Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
“Chuyện cổ phần của công ty, ông sẽ suy nghĩ kỹ”
Kiều Tứ Văn nói xong thì lấy ra một tấm thẻ từ trong ngăn kéo bị khóa ở bên cạnh, đặt vào tay Kiều Diệp Ngọc: “Ở trong này có khoảng chín mươi tỷ”.
“Ban đầu ông định để dùng trong trường hợp khẩn cấp khi công ty gặp khó khăn, bây giờ cháu nói tình hình của công ty đang có chuyển biến tốt, vậy thì số tiền này, cháu cứ cầm đến nhà họ Tiêu dùng trước đi, tránh việc phải ngửa tay xin tiền bố mẹ chồng bị bọn họ xem thường!”
Kiều Diệp Ngọc nhìn chăm chăm vào tấm thẻ trước mặt mình, nhưng trong lòng không khỏi cười lạnh.
Thứ cô ta cần là cổ phiếu chứ không phải là chín mươi tỷ.
Phía luật sư đã cho cô ta biết di chúc của ông cụ gần như đã hoàn thành rồi, 80% cổ phần công ty trong tay ông ấy dành cho Kiều Phương Hạ, 10% để cho Kiều Đông Phương, và 10% còn lại là dành cho cô ta.
Trong tay Kiều Đông Phương vốn dĩ đã có một phần cổ phần rồi, vậy nên đợi đến khi ông cụ chết đi, số cổ phần cô ta lấy được sẽ là ít nhất.
Rõ ràng cô ta cũng là cháu gái của Kiều Tứ Văn, là máu
mủ ruột thịt của Kiều Đông Phương, dựa vào cái gì mà cô phải chịu thiệt thòi như vậy?
Cô ta đã tính toán cẩn thận rồi, nhà họ Kiều bọn họ đã niêm yết trên thị trường vào năm kia, cuối năm ngoái cổ phiếu đã tăng mạnh một lần, ước tính đã tăng gấp hai ba lần.
Mặc dù gần đây bị ảnh hưởng bởi Lê Đình Tuấn, nhưng công ty vẫn không đóng cửa, vẫn hoạt động kinh doanh bình thường, ít ra thì cũng có thể đạt tới hai ba nghìn tỷ.
Kiều Thị không có đại cổ đông nào cả, tiền vốn đều nằm trong tay ông ta, bởi vì trước khi niêm yết, Kiều Tứ Văn đã dùng thủ đoạn để gom phần lớn cổ phiếu về tay mình, hiện nay, mặc dù Kiều Tứ Văn không thể nào quản lý công ty, nhưng trong tay vẫn nắm khoảng 70% số cổ phần toàn bộ công ty.
Trong số 70% cổ phần đó, cho Kiều Phương Hạ 80%, tức là sau khi Kiều Tứ Văn qua đời, Kiều Phương Hạ sẽ thừa kế vị trí chủ tịch của Kiều Tứ Văn trước đây, kiểm soát 50% cổ phần của Kiều Thị.
Còn cô ta, ngay cả khi sau này cô ta chiếm được toàn bộ cổ phần trong tay Kiều Đông Phương, cũng chỉ nắm giữ 30% cổ phần mà thôi.
Nghĩ tới nghĩ lui thì lão cáo già Kiều Tứ Văn này, đã cân nhắc mọi chuyện ổn thỏa từ lâu rồi, ông ấy chính là muốn giao công ty lại cho Kiều Phương Hạ.
chín mươi tỷ này, chẳng qua cũng chỉ là một phần mười số tài sản ông ấy để lại cho Kiều Phương Hạ mà thôi.
Biết đâu sau này Kiều Thị có thể trở lại hưng thịnh như ngày xưa, vậy thì chín mươi tỷ này chẳng phải rất đơn giản hay sao!
Đây chính là vị trí của Kiều Diệp Ngọc trong tim Kiều Tứ Văn.
Cô ta bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình thật sự quá đáng thương rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...