Tình Yêu Của Những Thiên Thần

“Tối 22h50’ tại nhà nó”
“Tiêu rồi thể nào ổng cũng không tha ình mà nói với dad và mom cho coi”Nó đi qua đi lại trong phòng lẩm bẩm một mình (t/g tự kỷ)
“Gan đấy chứ!mới có chút xíu tuổi đầu mà đã đi quán bar”Giọng anh từ ngoài cữa vọng vào
“Em đâu có lên sàn nhảy đâu,chỉ ngồi đó uống nước thôi mà”Nó vừa nói vừa nuốt nước bọt
“Uống nước hay uống rượu”Anh giọng lạnh lùng nói
“Rượu”Nó đáp giọng sợ hãi
“Từ nay về sau mà mày còn uống rượu hoặc zô mấy chỗ đó nữa thì đừng trách tao”Anh cảnh cáo nó
“Biết rồi!Nhưng zô đó uống rượu hay uống nước cũng có sao đâu dù sao em cũng đâu lên được sàn nhảy”Nó
“Kệ mày tao không quan tâm,nếu tao còn thấy này lản vảng ở mấy chỗ đó nữa thì đừng trách”Anh
“Dạ em biết rồi thưa anh trai”Nó nói giọng không cam tâm
“À cho hỏi cái này”Anh hỏi nó

“Hỏi gì”Nó
“Cái cô gái mà đi cùng em hôm nay đó cô ấy sống thế nào”Anh
“Cô gái nào!sao anh hỏi vậy”Nó chẵng hiểu anh nói đến ai cả
“Thì cô gái…mà em nói hiểu em nhất đó”Anh ngập ngừng nói(t/g Mới đây còn la mắng người ta sao giờ xưng “anh” và “em” tốt vậy)
“Rin hả?”Nó
“Ờ”Anh
“Thì cậu ấy sống bình thường thôi có gì lạ đâu”Nó
“Ý em là không có gì xảy ra với cô ấy”Anh
“Không…mà hình như có”Nó
“Có gì”Anh lập tức hỏi
“Lúc 7 tuổi cậu ấy rất lạnh lùng sau đó lên 14 tuổi thì vỏ bọc đó biến mất nhưng sau đó khoảng 1 năm thì vỏ bọc lạnh lùng đó lại xuất hiện trên khuôn mặt cậu ấy..đến giờ”Nó nói giọng buồn bã
“Sao cô ấy lại vậy”Anh
“Em không biết..cậu ấy không nói gì cã”Nó nhún vai đáp
“Vậy sao”Anh nói rồi định bước ra nhưng…
“Sao anh lại hỏi về chuyện của Rin”Nó nghi ngờ hỏi anh
“Thì…thấy thú vị thôi”Anh nói xong lập tức bước ra khỏi phòng nó không để nó kịp nói gì
“Gì vậy chứ?”Nó tự hỏi rồi leo lên giường ngủ luôn
///Tại nhà Rin///

“Sao mình lại gặp anh ấy trong tình huống này nhỉ”Rin ngồi trong phòng tự hỏi mình
“Tại sao mình lại không quên được anh ấy chứ”
“Tại sao mình luôn mong một ngày được gặp lại anh”
“Nhưng không muốn anh ấy nhìn mình bằng đôi mắt sắt lạnh đó”
“Tại sao mình luôn nhớ đến anh ấy chứ”
“Mình đúng là con ngốc bị người ta bỏ rơi mà còn mong nhớ”Rin tự hỏi mình xong thì những giọt nước pha lê đó rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng đó
///Tại trường Idol school///
“Cho t/g xen chút nha mình muốn giới thiệu về trường này một chút(hihi mình quên mất)
“Trường Idol là nơi dành cho học sinh xuất sắc gia cảnh tốt.Trường chia làm hai khu.Khu A dành cho học sinh xuất sắc học giỏi IQ phải 290//300 mới vào được.Khu B thì dành cho những học sinh khá,trường hợp đặc biệt có thễ nhận được học bỗng để vào.(t/g mình chỉ biết gt vậy thôi nếu các bạn muốn tìm thì lên google tra)
“NÈ! RIN”Nó.Nhỏ và Mon chạy theo kêu Rin
“Gì vậy”Rin lạnh lùng nói
“Sao tụi mình kêu hoài mà bạn không nghe”Nó thở hỗn hển nói
“Xin lỗi mình đang suy nghĩ một chuyện”Rin cười trừ nói(hiếm thấy nha)

“Chuyện gì vậy nói tụi mình nghe đi”Lúc này thì nhỏ và Mon cũng đi tới
“Không có gì đâu”Rin nhìn tụi nó nói
“Vậy sao hôm qua đến giờ cả cậu và ông anh mình đều lạ hết”Nó nói mà không để ý mình vừa phát ngôn ra từ gì
“ANH NÀO”đồng thanh tập 1
“Anh nào đâu”Nó chợt nhận ra mình đã phạm một sai lầm không hề nhẹ
“Rõ ràng hùi nãy cậu vừa mới kêu Rin và Ông anh nào đó khác mà”Mon lật lọi trí nhớ nói
“Không có chắc mấy cậu nghe lầm rồi”Nó xua tay nói
“Không lẽ vậy”Nhỏ
“RENG…RENG…RENG”Tiếng chuông zô lớp đã cứu nó thoát khỏi tay tụi bạn mình
“Ơn trời”Nó lau giọt mồ hôi trên trán mình nói


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận