Đôi lời của tác giả :
-Xin chào mọi người, lần này mình sẽ cho ra một câu chuyện mới, liên quan đến hôn nhân gia đình. Rất mong mọi người ủng hộ và khuyến khích mình nha. Hai thể loại chính ở đây là teen kết hợp với hạt giống tâm hồn, pha chút ngôn .
-Nhân vật trong truyện vô cùng giản dị và thú vị, lần này mình sẽ xây dựng một hình ảnh làng quê sống động, mang đầy nét đẹp văn hoá của dân tộc.
*****************************************************
Trong một làng quê thôn dã, giữa trưa nắng hè oi ả, Uyên ngồi ở ngoài hiên và bổ những quả xoài chín vừa hái ở vườn nhà. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên "Em đang cố gắng kìm nén mọi thứ lúc này, anh với cô ấy, anh nói yêu cô ấy rất nhiều, anh tệ lắm, anh biết không?"
-Alo
Uyên bắt máy và nghe ngay, có lẽ là theo thói quen.
-Alo
Một giọng nam chắc khoẻ bên đầu dây bên kia vang lên:
-Cho hỏi ai vậy ạ?
Uyên cười mỉm, biết người đó là Phong rồi nhưng vẫn cứ trêu vì đó là sở thích của Uyên:
-Á à, ở nhà phải lòng anh nào, quên anh rồi phải không?
Biết Uyên trêu mình, nhưng Phong cũng không tức giận, ngược lại còn hùa theo:
-Gấu Phong, anh khoẻ không?
-Anh rất khoẻ không ngờ ai đó vẫn còn nhớ đến anh.
Phong nói nhưng không kìm được nụ cười trên môi đang hiện ra rõ ràng.
-Em bao giờ mà chẳng nhớ.
-Thế còn được đấy, em mà không nhớ khắc biết tay anh - phong khẽ cười, bỗng Phong thấy nhớ cô bạn gái đáng yêu của mình ở Việt Nam quá!
-Rồi rồi. Khổ lắm nữa.
Uyên luôn đau đầu với tính ghen của Phong, ai cũng không ngoại trừ.
-Anh sắp về rồi.
-Um...oàm.... về nhanh lên không ba gả em đi mất.
Nghe giọng nói Uyên giống như....:
-Em đang ăn hả? Ăn gì vậy?
-Xoài chín anh ạ, anh ăn không?
-Em ném sang đây cho anh vài quả.
-ok, đợi sang năm nhá.
-Thế thì miễn cần. Mà em nói ba gả đi là sao?
Phong thấy bối rối trước câu nói của Uyên:
-Ba nói là ai mang 30 triệu đến là ba tống quái đi. Anh nhanh lên nhé, không em già mất.
-Chờ anh, anh nhất định sẽ về, sẽ lấy em.
-ừ, em đi ngủ nhé, chiều còn đi đồng.
-Mặc áo chống nắng vào không thành người châu phi đấy.
Uyên đang ăn bỗng ho sặc sụa:
-Hụ..hụ...ụ... em biết rồi.
'tút tút'
Tiếng tắt máy vang lên, khoảnh khắc đó giống như hạnh phúc đang lan toả đến mọi nơi, chỗ nào cũng thấy màu hồng.
***************************************************
1 tuần sau:
Một chiếc máy bay từ Mỹ hạ cánh xuống Việt Nam:
Phong nhìn mọi thứ xung quanh, anh thật sự đã đặt chân xuống quê hương của mình, sau bao năm xa cách nơi anh sống cũng đã thay đổi rất nhiều.
Sau vài ngày ở nhà cũ của mình phong quyết định đến thăm hỏi bố mẹ vợ tương lai.
Trong căn phòng của mình, anh đi đi lại lại, đến nhà vợ chơi thì nên mua gì nhỉ? Nghe nói ba mẹ vợ ghét những thứ xa sỉ lắm, càng đơn giản càng tốt.
Sau một hồi vắt hết óc ra, thì cuối cùng Phong cũng quyết định mua cam sành đến làm quà, ngày trước nghe Uyên kể là ba mẹ rất thích ăn cam với lại mùa này ăn cam rất mát, tốt cho sức khoẻ. Mặc hết sức giản dị, Phong cầm lủng lẳng mấy cân cam đến nhà bố mẹ vợ. Đường quê bây giờ hầu hết là đổ xi măng nên thuận tiện cho phương tiện giao thông di chuyển. Bắt một chiếc xe đến nhà bố mẹ vợ.
...............................
Đứng trước cổng nhà, Phong gọi thật to:
-Có ai ở nhà không ạ?
Mọi người trong nhà bỏ dở hết công việc đang làm, chạy ùa ra. Nhìn chàng trai mặt mày mồ hôi, mồ kê nhễ nhại đang đứng trước cổng nhà mình, Phong thấy bố mẹ vợ ra liền cúi đầu lễ phép chào:
-Cháu chào hai bác ạ.
-Mời cháu vào nhà.
Uyên mãi mới ra ....
-Anh.........
Vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, Uyên nghẹn lòng không nói lên lời, chỉ biết đứng nhìn bố mẹ mời Phong vào nhà. sau đó cũng lủi thủi chạy vào
Trong nhà:
Hai ông bà chưa ngồi nóng ghế , Phong đã lên tiếng:
-Cháu chào hai bác ạ.
Phong đứng lên cúi đầu chào lần hai:
-Cậu chào rồi, cậu ngồi xuống đi.
Ông Cường, bố Uyên lên tiếng, giọng trầm, nghe rất có phong thái.
-Dạ cháu cảm ơn ạ.
-Cậu đến tìm ai?
-Dạ, cháu là người yêu em Uyên nhà mình ạ, hôm nay cháu đến để chào hỏi hai bác. Cháu có mua ít cam, mong bác nhận cho.
-Uyên?
Bà Hà, quay lại nhìn con gái mình, đồng thời cũng lên tiếng gọi.
-Dạ, mẹ, mẹ gọi con
.
-Ừ con vào đây.
Giọng bà vẫn rất nhẹ nhàng, nhưng Uyên biết đằng sau giọng nói đó là sự tức giận. Mấy năm nay, cô cứ nói là con không thích ai, đột nhiên hôm nay lại có người đến tìm, kêu là người yêu. Trắng ra là Uyên nói dối rồi. Mà con cái nói dối là hư. Không nên nha.
-Mẹ.
-Giải thích đi con.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...