Đã là ngày thứ 3 ko tìm được nó, tất cả đang tập trung ở phòng khách sau 1 ngày mệt mỏi
- Huhu...chị ấy...hix...đi đâu...được chứ_Nana lại khóc nấc lên
- Ko sao đâu, Sara sẽ ổn mà_Ken ôm Nana. Anh đang phân vân ko biết nên nói ra chỗ ở của nó ko.
- Đừng lo Nana, con bé ko sao đâu_Kan an ủi
- Nhưng chị ấy đang bị thương mà_Nana khóc lớn hơn
- Đừng khóc nữa Nana, à, gọi papa đi, chắc sẽ có tin tức đấy_Leo an ủi
- Đúng rồi, papa, anh gọi papa ngay đi_Nana lay lay tay Leo
- Đây, đây, bình tĩnh cô nương_Leo rút điện thoại.
Sau hồi chuông cuối cùng ông Bảo cũng nhấc máy
- Hôm nay mặt trời mọc hướng tây hay sao mà con trai tôi gọi tôi thế?
- Papa cứ đùa, mặt trời vẫn mọc hướng đông, nhớ nên gọi papa thôi mà.
- Thôi đi anh, có việc gì thì nói thẳng, anh gọi tôi chắc cũng chẳng có gì tử tế
- Papa lại nghĩ xấu con rồi, mà Sara gọi papa ko?
- Ơ hay, con ở cạnh con bé mà hỏi papa, mà cũng lâu rồi con bé chưa gọi, cho papa gặp con bé đi
- À...Sara đi vắng rồi ạ, con nhớ papa nên gọi thôi, papa nghỉ ngơi đi nhá, bye bye papa.
Leo nói 1 hồi rồi cúp máy, thở dài nhìn tất cả rồi lắc đầu.
Hiện tại bên Nhật
- Bọn nó lo cho con lắm_ông Bảo gọi cho nó
- Con biết, vài ngày nữa con sang Nhật giải quyết ít công việc_nó thở dài
- Nhưng lí do gì để con bỏ đi?
-...
- Con ko nói cũng được, giữ gìn sức khỏe nhé
- Vâng, con chào cha_nó cúp máy
"Xin lỗi con Leo, nếu gọi sớm hơn 2 ngày thì ta sẽ giúp nhưng muộn rồi"_ông Bảo dựa lưng vào ghế.
Về phần nó, nó cúp máy rồi thở dài, thực sự lí do nó muốn ra đi là gì? Chỉ là nó muốn đi thật xa, ko muốn quay lại. Nhưng tại sao đi rồi nó lại buồn thế? Nó nhớ tất cả mọi người, đặc biệt là nhớ hắn, nhớ lúc hắn buồn, nhớ lúc hắn vui, nhớ lúc hắn trẻ con, nhớ lúc hắn ngủ ngay cạnh giường nó. Lắc đầu cho quên đi, chẳng lẽ nó thích hắn, ko thể, chỉ là quan tâm hắn thôi, nó lắc đầu để quên, quên hắn nhưng hình ảnh của hắn lại hiện về. Nhắm mắt bình tĩnh, nó lại bắt đầu công việc.
Còn phía mấy anh chị kia cũng chẳng khá hơn là mấy. Nana và San cứ khóc, Kan và Ken cứ dỗ, Win ko nói gì chỉ lẳng lặng ra sau vườn có chiếc xích đu, từng giọt nước mắt lại lăn trên khuôn mặt. Leo đi theo rồi ôm lấy Win
- Đừng tỏ ra mạnh mẽ như Sara, hãy khóc những lúc em buồn, anh sẽ luôn bên em.
Win nghe xong thì ôm trầm lấy Leo, khóc lớn hơn, Leo ko nói gì chỉ ôm Win.
Còn riêng nhân vật chính của chúng ta thì ngồi trong phòng nó, cầm bức hình mà hắn chụp lén nó từ rất lâu rồi, hắn nhìn bức hình nở nụ cười chua xót
- Sao em là khổ tôi vậy, em đến đây để tôi trao trái tim cho em và rồi em lại bỏ đi, em có biết trái tim tôi vì em mà vỡ thành trăm mảnh rồi, đúng, tôi thích em, à ko, tôi yêu em từ rất lâu rồi, nhưng tại sao, tôi còn chưa nói rõ tình cảm của tôi mà em đã bỏ đi? Em ác lắm, em đang giết tôi rồi, muốn tôi chết vì nhớ em sao? Xin em, quay về đi_hắn cầm bức hình của nó mà từng giọt lệ cũng lăn dài trên khuôn mặt hoàn mỹ. Lần đầu tiên hắn khóc vì 1 đứa con gái, lần đầu tiên hắn yêu 1 đứa con gái thật lòng và lần đầu tiên hắn đau vì yêu 1 đứa con gái.
Bây giờ tại căn nhà chỉ có những giọt nước mắt, những niềm nhung nhớ của mọi người vì nó.
12 chị giúp việc và 3R sau khi nó đi cũng ra đi mà ko ai biết. Thực ra 3R phải về Nhật, 12 thì mỗi người 1 đất nước để quản lí các công ti con của Diamond.
Cũng hơn 1 tháng trôi qua, nó đi cũng 1 tháng rồi, những giọt nước mắt cũng đã cạn, tất cả vẫn sống với nhau trong căn nhà đó. Và tất cả cũng trở lại trường học, hắn trước là 1 tay sát gái chuyên nghiệp nhưng bây giờ hoàn toàn trở nên lạnh (nhưng ko bằng được nó), hắn trở thành 1 cái tên đáng sợ trong thế giới ngầm. Cũng như Snow 1 thời, cái tên Evil đã và đang là cái tên khiến người ta khiếp sợ, có thể nói, đứng đầu cái thế giới về đêm thì chỉ có Evil. Từ đua xe đến thu nạp bang phái, Vam vẫn luôn đứng đầu theo lệnh của Snow quá cố. Số mệnh của mỗi người sẽ ra sao? Tình yêu sẽ chiến thắng tất cả? Chờ phần sau để biết đáp án nhé!
_._._
P/s: tớ là tớ vẫn đang thuộc thế giới F.A nên mọi người đừng mong chờ quá nhiều về tình yêu. Tớ chỉ là do đọc truyện với cảm nhận của tớ về tình yêu nên chỉ được thế. Có gì đừng ném đá, ném gạch thì tớ nhận, lấy gạch về xây nhà cho chắc chắn. Iu mọi người nhiều nhiều nhiều. Ủng hộ tớ nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...