Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận
Thậm chí Kiều Phương Hạ còn có chút muốn đưa tay ra sờ vào cái đầu nhỏ của cậu nhóc này, quả thực cô sắp bị sự đáng yêu của cậu nhóc này làm cho mềm nhũn rồi, giống như học sinh tiểu học vậy.
Cô bất lực mỉm cười, trả lời: “Bây giờ tôi đang hẹn hò với cậu, chắc chắn cậu là người tốt nhất rồi.”
Ty Hoàng Nam hiển nhiên có hơi không hài lòng với câu trả lời cho câu hỏi này: “Vậy nên nếu ngày mai Từ Đình Vinh hỏi câu hỏi tương tự, chị cũng sẽ trả lời như vậy sao?”
“Có lẽ anh ta sẽ không hỏi những câu hỏi thế này đâu” Kiều Phương Hạ không cần suy nghĩ gì mà trả lời.
Vậy là Kiều Phương Hạ đang chê anh ta trẻ con.
“Thật ra thì tôi cũng khá trưởng thành rồi” Ty Hoàng Nam nói với Kiều Phương Hạ một cách nghiêm túc: “Chị hãy cân nhắc đến em một tí đi”
Kiều Phương Hạ mỉm cười.
Cho dù đến kỳ thứ ba cô có chọn Ty Hoàng Nam đi chăng nữa thì đó cũng là chuyện của kỳ thứ ba, bây giờ cô không thể bày tỏ thái độ gì cả.
Cô không trực tiếp trả lời câu hỏi của anh ta, mà ra hiệu với anh ta, nói: “Xe đến rồi”.
Lúc này, Ty Hoàng Nam mới miễn cưỡng dừng đề tài lại, quay người đi lên xe.
Trước mười giờ tối, mọi người đều đã lần lượt trở về khách sạn, Hà Vận trả điện thoại lại cho bọn họ, mọi người ai nấy đều trở về phòng của mình.
Khi Kiều Phương Hạ bước đến cửa phòng của mình, đúng lúc Chu Thoại My cũng đã trở về, hai người đối mặt với nhau, Chu Thoại My đến chào hỏi cô trước rồi hỏi cô: “Có phải Hoàng Nam rất bám người không?”
“Có một chút.” Kiều Phương Hạ suy nghĩ rồi trả lời.
Chu Thoại My ẩn ý nói: “Nhưng thực ra anh ấy chỉ như vậy với cô mà thôi.
Anh ấy rất lạnh nhạt với người khác.
Tôi cảm thấy đó là vì anh ấy rất thích cô.”
“Có thể là hơi thích một chút.” Kiều Phương Hạ ung dung thản nhiên trả lời.
Cô dừng lại một lúc rồi lại hỏi ngược lại: “Buổi hẹn hò của cô với Từ Đình Vinh vẫn thuận lợi chứ?”
“Cũng không tệ, anh ấy là người lịch thiệp, chỉ là hơi ít nói” Chu Thoại My mỉm cười trả lời.
Kiều Phương Hạ biết rằng Chu Thoại My muốn trở thành cặp đôi cố định với Từ Đình Vinh, từ lúc bắt đầu cô ta đã thể hiện ra rất rõ ràng.
“Vậy thì… ngủ ngon nhé” Thực ra Chu Thoại My muốn biết Kiều Phương Hạ có chút cảm giác nào với Ty Hoàng Nam hay không, bởi vì hình như Kiều Phương Hạ xem trọng hai người này như nhau, không thân thiết với ai hơn ai cả.
Nhưng Kiều Phương Hạ che giấu quá sâu, cô ta không nhìn ra được nên chỉ có thể coi như không có gì.
“Được, chúc ngủ ngon” Kiều Phương Hạ nhìn cô ta bước vào căn phòng đổi diện rồi mới quay người đi vào phòng mình, đưa tay ra sau lưng đóng cửa lại.
Trong phòng cũng có hai máy quay, Kiều Phương Hạ đắn đo một lúc, không bật đèn lên mà đi thẳng vào phòng vệ sinh.
Sau khi đóng cửa, cô mới lấy điện thoại trong túi ra xem.
Nửa tiếng trước, Lê Đình Tuấn đã gửi cho cô một tin nhắn trên Zalo: “Thật sự không để ý đến anh nữa à?”
Kiều Phương Hạ khẽ cau mày, nhấp vào hộp trò chuyện, định chặn Zalo của anh.
Lúc cô chạm vào nút chặn, điện thoại đột nhiên rung lên, ngay lập tức hiện ra giao diện Lê Đình Tuấn mời cô tham gia vào cuộc gọi video..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...