Tinh Tế Vong Linh Đế Quốc

“Thêm vào, thêm vào.......”.

Trước màn hình lớn, hai người trung niên đồng thời lớn tiếng ồn ào.

Khi thấy Phương Minh Nguy kiểm tra cho thấy đã đến lực lượng tinh thần cấp chín, mặc dù nhị vị vốn cực kỳ ổn trọng, cũng khống chế không nổi rít gào vài tiếng.

“Trương Xuân Thắng, phần hợp đồng này của ngươi không tốt, tuyệt đối không tốt, ta đại biểu Phương Minh Nguy yêu cầu thêm vào kim ngạch đầu tứ” Tiến sĩ Tạp Tu vẻ mặt chính khí nói.

Trương Xuân Thắng độ hung phấn cũng không dưới tiến sĩ Tạp Tu: “Lão yên tâm, ta sau khi trở về lập tức liên lạc cùng lão tổng, cam đoan trong vòng ba ngày ký lại hợp đồng”.

“Hai mươi ức phí tổn chế tạo cơ giáp là tuyệt đối không đủ. Ngươi lúc này đây có thể tranh thủ được bao nhiêu?”

“Tôi sẽ hết sức tranh thủ” Trương Xuân Thắng do dự một chút rồi nói: “Nhưng mà lão cứ yên tâm, thêm vào gấp đôi kim ngạch tuyệt đối không thành vấn đề”.

Phương Minh Nguy lại lần nữa từ trong khoang thuyền phong kín đi ra, ngẩng đầu, đã nhìn thấy hai cặp mắt tràn đầy hưng phán cùng nóng bỏng.

Vô luận là tiến sĩ Tạp Tu, hay Trương Xuân Thắng, đều là cơ giáp lão luyện, mấy chục năm kiếm ăn cùng cơ giáp làm cho bọn họ trông thấy quá nhiều thiên tài. Nhưng mà những vị thiên tài kia cùng với người trẻ tuổi trước mặt này so sánh, quả thực chính là không đáng một xu, cái rắm chó cũng không bằng.


Coi như là vị Mã Khổ Tư Mạc Lí gia tộc được công nhận thiên tài cơ giáp kia so với Phương Minh Nguy, cũng bất quá đáng giá một xu, coi như bằng cái rắm chó.

Đương nhiên, vị Khắc Lỵ Tư danh khí càng lớn, thân thủ rất tốt kia, lại tự động bị bọn họ xem nhẹ.

Hơn một tháng trước, dưới sự dụ dỗ của Thi Nại Đức, Phương Minh Nguy tiếp xúc đến cơ giáp.

Khi đó hắn chỉ vẹn vẹn có lực lượng tinh thần cấp bảy, tuy cấp số lực lượng tinh thần này tại tầm dưới hai mươi tuổi đã là phi thường hiếm thấy, nhưng mà cũng không phải chưa từng có.

Sau đó, tại một hồi đấu cơ giáp ngoài ý muốn, lực lượng tinh thần của Phương Minh Nguy càng kỳ diệu đạt đến cấp tám.

Đối với cái này, vô luận là Thi Nại Đức, hay mấy người tiến sĩ Tạp Tu biểu đạt trình độ hâm mộ lớn nhất. Nhưng mà khi tán thưởng Phương Minh Nguy có vận may tốt, thì cũng không có người muốn đi lặp lại cái tao ngộ của hắn.

Một tháng này, Phương Minh Nguy đã gây cho hai vị này ngạc nhiên cực lớn, kể cả sau khi học tập cơ giáp một tháng có thể đánh bại Khắc Lỵ Tư chính là bọn họ tại trước đó tuyệt đối không thể tưởng được.

Nhưng mà, tất cả ngạc nhiên này cộng lại, còn không bằng một câu hôm nay.

Lực lượng tinh thần cấp chín...


Sau một tháng ngắn ngủn, Phương Minh Nguy lại không thể tưởng tượng nổi đột phá, hơn nữa lúc này đây nguyên nhân đột phá càng làm cho làm cho người ta khó có thể tin được.

“Đều do tiểu tử Thi Nại Đức này, hắn một mực nói em năng lực thể thuật quá kém, cho nên dạy cho em một bộ quân thể quyền. Sau đó vận mệnh bi thảm của em đã tới”

Phương Minh Nguy nghiêm trang xắn ổng tay áo, lộ ra trên vết xanh đen trên cánh tay nói: “Nhìn thấy không? Đây là Thi Nại Đức nhất định phải cùng chân nhân của em pk lưu lại dấu vết”.

Tiến sĩ Tạp Tu cau mày nói: “Phương Minh Nguy, năng lực thể thuật của em mới cấp hai, thật sự là quá kém, cho nên ta mới bảo Thi Nại Đức dạy cho em quân thể quyền cơ bản nhất, luyện nhiều đều có chỗ tốt”.

“Em đã phi thường cố gắng” Phương Minh Nguy nghiêm mặt nói: “Sau khi em rèn luyện một tháng, vào hôm trước, năng lực thể thuật của em đã chính thức thăng lên cấp ba”.

“Cấp ba sao” Tiến sĩ Tạp Tu suy nghĩ một chút rồi nói: “Với tuổi của em mà nói, cấp ba đã rất không tồi, nhưng mà so với lực lượng tinh thần của em, cấp ba còn kém quá xa. Cho nên ta quyết định từ hôm nay trở đi, em cùng Thi Nại Đức cùng một chỗ theo ta luyện tập”.

Phương Minh Nguy trong lòng phát lạnh nghĩ tới bộ dáng mặt mày như đầu heo của Thi Nại Đức, lập tức lời lẽ chính nghĩa nghiêm khắc cự tuyệt ý tốt của tiến sĩ Tạp Tư,

Nhưng mà tiến sĩ Tạp Tu không hổ là tiến sĩ đường đường chính chính vừa thấy Phương Minh Nguy không chịu, lập tức cổ động ba tấc miệng lưỡi của mình miệng lưỡi lưu loát giảng thuật lực lượng tinh thần cùng năng lực thể thuật trong đó phối hợp quan hệ một chút.

Hơn nữa thề thốt nói cho Phương Minh Nguy, nếu giữa hai cái này đẳng cấp kém quá xa, như vậy sẽ tạo thành nguy hại thật lớn.


Tuy Phương Minh Nguy cho tới hiện tại cũng chưa từng nghe nói qua loại lý luận này, nhưng mà dưới sự cam đoan của tiến sĩ Tạp Tu cùng Trương Xuân Thắng ở một bên trợ giúp khuyên bảo, hắn vẫn đáp ứng yêu cầu cùng Thi Nại Đức cùng nhau rèn luyện.

Nhưng Phương Minh Nguy dù sao cũng không phải Thi Nại Đức, hắn trước khi đáp ứng cũng đã nói trước, nếu như tiến sĩ Tạp Tu huấn luyện sẽ tạo thành thương tổn cho thân thể của hắn, đặc biệt là bộ mặt mà nói, như vậy hắn thà rằng buông tha năng lực thể thuật, cũng sẽ không tiếp nhận bọn họ an bài.

Tiến sĩ Tạp Tu chỉ là hơi chút do dự, lập tức đáp ứng.

Sau khi tất cả nói chuyện thỏa đáng tiến sĩ Tạp Tu đột nhiên tỉnh ngộ, kêu lên: “Phương Minh Nguy, chúng ta vừa rồi đang hỏi thăm em làm thế nào đột phá cực hạn lực lượng tinh thần, tại sao biến thành thảo luận nâng rèn luyện thể thuật?”

Phương Minh Nguy sờ lên cái mũi, trong lòng kêu khổ, thì ra vẫn chạy không khỏi!

“Tiến sĩ, ngài cũng biết, em từ trước tới nay đều rất dụng công”.

“Em, dụng công?” Tiến sĩ Tạp Tu sắc mặt lập tức cổ quái, Phương Minh Nguy thiên phú xác thực là người tốt nhất hắn chứng kiến qua, vô luận dạng động tác khó khăn gì đến trong tay hắn, cũng có thể hoàn thành phi thường tốt. Nhưng mà muốn dùng trình độ cố gắng để xem, thì trong các đệ tử của mình hắn xác thực là đệ nhất, nhưng mà đệ nhất đếm ngược từ dưới lên.

“Đúng vậy, tiến sĩ, chính vì em không ngừng cố gắng như thế, thời thời khắc khắc dụng tâm luyện công, cho nên em mới có thể tích dày mà phát, một nhát phá tan cực hạn...”

“Thúi lắm” Tiến sĩ Tạp Tu không thể nhịn được nữa ngắt lời hắn nói: “Ta xem em là thời thời khắc khắc lười biếng thì có”.

“Tiến sĩ, ngài tin phật không?”


“Không tin”.

“Ta tin” Trương Xuân Thắng chen miệng nói.

“A, ca ngợi Phật tổ, rốt cuộc gặp được đồng đạo” Phương Minh Nguy cười đối với Trương Xuân Thắng hai tay chắp lại hơi chút thi lễ nói: “Trương tiên sinh phật viết, sắc tức thị không, không tức thị sắc, có đúng không?”

“Không sai, nhưng mà cái này cùng lực lượng tinh thần có quan hệ gì?”

“Đã sắc tức thị không, không tức thị sắc, như vậy nói đúng là, sắc là không, không cũng là sắc. Nói một cách khác, lười biếng chính là cố gắng, cố gắng chính là lười biếng. Đây chính là Phật tổ nói, ngài ngàn vạn lần không cần phải biện bạch!”

Trương Xuân Thắng có chút há miệng, trong lòng buồn bực, có cách nói như vậy sao? Nhưng mà nghe qua, tựa như cũng có vài phần tà lý!

“Nói hưu nói vượn” Tiến sĩ Tạp Tu không tin phật, lập tức giận dữ mắng.

“Tiến sĩ, ngài không nên tức giận” Phương Minh Nguy trịnh trọng nói: “Những lời này em vốn cũng không tin, nhưng mà em trải qua một tháng thiết thân nhận thức, rốt cuộc có chỗ hiểu được, thì ra ngã phật từ bi, nói cực kỳ đúng!”

“Nhận thức cái gì?” Trương Xuân Thắng kinh ngạc hỏi.

“Một tháng này, Phật tố trong lòng của em nói cho em biết, em đã phi thường mệt nhọc, cho nên sau khi tiến sĩ Tạp Tu huấn luyện, em thường làm nhất là lập tức nghỉ ngơi. Kết quả nghỉ ngơi một chút, ngủ đủ giấc, đi ngủ cũng ra lực lượng tinh thần cấp chín” Phương Minh Nguy mặt đầy hồng quang nói: “Cho nên nói, lười biếng chính là cố gắng, cố gắng chính là lười biếng, đây tuyệt đối là danh ngôn”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui