Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận


Mấy giây sau, vòng tay ôm chầm lấy cô của anh cũng nới lỏng rồi.

Kiều Phương Hạ tiếp tục đi lên trên lầu, cũng không quay đầu nhìn anh thêm một cái.

Lệ Đình Tuấn im lặng đứng im tại chỗ, nhìn cô đi lên lầu, nhìn cô đi vào phòng, đóng cửa lại.

Phó Nhiên từ ngoài cửa bước vào, nhìn thấy Lệ Đình Tuấn đứng im ngay dưới cầu thang như khúc gỗ, cứ như đá vọng phu vậy, bước lên phía trước đến bên cạnh anh, thấp giọng hỏi: “Lại cãi nhau rồi à?”
Lệ Đình Tuấn đưa mắt nhìn anh ta một cái, im lặng không nói gì.

Vừa dọn dẹp chén đĩa, vừa đi vào phòng bếp.

“Bị câm rồi hả?” Phó Nhiên khế cau mày.


Mỗi lần hai người này cãi nhau, nếu không phải là náo loạn trời đất, thì sẽ là quậy cho người bên cạnh không được yên ổn, đây là lân đầu im lặng như vậy.

Trong chỗ giải trí của người giàu.

Lệ Đình Tuấn ngồi trên sô pha, lắc nhẹ ly rượu trên tay.

Lúc xã giao, Lệ Đình Tuấn rất ít khi uống rượu, cho dù có uống, cũng chưa bao giờ uống say, bình thường những đối tác làm ăn cũng ít có ai dám chuốc rượu Lệ Đình Tuấn.

Đêm nay, lần đầu tiên Lệ Đình Tuấn uống hết ly này đến ly khác, tuy răng độ mạnh của rượu vang đỏ không lớn, nhưng lại dễ say.

Bên đối tác bàn chuyện với Lệ Đình Tuấn cũng sắp xong rồi, nhìn thấy Lệ Đình Tuấn uống gần hết một chai rượu, liền biết nhất định là tâm trạng của Lệ Đình Tuấn hôm nay không được tốt lắm.


Đầu thất của Lệ Quốc Chiến vừa qua, Lệ Đình Tuấn vừa mất cha, mọi người cũng có thể đoán ra được, có lẽ Lệ Đình Tuấn là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Lệ Quốc Chiến, ngồi bên cạnh dè dặt từng li từng tí mà nở nụ cười, thở mạnh, cũng không dám hỏi thêm tiếng nào, sợ nói một hồi sẽ làm mất chuyện kinh doanh mấy tháng vào lúc này.

Đột nhiên có người ở phía ngoài mở cửa phòng ăn khách sạn, có mấy cô gái ăn bận hở hang, thân hình nóng bỏng bước vào.

“Giám đốc Trần, hôm nay mấy cô này..” quản lý của chỗ giải trí cũng đi theo vào trong, cười híp mắt định giới thiệu với giám đốc Trần.

Giám đốc Trần bên phía đối tác thấy vậy, vẻ mặt liền thay đổi, đứng dậy thấp giọng nói: “Hỗn láo! Ai cho các người vào đây? Không thấy anh Lệ ở đây sao? Có chút quy tắc cũng không hiểu!”
Vừa nói, vừa quay đầu theo bản năng nhìn về phía Lệ Đình Tuấn đang ngồi sát bên cạnh cửa sổ.

Lệ Đình Tuấn chỉ liếc nhìn bọn họ một cái, vẻ mặt điềm tĩnh, không nói tiếng nào.

Quản lý nhìn thấy Lệ Đình Tuấn cũng ở đây, đột nhiên bị dọa đến im bặt.

Vốn dĩ khi anh ta nhìn hóa đơn thuê phòng ngày hôm nay thì phòng này do giám đốc Trần thuê, bình thường giám đốc Trần hay đến đây, quản lý biết sở thích của giám đốc Trần, bởi vậy mới gọi người đến..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui