*Quay lại time trong phòng cấp cứu*
- Viện trưởng tỉnh rồi, tỉnh rồi_1 y tá reo lên
- Tôi biết, 1 vết dao nhỏ ko giết được tôi_nó nói
- Viện trưởng ko sao là tốt rồi, mau ra ngoài thôi_vị bác sĩ nói
- Ko được, tôi có 1 việc muốn nhờ, cứ nói phẫu thuật đã thành công nhưng chưa chắc tỉnh sẽ tỉnh lại_nó nói làm các bác sĩ y tá ngạc nhiên
- Lý do có thể nói ko?_bác sĩ 2 hỏi
- Tôi muốn nghỉ ngơi, chỉ 1 tuần thôi_nó thở dài
- Thôi được, tôi sẽ nói giúp viện trưởng_vị bác sĩ nhìn nó cười hiền
- Cảm ơn bác Tĩnh (tên vị bác sĩ)_nó nói rồi nhắm mắt lại
*Quay lại thời điểm hiện tại*
Trong phòng bệnh VIP của bệnh viện
- Bao giờ Sara mới tỉnh lại đây?_San khóc
- Thần chết ko dám lôi Sara xuống đấy đâu, em đừng lo_Kan ôm San dỗ dành
- Win đâu rồi?_Chi ngó quanh phòng hỏi
- Ko biết, cả Leo cũng mất tích luôn rồi_Ken đáp lại
Trên sân thượng bệnh viện
- Sara, bà phải tỉnh dậy đấy_Win hét lớn rồi khóc
Leo đắt tay lên vai Win làm nàng giật mình nhưng chỉ 1s sau nàng ôm trần lấy Leo
- Sara, Sara...hức...sẽ ko sao....phải ko?_Win khóc lớn
- Ừ, chắc chắn sẽ ko sao_Leo nói rồi hôn những giọt nước mắt của Win_hãy để Leo bảo vệ Win mãi mãi được ko? Leo ko muốn Win buồn, ko muốn Win khóc. Win buồn Leo cũng buồn, Win khóc Leo rất đau. Win có thể để Leo mãi mãi bảo vệ Win được ko?
Win ngẩng đầu nhìn Leo, lau những giọt nước mắt còn lăn dài trên má, và... hôn lên môi Leo. Leo ngạc nhiên trong chốc lát và cũng chìm đắm trong nụ hôn đó. Một lúc sau mới chịu dời
- Vậy là Win chấp nhận_Leo cười tươi như hoa
Win đỏ mặt gật đầu trông rất đáng yêu. Và người nhìn thấy tất cả mọi điều chính là M.Anh, M.Anh nhìn 2 người bạn đã khóc, khóc vì đau khổ, trước khi đi chỉ để lại 1 câu trong gió
- Chúc cậu hạnh phúc, mối tình đầu của tôi. Cậu và Win rất xứng đôi, 2 người thật sự rất đẹp đôi. Hạnh phúc nhé!
Nói xong M.Anh trở về phòng bệnh của nó
- 2 người đó đâu?_Nana nhìn thấy M.Anh vừa vào thì hỏi
- Win khóc, Leo dỗ, trên sân thượng_M.Anh ngồi xuống sôfa
- M.Anh ra ngoài với tao 1 lát_Chi gọi.
M.Anh mệt mỏi đứng dậy đi theo ra ngoài ghế đá sân bệnh viện
- Có việc gì mày nói đi_M.Anh ngồi xuống
- Chúng ta ko cùng 1 đẳng cấp với họ, được làm bạn với họ đã là 1 điều may mắn rồi, nhất là chúng ta càng ko có tư cách được thích họ_Chi cười buồn
- Ừ, tao biết, chúng ta sinh ra đã là con nhà nghèo, sẽ nhiều người nói chúng ta ăn bám, lợi dụng họ, tao và mày phải thấy may mắn khi có những người bạn như họ_M.Anh cười gượng
- Các bà nói thế sai rồi, dù chúng tôi là con nhà giàu nhưng chúng ta cùng là con người, ko có gì là ko thể_Nana từ đâu xuất hiện làm Chi vs M.Anh giật mình
- Ừ, tôi xin lỗi, mãi là bạn nhé!_Chi cười.
Trong 1 tuần đó, ai cũng ko về nhà, 24/24h ở bệnh viện.
Nó dần dần mở mắt, lại là hắn cầm tay nó gục đầu bên cạnh giường. Tất cả đang ngủ trên sôfa, nó bước xuống giường, lấy chăn trong tủ đắp chn từng người. Mới có 2h sáng, mọi người chắc hẳn mệt mỏi lắm. Nó ngồi xuống giường bệnh, với tay lấy laptop giải quyết công việc của công ty trong 1 tuần nó 'nghỉ ngơi'. 5h sáng cũng xong mọi việc, nó lấy điện thoại chơi pou, cắm đầu vào chơi đến 7h sáng thì mọi người cũng tỉnh. Thức giấc đầu tiên là Chi
- Chào buổi sáng Sara_Chi dụi dụi mắt, ngáp ngắn ngáp dài.
Nó ko nói gì, chỉ vẫy vẫy nhưng vẫn cắm đầu vào điện thoại
Sau 3' tỉnh táo, Chi hét toáng lên
- AAA, mày tỉnh rồi à?
Nghe giọng hét thánh thót của Chi nên ai cũng tỉnh dậy.
Hắn vừa nhìn thấy nó đã ôm trầm lấy nó
- May quá, em tỉnh rồi
Các anh chị nhà ta lặng lẽ bỏ đi để ko gian riêng tư cho đôi bạn trẻ tâm sự.
- Anh mong em chết lắm à?_nó lườm hắn
Hắn ko nói gì chỉ ôm nó thật chặt rồi đặt môi mình lên môi nó. Chứa đựng tất cả sự nhớ nhung mà hắn giành cho nó.
- Nếu em dám chết, anh sẽ lôi em lên làm vợ anh bằng được_hắn nói
- Xí, ai thèm làm vợ anh_nó bĩu môi
- Em đeo nhẫn cầu hôn của anh rồi mà_hắn ngây thơ
- Em ko biết, em bất tỉnh em ko biết_nó kêu lên
Thực ra là nó biết chứ, biết rất rõ cơ, và trong tận sâu tâm hồn, nó đồng ý.
Vài ngày sau nó được xuất viện, nhưng vì việc công ty nó lại fải ra đi. Trước khi đi, nó nói với hắn
- Nếu anh ko đợi được em, em ko trách. Nếu anh đợi được, em sẽ trở về làm vợ anh_nó hôn hắn rồi lên máy bay.
Chờ đợi, hắn sẽ chờ, dù chờ đến già hắn cũng chờ nó, chờ 1 ngày nó chịu về làm vợ hắn dù rất rất lâu đi nữa.
_._._
End chap 13
Ngày mai sẽ có chap cuối nhé! Ủng hộ mình hen, mong cho tg ít ý kiến nha
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...