Nhìn thấy hàng chữ "nhất nhập Thanh Vân lộ, độc thượng Cửu Trọng Thiên." Chúng cao thủ đều có cảm giác chấn động.
- Ha ha, các vị chớ nên tùy tiện phán đoán bừa bãi, khi tiến nhập Nghịch Ương cảnh thì có hối cũng đã không kịp nữa rồi, chúng ta tất cả chỉ có thể tận lực sống sót để ra khỏi Nghịch Ương cảnh, đồng thời cố gắng đoạt được bảo vật mà thôi.
Tiếng của Ngao Phụng vang vọng.
Hoa Nhan, Tông Quật, Đỗ Trung Quân, các cao thủ trong lòng lập tức bình tĩnh trở lại.
- Ngao Phụng huynh nói đúng, chúng ta trước hết phải xem Thanh Vân lộ là cửa ải khó khăn tới mức nào đã.
Man Càn bước dài đi qua cửa, tiến nhập vào trong, Dư Lương cùng Khổng Tào hai người liền theo sau. Đồng thời bọn Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng, Tông Quật cũng cười dài tiến vào. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, ba người tiến vào sau cùng.
Tần Vũ đối mặt với hai huynh đệ thân thiết trịnh trọng nói.
- Phí Phí, tiểu Hắc. Thời gian ở phàm nhân giới của các đệ không còn nhiều nữa, nếu như cửa ải này thực sự quá nguy hiểm. Các đệ không cần phải cố gắng làm gì, chỉ còn hơn nửa ngày nữa là các đệ sẽ trực tiếp phi thăng, không cần phải mạo hiểm như vậy.
Từ tán bảo nham đi tới Thanh Vân lộ cung điện, bọn họ quả thật đã mất tới hơn nửa ngày.
Hầu Phí cùng Hắc Vũ trầm tư một lúc rồi cũng gật đầu đồng ý.
Dẫu sao bọn họ ở lại phàm nhân giới cũng chỉ còn chưa tới nửa ngày, tại sao lại phải liều mạng làm gì?
- Đại ca, đi, dù gì trước khi phi thăng cũng phải tham quan Nghịch Ương cảnh nơi ở của Nghịch Ương tiên đế này đã. Khi bọn đệ lên đến thượng giới, ắt hẳn không còn cơ hội.
Hầu Phí cười ha ha nói, rồi ba huynh đệ lập tức bước vào trong cửa cung.
Vừa mới bước vào.
Tần Vũ đã thấy phía trước bọn Ngao Phụng, Tông Quật, Man Càn, trên mặt bọn họ đều hiện rõ vẻ ngạc nhiên, Tần Vũ cẩn thận ngắm nhìn cảnh sắc trước mặt, đồng thời chấn kinh.
Toàn bộ kiến trúc trước mắt hoàn toàn được tạo ra từ bạch ngọc, ánh sáng chiếu qua trong suốt.
Đó là một quảng trường nhỏ bằng bạch ngọc, ở phía đầu của quảng trường là một chiếc cầu do thanh ngọc hình thành, ngọc kiều nghiêng bốn mươi lăm độ hướng lên trời cao, phảng phất như liên kết cả tòa cung điện với bầu trời. Xung quanh thanh ngọc ngọc kiều, còn có những đám mây xanh bay lơ lững, làm cho mắt thường căn bản không cách nào thấy được bên trong thanh ngọc ngọc kiều chứa đựng những gì.
- Oa.
Hầu Phí hai mắt sáng lên.
- Tinh thạch màu xanh kia là thứ gì? Từ chỗ chúng tới chỗ cao nhất trên kia mà đã xa như vậy. Sợ rằng ngọc kiều này phải dài đến vài ngàn dặm.
Tần Vũ cùng Hắc Vũ trong lòng cũng đang vui sướng.
Có thể chiêm ngưỡng được cảnh đẹp thế này, quả thật là một sự hưởng thụ. Chỉ có điều bên trong cảnh đẹp lại ẩn chứa vô số những nguy hiểm.
- Tần Vũ huynh đệ, ngọc điều này được hình thành bởi tinh thạch mang thuộc tính mộc, ở Nghịch Ương cảnh được gọi là "Thanh Vân lộ".
Man Càn đến bên cạnh Tần Vũ cười nói.
- Từ chỗ chúng ta mà muốn vượt qua Thanh Vân lộ cũng phải đi hết gần vạn dặm.
Tần Vũ nhớ lại hai câu nói, "nhất nhập Thanh Vân lộ, độc thượng Cửu Trọng Thiên."
- Man Càn huynh, có phải sau khi đi hết Thanh Vân lộ là sẽ đến Cửu Trọng Thiên?
Tần Vũ phán đoán hỏi.
Man Càn cười nói:
- Thông minh. Đúng, đi hết Thanh Vân lộ sẽ tới Cửu Trọng Thiên, Cửu Trọng Thiên chính là trung tâm của Nghịch Ương cảnh, năm xưa Nghịch Ương tiên đế có hơn nửa thời gian là cư trú tại Cửu Trọng Thiên. Nhưng trong Nghịch Ương cảnh còn có rất nhiều địa phương kì diệu khác. Chỉ là Nghịch Ương tiên đế để cho chúng ta từ minh tâm cảnh tới đây, cả quãng đường không hạn chế gì cả.
Tần Vũ liền hiểu rõ.
Nơi ở của Nghịch Ương tiên đế, mức độ nguy hiểm đứng nói là nhất cấp kim tiên, ngay cả nhất cấp huyền tiên cũng chưa chắc đã vượt qua. Nghịch Ương tiên đế xem ra cũng biết rằng trong Nghịch Ương cảnh có quá nhiều cửa ải nguy hiểm, cho nên đã triệt tiêu phần lớn những cửa ải đó. Chỉ để lại hai ba cái mà thôi.
Đột nhiên--
Một luồng bạch quang chói mắt từ phương xa chiếu tới, từ Tần Vũ cho tới những người khác tại trường đều vô thức nhìn về phía luồng sáng .
Thanh ngọc ngọc kiều nối liền với bạch ngọc quảng trường, thông qua bạch ngọc quảng trường hai bên đều có những tòa kiến trúc. Tại đầu này của ngọc kiều về phía bên trái có một bức tượng điêu khắc bạch ngọc, người này tay đang để sau lưng mặt hướng lên trời cao. Tự nhiên tạo ra một khí thế khiến cho người người phải thuần phục.
- Thật giống với bức tượng bên ngoài tàng bảo các của Cửu Kiếm tiên phủ, chắc đều là tượng của một người.
Tần Vũ liền đưa ra đánh giá.
Còn bên phải của ngọc kiều chính là nới phát ra luồng bạch quang chói mắt.
- Chỉ là một khối thạch bia bằng bạch ngọc, phía trên có đề ba chữ "Thanh Vân lộ" mà thôi. Tại sao hiện tại lại phát ra ánh sáng kinh nhân như vậy?
Man Càn nghi hoặc nói.
Những cao thủ tại trường trong lòng đều nghi hoặc, quả thật không ai dám lỗ mãng ra tay cả.
Một lúc sau, bạch quang bắt đầu yếu dần đi, chỉ một lúc, bạch ngọc thạch bia đã trở lại hình dạng như cũ. Chỉ có một đạo quang hoa vẫn lưu chuyển trên nền, đồng thời những tự phù dày đặc cũng xuất hiện trên đó.
Tần Vũ nhìn thấy vậy trong lòng cũng run lên, tất nhiên đây là lưu ngôn của Nghịch Ương tiên đế.
- Muốn tới Cửu Trọng Thiên, phải qua Thanh Vân lộ. Thanh Vân lộ mỗi lần chỉ có thể cho một người đi qua, chỉ sau khi người đó thành công vượt qua hoặc giả thất bại tử vong, người tiếp theo mới có thể đặt chân lên Thanh Vân lộ. Nếu như hai người cùng bước lên Thanh Vân lộ, cả hai tất chết không sai. Tới được Cửu Trọng Thiên. Sẽ có trọng bảo tưởng thưởng cho các ngươi.
Chỉ một lúc, những hàng chữ đó cũng tiêu thất không thấy đâu, mọi người cũng không ai lên tiếng. Bạch ngọc thạch bia sau đó lại xuất hiện thêm những hàng chữ khác.
- Thanh Vân lộ vừa dài vừa nguy hiểm, trên nghiễm tràng cũng có để lại cực phẩm nguyên linh thạch, người tiến nhập Nghịch Ương cảnh có thể dùng cực phẩm nguyên linh thạch để bổ sung công lực đã tiêu hao. Nếu như có tiên giới sử giả, ngươi nên bỏ cuộc đi, lưu lại tại bạch ngọc quảng trường nghỉ ngơi chờ đợi. Nếu như còn tiếp tục tiến thêm, cửu tử nhất sinh.
Hàng chữ trong chốc lát cũng tiêu thất, sau đó không thấy xuất hiện thêm chữ nào nữa .
Nhìn những dòng vừa rồi mọi người đều trầm mặc hồi lâu.
Hiện tại bọn họ đều đã hiểu rõ thế nào gọi là "độc thượng Cửu Trọng Thiên".
Cho dù là bất cứ người nào còn sống, đều phải tự dựa vào năng lực bản thân vượt qua "Thanh Vân lộ", nếu như vượt qua "Thanh Vân lộ", có thể tới được Cửu Trọng Thiên, còn nếu thất bại, chắc chắn phải chết.
- Thanh Vân lộ mỗi lần chỉ để cho một ngươi tiến nhập, nếu có hai người tiếp nhập sẽ phải chết …..lưu ngôn của Nghịch Ương tiên đế quả thật khiến người ta sợ hãi.
Man Càn cười ha ha nói, xét thực lực, y hiện tại là mạnh nhất. Y cũng tự thấy cơ hội vượt qua Thanh Vân lộ của mình là lớn nhất.
Đồng thời Long tộc trưởng lão Ngao Tuất kinh ngạc nói:
- Ồ, lúc nãy có nói trên quảng trường có cực phẩm nguyên linh thạch, sao lại không thấy đâu?
- Đúng, không hề có.
Những người còn lại cũng nhận thấy điều đó.
Trên bạch ngọc thạch bia vừa nãy đã có vài dòng, nói tại quảng trường có cực phẩm nguyên linh thạch cho mọi người để bổ sung công lực tiêu hao, nếu đúng như những gì đã viết, tại sao bọn họ lại không nhìn thấy một khối cực phẩm nguyên linh thạch nào.
Tần Vũ đứng không xa cũng không kiềm được cười khổ.
Y sau khi thấy dòng chữ nói có cực phẩm nguyên linh thạch, việc đầu tiên y làm là cẩn thận quan sát toàn bộ bạch ngọc quảng trường. Bạch ngọc quảng trường này diện tích chỉ có vài chục mét. Tần Vũ chỉ đưa mắt đã có thể thấy rõ mọi ngóc ngách, nhưng y quả thật căn bản không hề thấy cực phẩm nguyên linh thạch đâu cả.
- Nếu như có cực phẩm nguyên linh thạch. Kiếm tiên khôi lỗi của ta năng lượng đầy đủ, đương nhiên có thể sử dụng dễ dàng hơn.
Tần Vũ thầm than trong lòng.
Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Man Càn cả bọn cùng nhíu mày .
- Nghịch Ương tiên đế đã nói có cực phẩm nguyên linh thạch, hơn nữa lời nói lại rõ ràng như vậy, khẳng định phải có. Nhưng hiện tại lại không thấy đâu, chẳng lẽ có người đã tiến nhập vào Nghịch Ương cảnh trước, đem tất cả cực phẩm nguyên linh thạch lấy đi?
Hoa Nhan sắc mặt đại biến.
Bọn Man Càn sắc mặt cũng lập tức đại biến.
Có người đã tiến nhập Nghịch Ương cảnh trước?
- Không thể, tuyệt đối không có thể có người nào đã tiến nhập Nghịch Ương cảnh trước được, bọn ta có Phá Thiên đồ mới có khả năng tới được đây, kẻ khác không có Phá Thiên đồ làm sao có thể tiến nhập được?
Đỗ Trung Quân không cách nào tiếp thu được việc này.
Hoa Nhan hừ lạnh nói:
- Đừng quên khi trước Tần Vũ làm cách nào tới được đây. Y có phương pháp tiến nhập, người khác cũng có thể có.
Tất cả đều hướng về phía Tần Vũ.
Đúng, Tần Vũ không có Phá Thiên đồ, nhưng y ……. Không chỉ tìm ra được Nghịch Ương cảnh, mà còn có thể dẫn mọi người tiến nhập. Tần Vũ làm được, người khác chẳng lẽ không làm được.
- Chư vị.
Tần Vũ cười nói.
- Tần Vũ ta dám bảo chứng một điều, khắp thế gian này biện pháp tiến nhập Nghịch Ương cảnh chỉ có thể dựa vào Phá Thiên đồ, hơn nữa đó cũng là biện pháp của ta, ngoài ra không ai có thể tiến nhập. Trừ phi….
Tần Vũ tỏ vẻ trầm ngâm.
- Trừ phi làm sao?
Man Càn, Hoa Nhan cả bọn nhìn chằm chằm vào Tần Vũ.
- Trừ phi... y chính là Nghịch Ương tiên đế.
Tần Vũ tự tin cười nói.
Có lẽ chỉ có mình Tần Vũ biết được rằng, khi trước tại Cửu Kiếm tiên phủ, chỉ có lấy được Hắc Diễm Quân chi giới hoặc ba bức Phá Thiên đồ mới có thể tiến nhập Nghịch Ương cảnh. Y có Hắc Diễm Quân chi giới, bọn Long tộc ba bên có Phá Thiên đồ, vậy người khác làm cách nào tiến vào được?
-nHa ha. . .
Man Càn cười lớn, lời của Tần Vũ ý tứ rất rõ ràng, tuyệt đối không thể có người nào khác tiến vào được.
- Được rồi, không cần phải suy nghĩ về việc này nữa. Cho dù đã có người tiến nhập vào trước nhưng chắc gì đã vượt qua được những cửa ải của Nghịch Ương tiên đế . hiện tại việc chúng ta cần bàn là …ai sẽ vượt Thanh Vân lộ trước tiên, ai vượt sau cùng?
Man Càn quay sang nhìn mọi người.
Ai vượt trước tiên?
Ai vượt sau cùng?
Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng, Tông Quật, Phương Điền mỗi người đều tự có cân nhắc .
Người vượt đầu tiên, giống như là hòn đá dò đường. Nhưng cũng có khả năng là người đầu tiên tới được Cửu Trọng Thiên, việc tốt tự nhiên không cần nói. Nhưng người đầu tiên cũng gặp nhiều nguy hiểm nhất, bởi vì bọn họ đối với nguy hiểm tại Thanh Vân lộ vẫn chưa biết gì hết.
Đi sau cùng, có những người đi trước thăm dò, người đi sau cùng an toàn hơn nhiều. Chỉ là nếu như đến sau cùng, có khả năng bảo vật tốt đã bị những người còn lại chiếm hết rồi.
- Ta sẽ là người vượt đầu tiên.
Hoa Nhan cười nói .
- Không được.
Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng cả bọn gần như nói cùng một lúc.
- Thủ hạ của ngươi thì có thể, nhưng ngươi không thể là người đầu tiên tiến nhập.
Man Càn nhìn Hoa Nhan nói. Lúc này Đỗ Trung Quân cùng Ngao Phụng cũng gật đầu tán đồng. Ngoại trừ sáu đại cao thủ tại đây, còn bọn Minh Thiện chân nhân, thượng giới sứ giả như Man Càn căn bản không hề để ý.
Nếu như Minh Thiện chân nhân hôm nay có thể đoạt được bảo bối, thì quả là quái sự.
- Được, thủ hạ của ta sẽ đi đầu.
Hoa Nhan cười nói .
Ngao Phụng gật đầu lên tiếng.
- Thế này vậy, trước hết các phương sẽ lần lượt cử ra từng người, nhưng các vị sứ giả cùng với Tông Quật, Phương Điền không được xuất phát trước. Như vậy có được không?
Ngao Phụng đưa mắt nhìn mọt người.
Cả ba thượng giới sứ giả, cùng Phương Điền Tông Quật hai người đều gật đầu.
- Ngao Phụng tiền bối xin hãy khoan đã.
Tần Vũ tiến lên trước vài bước.
- Tần Vũ huynh đệ có chuyện gì vậy?
Ngao Phụng liền hỏi .
Tần Vũ nét mặt có chút buồn bã nói:
- Hai vị huynh đệ của ta, là Hầu Phí cùng Hắc Vũ đều đã đạt tới Đại Thành kì, hơn nữa khoảng cách phi thăng, cũng chỉ còn nhiều nhất là một ngày. Thời gian quả thật quá ngắn, ta cũng không muốn hai vị huynh đệ phải mạo hiểm, đồng thời cũng muốn cùng hai vị huynh đệ đoàn tụ thêm lúc nữa, cho nên mọi người cứ đi qua Thanh Vân lộ trước, ta sẽ là người cuối cùng.
Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân cả bọn kinh dị quay sang nhìn Hầu Phí cùng Hắc Vũ, gật đầu đồng ý. Bằng vào nhãn lực của bọn họ cũng thấy được Hầu Phí cùng Hắc Vũ sẽ nhanh chóng phi thăng, bởi năng lượng trong cơ thể đã gần như chuyển hóa thành yêu nguyên lực rồi.
- Được, Tần Vũ huynh đệ sẽ là người đi cuối cùng, hãy cứ vui vẻ nói chuyện cùng huynh đệ của ngươi đi.
Ngao Phụng trực tiếp nói, những sứ giả còn lại cũng không ai phản đối.
Bới theo cách nhìn của bọn họ, vị trí sau cùng này, cũng không đáng để tranh chấp. Hơn nữa công lực của Tần Vũ lại thấp, không có ai xem Tần Vũ là đối thủ cạnh tranh cả.
Tần Vũ liền lập tức cùng Hầu Phí, Hắc Vũ đi dạo quanh quảng trường.
Bọn Man Càn, sáu đại thủ lĩnh cũng tụ tập lại thương lượng, cuối cùng quyết định thứ tự người vượt Thanh Vân lộ. Đồng thời mỗi người ở tại bạch ngọc quảng trường đều lưu lại linh hồn ngọc giản của mình, người đầu tiên may mắn có cơ hội vượt Thanh Vân lộ chính là Minh Thiện chân nhân.
- Minh Thiện, nếu như ngươi là người đầu tiên đến được Cửu Trọng Thiên, thậm chí may mắn đoạt được bảo bối. Khẳng định tiền đồ của ngươi sẽ vô cùng sáng lạn, ngươi đừng phụ lòng của ta, cũng đừng phụ lòng Vũ Hoàng.
Hoa Nhan nói lời ủy thác.
Minh Thiện chân nhân sắc mặt có chút khổ sở.
Người đầu tiên vượt Thanh Vân lộ, tuyệt đối là người chịu nhiều nguy hiểm nhất. Chỉ là bọn Minh Thiện chân nhân có tư cách để phản đối quyết định của sáu vị thủ lĩnh sao?
- Hoa Nhan tiền bối yên tâm, tại hạ nhất định sẽ cố gắng.
Minh Thiện chân nhân hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp đi tới Thanh Vân lộ, đạp một chân lên thanh ngọc ngọc kiều, cũng chính là Thanh Vân lộ.
Thanh Vân lộ thông thẳng tới Cửu Trọng Thiên, đồng thời xung quanh bị bao phủ bởi mây xanh, Minh Thiện chân nhân chỉ mới đi có một lúc, mọi người đã không còn nghe thấy tiếng bước chân của Minh Thiện chân nhân nữa, lúc này ….. tất cả đều đang thận trọng lắng nghe.
- Hống~~
Một tiếng gầm trầm đục từ trong Thanh Vân lộ truyền ra, đồng thời--
Linh hồn ngọc giản của Minh Thiện chân nhân tại bạch ngọc nghiễm tràng cũng kêu "bồng" một tiếng rồi vỡ ra…..
- Minh Thiện chân nhân đã chết, người thứ hai, Đỗ huynh, là người của huynh.
Ngao Phụng lạnh lùng nói , đồng thời nhìn về phía Đỗ Trung Quân.
Đỗ Trung Quân lúc này chỉ có duy nhất một thuộc hạ còn sống, chính là Vu Hắc. Đỗ Trung Quân quay đầu nhìn Vu Hắc ở đằng sau, Vu Hắc sắc mặt trở nên khó coi, vừa nãy Minh Thiện chân nhân chết quả thật là quá nhanh, nhanh đến mức kinh hãi.
Thanh Vân lộ rất dài, nhưng Minh Thiện chân nhân mới đi qua một đoạn ngắn đã chết, mọi người cũng đều nghe thấy tiếng hống của một loài mãnh thú.
- Vu Hắc, phải nỗ lực, nếu như người có thể sống sót, ta sẽ giúp người tu luyên những công pháp đặc thù của Hắc Ma ma đạo.
- Vâng, Huyết Ma đại nhân.
Vu Hắc gật đầu nhận lệnh, sau đó thu hết dũng khí bước lên Thanh Vân lộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...