"Cốc chủ, theo tin tức cuối cùng truyền lại, hai mươi lăm người tiến nhập vào trong kinh thành, khi công kích hoàng cung, một trong số họ đã tự bạo giết được vài nhân vật quyền quý, hình như là hoàng hậu hoặc phi tử của Tần vương triều."
Nghiễn Tâm cung kính bẩm báo, Địch Hùng nhãn tình ngay lập tức sáng lên.
"Đúng vậy chứ?"
Địch Hùng hỏi lại lần nữa.
Nghiễn Tâm gật đầu nói: "Cốc chủ, căn cứ tin tức được truyền lại, trong hoàng cung bọn cung nữ xưng hô nữ nhân đó là "nương nương". Vì thế không phải là hoàng hậu thì cũng là phi tần."
"Rất tốt…. còn gì nữa?" trên mặt Địch Hùng có một chút hỉ sắc.
Nghiễn Tâm tim đập mạnh, nhưng Nghiễn Mưu đã lên tiếng: "Cốc chử, đây là tin tức cuối cùng, đây là tin tức được truyền đến sau gã đội trưởng bị giết….. Nhưng các tu yêu giả còn lại theo kế hoạch đã công kích đại thần ở nội bộ kinh thành cùng với hoàng tộc cư trú ở ngoài hoàng cung. Phàm nhân rất là yếu nhược, tu yêu giả chỉ cần tuỳ ý tán phát khí kình cùng có thể giết chết bọn chúng, chắc là Tần vương triều có tổn thất không nhỏ."
"Hay lắm!"
Địch Hùng đứng lên cười lớn: "Bất quá căn cứ vào tình huống chiến đấu như vậy, có thể phát hiện tần vương triều phòng ngự cực kỳ nghiêm mật. Lần này chắc chắn bọn họ sẽ gia tăng phòng ngự, phỏng chừng lần tới nhân mã chúng ta rất khó đột phá vào kinh thành."
Nghiễn Tâm nhíu mày nói: "Cốc chủ, bây giờ chúng ta sẽ làm như thế nào?"
"Nghiễn Tâm, ta đã xem xét rất lâu, nghĩ đến một diệu pháp......lấy phàm nhân đối phàm nhân!" Địch Hùng nở nụ cười sáng lạn.
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu hai huynh đệ chợt rùng mình.
"Bọn chúng đối với tu yêu giả phòng ngự, nhưng đối với phàm nhân thì phòng ngự ra sao? Chỉ cần chúng ta khống chế một đám phàm nhân, làm cho bọn họ tiến hành công kích, khẳng định xuất kỳ bất ý, hiệu quả so với tu yêu giả công kích khẳng định tốt hơn nhiều." Địch hùng tự tin nói.
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu nhãn tình lập tức sáng lên.
"Căn cứ theo tình báo ở Minh vương triều điều tra, Tiềm Long đại lục có tổ chức sát thủ, cũng có tổ chức tình báo." Địch hùng cười nói," Trân châu mã não ở hải để chúng ta không có giá trị, trái lại phàm nhân thì rất thích."
"Ý của cốc chủ là..." Nghiễn Tâm trong lòng đã nghĩ đến.
"Không sai, trước tiên dùng tiền tài trân bảo, điều khiển tổ chức sát thủ động thủ." Địch Hùng chậm rãi nói, "Bất quá, căn cứ tình báo, tổ chức sát thủ tiếp nhận nhiệm vụ có hạn chế, đối với hoàng tử của Tần vương triều, bọn chúng lại không dám lạm sát. Vì thế.....trừ khi ở ngòai, chúng ta tự mình cũng thành lập một tổ chức sát thủ."
"Chúng ta tự mình thành lập?" Nghiễn Tâm nghi hoặc nói..
Địch Hùng gật đầu nói: "Đúng, chúng ta sẽ phái một số tu yêu giả tiến nhập Minh vương triều và Hán vương triều, trước mặt một số tiên thiên cao thủ chứng tỏ thực lực của bọn chúng. Hấp dẫn bọn họ gia nhập vào tổ chức của chúng ta."
"Đồng thời, cũng hướng đến một số gia tộc lớn, chứng tỏ thực lực của tu yêu giả. Đạt được sự ủng hộ của bọn chúng, thậm chí khống chế các gia tộc thế lực lớn."
Địch Hùng trong mắt quang mang lấp lánh.
"Chúng ta lấy Minh vương triều, Hán vương triều làm căn cơ, kiến tạo một tổ chức sát thủ, tổ chức đó gọi là "Âm hồn"! Mục tiêu tối cao, chính là sát tử hoàng tộc tử đệ của Tần vương triều." Địch Hùng trong mát hàn ý đại thịnh.
Mục tiêu tối cao là giết hoàng tộc tử đệ. Hắn không hề nghĩ rằng sẽ để cho sát thủ phàm nhân đến giết Tần Vũ.
"Cốc chủ anh minh."
Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu đều quỳ xuống mừng rỡ nói, bọn chúng nghe kế hoạch đó, thì cảm thấy cực kỳ khả thi. Lấy phàm nhân đối phàm nhân, các tu yêu giả dùng linh thức kiểm soát, nhưng chỉ giám sát tu yêu giả. Phàm nhân thực sự vô pháp giám sát.
"Tổ chức sát thủ "âm hồn'." Địch Hùng trong lòng cười lạnh,"Tần Vũ, ta sẽ làm cho Tần gia ngươi biết cái gì gọi là 'âm hồn bất tán'!"
***
Minh vương triều cảnh nội.
Minh vương triều có một số cao thủ, "Kình Thiên Thủ" Vũ Văn Thương đang cưỡi ngựa trên quan đạo, lúc này đang là ban đêm, nhưng Vũ Văn Thương vẫn như cũ chậm rãi cưỡi ngựa.
"Dừng lại."
Một tiếng quát lạnh vang lên.
"Là ai?" Vũ Văn Thương sắc mạt biến đổi, hắn bất ngờ vì không cảm ứng được vừa rồi người nói rốt cuộc ở nơi nào.
"Ta ở phía sau ngươi." Âm thanh băng lãnh lại lần nữa cất lên..
Vũ Văn Thương xuống ngựa xoay người, động tác liền lạc vô cùng, hắn tịnh không có xuất thủ, bởi vì hắn biết..... có thể vô thanh vô tức xuất hiện ở phía sau hắn. Nếu muốn giết hắn, thì hắn đã chết rồi.
"Ngươi...."
Vũ Văn Thương sắc mặt đại biến, bởi vì trước mắt hắn là người đang lăng không mà đứng.
Có thể không nhờ đến bất cứ công cụ nào mà đứng lăng không, chỉ có thượng tiên trong truyền thuyết. Truyện YY - https://truyenfull.vn
"Người là thượng tiên?" Vũ Văn Thương khó mà tin được.
"Đúng." Thanh y đại hán cường tráng trực tiếp thừa nhận. Trên thực tế thanh y đại hán chỉ là một tu yêu giả mà thôi, "Ta thấy ngươi tư chất không tồi, đã là tiên thiên cao thủ, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có nguyện ý?"
Nghe thượng tiên sẽ thu mình làm đồ đệ, Vũ Văn Thương ngây người.
"Ài, ngươi không nguyện ý?" thanh y đại hán nhíu mày nói.
"Không. Tôi nguyện ý. Đồ nhi bái kiến sư phụ." Vũ Văn Thương lập tức quỳ xuống nói.
Thượng tiên a, tồn tại thật là chí cao. Vô số vũ giả muốn trở thành đồ đệ của thượng tiên nhưng bất thành, lúc này có thượng tiên thu mình làm đồ đệ. Làm sao Vũ Văn Thương lại cự tuyệt. Nói cho cùng lực hấp dẫn của thượng tiên là rất lớn.
***
Trong ba tháng ngắn ngủi, một tổ chức sát thủ lớn đã được thành lập.
Tổ chức sát thủ này căn cơ ở Minh vương triều và Hán vương triều, làm được như vậy tất cả là vì có vài mươi đại thị tộc đã truyền qua hơn trăm năm, tất cả các đại thị tộc này đều có tử đệ được thượng tiên thu làm đồ đệ..
Hơn thế nữa, lại có một lượng lớn tiên thiên cao thủ đã đến gia nhập vào trong tổ chức sát thủ này.
Có thể trở thành thượng tiên, đó là mộng tưởng cao nhất của tất cả vũ giả.
Thế lực lớn như thế, thêm vào một lượng lớn tiên thiên cao thủ, tự nhiên ngày sau sẽ hấp thu thêm một số cao thủ, giống như phong quyển tàn vân, thế lực của tổ chức sát thủ này tự nhiên đã mở rộng ra đến trong Tần vương triều.
Ba tháng, một tổ chức sát thủ "Thiên võng" thứ hai đã được thành lập, tổ chức sát thủ này gọi là 'Âm Hồn'.
Duệ vương phủ.
"Từ thúc, thúc lúc trước đóan không sai. Chỉ vài tháng quả nhiên xuất hiện tổ chức sát thủ." Tần vũ cười nói.
Từ Nguyên đã dùng Trúc Cơ đan, trải qua Tần Vũ dùng công lực bản thân tẩy kinh phạt tuỷ, hỗ trợ hấp thu đan dược, lúc này Từ Nguyên thực sự đã là một tiên thiên cao thủ, diện mạo khoảng bốn năm mươi tuổi.
Trúc Cơ đan, toàn bộ các tiểu phái tu chân giả cũng không xuất ra được. Nó cực kỳ trân quý.
Tần Vũ theo một số tài liệu ở "Tàng Bảo điện" trong Cửu sát điện, luyện chế ra không ít Trúc Cơ đan. Một viên Trúc Cơ đan, thêm vào Tần vũ tự thân xuất thủ, làm cho phàm nhân trong một lúc trở thành tiên thiên cao thủ là lẽ tự nhiên...
"Dung nhập vào thế giới phàm nhân, lấy phàm nhân đối phàm nhân.... Bất quá Địch Hùng đúng là chỉ có một chút thông minh , đột nhiên dùng phương pháp tổ chức sát thủ, đó thực sự là cách đối phó tốt nhất." Từ Nguyên phe phẩy vũ phiến nói, tựa hồ một điểm lo lắng cũng không có.
Tần Vũ nhìn Từ thúc.
"Yên tâm, tạm thời người của ngươi không cần xuất động, hắn đã dùng phàm nhân, ta cũng dùng phàm nhân đối phó hắn." Từ Nguyên nhẹ nhàng phe phẩy vũ phiến, tự tin nói.
Tần Vũ mỉm cười gật đầu.
Đêm đó.
Tần Vũ đang một mình đọc sách ở thư phòng, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
"Phụ vương, là người." Tần Vũ mở cửa phòng, nhìn thấy ngoài cửa là phụ thân mình Tần Đức, không kềm được rất là cao hứng. Căn cứ theo Từ Nguyên nói đó là chi kế " Lí Đại Đào Cương", ở trong Thanh Lâm viên căn bản không phải là Tần Đức và Phong Ngọc Tử, mà bọn họ chính là ở trong Vũ vương phủ.
Tần Đức cười gật đầu, nhìn thư tịch trên bàn cười nói: "Tối rồi còn đọc sách sao?"
"Cũng là rảnh rỗi một chút."
Tần Vũ lúc này ngồi một bên, Tần Đức mở cuốn thư tịch nhìn qua: "Đắc dữ thất ? Cuốn sách này là do một đạo gia lớn viết ra, đích xác có thể dùng tham khảo."
Tần Vũ lắc đầu nói: "Tu chân giả, lấy thực lực làm đầu. Nhưng ở thế giới đó càng lâu, con thực sự cảm thấy tâm mình càng mệt mỏi, xem cuốn sách này cũng có thể thư giãn.." Tần Vũ ở trước mặt phụ vương mình không tự chủ lộ xuất vẻ yếu nhược.
Tần Vũ kiên cường, lúc đầu chỉ là một tiểu tử ở hải ngoại tu yêu giả, cho đến bây giờ đã đạt được địa vị lớn. đó đích xác là một sự tình khó tin.
"Vũ nhi, ngươi nên nghỉ ngời cho tốt, không cần phải tranh đấu nữa." Tần đức an ủi.
"Tranh đấu? Phụ vương, tranh đấu, tịnh không phải con muốn tranh đấu, mà là người khác bức con tranh đấu. Tại hải ngoại tu chân giới, nếu không giết người thì sẽ bị người giết." Tần Vũ hít vào một hơi khẩu khí.
Tần Đức đương nhiên hiểu được đạo lý đó, nhất thời không biết nói gì.
"Con vẫn luôn tin tưởng một câu nói 'Nhược giả dùng tư tưởng khống chế hành vi. Nhưng cường giả, thực sự là để cho hành vị khống chế tư tưởng'!" Tần vũ sắc mặt cương nghị nói.
Lúc con bi thương thống khổ, con trái lại có thể hát lớn vui vẻ.. Khi con hoảng sợ sợ hãi, trái lại con dũng cảm tiến lên. Khi con lực bất tòng tâm, thực sự hồi ức thành công trong quá khứ làm tăng dũng khí, sẽ nỗ lực một lần nữa! Con tuyệt đối không thể dùng tư tưởng khống chế hành vi. Một khi như vậy phỏng chừng con đã sớm chết."
Trong mắt Tần Vũ quang mang lóe lên.
"Thế giới hải để tu yêu giả, lòng con không nhĩ đến giết chóc. Nhưng là con biết, nếu như con từ tâm nương tay, khẳng định không thể khống chế thủ hạ, trái lại sẽ gặp phản phệ, vì thế con tất phải mạnh mẽ vô tình!"
"Lúc trước khi con bị truy sát, chỉ có một mình đào tẩu, khi cảm thấy tịch mịch, khi cảm thấy mình hư nhược....con chỉ có thể hồi ức về những ngày vui vẻ quá khứ, hồi ức về những ngày cùng phụ vương huynh đệ ở cùng nhau, làm cho mình lại có được lực lượng, tiếp tục chạy trốn, con tin tưởng mình cuối cũng cũng có ngày đúng lên."
Tần Vũ quyền đầu nắm chặt, gân xanh lộ cả ra.
"Vũ nhi...." Tần Đức nắm lấy bàn tay Tần Vũ.
"Để cho hành vi khống chế tư tưởng mình, đó là lý lẽ gì? Con không biết.... Ngày đó, lão sư chết đi, người cùng Phong bá bá cũng bị chặt tay. Con lúc đó chỉ là muốn giết Đông Phương Dụ một người mà thôi....Nhưng... Đông Phương Niệm cũng không đáp ứng, con nếu như mềm lòng, phỏng chừng có nhiều người sẽ khi dễ Tần gia ta, vì vậy con phải có một chút trái với lương tâm, con cần phải tàn nhẫn, cho nên con đã tiêu diệt tòan bộ."
Tần Vũ hai mắt sắc bén nói.
"Thời ấu thơ, cức hạn huấn luyện đã làm con thống khổ, con không muốn huấn luyện, nhưng con lại ép mình, cưỡng bức chính mình.... mỗi lần vượt qua cực hạn, con lại cảm thấy sảng khoái, giống như cầu vồng sau mưa, con biết cũng có một ngày sẽ làm phụ vương mãn ý, khuôn mặt vui vẻ của phụ vương chính là cầu vồng mà con ao ước."
Tần Vũ cười, cười giống như một đứa trẻ.
"Phụ vương tu chân giả thế giới thực sự rất tàn khốc." Tần Vũ thở dài một tiếng.
Tần Đức chỉ nắm lấy tay Tần Vũ, thực sự một câu cũng không thể nói nên lời.
"Nếu như không phải là Lan thúc, con phải tiếp tục giết chóc, phải tiếp tục cùng người chiến đấu, nếu không.... cho dù nếu người thân bị vũ nhục, sẽ vô pháp báo thù." Tần Vũ khẽ nói, từ đáy lòng hắn rất cảm kích Lan thúc.
Bởi vì với Lan thúc, Tần Vũ có thể thư giãn, có thể biểu lộ tâm ý của mình.
Đó là một thế giới cường giả, nếu Tần Vũ hắn không phải là tối cường giả vì vậy cần phải có chút trái với lương tâm.
"Giết chóc, lạnh lùng, tàn nhẫn, khát máu... con không muốn, nhưng không thể không làm, khi chỉ có một mình, con đều cảm thấy đau lòng, bất quá dù đau lòng khó chịu, ở trước mặt người khác, con vẫn cần phải giả vờ tàn nhẫn lạnh lùng, giả vờ cười, có một bộ dạng mưu mẹo, bởi vì con là các chủ, không thể bối rối, không thể sợ hãi, không thể yếu ớt, con phải kiên cường! Phải lạnh lùng! Phải vô tình!"
Tần Vũ nhìn phụ vương mình, cười nhẹ, khuôn mặt xúc động: 'Phụ vương, người có biết được cảm giác đó không?"
"Vũ nhi, ta hiểu, ta hiểu mà." Tần Đức trong lòng cũng thương tâm.
Trước đó.
Cho dù là Thanh Long cung, Bích thuỷ phủ kinh nghiệm trải qua vài ngàn năm thậm chí hơn vạn năm, gặp Tần Vũ, không thể không thừa nhận Tần Vũ là nhân vật kiên cường lãnh khốc, cho dù là núi lớn có lở trước mặt, cũng có thể mỉm cười đối mặt.
Thanh Long, Tam Nhãn lão yêu, Ngôn Tự chân nhân, Y Đạt các cao thủ đó, tất cả đều là từ nhỏ đã ở trong hoàn cảnh đó, trải qua vài ngàn năm thậm chí là vạn năm.
Bọn họ lãnh khốc, bọn họ vô tình, đó là tự nhiên.
Nhưng Tần Vũ thì bất đồng, Hắn lúc trước đi đến hải để tu yêu giới không quá hai mười tuổi, khi còn nhỏ có thân nhân bồi bạn, tại Vân Vụ sơn trang, có Liên gia gia dạy bảo, Tần Vũ bản tính thiện lương, rất trọng tình nghĩa.
Thế nhưng, hoàn cảnh bức ép.
Lúc nhỏ vì tăng cường công lực để được phụ vương chấp nhận, hắn tự ép mình. Cho đến sau khi thành công, cùng Ngũ Hành đồng quy vu tận.
Rồi sau đó tiến nhập hải để tu yêu giới, phải nhận thức lại, thích ứng với thế giới hải để tu yêu giả.
"Nhược giả, dùng tư tưởng khống chế hành vi, nhưng cường giả, lại là để cho hành vi khống chế tư tưởng. Nếu như không phải là để những lời này tại đáy lòng, giống như một cột trụ chống đỡ thế giới nội tâm của con, e rằng ... con đã sớm không thể chịu được loại cảm giác tội lỗi dẫn đến suy sụp chính mình."
Khóe mắt Tần Vũ đã ẩn ước giọt lệ, tâm hồn chịu áp lực thống khổ, điều này làm cho Tần Vũ căn bản không thể khống chế tình cảm của chính mình.
"Vũ nhi."
Tần Đức nhìn nhi tử của mình, trong tâm xúc động mãnh liệt, "Vũ nhi, con không nên để tất cả sự tình đều giấu ở trong lòng, biết không? Ở trong nhà, cùng phụ vương nói chuyện, ở ngoài thì nói cùng tri kỷ bằng hữu. Con không thể để tất cả tại đáy lòng."
Tần Vũ hít vào một hơi, sau đó nở nụ cười.
"Phụ vương, có Lan thúc giúp con, là hạnh vận của con, nếu như không có Lan thúc giúp, đó là vận mệnh công bằng. nhưng.... sinh mệnh là của mình, con cần phải vì mình mà sống."
Tần Vũ đứng đậy mở cửa phòng.
"Giống như, con cần tiếp tục tàn nhẫn, bởi vì con muốn trở thành cường giả!" Tần Vũ thanh âm kiên định vô bì.
Tần Vũ đi ra khỏi cửa phòng, ngước đầu nhìn ánh sáng của quần sao trên bầu trời, trong lòng thầm hỏi: "Bởi vì ta không thể chịu được thân nhân của minh chịu nhục, ta không thể chịu được thân nhân của mình thống khổ. Vĩ vậy ta cần phải trở thành cường giả, cường giả đủ khả năng bảo hộ thân nhân!"
"Mỉm cười, trầm ổn, lãnh khốc, tàn bạo! Đó là ta, yếu đuối, yếu lòng, chỉ có thể chôn tại đáy lòng. Chỉ có thể!!!" Tần Vũ trong tâm càng thêm kiên nghị hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...