Tình Yêu Của Ác Quỷ Máu Lạnh

(Thực ra thì chap này là nhật ký của Ngọc, được viết bằng ing lịch nên Au dịch ra ạ.)

Nhật ký 3 năm...

Ngày 2 tháng 11, tuyết rơi...


Thời gian trôi nhanh, mới đấy đã hết 1 năm. 1 năm, tôi cứ ngỡ là theo thời gian sẽ quên được cậu ta, nhưng không, không phải như thế. Suốt ngần ấy thời gian, trái tim tôi vẫn luôn đau nhói không nguôi. Đầu tôi... lúc nào cũng chứa đầy hình ảnh của Khang...

Năm nay tuyết rơi sớm 1 tháng (ở Mỹ, từ tháng 12 đến tháng 2 là mùa đông, tháng 11 mới chỉ là mùa thu nên chưa có tuyết). Chuyện kiện tụng ở tập đoàn cuối cùng cũng ổn thỏa. Thì ra ông già cổ đông Max tráo đổi kim cương thật với hàng chợ, làm người mua bỏ ra hàng chục triệu đô mua một viên kim cương làm giả. Tính ra chuyện này điều tra hơi lâu làm tôi mệt chết đi được. Mọi chuyện đã rõ rồi, đáng nhẽ ra tôi phải vui mới đúng, nhưng tôi không tài nào vui được. Vì chuyện này mà bố tôi đột quỵ, 1 năm nay vẫn không tỉnh dậy. Thực sự tức không chịu nổi!

Về chuyện khối máu đông, tôi đã đi kiểm tra đến mòn cả máy. Vậy mà không lần nào bác sĩ tươi cười vui vẻ bảo không sao cả. Lúc nào cũng lắc đầu lo lắng nói tôi chuẩn bị kỹ tâm lý. Hừ, có đánh chết tôi cũng không tin.


1 năm trước, sau khi nghe tin bố hôn mê, tôi vẫn chưa muốn về Mỹ. Tôi quay lại bệnh viện lấy hai tấm phim chụp não, thanh toán tiền. Bất ngờ nhận được một chiếc hộp đen nhỏ ở quầy thu ngân. Bên trong chính là chiếc đồng hồ của Khang mà chúng tôi đã đeo đồ đôi. Tôi khá bất ngờ nhưng không thể khóc được. Nước mắt tôi khô quạnh rồi.

1 năm nay tôi không ngừng tìm kiếm tung tích của cậu. Tìm đến mệt mỏi nhưng tôi đã nói rồi, không tìm được tôi sẽ không nghỉ...

Mellia Nguyen, 4 a.m.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận