Tinh Thần Biến


Trong đại sảnh, Tần Vũ ngồi ở vị trí chủ tọa, hai người Phúc bá và Thu Trọng Phục ngồi vị trí khách, hai thiên thần thị nữ liền dâng trà lên.
Thu Trọng Phục và Phúc bá nhìn nhau một cái. Hai người bọn họ đều đoán được tâm tình Tần Vũ lúc này vô cùng tốt.
Tần Vũ vẫy tay bảo hai thị nữ lui xuống, bình thản nói: "Phúc bá, Thu Trọng. Thời gian vừa rồi Lưu Vân phủ có tốt không. Không có chuyện gì lớn phát sinh chứ?"
Thu Trọng Phục cười nói: "Cũng chẳng có gì, chỉ là Tĩnh công chúa, Linh công chúa có ghé qua. Còn có cô nương "Tuyết Ngữ" môn nhân của Bách Hoa vương phủ cũng có ghé, chúng tôi đều thông báo là chủ nhân đang bế quan, vì thế bọn họ cũng rời khỏi."
"Bọn họ?" Tần Vũ nhíu mày.
Tỉ muội Hoàng Phủ Tĩnh Tần Vũ còn có thể lí giải. Vị môn nhân "Tuyết Ngữ" của Bách Hoa vương phủ sao cũng tới? Đối với cô "Tuyết Ngữ" này Tần Vũ vẫn có lòng cảnh giác.
Phúc bá đột nhiên nói: "Chủ nhân. Thiên thần chi lực của người đã biến đổi thành công chưa?" Phúc bá vô cùng rõ mọi chuyện của Tần Vũ, cũng biết Tần Vũ muốn tìm Lập nhi.
Một khi hoàn toàn biến đổi thành thiên thần chi lực, Tần Vũ liền có thể mở tầng ba Khương Lan giới.
"Vẫn chưa được."
Tần Vũ lắc đầu nói: "Có lẽ phải một thời gian nữa mới hoàn toàn biến đổi thành công." Tần Vũ miệng nói tay đưa ra một cái tháp nhỏ màu xanh lục.
Tần Vũ lại thử mở tầng ba Khương Lan giới. Thiên thần chi lực bích lục sắc thâm nhập vào trong tháp.
Người bình thường vừa bước vào cảnh giới hạ bộ thiên thần liền biến đổi "thần chi lực" thành thiên thần chi lực.
Nhưng còn Tần Vũ?
Vì bố trí ra trận pháp "Càn Khôn", ngoài ra lại lĩnh ngộ được con đường diễn biến của cảnh giới tiếp theo của "Tinh Thần Biến", khiến cho cảnh giới linh hồn Tần Vũ đạt tới đỉnh điểm hạ bộ thiên thần, lại thêm sự phụ trợ của Lưu Tinh lệ, lực khống chế linh hồn của Tần Vũ đã ngang với trung bộ thiên thần.
Lực khống chế linh hồn ngang với trung bộ thiên thần, đem khống chế "thần chi lực" biến đổi đương nhiên tốc độ nhanh kinh người.
Mấy chục năm ngắn ngủi đã có một phần ba thần chi lực biến thành thiên thần chi lực.
"Chừng này thiên thần chi lực đã đủ chưa?" Tần Vũ thử. Lục sắc tiểu tháp cũng ẩn hiện hào quang chuyển động, nhưng dù thiên thần chi lực của Tần Vũ hoàn toàn thâm nhập vào trong vẫn còn thiếu một chút.
Tần Vũ đã quên mất đây là lần thử thứ bao nhiêu của hắn.
Khi rảnh rỗi Tần Vũ thường mở thử tầng ba của Khương Lan giới.
"Án chiếu trình độ bây giờ có thể mở được, đợi đến khi hoàn toàn biến đổi thành thiên thần chi lực chắc chắn là mở được."

Tần Vũ thầm than: "Vẫn còn phải kiên nhẫn!"
Nhẫn, kiên nhẫn cho đến ngày mở tầng ba Khương Lan giới.
Lật tay thu lại lục sắc tiểu tháp, Tần Vũ bình phục tâm tình trong chớp mắt. Năm này qua năm khác sức chịu đựng của Tần Vũ đã rất mạnh, Tần Vũ nhìn về phía Phúc bá: "Phúc bá, hơn năm tháng nữa sẽ tiến hành trận chiến tranh đoạt vị trí điện chủ Lam Huyền điện, cần phải chọn ra ba người. Một người là ta, còn có một trung bộ thiên thần và một hạ bộ thiên thần. Các người nói xem nên chọn ai đây?"
Trong lòng Tần Vũ rất bất lực.
Hạ bộ thiên thần vốn muốn chọ Tiểu Hắc nhưng không lâu trước đó Tần Vũ biết được "Lưu Quang thương đạo" của Tiểu Hắc hình như có quan hệ với thời gian pháp tắc.
Thượng bộ thiên thần có thể không nhìn ra bản chất của "Lưu Quang thương đạo" nhưng thần vương cao thủ khẳng định có thể nhìn ra.
Đến lúc trận chiến tranh đoạt xảy ra, Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương, còn có cả vị Kim Kiếm thần vương kia có khi cũng xuất hiện, một khi để ba đại thần vương này phát hiện một hạ bộ thiên thần cũng có lĩnh ngộ đối với thời gian pháp tắc thì hậu quả … Tần Vũ căn bản không dám tưởng tượng.
Tần Vũ không sợ rắc rối nhưng cũng không thích gặp rắc rối.
Đặc biệt là, khi bị ba đại thần vương phát hiện bí mật của Tiểu Hắc thì sẽ làm Tiểu Hắc bị nguy hiểm. Tần Vũ không dám đánh cược, không dám đem huynh đệ của mình ra đánh cược.
Một vị trí điện chủ Lam Huyền điện trong lòng Tần Vũ căn bản không so sánh được với huynh đệ của mình.
Vì thế hạ bộ thiên thần xuất chiến không thể nào là Tiểu Hắc.
Phúc bá nghi hoặc nói: "Chủ nhân, tôi nhớ người đã từng nói hạ bộ thiên thần thì chọn Hắc Vũ thiếu gia mà. Thực lực của Hắc Vũ thiếu gia cũng …"
"Thôi, Tiểu Hắc phải tu luyện. Trận chiến tranh đoạt này ta không muốn để nó tham gia." Tần Vũ trực tiếp nói.
Phúc bá nghe Tần Vũ nói như thế cũng không truy vấn nữa mà nhìn sang phía Thu Trọng Phục cười nói: "Thu Trọng Phục, ông hiểu rõ thực lực của đám thiên thần này. Ông nói xem tuyển ai thì tốt?"
Tần Vũ cũng nhìn thượng bộ thiên thần Thu Trọng Phục.
Thu Trọng Phục trầm ngâm một lúc mới chầm chậm nói: "Trung bộ thiên thần tổng cộng có 10 người. Trong đó mạnh nhất là hai người Hắc Long và Y Cung Thư. Trong hai người này thì Hắc Long mạnh hơn một chút."
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Hắn biết "Hắc Long" này chính là Đàm Cửu, chỉ là tên gọi của Đàm Cửu rất ít người biết.
"Còn hạ bộ thiên thần, trong thời gian vừa rồi đám hạ bộ thiên thần cũng có đấu thử, trong đó có hai người mạnh nhất. Một là Tuy Phù, còn có một người gọi là Khang Kì, hai người này đều đạt tới đỉnh điểm của hạ bộ thiên thần đồng thời cũng đều có một số kỹ năng kì dị." Thu Trọng Phục trực tiếp nói ra.
Tần Vũ khẽ gật đầu: "Thu Thân. Ngươi sai người gọi ba người Hắc Long, Tuy Phù, Khang Kì vào đây."

"Tuân lệnh. Chủ nhân."
Thu Trọng Phục lập tức đứng lên đi ra khỏi đại sảnh quát một thị nữ ở cách đó không xa: "Mau mau gọi ba người Hắc Long, Tuy Phù, Khang Kì vào đây."
Chỉ một chốc, ba người cửu thủ hắc long Đàm Cửu, Tuy Phù, Khang Kì đã vào tới.
Đàm Cửu vẫn mang dáng vẻ thiếu niên xích phát xích mi gầy gò đen đúa như trước. Tuy Phù lại là một đại hán vô cùng cường tráng, cao gần ba mét, còn Khang Kì là một thanh niên rất sáng sủa.
"Bái kiến chủ nhân." Ba người này cùng quỳ xuống cung kính nói.
"Đứng dậy đi." Mục quang Tần Vũ đặt trên người Đàm Cửu, "Đàm Cửu, thương thế lành chưa?" Sắc mặt Tần Vũ có một tia tiếu ý. Việc Đàm Cửu trọng thương có quan hệ tới mình.
Đàm Cửu khẽ run, sau đó mới nói: "Cũng sắp khỏi hẳn rồi."
"Ngươi bị thương?" Thu Trọng Phục nhíu mày nhìn Đàm Cửu. "Nếu ngươi bị thương thì có còn là đối thủ của Y Cung Thư không?"
Sắc mặt Đàm Cửu lóe lên một tia ngạo khí lạnh lùng nói: "Dù bị thương tôi cũng có thể giết chết Y Cung Thư, huống chi thương thế của tôi đã sắp lành rồi."
"Sắp lành?" Tần Vũ nhíu mày nói. "Vậy không phải nói là ngươi vẫn chưa khỏi hẳn? Nói cho ta biết bao lâu nữa thì khỏi hẳn?"
Đàm Cửu cung kính nói: "Chỉ cần thời gian 10 năm là có thể khỏi hẳn."
Thương thế của Đàm Cửu là ở linh hồn, nếu là thương thế của thân thể chỉ cần tiêu hao thiên thần chi lực là có thể chữa khỏi, nhưng thương thế của linh hồn lại vô cùng rắc rối.
"10 năm?" Tần Vũ khẽ gật đầu, "Vậy thì tốt. Chút nữa đợi ngươi chọn binh khí xong ta sẽ đưa ngươi vào trong Khương Lan giới tu luyện 10 năm."
Mắt Đàm Cửu sáng lên, nhìn Tần Vũ: "Binh khí?"
Tần Vũ nhìn Đàm Cửu một cái, lật tay đưa ra bốn kiện thượng phẩm thiên thần khí. Bốn kiện thiên thần khí có một kiện hình kiếm, một kiện hình thương, một kiện hình chiến phủ, kiện sau cùng có hình dạng một thanh kiếm lớn.
"Bốn kiện này đều là thượng phẩm thiên thần khí, vị trí điện chủ Lam Huyền điện lần này ta rất coi trọng.
Đàm Cửu. Ngươi chọn một kiện thượng phẩm thiên thần khí sử dụng tạm thời đi." Tần Vũ bình thản nói.
Mấy người Đàm Cửu, Thu Trọng Phục đều chấn động khi thấy Tần Vũ có thể đưa ra một lượt bốn kiện thượng phẩm thiên thần khí.
Thượng phẩm thiên thần khí ư, dù là thần vương bình thường cũng không thể đưa ra một lượt bốn kiện, Đàm Cửu cho rằng bảo vật của Tần Vũ nhiều nhưng không được là nhiều như thế.

Nhưng nghe Tần Vũ nói để hắn chọn một kiện thượng phẩm thiên thần khi sử dụng "tạm thời" không khỏi trong lòng có chút thất vọng.
Chỉ là sử dụng tạm thời mà thôi.
"Nếu trong trận chiến tranh đoạt mà người chiến thắng thì kiện thượng phẩm thiên thần khi ngươi chọn sẽ ban cho ngươi." Tần Vũ lại nói, mắt Đàm Cửu đột ngột sáng lên sau đó quỳ xuống cũng kính nói: "Chủ nhân yên tâm. Chỉ cần đối thủ của tôi là trung bộ thiên thần thì nhất định tôi sẽ thắng."
Lúc này Đàm Cửu đã hạ quyết tâm sắt đá.
Không quản đối thủ là ai, vì thượng phẩm thiên thần khí Đàm Cửu đều không quan tâm điều gì.
"Ngươi chọn một kiện đi." Tần Vũ bình thản cười nói.
Đàm Cửu khẽ gật đầu rồi quan sát kỹ lưỡng bốn thanh thượng phẩm thiên thần khí. Xích Huyết thần kiếm Đàm Cửu đã biết. Còn uy lực của ba kiện còn lại hắn cũng đoán được.
"Tôi chọn …" Đàm Cửu vừa muốn quyết định Tần Vũ đã lên tiếng nói: "Ta đề tỉnh cho ngươi một chuyện, thanh cự kiếm này ngươi đừng chỉ nhìn bề ngoài, nó có thể tách ra thành hai thanh chiến đao và một thanh chiến kiếm."
Hai lưỡi sắc bén của thanh cự kiếm này hoàn toàn có thể tách đôi, biến thành hai thanh chiến đao. Sau khi phân hai mảnh ra thì trong thanh chiến kiếm chỉ rộng ba phân trong cự kiếm sẽ xuất hiện.
Bản thân Tần Vũ rất rõ các điểm mạnh của bốn kiện thiên thần khí này.
Xích Huyết thần kiếm lợi hại ở hiệu quả đặc thù "Phong lợi" – bén ngọt. Kiện có hình dạng chiến phủ lợi hại ở hiệu quả đặc thù "trọng" - nặng nề. Còn kiện có hình trường thương có hiệu quả đặc thù "toái thể" – phá vỡ thân thể. Nhưng Đàm Cửu chỉ có thể sử dụng một kiện mà thôi.
Đàm Cửu có thể hóa từ một người thành chín người. Thanh cự kiếm này vừa hay rất thích hợp với hắn.
Mắt Đàm Cửu liền sáng lên, lập tức cầm thanh cự kiếm đó lên đồng thời trích huyết nhận chủ. Sau đó thanh cự kiếm trực tiếp phân thành hai thanh chiến đao và một thanh chiến kiếm. Nhìn hai thanh chiến đao với thanh chiến kiếm trong tay, mắt Đàm Cửu đỏ lên.
"Cảm ơn chủ nhân. Có kiện thượng phẩm thiên thần khí này bất quản là ai tôi nhất định sẽ thắng." Đàm Cửu nói kiên định. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Đàm Cửu vì để có kiện thượng phẩm thiên thần khí này vĩnh viễn đã quyết định liều mạng, cho dù sử dụng biện pháp tự phát nổ phân thân thì Đàm Cửu hắn cũng phải thắng!
"Được. Ngươi vào Khương Lan giới yên tâm tu luyện đi." Tần Vũ trực tiếp đem Đàm Cửu thu vào trong tầng hai Khương Lan giới. Tuy ở bên ngoài chỉ cách ngày diễn ra trận chiến tranh đoạt hơn năm tháng một chút nhưng trong Khương Lan giới lại còn tới mấy chục năm.
Tần Vũ nhìn về phía hai hạ bộ thiên thần còn lại.
Một là Tuy Phù, một là Khang Kì.
Mắt của gã đại hán khổng lồ Tuy Phù và thanh niên sáng sủa Khang Kì đều phát đỏ, nhìn vào ba kiện thượng phẩm thiên thần khí lơ lửng trước mặt Tần Vũ.
"Hừ, hạ bộ thiên thần, cũng đòi có thượng phẩm thiên thần khí?" Thu Trọng Phục hừ lạnh một tiếng.
Hai người Tuy Phù, Khang Kì liền tỉnh lại. Khang Kì nói: "Thu Trọng tiên sinh. Bọn tôi không dám mơ mộng viển vông đâu, cho dù cấp cho bọn tôi thì cũng chẳng dám lấy. Có khi bị trung bộ thiên thần thèm muốn đỏ mắt giết đi đó."
Tại thần giới, hạ bộ thiên thần có một kiện thượng phẩm thiên thần khí là một việc vô cùng nguy hiểm.
Trừ khi giống như Tần Vũ, có thần thông về trận pháp không gian.

"Được, ta cũng không cấp cho các ngươi. Chỉ để các ngươi sử dụng trong trận chiến tranh đoạt thôi, đương nhiên … nếu các ngươi thắng, lập được đại công thì ta sẽ ban cho một kiện trung phẩm thiên thần khí." Tần Vũ nói thẳng
Hai người Tuy Phù, Khang Kì không khỏi mừng rỡ.
Một kiện trung phẩm thiên thần khí đối với hạ bộ thiên thần mà nói đã vô cùng quý trọng rồi.
"Chủ nhân. Bản lĩnh của hai ngươi Tuy Phù, Khang Kì không giống nhau, thấy ba kiện thượng phẩm thiên thần khí này thuộc hạ cho là Tuy Phù thích hợp với cây chiến phủ còn Khang Kì thích hợp với thanh trường kiếm. Còn trong hai người ai lợi hại hơn thì thuộc hạ cũng khó mà phán đoán." Thu Trọng Phục thật lòng nói.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
"Rất đơn giản, hai người các ngươi một người dùng thanh câu chiến phủ, một người dùng Xích Huyết thần kiếm vào trong Khương Lan giới tiến hành chiến đấu, ai thắng sẽ là người được chọn." Tần Vũ trực tiếp hạ lệnh.
Hai người Tuy Phù, Khang Kì nhìn nhau, trong mắt tràn đầy chiến ý.
Sau đó hai người hai tay run run nhận lấy hai kiện thượng phẩm thiên thần khí, có lẽ là lần đầu tiên bọn họ tiếp xúc với thượng phẩm thiên thần khí.
"Đi, vào Khương Lan giới nào." Tần Vũ đứng lên.
Tức khắc mấy người Tần Vũ, Phúc bá trong đại sảnh liền biến mất.
…..
Thời gian trôi qua. Chớp mắt đã hơn năm tháng. Tần Vũ cũng đã chọn được người, trung bộ thiên thần do Đàm Cửu xuất chiến, hạ bộ thiên thần thì do Tuy Phù xuất chiến.
Tuy Phù và Khang Kì chiến đấu với nhau, đến bây giờ nhớ lại Tần Vũ vẫn không thể không cảm thán về bản lĩnh kì dị của những cao thủ thần giới này. Hơn nữa, nghĩ nhiều cũng nghĩ không ra. Tần Vũ đối với trận chiến tranh đoạt lần này càng thêm cẩn thận.
Người của mình lợi hại, tuyển thủ của đối phương lẽ nào thua kém!
Ngày mai là ngày đại chiến.
Cả Huyễn Kim thành đều rất náo nhiệt, vô luận là tửu lâu hay trà lâu, hoặc trong doanh trại quân đội. Phần lớn người ta đều đàm luận về trận chiến tranh đoạt giữa ba phe. Ba phe này lần lượt phân biệt.
Một phe là của trận pháp tông sư, Tần Vũ tiên sinh do Đông cực thánh hoàng tự thân mời đến.
Một phe là thượng bộ thiên thần "Tuyết Ngữ" được Bách Hoa vương phủ toàn lực ủng hộ.
Một phe là siêu cấp mãnh tướng, thượng bộ thiên thần "Đổng Hầu" được hơn chín mươi phần trăm quân số trong quân đội thiên thần toàn lực ủng hộ.
Nhân mã của ba phe từ bên ngoài nhìn vào thì hai phe của Tuyết Ngữ, Đổng Hầu có hậu phương mạnh hơn, có nhiều người ủng hộ hơn. Chỉ là Tần Vũ quá thần bí, ai thắng ai bại cũng rất khó nói.
Nhân mã của ba phe này ngày mai sẽ tiến hành trận chiến tranh đoạt dưới sự chủ trì của Đông cực thánh hoàng, Bách Hoa thần vương, Kim Kiếm thần vương và được hơn một nửa số người trong Huyễn Kim thành tới xem cổ vũ.
Vị trí điện chủ Lam Huyền điện rốt cuộc rơi vào tay ai? Ngày mai sẽ biết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui