Tinh Thần Biến


Trước sau là hai hắc sắc bàng giải hung thú thực lực thật sự quá cường mạnh, chứng kiến hắc long Duyên Mặc xuất thủ, so với hắc sắc bàng giải hung thú vẫn yếu hơn một chút.
- Ngươi, hắc long kia, thực lực không tệ, có thể đả thương đệ đệ ta.
Hắc sắc bàng giải hung thú phía trước lời nói có chút mạch lạc. Lúc này mọi người mới rõ nguyên lai hai hắc sắc hung thú một trước một sau này không ngờ lại là huynh đệ, mà đã là huynh đệ thì xem ra hắc sắc bàng giải hung thú phía trước thực lực tuyệt đối không dưới đệ đệ của hắn, thậm chí có thể mạnh hơn.
"Nơi này cách Cửu Kiếm tiên phủ không còn xa nữa, chỉ khoảng ngàn dặm, tất cả dùng tốc độ nhanh nhất, chạy, bọn chúng chỉ có hai mà thôi. Tuyệt đối không thể đả thương tất cả mọi người, chạy…" Thanh âm của Duyên Mặc vang lên trong đầu mọi người.
Chạy! Ai có thể chạy thoát, phải xem bản lĩnh từng người! Tần Vũ nắm lấy tay Lập Nhi, rất chặt! Lập Nhi cũng nắm lại tay Tần Vũ, cẩn trọng truyền âm nói:
- Tần Vũ đại ca, lao tới nhanh nhất có thể.
Tần Vũ nhìn chằm chằm hung thú phía trước, trên thân hắc sắc quang hoa lưu chuyển rời khỏi thân thể, "Hắc Nguyên" lập tức biến thành một thanh phi kiếm, Tần Vũ chân đạp lên phi kiếm, đan điền tinh hạch phát xuất kim sắc tinh thần chi lực nhập vào phi kiếm.
- Lập Nhi, muội triển khai hộ thân pháp bảo tạo ra ngăn cách với nguy hiểm bên ngoài, còn huynh… muội cứ tin tưởng, từ khi đạt tới Tinh Hạch cảnh giới, huynh chưa bao giờ toàn lực triển khai tốc độ của mình.
Tần Vũ nói nghiêm túc.
Nhìn thấy Hắc sắc bàng giải hung thú trong mắt thoáng qua một tia lệ mang sắc nhọn.
Chỉ nghe một loạt tiếng nổ, mọi người sử dụng tốc độ nhanh nhất của mình, bằng nhiều lộ tuyến khác nhau, cùng nhắm hướng Cửu Kiếm tiên phủ bay tới, người thì khúc tuyến độn quang phi hành, kẻ thì lao đi thoăn thoắt trong nước. Tần Vũ kim sắc tinh thần chi lực hoàn toàn bao bọc lấy Hắc Nguyên phi kiếm và cơ thể, cả người hóa thành một đạo hồng quang kim sắc, bay đi theo một quỹ tích kỳ diệu cực tốc hướng Cửu Kiếm tiên phủ bay đến. Riêng Lập Nhi lại tựa như nhàn hạ tản bộ, bước mấy bước, nhẹ nhàng theo sát Tần Vũ .
- Hắc long, chịu chết đi.
Hắc sắc bàng giải hung thú lão đại ở phía trước hướng về hắc long Duyên Mặc truy sát... Còn hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị thì quay sang giết những người khác, dường như đối với long tộc hai bàng giải đều chứa đựng địch ý. Bàng giải hung thú lão nhị trực tiếp hướng tới thanh long Duyên Lang, Thanh Long lập tức biết rằng bất ổn.
"Hống…" Gầm lên một tiếng giận dữ, đối diện sự công kích của hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị không ngờ Thanh Long hóa thành hình người lực công kích kém cỏi.
- Bố trận!
Thanh Long sắc mặt khẩn trọng phát lệnh.
Ba hoàng y nam tử đi theo lập tức đứng thành Tam Tài trận xoay chuyển phía sau lưng Thanh Long. Trên người ba hoàng y nam tử đều phát ra từng đạo quang mang như đập ngăn sông, Thanh Long song thủ xuất hiện ánh sáng chói mắt. Những người khác đang nhanh chóng bỏ chạy nghe vang lên một tiếng nổ chấn động thiên địa. Hai bên đều bắn ngược ra.
Thanh Long quay ngược lại dẫn ba hoàng y nam tử lợi dụng lực phản chấn, tăng tốc bỏ chạy. Hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị bị chấn lùi, tới lúc muốn đuổi theo, Thanh Long và ba hoàng y nam tử đã ở ngoài xa mấy chục dặm. Một tiếng rống giận dữ, hắc sắc bàng giải hung thú càng điên cuồng truy đuổi… Còn hắc long Duyên Mặc, lúc này cũng đang cùng bàng giải hung thú lão đại phân cao thấp. Hắc long Duyên Mặc cũng trở nên hoàn toàn điên cuồng, bộc lộ lực công kích cực cao. Long trảo sắc bén, long vĩ mạnh mẽ, cùng với… hắc long tuyệt kỹ. Đôi mắt màu huyết hồng Hắc long Duyên Mặc quang mang đại thịnh, phát xuất đạo đạo hồng sắc quang mang, dung nhập vào toàn thân hắc long. Các vết thương trên thân hắc long hồi phục với tốc độ phi thường.
- Ngươi chết đi!
Duyên Mặc nhìn hắc sắc bàng giải hung thú lão đại tức giận hét lớn.
Hắc sắc bàng giải hung thú lão đại đương nhiên đại nộ. Thân là hung thú, há lại biết sợ sao? Gặp phải hắc long lợi hại như vậy, hắn càng thêm cuồng bạo. Chỉ thấy hắc sắc bàng giải hung thú ngửa mặt lên trời giận dữ rống lên một tiếng. Lập tức hung hãn cực tốc lao tới. Cường sát! Chém giết đẫm máu!

Lúc này, Duyên Mặc tốc độ nhanh hơn nhiều. Cả tốc độ thân thể hồi phục cũng rất nhanh, năng lực phòng ngự đề thăng. Tất cả được kích phát đôi mắt màu huyết hồng thần dị của Hắc Long nhất tộc. Đôi mắt màu huyết hồng khác với mắt hung thú. Long lân vỡ vụn, bàng giải lân giáp tả tơi, máu tươi nhuộm đỏ cả sóng biển… tuy nhiên lớp lớp sóng cuộn, máu tươi chẳng mấy chốc đã cuốn sạch.
Đột nhiên, hắc long Duyên Mặc vẫy đuôi, trực tiếp hướng Cửu Kiếm tiên phủ lao đi. Duyên Mặc xác định mục đích tối thượng của hắn là khai mở Cửu Kiếm tiên phủ chứ không phải cùng với một hung thú liều mạng giao chiến, hung thú thích chém giết, còn hắn thì không.
Tần Vũ sau khi ngự kiếm tốc độ nhanh vô cùng, thậm chí nếu so với Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân thì cũng không kém bao nhiêu.
- Lập Nhi, hai hung thú, một đấu với Duyên Mặc, một đấu với Thanh Long. Chúng ta trái lại lại có phần thoải mái.
Lúc này Tần Vũ có chút nhàn nhã, nếu như hắn và Hắc sắc Bàng Giải hung thú chính diện giao chiến, phần hắn tất có kết cục rất thê thảm. Chính diện chém giết, kết cục đương nhiên là thê thảm
- Tần Vũ đại ca! Thanh Long và ba hoàng y nam tử hình như rất lợi hại. Ba hoàng y nam tử là ai vậy? không ngờ hình thành nên trận pháp uy l ực, bốn người liên thủ có thể đánh lui hắc sắc bàng giải hung thú.
Lập Nhi kinh ngạc nói.
Linh thức Tần Vũ cũng phát hiện điều này. Luận thực lực, hắc sắc bàng giải hung thú là Độ Kiếp kỳ hung thú, so với Thanh Long lợi hại hơn gấp bội, nhưng Thanh Long hóa thành hình người, cùng với ba hoàng y nam tử kia thi triển một trận pháp đặc biệt liên thủ công kích đánh lùi bàng giải hung thú.
- Có lẽ đây là sát chiêu tối hậu của Thanh Long?
Tần Vũ nhướng mày đáp lời.
Cửu Kiếm tiên phủ đích xác có bao nhiêu bảo bối? - không ai biết ! Nếu quả thực tiên bảo là bội số của chín, thì dễ dàng phân chia. Nhưng liệu có xảo diệu như vậy? - Dẫu có thực sự xảo diệu vậy, một khi tham tâm nổi lên, sự tình đồ sát tranh bảo thế nào không ai có thể dự phòng được. Lần này tới tiên phủ tranh đoạt pháp bảo mỗi bên thế lực đều có một sát chiêu tối hậu.
Một tiếng rống cực kỳ phẫn nộ vang lên, hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị bị Thanh Long đánh lui mấy lần, cuối cùng cuồng tính bạo phát. Không ngờ không bám theo Thanh Long nữa mà quay sang hướng những người khác truy sát. Đúng lúc đó…
- Cửu Kiếm Kiều tiên phủ ở phía dưới, đáp xuống nào!
Ngôn Tự chân nhân hét lớn, từ trên đáp xuống, những người khác cũng lần lượt hạ xuống. Mọi người lập tức ẩn mình vào đáy Bạo Loạn Tinh Hải.
"Phốc xích!" Một tiếng rít lớn vang lên, lục y nữ tử được Tam Nhãn lão yêu mang theo trực tiếp bị một cái chân mảnh khảnh của hắc sắc bàng giải hung thú chém nát. Nếu nói hai cái càng khổng lồ của hắc sắc bàng giải "to" tới mấy mét, thì mấy cái chân "mảnh khảnh, nhỏ nhắn" cũng tầm nửa mét. Tất cả đều "ngắn ngủn" chỉ chừng vài mươi mét.
Tam Nhãn lão yêu sắc diện biến đổi, nhưng tuyệt nhiên lão không cùng với hung thú giao chiến, ngược lại nhanh chóng đáp xuống đáy biển. Thời điểm này, quả không đáng vì một thủ hạ mà liều mình với hung thú, huống hồ… Tam Nhãn lão yêu thực lực không đủ để tranh phong.
"Bồng!" Nước bắn tung khắp nơi, hắc long Duyên Mặc cũng lao nhanh vào trong nước, hết sức bơi xuống đáy biển, phía sau Bàng giải hung thú lão đại đuổi theo. Huyết quang bao bọc thân thể hắc long. Hắc long Duyên Mặc tốc độ cực nhanh, chốc lát đã đuổi kịp Tam Nhãn lão yêu, Ngôn Tự chân nhân và Tần Vũ mấy người.
"Không tốt." Tần Vũ sắc diện đột biến, hắn đã phát hiện phía sau có hai hắc sắc bàng giải hung thú truy sát. Tất nhiên hai hắc sắc bàng giải hung thú này không trực tiếp nhắm vào riêng ai, mà nhắm vào tất cả mọi người… Khả năng mục tiêu mà bàng giải lão đại truy sát là Duyên Mặc.
Mọi người lần lượt cực tốc đào thoát.
Hồng Loan- thần thú vừa vượt qua Lục cửu thiên kiếp, tốc độ kém nhất trong chúng nhân sớm trở thành mục tiêu cho hắc sắc bàng giải hung thú xuất thủ … Chỉ nghe một âm thanh lớn, lập tức nước khắp chung quanh nóng bỏng lên.
"Hồng Loan." Duyên Mặc thấy máu cùng hỏa diễm bao quanh thân thể thần thú dưới quyền mình, lập tức đại nộ. Nhưng đối diện hai Độ Kiếp kỳ hung thú, hắn không dám một chọi hai. Duyên Mặc cực tốc quay lại, long vĩ quét mạnh, trực tiếp nhất chiêu giao thủ cùng một hắc sắc bàng giải hung thú. Hai long trảo Duyên Mặc lần lượt nắm lấy Tuyết Nữ và Hồng Loan. Sau đó tốc hành trầm xuống phía dưới.

Tần Vũ, Lập Nhi, Ngôn Tự chân nhân, Y Đạt, Thanh Long, Tam Nhãn lão yêu phi hành ngay sau Duyên Mặc. Sau nữa là Tư Đồ Huyết, Tiêu Cửu, hắc phát lão giả và ba hoàng y nam tử.
"Cửu Kiếm tiên phủ ở đâu?" Chiếu theo địa đồ mà chín thanh ngọc kiếm truyền lại, Cửu Kiếm tiên phủ chỉ có thể ở vài mét vuông phía dưới, v ới phạm vi này nhãn lực tự nhiên của mọi người có thể nhìn thấy nhưng họ phát hiện phía dưới là những nham thạch san hô.
Nơi đó có Cửu Kiếm tiên phủ?
Nhất thời mọi người chút u mê.
Liều mạng tới đây, nhưng Cửu Kiếm tiên phủ căn bản như không tồn tại. Vì mở Cửu Kiếm tiên phủ, mỗi người đều đã hao phí quá nhiều nhân, tâm, vật lực… tranh đoạt mỗi thanh ngọc kiếm ….khám phá Cửu Kiếm tiên phủ ở Bạo Loạn Tinh Hải …. tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, một đường chém giết mà tiến, gần như mất cả tiểu mệnh (Riêng huynh đệ Địch Long sớm trở thành nạn nhân). Nếu tới được Cửu Kiếm tiên phủ thì cũng đáng, nhưng nơi đây không có tiên phủ! Không có!...
Hắc long Duyên Mặc mang theo hai thủ hạ Tuyết Nữ và Hồng Loan đứng trên nham thạch sơn mạch, không biết nên làm gì. Nơi này đáng lẽ phải là Cửu Kiếm tiên phủ, tại sao nơi này không có tiên phủ? Từng người đáp xuống, đều bay lên trên nham thạch sơn mạch, mọi người đều có phần bối rối, ngơ ngác.
"Hống…" Một tiếng rống giận dữ vang lên, hai hắc sắc bàng giải hung thú đã truy đến.
Không thể tìm thấy Cửu Kiếm tiên phủ, lại đối diện hắc sắc bàng giải hung thú truy sát, trải qua ngàn cay vạn đắng mới tới nơi này, chúng nhân đều cảm thấy mình hẫng hụt, nếu chết ở đây, quả thật là oan uổng.
- Các ngươi… không thể thoát.
Hắc sắc bàng giải hung thú lão đại ở phía trước mọi người lạnh lùng nói.
"Duyên Lang, lão đại ta đối phó, lão nhị phần ngươi. Ta thấy trận pháp của ngươi không tệ, cộng thêm Y Đạt mấy người giúp đỡ, có khả năng đối phó cùng hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị." Duyên Mặc hướng tới mọi người truyền âm nói.
"Còn những người khác. Tìm xem nơi đây cuối cùng có cơ quan nào không." Duyên Mặc nhìn tới Tư Đồ Huyết mấy người. Mọi người đều gật đầu.
Duyên Mặc đơn đấu với hắc sắc bàng giải hung thú, Thanh Long, ba hoàng y nam tử cộng với Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân, Tam Nhãn lão yêu quần công hắc sắc bàng giải hung thú lão nhị. Kế hoạch thì tốt, nhưng sự thật liệu có thành chăng?
- Các ngươi, quá ngu ngốc.
Hắc sắc bàng giải hung thú lão đại dường như chẳng có chút lo lắng.
Khi đối phương tĩnh. Duyên Mặc mấy người cũng không động. Tất cả muốn kéo dài thời gian mong sớm tìm ra cơ quan, phát hiện vị trí Cửu Kiếm tiên phủ. Duyên Mặc cùng các cao thủ chăm chú cảnh giác hai hắc sắc bàng giải hung thú, Tư Đồ Huyết, Tiêu Cửu, Tuyết Nữ, Hồng Loan đang trọng thương cộng thêm Tần Vũ, Lập Nhi mấy người, tất cả đều đang cẩn thận dò tìm.
- Máu không phải là của hung thú bọn ta nếu đổ ra ở Bão Loạn Tinh Hải này sẽ tạo nên sức hấp dẫn ghê gớm làm cho số lượng lớn hung thú kéo đến, các ngươi và bọn ta giao đấu lâu như vậy, máu đó khẳng định có thể hấp dẫn nhiều hung thú, một số ngang bằng chúng ta, thậm chí còn có hung thú cường đại hơn. Hung thú bình thường không cần phải đề cập đến, những hung thú có trí tuệ mới đáng kể thôi
Hắc sắc bàng giải hung thú lão đại lúc này chầm chậm nói, tựa hồ như vừa nói vừa ung dung hưởng thụ coi bọn Tần Vũ đã là rùa trong hũ.
Duyên Mặc, Thanh Long, Y Đạt, cùng Tần Vũ mấy người đang cẩn thận tìm kiếm sắc diện đều biến đổi. - Nguyên lai là vậy! Dễ hiểu tại sao sau khi giết sa ngư hung thú đầu tiên, liền bị nhiều hung thú tới vây công, nguyên do là máu, nếu không phải là máu của hung thú thì có thể hấp dẫn hung thú chung quanh.
Lúc đó - Một tiếng rống giận dữ vang lên. Vài đôi mắt màu huyết hồng xuất hiện lao tới, mọi người đều minh bạch, đã có thêm nhiều hung thú nữa tìm tới.

Sáu hung thú, ba hung thú Đỗng Hư cảnh giới, hai Không Minh kỳ hung thú, cả một Độ Kiếp kỳ hung thú!
"Tồi tệ…" Duyên Mặc sắc diện biến đổi. Hai Độ Kiếp kỳ hung thú đã rất khó đối phó. Hiện tại lại thêm một hung thú không kém hắc sắc bàng giải hung thú. Trong lúc mọi người đều đang kinh chấn, thêm một tiếng gầm rống vang lên. Nhiều đôi mắt màu huyết hồng nữa lại xuất hiện, càng ngày hung thú tụ tập càng đông.
- Làm gì bây giờ? Duyên Mặc.
Thanh Long sắc diện tuyệt vọng nhìn Duyên Mặc. Đến lúc này dẫu liều mạng cũng là vô dụng.
Tần Vũ, Lập Nhi mấy người đang tìm kiếm, thập phần để tâm tới những hung thú này. Ai ai đều cảm thấy áp lực cường đại. Lúc này hung thú số lượng đ ã lên tới mấy chục con, Độ Kiếp kỳ không ngờ có tới năm con, Không Minh kỳ cũng gần mười con. Không những vậy… Cùng với thời gian dần qua, số lượng cũng không ngừng tăng thêm.
Năm Độ Kiếp kỳ hung thú ở phía trước so với tu chân giả ở hải ngoại tu chân giới, hung thú ở Bạo Loạn Tinh Hải này thực lực tuyệt đối là cường giả vi tôn.
- Mấy kẻ ngoại lai này, hắc long đó và hai tên bên cạnh là phần của huynh đệ chúng ta.
Hung thú bàng giải lão đại nói.
Đứng giữa đám Độ Kiếp kỳ hung thú là một hổ sa hung thú , trước trán hắn có hai sừng nhọn màu huyết hồng, ngữ điệu cực kỳ chậm rãi nói:
- Những kẻ khác… ta không cần. Nam tử đó, cả nữ tử đó nữa… của ta.
Hai kẻ Song giác hổ sa hung thú nói tới chính là Tần Vũ và Lập Nhi, đôi mắt màu huyết hồng nhìn chằm chằm hai người thèm khát.

Lúc này mọi người mới vỡ nhẽ rằng năm Độ Kiếp kỳ hung thú coi họ là con mồi để săn bắn và đang tiến hành phân chia. Nhưng đúng lúc này- Một tiếng rống trầm thấp giận dữ vang lên, năm Độ Kiếp kỳ hung thú run lên, lập tức phân khai. Chỉ thấy một hung thú khổng lồ màu đen có thế tích mấy mét vuông cao lớn từ xa tiến tới.
Duyên Mặc, Y Đạt cùng Tần Vũ mấy người như cảm thấy bị áp lực bóp nghẹt khó thở.
Đó là một Hắc Chương ngư (bạch tuộc) không lồ, chương ngư này rất quái dị, xúc tu đặc biết nhiều. Bát trảo chương ngư chỉ có tám cái, chương ngư này lại có mấy chục cái xúc tu. Tuy nhiên nó chỉ có một con mắt màu huyết hồng.
Độc nhãn hung thú đứng ở giữa, năm Độ Kiếp kỳ hung thú lập tức lùi ra phía sau vô cùng cung kính.
- Đại Thành kỳ hung thú.
Thanh Long khẽ hô một tiếng. Những người khác sắc diện kinh hoàng.
Độc nhãn chương ngư quét mắt nhìn qua Thanh Long, nói:
- Sao ngươi biết ta là Đại Thành kỳ hung thú, ngươi… hình như chỉ là Không Minh kỳ thần thú?
Luận trí tuệ, độc nhãn chương ngư này so với năm Độ Kiếp kỳ hung thú cao hơn nhiều. Thanh Long cảm thấy trống ngực giục liên hồi, lập tức nói:
- Đoán! Thấy năm kẻ kia đối với ngươi cung kính như vậy, ta đoán.…
Đại Thành kỳ hung thú a! Hung thú đạt đến Đại Thành kỳ, giả như muốn giết mọi người, cơ bản chẳng cần phí sức.
Nhưng lúc này -
Vô vàn các tia sáng màu hoàng kim, bạch nguyệt, úy lam… các loại quang hoa đủ màu từ nham thạch sơn mạch chỗ mọi người đang đứng phát xuất toả ra, quang mang xé toang bóng tối. Trong vòng mấy chục dặm chu vi hải vực hoàn toàn sáng rực lên.

- A…
Độc nhãn chương ngư bị hàng loạt quang hoa đó bắn trúng, hắn rống lên đau đớn, thân thể như bị hủ thực (ăn mòn). Máu tươi tứa rỉ ra. Độc nhãn chương ngư thân hình lập tức bỏ chạy.
Năm Độ Kiếp kỳ hung thú cũng rống lên đau đớn, như chịu thống khổ vô cùng, máu tươi ròng chảy, tất cả quay người chạy trốn. Căn bản không còn lòng dạ nào ác tâm tới Duyên Mặc, Tần Vũ mấy người.
Bọn chúng dường như dưới sự ảnh hưởng của quang hoa, tốc độ phi hành trở nên cực chậm, trong chục dặm phạm vi, không một Không Minh, Đỗng Hư kỳ hung thú nào chạy thoát. Trong phút chốc, những hung thú đó thân thể bắt đầu rữa ra, hóa thành tro bụi.
Duyên Mặc, Y Đạt, Ngôn Tự chân nhân, Tần Vũ, Tam Nhãn lão yêu … lặng đi vì ngạc nhiên, xúc động. Không ngờ Đại Thành kỳ hung thú cường đại bị quang hoa đó tấn công bị trọng thương phải bỏ chạy. Không Minh kỳ hung thú thậm chí trực tiếp hoá thành tro bụi.
- Tiên phủ, Cửu Kiếm tiên phủ!
Tiêu Cửu kinh hô phát lên. Mọi người đều quay đầu lại nhìn. Phía dưới quang hoa phát ra càng lúc càng nhiều, nham thạch sơn mạch từ từ vỡ vụn. Một kiến trúc khổng lồ bắt đầu nhô lên.
Tắm trong quang hoa thần kỳ, một tòa lâu đài lộng lẫy - tiên phủ cuối cùng đã xuất hiện. Mấy chục dặm hải để được quang hoa chiếu sáng, không có một hung thú nào dám lại gần. Tần Vũ, Duyên Mặc mấy người được quang hoa chiếu, cảm thấy toàn thân thư thái, không chút tổn hại. Nham thạch sơn mạch vỡ nát càng lúc càng nhiều. Tiên phủ đã hoàn toàn hiển lộ.
Với muôn đạo quang mang, toàn bộ tiên phủ như được tạc từ bích ngọc, khí tức uy nghiêm khiến tất cả mọi người cảm thấy sùng kính. Trời ạ, đây là tiên phủ sao? Mọi người kinh ngạc trước sự hoành tráng của tiên phủ, thấp thỏm vui mừng, bên ngoài tiên phủ đã như vậy, bảo bối bên trong có thể kém cạnh sao?
- A!
Một tiếng kêu thảm vang lên.
Tần Vũ sắc mặt đại biến, nhìn Tam Nhãn lão yêu bên cạnh hắn nhục thân bị nổ tung, nguyên anh trực tiếp vỡ vụn rơi xuống… không ngờ Tam Nhãn lão yêu lợi hại vô cùng lại chết như vậy. Tần Vũ biết không ổn, đồng thời hắn cảm nhận sau lưng một cỗ khí lực cường đại khủng bố công kích tới.
Tiêu diệt lẫn nhau!
Tuy cảm ứng là thế, nhưng lúc này Tần Vũ căn bản không đủ thời gian né tránh, bởi vì đối phương quá nhanh… bất quá thế nào cũng phải luôn cố gắng, Tần Vũ lập tức tránh sang bên phải, ít nhất không thể để đầu và đan điền bị thương. Nguồn: https://truyenfull.vn
"Lập Nhi." Tần Vũ trong lúc tránh né, phát hiện không ngờ Lập Nhi lại đã đến đứng chặn sau lưng mình, không khỏi kinh hãi.
Một âm thanh lớn vang lên, trên thân Lập Nhi phát xuất làn sóng trong suốt, dễ dàng kháng cự công lực khủng bố đó. Pháp bảo hộ thân của Lập Nhi cuối cùng phát động. Lực công kích dễ dàng khiến cho Tam Nhãn lão yêu nổ tan xác, Lập Nhi lại ngăn cản không chút khó khăn… Nhưng đối tượng của thần bí nhân không chỉ Tần Vũ cùng Tam Nhãn lão yêu mà đồng xuất tấn công cả những người khác.
"Oanh!""Oanh!""Oanh!""Oanh!""Oanh!" …
Một loạt tiếng nổ vang lên, qua một lúc thanh ba mới hết rung động.
Khói bụi lắng xuống. Tần Vũ nhìn bốn phía. Ngôn Tự chân nhân và Y Đạt, Tư Đồ Huyết, Tiêu Cửu đều đang nhăn nhở cười. Nhưng phía tu yêu giả thì… Duyên Mặc quỳ gục xuống, gương mặt tái nhợt, máu chảy đầy đất. Thanh Long nằm ở bên cạnh, ba hoàng y nam tử đều đang đỡ Thanh Long. Tuyết Nữ và Hồng Loan hai người thủ hạ của Duyên Mặc ngã trên mặt đất, không một sinh khí, ngậm hờn mà chết.
- Chậc chậc… Đây là người của Tinh Thần các, không ngờ có thể chịu một kích của ta mà không chết, chính là vì có hộ thể pháp bảp của tản tiên đó, đủ thấy tán tiên của Tinh Thần các đó thực lực quả nhiên danh bất hư truyền.
Đứng trước tiên phủ, một hắc bào nhân thần bí cười nói. Hiển nhiên chính thị y là kẻ vừa xuất thủ. Lúc này bên cạnh hắn lại có một hắc bào nhân khác.
Tiêu Cửu vừa trông thấy hai người áo đen tức thời đại hỷ, lập tức quỳ xuống cung kính nói:
- Đệ tử Tiêu Cửu, bái kiến sư tổ, sư thúc tổ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui