】
【 câu chuyện này thật sự giống bản thân Giản Du...... Nhưng mà vai chính lại là em gái, đây là cuộc sống của em gái do Giản Du tưởng tượng sao QAQ】
【 đúng không? 】
【 Không phải phóng viên đã hỏi ngay tại chỗ khi bộ phim được công chiếu sao? Tại sao lại kết màn vào ngày em gái tốt nghiệp, chẳng lẽ đây là viên mãn sao? Bởi vì hầu hết mọi người đều nghĩ rằng viên mãn có nghĩa là kết hôn sinh con, nhưng khi đó Giản Du đã nói thế nào? 】
【 Giản Du nói rằng, cô ấy không muốn ràng buộc vai chính bằng cái kết viên mãn mà người đời thường hay nghĩ đến, tốt nghiệp đại học là đặt dấu chấm cho tuổi niên thiếu và cũng là khởi đầu cho một cuộc sống mới, cô ấy có thể lựa chọn kết hôn sinh con, cũng có thể lựa chọn ở một mình, như thế nào cũng tốt, đó là viên mãn của cô ấy mà không phải người viết câu chuyện có thể quyết định. 】
【 tôi nói đó là OE ai tán thành ai phản đối? 】
【 thật ra lúc chuẩn bị làm bộ phim này có rất nhiều người đều không đánh giá cao, nói rằng không đạt được giải thưởng và cũng không có doanh thu phòng vé tốt. Nhưng Giản Du rất muốn quay câu chuyện này, cô ấy thật sự rất kiên trì, cuối cùng vẫn là đạt được thành tích cũng tốt như vậy! Tôi lén nói cho mọi người biết, tôi nghe nói lúc ấy chính là vì đầu tư bộ điện ảnh này, Giản Du mới tham gia Love Tips 】
【 vc? Thiệt hay giả? Vì vậy bộ điện ảnh này đã khiến Giản Du song song thu hoạch danh tiếng và lợi nhuận, còn ôm về một cô vợ? 】
【 đó cũng là tin vỉa hè, không nhất định đúng】
【 ha ha ha tôi còn nghe người ta nói là Vân Sơ đã yêu thầm Giản Du từ lâu, vì ép Giản Du tham gia Love Tips cùng mình, nên đã dùng đầu tư bộ phim này để uy hiếp Giản Du 】
【SOS này cũng quá xá đỉnh rồi đấy! 】
【 Vân Sơ mang vốn vào đoàn thật cừ ha ha ha ha ha 】
Trong hai tháng khi bộ phim được phát hành, ngày nào Vân Sơ và Giản Du cũng ở bên nhau, dù gì họ cũng phải chạy show ở nhiều thành phố khác nhau, họ thường ở lại thành phố A vào buổi trưa và xuất hiện ở thành phố B vào ban đêm, rơi vào lịch trình bận rộn như thế, hiếm lắm cả hai mới có thời gian ở bên nhau như vậy.
"Em nói cho chị biết ha, hai ngày trước em đến Hải Thị, nơi đó có rất nhiều hoa, đợi khi chúng ta rảnh rỗi thì đi xem một chút nha."
"Được thôi."
"Tuần sau chúng ta có thể cùng nhau chụp tạp chí đôi này, tình yêu công phí* thật tuyệt!"
*公費談戀: Cả hai có thể vừa làm việc vừa kiếm tiền vừa tương tác thân mật, không những không tốn phí hẹn hò mà còn được tiền cát-xê.
"Đúng vậy."
"Bất quá em sắp vào đoàn phim rồi, phải bắt đầu giảm cân từ tháng mười, giờ phải để dì Văn làm nhiều món ngon cho em mới được!"
"Em muốn ăn gì? Chị sẽ nói cho dì."
"Em muốn ăn cừu hấp, chân gấu hấp, đuôi hươu hấp, vịt hoa quay, gà quay, ngỗng quay, thịt hầm, vịt hầm, gà sốt --"
"Em đọc vè thuận miệng đấy à?"
"Được rồi được rồi." Vân Sơ bật cười thành tiếng, vẫy tay ra hiệu cho Giản Du đến gần một chút, nhỏ giọng nói ở bên tai cô: "Em muốn ăn chị."
Ánh mắt Giản Du xuất hiện ý cười: "Món này thì dì Văn làm không được."
Vân Sơ làm nũng: "Chị làm cho em ăn nha."
Giản Du ừm một tiếng: "Vậy còn em?"
Vân Sơ mặt ửng đỏ, nhưng lời nói ra lại làm trái tim người ta đập rộn: "Em à, chị muốn ăn như thế nào thì ăn như thế ấy."
04 chờ chị tan học
Sáu tháng cuối năm Vân Sơ càng bận hơn.
Lần này vào đoàn phim là phim truyền hình, phim đại nữ chủ, suất diễn nhiều, lời kịch nhiều, quay 35 ngày, nhiệm vụ cũng nhiều.
Trước khi vào đoàn phim, Vân Sơ đến nhà bà nội ở ngõ Thanh Dao, chuyến lưu diễn kịch nói của bà vẫn chưa bắt đầu nên bà ở nhà nhàn nhã nghỉ ngơi, khi nghe hàng xóm láng giềng nói 《 chị gái 》 được công chiếu, bà nội đã mời tất cả mọi người trong ngõ nhỏ đi xem, nhưng khi Vân Sơ tra hỏi thì bà nội lại thề thốt phủ nhận.
"Cái gì chị gái? Chị gái nào? Nghe cũng chưa từng nghe qua!" Bà cụ mang kính viễn thị đọc báo chí, liếc nàng một cái: "Sao mi không chạy tới chỗ bạn gái của mi đi, chạy tới chỗ ta làm gì?"
Vân Sơ làm nũng: "Hây da bà nội, con nghe bà nội Cù nói đoàn phim của bà thiếu nữ 3 do có việc không đến được, ngài nhìn xem con thế nào!"
"Mi?" Bà cụ cười ha hả: "Người diễn nữ chính còn có thể tới diễn nữ 3 cho bộ kịch nát không ai xem này của bọn ta sao?"
Ba chữ 'không ai xem' này còn được nhấn trọng âm, hiển nhiên còn nhớ tới "Lời lẽ ngông cuồng" của Vân Sơ trước kia.
Vân Sơ ngượng ngùng: "Vậy nếu con nguyện ý thì sao?"
Lúc này bà cụ mới ý thức được nàng nghiêm túc, kéo kính xuống: "Thật sự?"
Vân Sơ nặng nề gật đầu: "Kịch nói rất tốt, kịch nói khảo nghiệm kỹ thuật diễn và cảm xúc, rất nhiều diễn viên muốn diễn kịch nói cũng không có biện pháp đâu, con đương nhiên là nguyện ý cháy hết mình vì sự nghiệp kịch nói rồi!"
"Cháy hết mình cái đầu mày!" Bà cụ tháo kính xuống: "Muốn diễn đúng không?"
"Dạ dạ!"
"Thử vai đi."
"......"
Vân Sơ cũng không muốn đi cửa sau, sau khi tiến tổ liền tranh thủ lúc rảnh rỗi đi thử vai, đương nhiên là qua. Phim truyền hình bên kia quay xong, nàng lập tức thu dọn hành lý đến rạp hát diễn tập. Mặc dù ở nhà Giản Du, nhưng nàng đi sớm về trễ, nên cả hai cũng không nói được mấy câu.
Thật vất vả nghỉ ngơi một ngày, Giản Du còn phải đến trường đại học giảng dạy cho sinh viên.
Lên lớp thì phải dậy sớm, nên Giản Du cố ý thả nhẹ động tác, lặng lẽ ăn xong bữa sáng và chuẩn bị ra ngoài, vừa quay đầu thì nhìn thấy Vân Sơ đứng ngáp ngay cửa thang lầu: "Em cũng muốn đi."
Giản Du thấy nàng buồn ngủ đến gật gù đầu, cảm thấy buồn cười: "Em ngủ thêm một lát đi, chị lên lớp xong thì về ngay."
Vân Sơ hỏi: "Mấy giờ tan trường?"
Giản Du tính toán: "Giữa trưa."
Vân Sơ giang hai tay muốn ôm cô: "Em muốn đi theo chị."
Giọng nói lười biếng do vừa thức dậy, âm cuối cũng mang theo một chút làm nũng: "Lâu lắm rồi em mới gặp chị đó."
Giản Du ôm nàng: "Tối hôm qua không gặp sao?"
Vân Sơ lẩm bẩm: "Chị chỉ chừa một chiếc đèn, em nào thấy rõ?"
Giản Du không lay chuyển được nàng, cũng may là mùa đông, chỉ cần mang mũ, khẩu trang và khăn quàng cổ cho nàng, võ trang giống như chú thỏ con hồng nhạt, trước khi sinh viên vào học, nàng được xếp ngồi hàng đầu và giả bộ ngủ. Nhưng không ngờ rằng vì Vân Sơ quá mệt nhọc, giả bộ ngủ một hồi liền biến thành ngủ thật, ngủ một giấc đến khi tiết học cuối cùng kết thúc.
Giản Du gõ gõ cái bàn, bất đắc dĩ: "Lau nước miếng chuẩn bị ăn cơm."
Lúc này Vân Sơ mới từ từ tỉnh lại, tư thế nằm trên bàn không nhúc nhích, chỉ ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt: "Tan học?"
Giản Du: "Tiết của chị là để cho em ngủ như vậy à?"
Vân Sơ chậm rãi chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm Giản Du một hồi, lại cười: "Vẫn là muốn ngủ chị hơn."
Giản Du: "......"
- ----------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Trên diễn đàn trường học cùng ngày: Shock! Có một nữ sinh ngủ trong lớp của cô Giản từ đầu tới cuối? Chẳng lẽ là tân hoan của cô Giản? Gia Giản Thừa Sơ BE?
Đêm đó nhìn thấy Vân Sơ đăng ảnh hai người chụp ảnh chung lên diễn đàn của trường: À, chính là Vân Sơ, vậy không có việc gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...