Tình Yêu Của Chúng Ta

Hôn lễ diễn ra ở sảnh tiệc thuộc tầng hai của biệt thự Lưu Thủy, Liễu Lệ Hàn ngồi một mình ở trong góc, một tay cầm ly rượu, ánh mắt lộ ra vẻ mỉa mai nhìn về phía chàng trai ở bên cạnh cô dâu.
 
Ngụy Phong mặc một bộ âu phục màu trắng vừa khít người, ánh đèn rực rỡ của bữa tiệc khiến anh dường như phát sáng, khuôn mặt tuấn tú, phong thái ung dung.
 
Rõ ràng là kẻ đứng ở tầng chót của xã hội, vốn còn chẳng bằng con giun, con dế, vậy mà lại có thể hoàn toàn hòa nhập vào xã hội thượng lưu mà Liễu Lệ Hàn khát vọng nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thực lực của anh mang tới cho anh cảm giác vượt trội không ai sánh kịp và một tương lai rực rỡ trải đầy hoa hồng.
 
Mà đáng buồn thay, Liễu Lệ Hàn nỗ lực miệt mài bao nhiêu năm như thế, dè dặt lấy lòng Lộ Bái như vậy mà lại chẳng bằng sự cố gắng của Ngụy Phong trong một năm rưỡi ngắn ngủi.
 
Lộ Bái không chỉ khen thưởng anh và đề bạt anh mà còn gả cô con gái Lộ An Thuần của mình cho anh!
 
Liễu Lệ Hàn nhìn đôi vợ chồng mới cưới đang mời rượu trong sảnh tiệc, một người tuấn tú phong độ, một người xinh đẹp dịu dàng, rõ ràng họ xứng đôi vừa lứa như thế nhưng anh ta lại khó chịu tới mức nghiến răng nghiến lợi.
 
Tại sao chứ, tại sao mà anh chỉ cần vừa trở lại đã cướp đi mất tất cả mọi thứ mà anh ta cực khổ giành lấy suốt nhiều năm như vậy.
 
Điều này quá đỗi bất công.
 
Liễu Lệ Hàn không nhìn hai người họ nữa mà nhìn lên màn hình điện thoại, đây là bản báo cáo giám định huyết thống dưới định dạng pdf do cơ quan giám định gửi đến, xác nhận rằng em trai Ngụy Nhiên của Ngụy Phong và Lộ An Thuần là hai chị em ruột cùng mẹ khác ba.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Việc Ngụy Phong tới tập đoàn Lộ thị mới chỉ một thời gian ngắn đã thăng chức vùn vụt khiến Liễu Lệ Hàn kiêng dè, bắt đầu điều tra anh từ khi đó. Và mãi cho tới gần đây, trong lúc anh ta theo dõi Lộ An Thuần thì phát hiện ra cô thường xuyên tới trường Trung học phổ thông số 1 Nam Gia để gặp em trai của Ngụy Phong.
 
Đủ kiểu tình huống tiếp xúc của hai người họ vào năm đó hiện ra trong đầu Liễu Lệ Hàn, vả lại khuôn mặt Lộ An Thuần và Ngụy Nhiên có nhiều nét giống nhau cũng khiến anh ta nảy ra nhiều suy đoán trong lòng.
 
Vì thế anh ta đã mua chuộc một người bạn cùng lớp của Ngụy Nhiên là Từ Thanh Thanh và thuận lợi lấy được sợi tóc có chân của Ngụy Nhiên và đưa đi xét nghiệm giám định DNA với Lộ An Thuần, từ đó xác định hai người là chị em ruột.
 
Chuyện này sẽ trở nên hay ho lắm đây.
 
Trên môi Liễu Lệ Hàn hiện ra một nụ cười nham hiểm.
 
Rõ ràng Lộ Bái chỉ có một cô con gái duy nhất là Lộ An Thuần nhưng anh ta từng nghe Liễu Như Yên nói rằng mẹ cô cũng không phải hạng người an phận thủ thường gì cho cam, từng bỏ trốn với tài xế rồi bị Lộ Bái tìm thấy rồi đưa về.
 
Cho nên thật ra mẹ cô còn có một đứa con riêng.
 
Thảo nào, thảo nào năm đó Lộ An Thuần lại quen Ngụy Phong, một cô công chúa như cô mà lại thường xuyên tiếp xúc với kẻ xuất thân thấp hèn như Ngụy Phong thì chỉ có thể có một nguyên nhân duy nhất.
 
Đứa bé mà gia đình Ngụy Phong nhận nuôi là em trai ruột của Lộ An Thuần.
 
Liễu Lệ Hàn nhìn cậu nhóc Ngụy Nhiên tới tham gia hôn lễ từ phía xa. Cậu học sinh cao gầy, mặc bộ âu phục mà Ngụy Phong chuẩn bị cho mình, đứng một mình trước bàn đồ ăn tự phục vụ ăn đồ ngọt, trông chẳng hề khiến người khác chú ý đến sự hiện diện của bản thân cậu chút nào.
 
Thật sự là... Càng nhìn lại càng thấy giống.
 
Sự nghiệp của Ngụy Phong ở tập đoàn Lộ thị rất thuận lợi, có lẽ là chính anh cũng hơi tự tin một cách thái quá nên còn dám đưa nó tới tham gia tiệc cưới, chẳng lẽ không sợ Lộ Bái sinh nghi sao?
 
Liễu Lệ Hàn đang do dự, cân nhắc xem có nên nặc danh gửi báo cáo giám định huyết thống này cho Lộ Bái hay không thì lập tức phát hiện ra một chuyện còn quan trọng hơn...
 
Liễu Như Yên không có mặt ở đây!
 
Vừa rồi trong đầu anh ta chỉ lo nghĩ đến chuyện báo cáo giám định DNA mà quên mất Liễu Như Yên.
 
Từ hôm cô ấy tiết lộ cho anh ta nghe về mong muốn rời đi thì Liễu Lệ Hàn đã bắt đầu canh chừng cẩn thận, gần như ngày nào cũng tới thăm biệt thự Giang Đinh để đề phòng chuyện Liễu Như Yên thật sự bỏ đi.
 
Nếu như cô ấy rời khỏi Lộ Bái thì e rằng hoàn cảnh của anh ta ở tập đoàn Lộ thị sẽ càng chật vật, khó khăn hơn, vốn dĩ đã có rất nhiều người xem thường anh ta, mà Liễu Như Yên lại chính là chỗ dựa duy nhất của anh ta.
 
Và rõ ràng là Lộ Bái cũng vì nể mặt cô ấy nên mới cho anh ta một thân phận và địa vị trong tập đoàn.

 
Liễu Lệ Hàn không thể để tương lai của mình bị hủy hoại trong chốc lát.
 
Anh ta tìm một vòng xung quanh biệt thự Lưu Thủy nhưng không hề thấy bóng dáng Liễu Như Yên đâu, móc điện thoại ra gọi điện thoại cho cô ấy...
 
"Chị đang ở đâu?"
 
Ở đầu kia điện thoại, Liễu Như Yên ngập ngừng: "Lộ An Thuần không cho chị tới tham gia tiệc cưới, cho nên... Chị đang ở nhà."
 
"Cậu ta không cho chị tới á? Tại sao chứ?"
 
"Bởi vì rất nhiều khách mời là bạn bè của mẹ con bé, con bé không hy vọng người có thân phận như chị tới tham gia tiệc cưới của mình."
 
"Chị nói linh ta linh tinh!" Liễu Lệ Hàn cũng không tin lời giải thích của Liễu Như Yên: "Ai mà không biết là ở trong cái nhà này, chị với Lộ An Thuần thân thiết với nhau nhất chứ, sao cậu ta có thể không đồng ý cho chị tới tham gia hôn lễ được?"
 
"Chị với con bé có thân nhau cỡ nào thì chị cũng không thể thay thế được mẹ con bé."
 
Bên kia điện thoại đột nhiên vang lên tiếng loa phát thanh báo chuyến bay bị hoãn lại, Liễu Lệ Hàn sa sầm mặt mày, biết là bản thân mình đã đoán đúng: "Chị muốn bỏ đi sao?"
 
Liễu Như Yên cắn chặt răng, nói khẽ: "Lệ Hàn, chị đã giúp em bao nhiêu năm thế rồi, bây giờ chị muốn sống một cuộc sống tự do."
 
"Tự do?" Liễu Lệ Hàn cười gằn: "Không có tiền thì lấy đâu ra tự do. Chị, chị vơ vét đủ rồi thì muốn đi, thế còn em thì sao? Chị đi rồi Lộ Bái chắc chắn sẽ giận cá chém thớt lên đầu em, sự nghiệp của em, tương lai của em đều sẽ mất sạch, sao chị có thể ích kỷ thế chứ!"
 
"Tương lai của em, sự nghiệp của em... Em có biết những thứ này là dùng cái gì để đổi về không? Là chị ngày ngày nơm nớp lo sợ bên cạnh ông ta, không biết sẽ lỡ miệng nói câu nào đó chọc giận ông ta để rồi bị ăn đánh, bị ăn đập, là dùng cuộc sống khốn khổ như dưới địa ngục suốt bao nhiêu năm nay của chị để đổi lấy tương lai của em đấy, thế mà em lại nói chị ích kỷ? Liễu Lệ Hàn, làm người thì phải có lương tâm."
 
Liễu Lệ Hàn không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, anh ta lập tức đứng dậy, cúp điện thoại, đi thẳng tới cạnh Lộ Bái đang ở ngay giữa đại sảnh.
 
Ông ta đang cầm ly rượu trò chuyện với mấy ông chủ doanh nghiệp khác, Liễu Lệ Hàn ghé sát bên tai ông ta thì thầm mấy câu, Lộ Bái lập tức thay đổi sắc mặt, không đợi người ta kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì ông ta đã vừa gọi điện thoại vừa sải bước đi ra khỏi đại sảnh biệt thự Lưu Thủy.
 
Lộ An Thuần thấy ông ta đã rời đi thì thầm cảm thấy căng thẳng trong lòng.
 
Tuy nhiên cô cũng thở phào nhẹ nhõm, ông ta không để ý tới Ngụy Nhiên, đây là chuyện không thể tốt hơn.
 
Trước hôn lễ Lộ An Thuần đã dặn đi dặn lại, bảo cậu không được tới tham dự hôn lễ.
 
Nhưng Ngụy Phong... Lại vẫn đưa cậu đến.
 
Thậm chí hai người còn nói chuyện với nhau ngay trước mặt Lộ Bái khiến Lộ An Thuần thấy mà hết cả hồn.
 
Lộ An Thuần gặp được Ngụy Phong ở trong vườn hoa.
 
Anh mặc bộ âu phục màu trắng, những đóa tường vi trắng trong vườn hoa dường như càng tôn thêm vẻ đẹp trai của anh, anh nói cười với mấy người xung quanh, vẻ quý phái và tao nhã như thể anh vốn dĩ có dáng vẻ như thế.
 
Anh luôn biết làm cách nào để có thể hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh.
 
Lộ An Thuần cố nén cơn giận trong lòng, đi tới trước mặt Ngụy Phong, thì thầm: "Anh qua đây với em, em có chuyện muốn hỏi anh."
 
Ngụy Phong biết cô không muốn khiến anh mất mặt trước mặt người khác, tất cả mọi người đều cho rằng cô chủ nhà họ Lộ này dịu dàng hiền thục, chỉ có Ngụy Phong mới biết dáng vẻ thực sự của cô.
 
Rất là nóng tính.
 
Cô và anh cùng nhau đi tới con đường mòn trong rừng trúc, Ngụy Phong thuận tay đưa ra trước mặt cô bông tường vi trắng mà anh vừa hái: "Bà xã, em có thích không, anh dùng tường vi làm loài hoa chủ đạo trong hôn lễ của chúng ta..."
 
Lộ An Thuần đẩy bông tường vi trắng ra, níu lấy cổ áo Ngụy Phong: "Rốt cuộc anh đang nghĩ cái gì vậy?"
 
"Em đang nói chuyện sắp xếp cho Liễu Như Yên rời đi vào hôm nay sao?"

 
"Em đang nói chuyện anh đưa Ngụy Nhiên tới đây!"
 
"Hình như ba em đuổi theo rồi, em không sợ chị Liễu của em không chạy thoát sao?"
 
Lộ An Thuần nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ung dung nhàn nhã của anh, cô biết anh vẫn luôn làm việc thận trọng và suy xét chu toàn, chuyện anh làm ắt hẳn là có nguyên do.
 
"Ngụy Phong, anh biết rõ em để bụng nhất là cái gì mà, anh không bàn bạc với em một tiếng đã đưa em ấy tới tham gia tiệc cưới, anh không cảm thấy có vấn đề gì sao? Anh khiến Lộ Bái nghi ngờ thì làm sao bây giờ?"
 
Lúc này đây, ngay cả gò má trắng nõn trên khuôn mặt được trang điểm tỉ mỉ của Lộ An Thuần cũng không tránh khỏi đỏ ửng lên vì tức giận: "Anh có kế hoạch gì thì cũng phải nói trước với em chứ!"
 
Ngụy Phong bình tĩnh đáp: "Ngụy Nhiên là em trai anh, nếu nó không xuất hiện trong hôn lễ thì mới càng khiến Lộ Bái nghi ngờ."
 
"Anh không nên để Lộ Bái nhìn thấy em ấy."
 
"Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nếu chúng ta cứ che giấu, đề phòng hai người họ chạm mặt nhau thì với tính cách đa nghi của Lộ Bái, ông ta sẽ nhận ra điểm bất thường."
 
Mặc dù anh nói có lý nhưng Lộ An Thuần vẫn rất tức giận.
 
Giận tới nỗi muốn đánh anh nhưng lại không tiện ra tay.
 
Ngụy Phong nắm lấy cổ tay mảnh mai của cô, nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc mai của cô, giọng anh dịu dàng và nhỏ nhẹ: "Muốn xử lý anh thì sau này còn nhiều thời gian lắm, bây giờ em có muốn suy xét đến chuyện chị Liễu của em không?"
 
"Có gì mà phải cân nhắc chứ?" Lộ An Thuần trợn mắt, lườm anh: "Không phải anh đã sắp xếp xong xuôi cả rồi sao, dù hôm nay chị ấy có đi được hay không thì chẳng phải đều nằm trong kế hoạch của anh rồi sao? Ngụy Phong, ngay từ ban đầu anh đã chẳng có ý định giúp chị ấy rời đi mà thật ra anh có kế hoạch khác, sự bỏ trốn của chị ấy chỉ nằm trong một phần của kế hoạch của anh mà thôi."
 
Ngụy Phong ngạc nhiên nhìn cô, mỉm cười: "Em biết hết rồi."
 
"Em không biết kế hoạch của anh nhưng em hiểu rõ tính cách và tác phong làm việc của anh." Lộ An Thuần bình tĩnh nhìn anh: "Ngụy Phong, dù anh muốn làm cái gì thì mong anh hãy nói cho em biết, anh cứ làm như vậy, trong lòng em cảm thấy lo lắng."
 
"Được rồi, hôm nay em chỉ cần làm cô dâu của anh là đủ rồi."
 
Anh ôm lấy cô rồi cúi người xuống muốn hôn cô, Lộ An Thuần nhìn ra được anh sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì nên bực tức đẩy anh ra rồi xoay người đi, sải bước đi vào đại sảnh tìm Ngụy Nhiên.
 
"Chị! Hôm nay chị đẹp quá."
 
"Em còn chuẩn bị quà cưới cho chị đấy, đang định để buổi tối chị ở một mình thì đưa cho chị..."
 
Cậu còn chưa nói hết lời thì Lộ An Thuần đã nắm tay cậu, vội vàng dẫn cậu ra khỏi biệt thự Lưu Thủy, đi tới bãi đậu xe.
 
"Rời khỏi đây đi."
 
"Sao ạ?!" Ngụy Nhiên ngạc nhiên hỏi: "Hôn lễ kết thúc rồi ạ? Buổi chiều không có kế hoạch gì nữa ạ? Sao lại phải đi ạ?"
 
"Hôn lễ kết thúc rồi."
 
"Nhưng mà... Ở đây còn rất nhiều người mà."
 
Lộ An Thuần đưa cậu tới bãi đậu xe, ở đây đang đậu từng hàng siêu xe sang trọng có trị giá bạc tỷ hệt như buổi triển lãm xe ô tô cao cấp, tất cả những người có máu mặt trong giới kinh doanh của thành phố đều tới tham dự.
 
"Ngụy Nhiên, em nghe lời chị, sau này dù trong trường hợp nào, chỉ cần ba chị có tham dự thì em phải cố gắng tránh đi." Cô vuốt ve mấy sợi tóc ngắn lởm chởm trên đầu cậu: "Không được để ông ta biết tới sự tồn tại của em."
 
"Nhưng mà anh trai em bảo là em không nên tìm cách tránh né, như thế sẽ chỉ khiến người khác nghi ngờ thôi." Ngụy Nhiên nhíu chặt mày, nhìn Lộ An Thuần bằng vẻ khó hiểu: "Hơn nữa hôm nay là hôn lễ của anh chị! Một ngày quan trọng thế này thì đương nhiên là em phải tới rồi!"
 
"Em không nên nghe lời anh trai em."

 
Cậu thiếu niên cúi đầu, lẩm bẩm phản đối: "Rõ ràng chính chị bảo em nghe lời anh trai em, bây giờ lại bảo đừng nghe."
 
"Chị không biết anh trai em muốn làm gì nhưng chắc chắn là rất nguy hiểm, chị phải bảo vệ em."
 
"Anh trai em cũng sẽ bảo vệ em, anh ấy sẽ không khiến em gặp nguy hiểm."
 
Đương nhiên Lộ An Thuần cũng biết rõ điều này, thế nhưng mấy hôm nay trong lòng cô luôn thấp thỏm bất an, cảm giác như thể sắp có chuyện xảy ra.
 
Ngụy Nhiên nhìn ra được sự lo lắng của Lộ An Thuần, cậu níu lấy váy cô: "Chị đừng giận anh trai em được không ạ, mấy năm nay anh ấy bỗng trở nên vô cùng cố chấp, không thích nghe lời mà người khác nói."
 
"Sao chị lại giận anh ấy được chứ?" Lộ An Thuần an ủi cậu bé: "Sẽ không bao giờ có chuyện như thế xảy ra đâu."
 
Đúng lúc này, chiếc xe Toyota Alphard màu đen do Kiều Chính lái dừng lại ở trước mặt hai người: "Cô Lộ, để cậu bé lên xe đi, chú đưa về cho."
 
"Chú Kiều!" Lộ An Thuần vô cùng ngạc nhiên, cô không ngờ rằng Kiều Chính vẫn còn đang ở đây, cô cho rằng ông ấy đã đưa Lộ Bái đi sân bay: "Chú không đi cùng ba cháu ạ?"
 
Kiều Chính lắc đầu: "Ba cháu tự mình lái xe tới sân bay, ông ấy đi một mình."
 
"Nhưng mà..." Lộ An Thuần nghi hoặc hỏi: "Sao ông ta lại đi một mình được?"
 
"Có lẽ là bởi vì..." Kiều Chính lắc điện thoại trong tay: "Chú bị lỡ điện thoại của ông ấy."
 
Trên màn hình điện thoại của Kiều Chính hiện hơn mười cuộc gọi nhỡ đến từ Lộ Bái nhưng toàn bộ đều hiển thị không có ai nghe máy.
 
Lộ An Thuần lại càng không rõ, Kiều Chính đã làm tài xế cho ba cô nhiều năm như thế, chưa bao giờ lỡ chuyến nào mà lại cứ đúng lần này...
 
Cô kéo Ngụy Nhiên ra phía sau mình theo bản năng, muốn che chở cho cậu.
 
Ánh mắt Kiều Chính nhìn thẳng vào cậu thiếu niên phía sau lưng cô, ánh mắt sâu thẳm và có phần phức tạp: "Cháu chính là em trai của Ngụy Phong à?"
 
"Vâng, chào chú ạ, cháu tên là Ngụy Nhiên."
 
"Ngụy Nhiên!" Lộ An Thuần lập tức ngắt ngang lời cậu: "Đừng có lên tiếng."
 
Ngụy Nhiên hoảng hốt, cậu chưa bao giờ thấy chị dữ dằn với mình như thế, vì vậy cậu đột nhiên thấy lo sợ, vội vàng ngậm miệng, cúi đầu xuống.
 
Kiều Chính thấy rõ chuyện Lộ An Thuần đề phòng ông ấy, đương nhiên không phải đề phòng ông ấy mà là đề phòng việc ông ấy làm việc hết lòng cho Lộ Bái.
 
"An An, cháu có biết tại sao chú lại xuất hiện ở đây không?"
 
"Bởi vì chú đã lỡ cuộc gọi của ba cháu."
 
"Bởi vì đây là ý của cậu Ngụy, cậu ta bảo chú tới đón Ngụy Nhiên."
 
Lộ An Thuần nhìn ông ấy bằng vẻ mặt ngạc nhiên, hoàn toàn không dám tin bởi lẽ Kiều Chính đã lái xe cho Lộ Bái đã nhiều năm mà lại đột nhiên trở mặt, nghe lệnh của Ngụy Phong.
 
Cô sẽ không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai ở bên cạnh Lộ Bái, cho nên cô vẫn từ chối: "Chú Kiều, không cần làm phiền chú đâu ạ, cháu sẽ gọi xe khác đưa em ấy về."
 
Kiều Chính cũng không ép cô, ánh mắt đen nhánh vẫn nhìn chằm chằm Ngụy Nhiên: "Cháu bé, năm nay cháu... Mấy tuổi rồi?"
 
"Cháu mười..."
 
Ngụy Nhiên không nói hết câu vì Lộ An Thuần bấu vào lòng bàn tay cậu khiến cậu vội vàng im bặt, không chịu nói thêm bất cứ câu nào.
 
"Chú Kiều, chú cảm thấy hứng thú với em trai của chồng cháu lắm ạ?"
 
Kiều Chính khẽ cười, trả lời một cách bất đắc dĩ: "Nếu con trai chú còn sống thì chắc cũng lớn tầm cậu bé này, cho nên chú thấy cậu bé... Khó tránh khỏi hơi đau lòng."
 
Lộ An Thuần không biết là Kiều Chính từng có con, năm thứ hai sau khi mẹ cô mất thì ông ấy bắt đầu trở thành tài xế của Lộ Bái.
 
Từ thủ đô Bắc Kinh tới thành phố C, bao năm trôi qua, ông ấy vẫn luôn không kết hôn, một lòng trung thành làm việc cho Lộ Bái, gần như chỉ cần gọi thì ắt sẽ thưa.
 
Lộ An Thuần không tài nào tin tưởng được ông ấy.
 

"Chú Kiều, chú có con ạ?"
 
"Chú đã từng này tuổi rồi, sao lại không có con chứ, chẳng qua là thằng bé đã..." Kiều Chính nở nụ cười cay đắng: "Thôi không nói chuyện này nữa, An An, nếu cháu không tin chú thì chú cũng không nói nữa, chú gọi một cái xe khác đưa cậu bé về."
 
"Không cần phiền chú Kiều đâu ạ." Lộ An Thuần cẩn thận nói: "Cháu đã gọi xe trên mạng rồi ạ."
 
...
 
Tối hôm đó có tin là Lộ Bái bị cảnh sát tạm giữ do lái xe vượt tốc độ sau khi sử dụng chất kích thích và cố ý gây thương tích.
 
Lúc Lộ An Thuần nghe được tin này thì ngạc nhiên tới nỗi nói không nên lời.
 
Lái xe sau khi sử dụng chất kích thích.
 
Đúng là trong hôn lễ hôm nay Lộ Bái đã uống rượu rồi vội vàng rời đi, hẳn là nhận được tin hôm nay Liễu Như Yên lén lút ra nước ngoài nên chạy tới sân bay để chặn lại.
 
Nhưng vì sao ông ta lại lái xe sau khi đã có chất cồn trong cơ thể được chứ?!
 
Lộ An Thuần đột nhiên nghĩ tới Kiều Chính.
 
Đúng vậy, Kiều Chính không nghe điện thoại của Lộ Bái, theo như những gì Lộ An Thuần hiểu về Lộ Bái thì lúc tức giận ông ta làm việc rất bốc đồng, có lẽ vì không liên hệ được Kiều Chính mà lại không kiên nhẫn tìm tài xế khác nên đã tự mình lái xe đi sân bay trong lúc tức giận.
 
Mà trên mạng đã có nhiều video liên quan tới việc Lộ Bái bạo lực khiến độ hot của việc Lộ Bái lái xe sau khi sử dụng chất kích thích và cố ý gây thương tích bị đẩy lên cao, việc này nhanh chóng lên men và leo top tìm kiếm.
 
Theo hình ảnh video ghi lại, giữa sân bay tấp nập người qua kẻ lại, Lộ Bái tức giận quăng cho Liễu Như Yên mấy cái bạt tai hệt như một ông chồng vũ phu. Mà ở trong video, Liễu Như Yên cũng không hề ngoan ngoãn vâng lời như lúc ở nhà, cô ấy phản kháng lại ông ta, dùng balo trên người đánh lại ông ta, lại còn gào to mắng ông ta là đồ biến thái, đáng đời cả đời không có ai yêu.
 
Lộ An Thuần xem tới đây cũng biết là Liễu Như Yên đang cố ý chọc giận Lộ Bái!
 
Tiếp đó chính là cảnh người đàn ông đè cô gái xuống đất và đánh đập dã man, kèm với đó là lời lên án của người xung quanh và tiếng gào thét của cô gái, chỉ chốc lát sau cảnh sát ở sân bay đã chạy tới khống chế Lộ Bái và còng tay ông ta ra sau lưng, đưa người tới đồn công an.
 
Đồn công an tiến hành đo nồng độ cồn của Lộ Bái, xác định ông ta lái xe sau khi sử dụng chất kích thích, lại thêm việc ông ta cố ý gây thương tích đối với người khác, do đó ông ta bị tạm thời giam giữ ở đồn công an theo thủ tục hành chính.
 
Ở bên ngoài Lộ Bái là một người có tiếng tăm, dù sao ông ta cũng đã đứng vị trí đầu tiên trong danh sách những nhân vật giàu có suốt nhiều năm, hơn nữa còn được biết đến là một doanh nhân hướng thiện.
 
Lần này, vừa lái xe sau khi sử dụng chất kích thích lại thêm tội cố ý gây thương tích cho người khác nên hình tượng hoàn toàn sụp đổ, cư dân mạng sôi sục, thậm chí còn khiến cổ phiếu của tập đoàn Lộ thị lao thẳng xuống dốc.
 
Cô gọi điện thoại cho Liễu Như Yên thì biết tin Liễu Như Yên đang ở bệnh viện, không có gì đáng ngại mà chỉ có cánh tay trật khớp và một số vết thương ngoài da, thời gian này cô ấy sẽ không quay về nhà sống mà sẽ ở căn nhà cũ của mình, bảo Lộ An Thuần không cần lo lắng.
 
"Thật ra tất cả những chuyện này đều do chị và Ngụy Phong lên kế hoạch cả rồi đúng không?" Lộ An Thuần không kìm được lòng mà hỏi cô ấy: "Chị vốn không có ý định ra nước ngoài mà chỉ là để dụ rắn ra khỏi hang thôi."
 
Liễu Như Yên khẽ thở dài một hơi: "An An, mẹ em chạy thoát được sao? Không hề, cho dù bên cạnh bà ấy còn có một người đàn ông rất yêu bà ấy thì bà ấy vẫn không thoát được lòng bàn tay tên ma quỷ kia. Chị chỉ có một mình, lại còn thêm một đứa em trai ích kỉ chỉ coi trọng lợi ích bản thân, sẵn sàng đâm sau lưng chị thì sao chị có thể chạy thoát được chứ ?"
 
Giọng nói của cô ấy trầm khàn, tựa như khúc đàn violin buồn bã giữa bóng đêm tối tăm...
 
"Biện pháp duy nhất chính là lật đổ ông ta."
 
...
 
Buổi tối, lúc Ngụy Phong xử lý xong đống công việc bừa bộn ở công ty rồi về tới biệt thự Giang Đinh thì đêm đã khuya.
 
Lộ An Thuần kéo anh tới phòng của mình và đóng cửa lại rồi vội vàng nói: "Anh cho rằng làm thế là có thể lật đổ được Lộ Bái sao? Tạm giữ người theo thủ tục hành chính không phải là ngồi tù, chưa đến nửa tháng là ông ta sẽ được thả ra, sau đó sẽ điều tra mọi chuyện. Ngụy Phong, anh sẽ tự dồn anh vào chỗ nguy hiểm, còn cả chú Kiều nữa, cũng sẽ xong đời luôn! Ngụy Phong, nếu anh xảy ra chuyện gì thì em phải làm sao đây."
 
"Được rồi bà xã." Ngụy Phong dùng bàn tay to lớn thô ráp vuốt ve gò má của cô, giúp cho cô bình tĩnh lại: "Ít nhất có thể giúp cho em được sống tự do mấy hôm."
 
"Sau đó thì sao?"
 
"Lộ An Thuần, em tin anh chứ?"
 
Lộ An Thuần gật đầu nhưng trong mắt lại không giấu vẻ lo âu.
 
Ngụy Phong cười khẩy rồi xoay người nhấc ghế lên, đi tới chỗ camera ở góc tường, giơ tay đập nát chiếc camera đã gắn ở đó suốt mấy năm nay.
 
"Đêm tân hôn tối nay, sẽ không có ai quấy rầy chúng ta nữa."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận